Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Gia Đinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 165: Thành Quả Lớn
T
hân là một cao thủ, có sức chịu đựng vượt ngoài sức tưởng tượng của người thường, nhằm đúng thời cơ mà ra đòn quyết định, hai điểm này đã lột tả một cách tinh tế bản chất con người tên Cao Sơn này, bao năm là cỏ cây nay chớp mắt đã biến thành một thanh đao sắc bén, để lại một vết sẹo đau đớn trên cơ thể Mai Đại Trưởng cự xưa nay vốn vô cùng cao ngạo.
Trước giờ Trần Tiểu Cửu không có xem thường cái vẻ mặt hơn hớn nịnh hót của Cao Sơn, nhất là khi nghĩ tới việc tên này là một tên rất thính tai, có thể nghe được những lời hắn và Chu Ngộ Năng nói với nhau, thì trong lòng có chút kinh hãi, sau này hành sự cần phải cẩn thận vạn phần.
Tình thế biến hóa khó lường, việc Cao Sơn lâm trận quay mũi giáo khiến Mai Văn Hóa như bị ăn một cái tát trời giáng, trong lòng vừa đau vừa khổ, khổ tâm nuôi dưỡng Cao Sơn bấy năm nay, cuối cùng đổi lấy lại là kết cục như thế này.
Mai Văn Hóa tuy cao ngạo, nhưng hắn cũng không phải là một người có thể dễ dàng chịu thua như vậy, kinh nghiệm bao năm lăn lộn trên giang hồ đã cho hắn khả năng có thể ứng biến tự nhiên trước nhiều tình huống khó khăn, hắn ngẩng đầu nhìn đám người, chỉ thấy có vài người nét mặt tỏ ra hả hê, phần lớn còn lại thì đều là những người đã bị hắn dùng tiền mua chuộc, nét mặt họ đều lộ ra sự căm giận đối với Cao Sơn.
Thấy tình hình như vậy, hắn bỗng đứng im như tượng, dù là thế nào, thì đám người trong cửa hàng này cũng đều nhất mực trung thành với mình, dù rằng bản thân có lui về phía sau, thì hắn vẫn là đại trưởng cự của đại lý Thành Tây. Huống hồ, điều quan trọng nhất là nhân lực và mối hàng đi giao thương ở bên ngoài, nhiều năm nay đều do hắn một tay dựng lên, một số ông chủ trước nay đang hợp tác chỉ quen Mai Văn Hóa hắn chứ không biết Trần Tiểu Cửu và Cao Sơn là ai, chỉ cần bản thân âm thầm đánh tiếng với họ, thì dù là bọn Trần Tiểu Cửu có tài giỏi đến mấy cũng không thoát khỏi bàn tay của hắn.
Hơn nữa, chỉ cần hôm nay giữ vững được trận thế, sau này tìm được hai anh em Chu Bình và Chu Vũ bàn bạc rồi sẽ tính tiếp, bản thân là một đại thụ thâm căn cố đế, chắc chắn có thể lấy lại đại cục.
Nghĩ đến đó, hắn mỉm cười, thần thái hắn tươi tỉnh như hóng gió xuân thay cho nét mặt nãy giờ đầy cao ngạo, dương dương tự đắc uống một ngụm trà, tự cười nói với mình: - Xưa này uống trà đều thấy đầy sự ấm áp, trà này hôm nay sao toàn vị chua thế!
Trần Tiểu Cửu nghe thấy lời nói đầy thâm ý của hắn vội nói: - Mai đại trưởng cự, thế giới này là của ông, cũng là của chúng tôi, nhưng xét cho cùng, thế giới này là của chúng ta, cuộc đời con người, đắng cay ngọt bùi đều là những mỹ vị, oán trời trách người chỉ là hạng kém cỏi!
Nghe vậy, Cao Sơn rúng động, khuôn mặt phệ thịt vẫn đang cười nhạt của hắn bỗng nhiên lộ ra thần sắc tán thưởng.
- Khen cho một cái miệng giảo hoạt! Mai Văn Hóa đặt mạnh chén trà xuống, quả quyết nói: - Nếu đã như vậy, vậy ta sẽ thoái vị nhượng cho người tài, thiên hạ này vẫn là thiên hạ của những người trẻ tuổi, đại lý Thành Tây sẽ do hai vị trưởng cự Trần Tiểu Cửu và Cao Sơn phụ trách, ta chỉ là đứng giữa điều hành, thỉnh thoảng đến hỏi han một chút là được!
Trần Tiểu Cửu và Chu Ngộ Năng cùng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cả mừng, không ngờ sự việc lại tiến triển nhanh như vậy, Mai Văn Hóa rốt cuộc đã bại trận một cách đơn giản như vậy.
- Nhưng... Mai Văn Hóa đổi giọng, Chu Ngộ Năng như bị nghẹn lại, hắn đổi giọng như thế này chắc lại sắp gây ra chuyện gì rồi.
- Trần Tiểu Cửu, vừa nãy ngươi nói sẽ phụ trách công việc giao thương ở bên ngoài phải không? Tại sao vậy? Ngươi nói ta nghe coi? Mai Văn Hóa như tự nhiên buông ra câu hỏi.
Trần Tiểu Cửu rất lấy làm đắc ý, suy nghĩ của Mai Văn Hóa với mình không hẹn mà gặp, hắn sớm đã biết Mai Văn Hóa có thể sẽ hỏi một câu như vậy, vội làm bộ có chút khó xử nói: - Ta kinh nghiệm còn non yếu, trước đây mới chỉ tiếp xúc qua với công việc giao thương ở bên ngoài, đối với việc sổ sách thì không biết tí gì, cũng không có hứng lắm, bởi vậy...
- Thì ra là như vậy! Mai Văn Hóa thấy bộ dạng luống cuống của Trần Tiểu Cửu, thầm cười trong lòng, nói: - Vấn đề sổ sách và việc giao thương với bên ngoài đều là những việc quan trọng nhất của đại lý Thành Tây, thiếu một trong hai đều không thể, thân là tam trưởng cự, sao có thể không biết đến việc sổ sách chứ? Chuyện này truyền ra ngoài chẳng phải là khiến người ta cười cho thối mũi sao. Từ hôm nay, ngươi sẽ phụ trách việc sổ sách, Cao Sơn phụ trách việc giao thương với bên ngoài, có chỗ nào không hiểu, cứ hỏi lão phu, lão phu biết được gì sẽ nói hết, ngươi thấy thế nào?
Mai Văn Hóa nói rất đường hoàng, không thể bắt bẻ được. Khi nhìn thấy bộ dạng Trần Tiểu Cửu luống cuống như vậy thì trong lòng hắn rất vui mừng, hắn sở dĩ có thể đứng sừng sững bao nhiêu năm như vậy, ngầm móc nối với Chu Bình và Chu Vũ biển thủ bao nhiêu ngân lượng như vậy, chủ yếu là do tài tính toán sổ sách của hắn vô cùng khôn khéo, khiến ngay cả những người trong nghề cũng không thể tìm ra được một chút sơ hở, dù có kiểm tra thế nào gã vẫn cứ là một kẻ công minh không dối trên lừa dưới, do vậy lão phu nhân cũng không thể có đầy đủ lý do để hạ bệ hắn.
Nhưng hôm nay hắn thấy Trần Tiểu Cửu nói là không biết tính toán sổ sách thì muốn sắp xếp cho hắn ngồi vào đống lửa đó, tìm cơ hội vu oan hẵm hại, khiến hắn rơi vào hố sâu không thể tự thoát ra. Còn Cao Sơn, hừm..., chỉ cần ta bóp chặt yết hầu của mấy khách hàng kia là gã sẽ không thể làm được gì.
Nhưng mỗi người mỗi khác, sự thông minh của mỗi người cũng khác nhau, đôi khi kinh nghiệm là không thể bù đắp được cho sự khiếm khuyết về trí tuệ.
Trần Tiểu Cửu như mở cờ trong bụng, hắn dụng kế lùi mà tiến khiến Mai Văn Hóa rơi vào cái hố đã đào sẵn, hắn là một chuyên gia giải mã, đặc biệt là về ba thứ số học, đối với hắn mà nói, là món đơn giản nhất, các dạng toán số học đều khắc rất rõ trong đầu não hắn.
Muốn hạ gục triệt để Mai Văn Hóa, tất phải tìm cho ra được những vết nhơ của hắn, vấn đề sổ sách có thể khiến Mai Văn Hóa thất bại thảm hại, hắn làm bộ không biết chút gì về tính toán sổ sách là để Mai Văn Hóa không đề phòng hắn, ngoan ngoãn giơ ra cho hắn gót chân A-sin của mình.
Thấy đã đạt được mục đích, hắn giả bộ vô cùng khó xử nói: - Cái này..., cái này... thôi được, Mai đại trưởng cự đã có lòng cất nhắc, ta sẽ dốc hết sức lực, xin được chỉ giáo!
Hắn và mai Văn Hóa nhìn nhau, đột nhiên cười phá lên, trong mắt hai người đều chứa đầy oán hận.
Chu Ngộ Năng thấy vấn đề đã được giải quyết một cách êm đẹp như vậy, trong lòng rất là đắc ý, nghĩ tới lúc tình huống then chốt nhất xảy ra có sự đóng góp công sức của hắn, đợi khi mẫu thân biết tin này chắc chắn sẽ vui sướng hả hê.
Hắn nhỏ nhẹ nói thầm với Trần Tiểu Cửu: - Đại công cáo thành, chúng ta tới Túy Hương Lầu kiếm vài em chơi thôi!
Cái đồ chậm tiến ngươi, Hồng Hạnh cô nương ta cũng đã từng ngủ rồi, đâu có thể nhìn được cái đám gái hạ đẳng đó chứ, hắn giả bộ đoan chính nói: - Đại thiếu gia, ngài muốn đi tìm cảm giác, vậy thì đi đi, ta còn phải ở đây làm quen với mọi người một chút, tiếp xúc với công việc của cửa hàng!
Tiểu Cửu thật là chuyên nghiệp, không hổ danh là huynh đệ của ta, Chu Ngộ Năng trong lòng vô cùng vui mừng, vỗ vỗ vai hắn tỏ ý vỗ về, chào đám người rồi bỏ đi.
Trận chiến quyền lực này tạm thời kết thúc với sự nhượng bộ của Mai Văn Hóa, sau khi bị hạ bệ, hắn tinh thần mệt mỏi, không muốn cho mọi người thấy sự thất thểu của mình, hắn vội bỏ đi tìm đến phủ Chu Bình để bàn kế đối phó.
Trần Tiểu Cửu đưa mắt nhìn hắn cho đến khi bóng hắn khuất xa, thì cảm khái trầm giọng nói: - Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.
- Tam trưởng cự thật là cao minh, Cao Sơn ngưỡng mộ chỉ dám đứng nhìn. Cao Sơn đứng bên cạnh nét mặt tỏ ý khen tặng, cười cười nói.
- Nhị trưởng cự bền gan vững chí, Trần Tiểu Cửu vừa cảm kích lại vừa bội phục! Trần Tiểu Cửu và Cao Sơn nhìn nhau, nét mặt đều cười tinh ranh.
- Chi bằng tối nay tụ tập ở tiệm ăn Phú Vận nhỉ? Ta chủ trì, chúc mừng tam trưởng cự tân quan nhậm chức! Cao Sơn cười nói.
- Hôm nay có hẹn, thật không tiện, bữa khác ta sẽ thiết yến mời nhị trưởng cự, để cảm ơn đã giúp đỡ. Trần Tiểu Cửu cười cười trả lời.
Lúc trời gần tối, Trần Tiểu Cửu xuất hiện ở tiệm ăn Phú Vận, người được mời đến không phải là Cao Sơn, mà là tên Củi khô gầy còm và gã Nhị Cẩu tử cao to.
- Thế nào làm anh hùng và làm gấu chó, tư vị thế nào? Trần Tiểu Cửu uống rượu hỏi.
- Đều nhờ Cửu ca dạy bảo! Tên Củi khô lại nói: - Một thì ở trên trời, một thì ở dưới đất, điểm trung là đều không thể để lại tiếng tăm gì!
- Vụ án Long Nhị, có tin gì không? Mục đích của Trần Tiểu Cửu hôm nay đến đây là ở đó.
Tên Củi khô nói nhỏ: - Chung đại nhân xử gọn rồi, xử Long Nhị tội chết, sau giờ Ngọ ngày mai, bách tính lao khổ sẽ vỗ tay ăn mừng rồi!
Chung Bân Làm việc rất gọn gàng, không dài dòng, rất có tiền đồ. Trần Tiểu Cửu lại quan tâm nói: - Huynh đệ của Long Nhị ngươi đã thu thập đến đâu rồi?
Tên Củi khô mặt tự mãn nói: - Đa số đã bị đệ lôi kéo được rồi, chỉ cần Cửu ca hô một tiếng, không kẻ nào không xung phong vào trận, Cửu ca bảo gì thì sẽ làm nấy!
- Chỉ là bây giờ, không có bạc, Cửu ca lại không cho thu số tiền phí bảo hộ kia, các huynh đệ sống không được thoải mái. Tên Củi khô ngập ngừng nói.
- Bạc thì không thành vấn đề, ba ngày sau, sẽ cho ngươi một ngàn lượng vàng, phát đều cho các huynh đệ! Trần Tiểu Cửu hào hứng nói.
- Cửu ca lấy đâu ra nhiều bạc thế? Tên Củi khô thắc mắc.
- Trích Tinh Lầu! Trần Tiểu Cửu thản nhiên nói.
- Cửu ca muốn vào Trích Tinh Lầu? Tên Củi khô mừng rỡ nói: - Trích Tinh Lâu danh chấn thiên hạ, hôm nay rất nhiều tài tử cũng đã kéo nhau đến đó, Cửu Ca tài cao, chắc chắn sẽ giành được thành quả lớn, chúc huynh một chén!
- Các huynh đệ yên tâm, chuyện đó dễ như trở bàn tay! Trần Tiểu Cửu uống một hơi cạn chén, hơi chút tự phụ nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Gia Đinh
Tử Vi
Siêu Cấp Gia Đinh - Tử Vi
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_gia_dinh__tu_vi