Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khuynh Thế Thiên Tài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 168: Oai
" N
gươi là nói muốn lập ta làm sủng thiếp!"
" Đúng như vậy!"
Diệp Vấn Khung phe phẩy chiết phiến cười nói. Thật cố gắng tạo ra bộ dáng phong hoa tuyệt đại mà không hề hay biết đã sớm làm mọi người buồn nôn sắp chết.
Lạc Y nâng khoé môi. Tà mị cười mang theo một tầng ý vị sâu xa. Tay nàng từ từ nâng lên, ngón tay khẽ động. Chỉ một động tác nhẹ nhàng mang bảy phần tuỳ ý như thế thôi lại làm cho mọi người cảm nhận được một áp lực kinh hồn táng đảng, tựa như suýt không thể nào thở nổi.
Chỉ thấy Diệp Vấn Khung sắc mặt đang vô cùng đắc ý đột nhiên tái mét. Rất nhanh liền đổi thành màu gan heo, thoạt nhìn qua vô cùng dữ tợn.
Lạc Y đứng yên một chỗ vẫn cười nhạt như cũ. Nàng chậm rãi thu ngón tay về, úp xuống rồi lại tao nhã đẩy ra.
Từ cái đẩy tay của nàng, một trận gió nhẹ nổi lên. Thế nhưng trận gió này lại như chứa đựng mũi nhọn dao găm, cứ thế mạnh mẽ đánh về phía Diệp Vấn Khung khiến cho ngực áo của ông ta bị xé tan thành mấy chục mảnh. Liền ngay cả bản thân ông ta cũng bị đánh bật ra, bay xa hơn mười trượng mới nặng nề đập vào thân cây, còn tựa như bong bóng xẹp hơi ỉu xìu từ từ trượt xuống mặt đất.
Diệp Vấn Khung nằm trên đất, sắc mặt đã sớm trở thành màu trắng bệch. Cũng không còn sức lực nghiêng đầu, cứ như vậy phun ra một búng lại một búng máu. Trực tiếp đem mặt đất xung quanh nhuộm thành màu đỏ tươi, hoa hoa lệ lệ, diêm dúa khôn cùng.
Diệp Minh Hạo ngẩn người nhìn tình trạng diễn ra trước mắt. Cơ hồ là không tài nào tin được một tiểu cô nương nhu nhược yểu điệu lại có cường đại lực lượng như vậy. Lão tự nhận nếu bản thân đón đầu công kích kia cũng không chịu nổi bán kích. Lão nhìn rất rõ, tiểu cô nương vừa rồi là thi triển năng lực hệ Phong. Nhưng không phải nói Phong nguyên tố cũng chỉ là năng lực phụ trợ thôi sao? Vì cớ gì mạnh mẽ như vậy, thật giống như muốn lấy mạng người.
Đợi đến khi Diệp Minh Hạo tỉnh táo lại, mới đột nhiên nghĩ ra nhi tử mình đang bị thương nặng. Liền nghĩ muốn nhấc chân qua xem. Chỉ là, chân lão vừa nâng lên, đã bị một đôi tay vừa vặn giữ lại.
Bạch Thừa Vũ nghiêng đầu, hướng về phía Diệp Minh Hạo lắc nhẹ đầu. Trầm giọng nói.
" Diệp lão gia gia đừng manh động. Lão đại là người ra tay biết nặng nhẹ. Nể mặt lão gia gia hẳn sẽ không lấy đi tính mạng của Diệp Vấn Khung. Người hãy để ông ta nhận đến một cái giáo huấn đi!"
Bạch Thừa Vũ nói xong liền thu tay về. Hắn tin tưởng Diệp lão gia gia là người thông minh, hẳn sẽ nghe hiểu hắn dụng tâm lương khổ.
Quả nhiên, Diệp Minh Hạo mím mím môi, tròng mắt tràn đầy lo lắng nhìn về phía Diệp Vấn Khung. Nhưng vẫn không kích động muốn tiến tới xem nữa.
Lão khép mi mắt, phút chốc giống như già đi chục tuổi. Khi xưa lão ở chiến trường, tạo nghiệt không ít. Vậy nên đời con đời cháu đều là dòng phản nghịch. Hôm nay để cho bọn hắn nhận về ít giáo huấn cũng hay. Tốt nhất là đánh cho tỉnh, còn biết bản thân mình là ai!
Lạc Y đối với Diệp Minh Hạo thức thời rất tán thưởng. Khoé môi vi kiều nàng nhẹ cong lên, tao nhã từng bước đến gần Diệp Vấn Khung.
Lạc Y đứng cách Diệp Vấn Khung một khoảng chỉ bằng ba bước chân. Nàng từ trên cao khinh miệt nhìn xuống. Nhưng cũng nể mặt Diệp Minh Hạo không có thêm bất kì động tác chỉnh người nào.
Lạc Y đối với Diệp Vấn Khung không thù không oán. Bình thường cũng không thích xen vào chuyện của người khác. Bất quá, nàng cũng có điểm mấu chốt, lại đặc biệt chán ghét những kẻ ý thế hiếp người, hay dám chạm vào vẩy ngược của nàng. Loại này, tuyệt đối là không đáng tha thứ.
Tỉ như Diệp Gia Bảo, hắn với Bạch Thừa Vũ có khuất mắc. Nàng cũng không nghĩ động tay. Về căn bản mà nói, Bạch Thừa Vũ cũng không sợ Diệp Gia Bảo. Đối phó hắn cùng lắm chỉ là động một ngón tay, không đáng kể đến.
Nhưng sự thế khác biệt, Diệp Gia Bảo không hướng về Bạch Thừa Vũ gây thù, lại nghĩ muốn ngáng chân nàng làm khó dễ. Nàng dĩ nhiên cũng không phải quả hồng mềm, tuỳ ý bóp méo, nên mới cho Diệp Gia Bảo tiền mất tật mang. Hòng nhắc nhở hắn ghi nhớ giáo huấn. Chuyện đến đó cũng coi như xong.
Còn tỉ như Diệp Vấn Khung, ông ta không phải hạng người tốt lành gì. Điểm này nàng cũng biết. Nhưng nói cho cùng cũng chưa đến mức cường hào ác bá.
Giả như ông ta không có ý đồ không trong sáng với nàng, nàng cũng lười phải đối phó ông ta.
Chỉ là, ông ta xem như có gan có lì, cư nhiên hướng nàng tính toán hai lần. Nếu như lúc này, nàng không ra tay dạy dỗ, sợ là ông ta cũng không biết bản thân sai ở đâu.
Nam nhân tư dục cũng không phải chuyện gì lạ lùng. Nhưng hướng sai người đánh dục vọng, vẫn là cẩn thận bị nghẹn chết đi thôi!
Lạc Y khoé môi mỉm cười. Cứ như vậy nhìn Diệp Vấn Khung một hồi lâu. Lúc này mới thản nhiên lên tiếng.
" Diệp Vấn Khung, ta phải khen ngươi có gan thật lớn. Ngay cả Quốc Công Độ Sứ nhất phẩm huân quý tước vị ngươi cũng dám muốn nạp làm tiểu thiếp. Ngươi là không sợ đến nửa quãng đời sau sống trong lao tù hay sao?"
Lời nói nhàn nhạt của Lạc Y khiến toàn thể mọi người kinh động. Giật mình nhất vẫn là Diệp Minh Hạo. Bản thân lão dù ở trong núi sâu tu luyện, nhưng tai mắt bên ngoài cũng không thiếu. Dĩ nhiên cũng biết được truyền kì của vị Quốc Công Độ Sứ được đích thân hoàng thượng ban tước oanh động cỡ nào. Thật không nghĩ đến hôm nay tận mắt được gặp a!
Diệp Minh Hạo không chỉ ngạc nhiên mà còn có thảng thốt một tia kinh sợ. Chẳng trách lĩnh hội nguyên tố lại cao cường như vậy. May mắn hôm nay lão chưa làm gì vượt khuôn. Chứ nếu lỡ như đắc tội đến thì tuyệt đối không có thứ trái cây tốt ăn đâu a!
Lạc Y không quan tâm mọi người giật mình. Nàng nhìn vẻ mặt Diệp Vấn Khung bên dưới hoảng sợ thì khẽ cười, nhàn nhạt nói.
" Ngươi tốt nhất nên khắc ghi lấy giáo huấn, cũmg giáo huấn tốt bảo bối của ngươi. Vẫn là đừng để ta biết ngươi ở Bàn Long thành làm mưa làm gió! Ta tuyệt đối không tha thứ. Ngươi khả rõ ràng?"
" R... Rõ..."
Diệp Vấn Khung khó khăn há miệng nói một tiếng. Nói xong lời đó liền mệt chịu không nổi cứ như vậy mà ngất đi.
Lạc Y cũng không nhìn Diệp Vấn Khung nữa. Nàng hơi điểm chân, trực tiếp nhảy vào xe ngựa. Nhóm người Bạch Thừa Vũ cùng Lãnh Hàn Thần cũng không phí thời gian nữa. Không nói không rằng lên xe, để mã phu đánh ngựa rời đi.
Diệp Minh Hạo nhìn theo xe ngựa đi xa, đột nhiên cảm thấy có một cơn gió quét tới liền theo bản năng nâng tay lên đỡ, theo đó tóm phải một vật thể lạ vừa đầy nắm tay.
Diệp Minh Hạo ngẩn người nhìn bình bạch ngọc trong tay. Mùi hương tương tự như Thương Cân Động Cốt Hoàn nhưng nồng đậm hơn không biết bao nhiêu lần liền cảm thấy vô cùng cảm động. Vội vội vàng vàng đem một viên cho Diệp Vấn Khung nuốt vào, hiệu quả trong nháy mắt liền xuất hiện.
Lạc Y cũng không hề hay biết hành động tuỳ ý của nàng khiến Diệp Minh Hạo cảm động bao nhiêu, thản nhiên nghiêng đầu, tựa vào vai Lãnh Hàn Thần, chập chờn chìm vào giấc ngủ sâu.
Đoạn đường phía trước, vẫn còn rất dài!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khuynh Thế Thiên Tài
Lạc Y Thần
Khuynh Thế Thiên Tài - Lạc Y Thần
https://isach.info/story.php?story=khuynh_the_thien_tai__lac_y_than