Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Giới Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 80.4
X
ung quanh an tĩnh lại, ánh nắng đỏ của trời chiều tản đi, bầu trời dần dần bị lây nhiễm của đêm đen, bên trong điện một mảnh hỗn độn, tiêu điều, Mộc Thanh Dao đứng ở tại chỗ, không nhúc nhích nhìn hoàng thượng, trên người hắn sát khí rất nặng, giống như con sói vừa trãi qua trận đấu, đôi mắt lóe ra ánh sáng lợi hại, sau đó chậm rãi dịu xuống, tầm mắt nhìn về phía nàng.
Từ từ lắng xuống rất nhiều, bất quá sắc mặt vẫn có tầng sương bao phủ như trước, còn lộ ra vẻ lãnh khốc vô tình nữa, nhưng mặc dù như vậy, cũng không ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của hắn.
“Không nghĩ tới hoàng thất lại phát sinh chuyện như vậy, trẫm thực sự là sơ suất quá, tên Tần Hạo kia rốt cuộc là ai?”
“Sợ rằng thủ phạm không phải Tần Hạo, đứa nhỏ này cuối cùng là của ai, hoàng thượng chẳng lẽ một chút cảm ứng cũng không có?”
Mộc Thanh Dao bình tĩnh nhìn hắn, cũng chưa nói cho hắn biết chuyện có liên quan đến Tần Hạo, bất quá lời nói sau cùng của nàng tựa như sấm sét trong cơn mưa, trong nháy mắt thức tỉnh hoàng đế, khiến cho vẻ tàn bạo của hắn vừa giản ra một ít lại bạo hỏa lên: “Nàng nói là hắn? Ghê tởm! Trẫm sẽ không bỏ qua hắn!”
Hoàng thượng lửa giận ngập trời ngưng tụ nội lực, một quyền đánh ra ngoài, đỉnh đồng huân hương ở một góc trong điện bị đánh đến tứ phân ngũ liệt (vỡ thành bốn năm mảnh), hương tro bên trong đang cháy bay lả tả trên toàn bộ đại điện, hương khí tỏa ra bốn phía.
Mộc Thanh Dao sợ hãi, hoàng thượng nội lực thật thâm hậu a, chỉ sợ võ công của hắn đã đến đăng phong tạo cực rồi, người bình thường căn bản không phải đối thủ, cho dù là cao thủ, cũng khó địch lại.
“Hoàng thượng.”
“Được rồi, Dao nhi trở về đi, trẫm sẽ xử lý chuyện này.” Mộ Dung Lưu Tôn trầm ổn thu tay, quay đầu nhìn Mộc Thanh Dao, chỉ thấy nha đầu kia vẻ mặt luôn luôn quạnh quẽ, đang mang bộ dạng sợ hãi, xem ra là bị cơn giận của mình làm kinh hoảng rồi.
“Dạ, hoàng thượng, Thanh Dao xin cáo lui.”
Mộc Thanh Dao khôi phục lại vẻ bình thường, đạm nhiên thi lễ, lui xuống, thái hậu và công chúa bây giờ đều bị thương nặng, tin là trong khoảng thời gian ngắn, các nàng là sẽ không hành động gì khác, đúng lúc mình có thể ngồi nhân cơ hội này, cố gắng lục soát một chút chứng cứ phạm tội của thái hậu nương nương năm đó.
Ở cửa đại điện, Mai Tâm cùng Mạc Sầu nhìn thấy chủ tử đi ra, cuối cùng cũng thở dài một hơi, vừa rồi thấy thái giám ra ra vào vào, lại thấy ngự y cùng công chúa, hai người các nàng rất sợ hoàng thượng sẽ trách cứ đến nương nương, bây giờ nhìn hình dáng nương nương hoàn hảo không tổn hao gì, chứng tỏ trong lòng hoàng thượng có nương nương, bằng không chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ bị trách phạt.
“Trở về đi.”
Mộc Thanh Dao phất phất tay, vượt lên đầu hàng đi ra ngoài, gương mặt Mai Tâm mang vẻ thèm thuồng, cợt nhả mở miệng: “Nương nương, hoàng thượng rất thích nương nương đó!”
Mộc Thanh Dao lạnh lùng trừng nàng liếc mắt một cái: “Gần nhất quá rỗi rảnh sao? Có muốn đến cán rửa phòng đi làm người hầu hay không, hoạt động gân cốt một chút?”
Mai Tâm lập tức bị hù sợ, đi cán rửa phòng làm người hầu, má ơi, không đầy hai tháng, tin rằng tay nàng sẽ thành cây củ cải, vừa thô lại xấu xí.
“Nương nương, chúng ta trở về đi.” Mai Tâm giả vờ ngoan, đi phía trước dẫn đường, cùng mấy người Đại cung nữ một đường trở về Phượng Loan cung.
Đêm hôm nay, sấm chớp vang rền, mưa to giàn giụa, trong Cửu Hoa cung bao phủ bầu không khí lạnh lẽo, ngự y đã kê đơn thuốc phá thai cho công chúa uống vào, vừa ở bên ngoài tẩm cung chờ, đến nửa đêm thì công chúa bắt đầu xuất huyết, thế nhưng máu vẫn chảy cũng không có dấu hiệu ngừng lại, ngự y sợ hãi, một lần nữa lại bắt mạch, không ngờ thai nhi quá lớn, thai đã chảy xuống nhưng nhao thai vẫn ở lại trong tử cung, việc này phiền phức rất lớn, nếu như nhao thai không bóc ra khỏi cơ thể mẹ, chỉ sợ máu sẽ không ngừng chảy, như vậy trời còn chưa sáng, thì công chúa đã không xong.
Bên trong tẩm cung, trên giường lớn hoa lệ, Mộ Dung Như Âm đầu đầy mồ hôi lạnh, thỉnh thoảng gào thét, tóc đen dính chặt ở trên gương mặt, một bên tỳ nữ Cẩm Khâm, khóc kêu lên: “Công chúa, công chúa, nhanh, ngự y, công chúa sẽ nhanh không chịu được, ngươi suy nghĩ biện pháp đi?”
Vương ngự y gấp đến độ toàn thân đổ mồ hôi, hắn sợ hãi sẽ gặp phải chuyện không may, thật đúng là xảy ra chuyện thật, vậy phải làm sao bây giờ?
“Mau nhanh phái người đi thông báo cho thái hậu nương nương!”
Vương ngự y lớn tuổi nên hiểu có một số việc ai cũng thể tự ý quyết định, bởi vậy thúc giục Cẩm Khâm phái người đi Quảng Dương cung báo cho thái hậu.
“Được, nô tỳ phái người đi liền.” Cẩm Khâm lập tức chạy vội ra bên ngoài bình phong, phân phó cung nữ đang canh giữ bên ngoài báo cho thái hậu, công chúa đang gặp nguy hiểm, ai mà dám chậm trễ, liền xông vào trong mưa to gió lớn, một đường chạy nhanh đến Quảng Dương cung báo thái hậu biết.
Thái hậu rất nhanh đã chạy tới, tuy rằng trong lòng cáu giận Như Âm càn quấy, nhưng cuối cùng nàng vẫn là con của mình, nhìn bộ dạng của nàng giờ phút này chỉ còn có nửa cái mạng, đau lòng đến chảy nước mắt, nắm chặt tay của Như Âm: “Như Âm, ngươi đừng dọa mẫu hậu, ngươi đừng dọa mẫu hậu.”
Thái hậu vừa nhìn thấy ý thức của Như Âm đã mờ ảo, tựa hồ lập tức sẽ chết, trong lòng nhéo lên đau đớn, sớm biết rằng sẽ như vậy, thà để nàng sinh hạ là được rồi, nếu Như Âm thực sự xảy ra chuyện gì, nàng nhất định sẽ thương tâm đến chết.
“Ngự y, ngự y, chuyện gì xảy ra? Mau nhanh kê thuốc cho công chúa!”
Thái hậu tàn nhẫn mệnh lệnh, vương ngự y vội vàng tiến lên bẩm báo: “Thái hậu nương nương, công chúa máu thai đã chảy ra, thế nhưng nhao thai còn bám vào cơ thể mẹ, hiện tại chỉ có thể tăng thêm lượng thuốc, nhưng nếu vậy, chỉ sợ công chúa sau này sẽ không bao giờ sinh con được nữa.”
“Không thể sinh con?” Thái hậu sửng sốt, đây là chuyện có ý nghĩa như thế nào đối với một nữ nhân, nàng hiểu rõ ràng nhất, mẫu bằng tử quý, nếu như một nữ nhân ngay cả con cũng sinh không được, thì nàng ta cả đời trông cậy vào ai, nhưng nếu như không đem nhau thai đánh rớt, Như Âm sẽ mất mạng, thái hậu cắn răng một cái, bất chấp nhiều chuyện như vậy.
“Lập tức kê thuốc, mặc kệ sau này, lúc này cứu người quan trọng hơn.”
“Dạ, thái hậu.” Vương ngự y thở dài một hơi, lập tức lĩnh mệnh đi kê thuốc, Cẩm Khâm theo phía sau hắn đi lấy thuốc.
Bên trong tẩm cung, thái hậu cầm chặt lấy tay Như Âm, che trong ngực của mình, vừa khóc vừa nói: “Như Âm, là lỗi của mẫu hậu, mẫu hậu không nên cho ngươi chịu khổ như thế, ” thái hậu luôn luôn kiên cường bây giờ trong lòng dâng lên đau đớn, trong mắt lệ đã lưng tròng, tự trách không ngớt.
“Như Âm, ngươi nhất định phải sống sót, đều là do nữ nhân kia làm hại chúng ta, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng, ngươi yên tâm, người kia không thể che chở nàng mãi, một ngày nào đó, hoàng huynh của ngươi sẽ phế đi hắn, đến lúc đó, ta và ngươi mới là nữ nhân tôn quý nhất trong thiên hạ, Như Âm, ngươi nghe được mẫu hậu nói không?”
Thái hậu vừa nói, vừa cầm chặt lấy tay Như Âm, rất sợ nàng sẽ buông tay rời đi, trong lòng khủng hoảng không ngớt.
Sau nửa canh giờ, Cẩm Khâm đem thuốc sắc đến, đưa tới, đỡ công chúa uống vào…
Bên trong tẩm cung lại rơi vào yên tĩnh, thái hậu vẻ mặt tiều tụy đau lòng, một tấc cũng không rời nữ nhi của mình, ngoài cửa sổ, tiếng gió thổi tiếng mưa rơi, tiếng sấm chớp không ngừng, tròn một đêm, trời sẽ nhanh chóng sáng, nhao thai cuối cùng cũng chảy xuống, máu đã ngừng chảy, Như Âm đã lấy lại được nửa cái mạng, hơn nữa từ nay về sau sẽ không bao giờ có thể sinh dưỡng nữa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Giới Hoàng Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_gioi_hoang_hau__ngo_tieu_tieu