Chương 80.3
ộc Thanh Dao nói xong, vẻ mặt hợp lý hợp tình, lời lẽ nghiêm khắc, trên khuôn mặt xinh đẹp bao phủ miếng băng mỏng, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Như Âm, chỉ thấy Mộ Dung Như Âm đôi mắt âm u, không dám nhìn thẳng sang hoàng thượng, chỉ cúi đầu nhìn nền đá dưới chân, tựa hồ hận không thể đem cái mặt đất kia nhìn thủng một cái hố để chui vào.
Mộ Dung Lưu Tôn ánh mắt lăng hàn sát khí, thấy phản ứng của Như Âm, hắn đại khái có thể đoán ra được nàng thực sự mang thai, thảo nào ngày đó nàng không đồng ý hắn tứ hôn, đường đường hoàng thất lại xảy ra chuyện gièm pha như vậy đúng là chuyện buồn cười nhất trong thiên hạ, thật là đáng hận, hoàng thượng sắc mặt trong nháy mắt như từng con sóng cuộn trào mãnh liệt, xấu xí đến cực điểm, không ngờ công chúa hoàng thất lại làm ra chuyện đại nghịch bất đạo này.
“Người đến, truyền ngự y.”
Hoàng thượng ra lệnh một tiếng, thái hậu cùng công chúa mặt xám như tro tàn, Mộ Dung Như Âm ùm một tiếng quỳ xuống đất, liên tục dập đầu: “Hoàng huynh, hoàng huynh, là Như Âm sai rồi, xin hoàng huynh bỏ qua cho Như Âm một mạng.”
Mộc Thanh Dao vừa nghe công chúa thừa nhận, lạnh lùng lui qua một bên, những chuyện sau đó là của hoàng thượng, đây chính là việc nhà của hoàng thất.
Ngoài đại điện, có thái giám cùng ngự y đi tới, Mộc Thanh Dao vung tay lên, lời nói lạnh thấu xương mệnh lệnh: “Đều đi ra ngoài đi.”
“Dạ, hoàng hậu nương nương.” Những người đó lại lui ra ngoài, không biết đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt của tất cả người trong điện đều khó coi.
Mộ Dung Lưu Tôn lạnh lùng trừng mắt công chúa: “Nói đi, cùng người nào không biết liêm sỉ làm ra chuyện gièm pha này?”
Công chúa đang quỳ bên dưới, trầm mặc không nói gì, người kia không cho nàng nói ra hắn, nếu như nàng can đảm khai hắn ra, chỉ sợ không có kết quả tốt, nhưng bây giờ hoàng thượng lệnh nàng phải giao ra, nàng không thể không giao ra người, vậy phải làm sao bây giờ?
Thái hậu ngồi ở bên trên, một câu nói cũng nói không nên lời, sắc mặt âm u, nữ nhi của mình lại làm ra loại chuyện mất mặt này, nàng còn có mặt mũi gì mà nói chuyện, lúc này nhìn thấy Mộ Dung Như Âm còn không chịu thành thật giao người, nét mặt già nua hết đỏ rồi lại trắng, trắng rồi lại hồng, dùng sức rống giận: “Hoàng huynh ngươi hỏi ngươi đó, nói đi? Còn không đem người kia giao ra đây!”
Chuyện của Mộ Dung Như Âm đối với người luôn luôn tâm cao khí ngạo, vênh váo hung hăng như thái hậu nương nương mà nói là quá đã kích, cuối cùng nàng cũng chịu không nổi ngất đi, Lý công công vội vàng tiến lên đỡ lấy nàng, kinh hoảng mở miệng: “Thái hậu nương nương, thái hậu nương nương?”
“Dìu thái hậu tiến vào tẩm cung, truyền ngự y qua đây chuẩn bệnh.”
Trên mặt tuấn mỹ của hoàng thượng không có một chút dao động, trầm ổn mệnh lệnh Lý công công, Lý công công lập tức vươn tay nâng thái hậu dậy, hướng tẩm cung đi vào, cuối cùng liếc công chúa một cái, tự cầu nhiều phúc đi công chúa, lần này chỉ sợ ngay cả thái hậu cũng không bảo vệ được ngươi.
Trên đại điện, hoàng thượng vẫn như trước mặt lạnh đưa mắt nhìn xuống công chúa Mộ Dung Như Âm, thanh âm lợi hại vang lên: “Nói đi, ngươi rốt cuộc là cùng người nào quan hệ với nhau, để làm ra loại chuyện nhục nhã danh dự của hoàng thất?”
“Hoàng huynh, là, là ——” tiếng nói của Mộ Dung Như Âm giống như tiếng muỗi kêu, thật vất vả mới thốt ra hai chữ: “Tần Hạo.”
“Tần Hạo?” Mộ Dung Lưu Tôn cùng Mộc Thanh Dao nhìn nhau, hai người đều mang vẻ mặt khó hiểu, mâu quang có chút bí hiểm, nàng nghe Xuân Hàn nói qua, Tần Hạo này là một thủ hạ bên người thái hậu, công chúa làm sao mà cùng người như thế quan hệ được, trên thưởng hoa yến, mâu quang của nàng vẫn đuổi theo Liễu Thiên Mộ, rốt cuộc người nam nhân kia là Tần Hạo, hay Liễu Thiên Mộ?
“Tần Hạo là ai?”
Tiếng nói lạnh lùng cứng rắn của hoàng đế lần thứ hai lại vang lên, thị máu tàn ác, cuồng bạo, Mộ Dung Như Âm tuy nói không phải là muội muội cùng một mẹ sinh ra của hắn, nhưng rốt cuộc cũng là công chúa trong hoàng thất, lại xảy ra lớn chuyện như vậy, nếu như truyền ra ngoài, Huyền Nguyệt còn gì mặt mũi, như vậy làm sao mình có thể ngẩn đầu đứng trong thất quốc?
“Lập tức nói ra hắn ở nơi nào? Trẫm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.”
Hoàng đế vung tay lên, kình phong thổi qua, mang tất cả mọi thứ ở trên đại điện bắn lên cao rầm một tiếng vang lên, đập vỡ rất nhiều đồ cổ, Mộ Dung Như Âm sợ đến hoa dung thất sắc, đưa tay lên bịt hai tai, Mộc Thanh Dao mắt lạnh liếc nàng, đã có can đảm làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này thì sợ cái gì, chẳng lẽ nàng ta không biết một công chúa làm ra loại chuyện này, tất nhiên sẽ phải bị vạn người thóa mạ hay sao?
“Hoàng thượng, cẩn thận, thân thể quan trọng hơn.”
Mộc Thanh Dao thanh âm lành lạnh vang lên, lúc này, nhìn thế nào cũng có cảm giác mình chính là bà hoàng hậu độc ác đang ức hiếp công chúa bạch tuyết, nhưng ai bảo nữ nhân này khinh người quá đáng, lúc trước chuyện của Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương, nàng ta khó thoát trách nhiệm, hôm nay cái này kêu là báo ứng, nàng cũng không có nửa điểm đồng tình.
“Ngươi?” Mộ Dung Như Âm nghe tiếng nói của Mộc Thanh Dao, khí huyết dâng trào kêu lên một tiếng, ngước mắt tàn ác trừng qua đó, nhưng khi nhìn thấy hoàng huynh luôn luôn anh khí bức người, lúc này trên khuôn mặt tuấn dật, mây đen bao phủ, đôi mắt như băng đầm sâu u không thấy đáy, thật giống như một miệng giống cổ khổng lồ, muốn tiêu diệt nuốt trọn nàng, Mộ Dung Như Âm khủng hoảng, liên tục cầu khẩn.
“Hoàng huynh, ta cũng không dám nữa, ngươi bỏ qua cho ta một lần đi.”
“Ngươi cũng dám xin ta tha cho ngươi, ” Mộ Dung Lưu Tôn tiếng nói vừa dứt, bàn tay to nắm áo của công chúa nhất nàng lên, trong đôi mắt xinh đẹp hằn lên tơ máu giống như đôi mắt sói tàn bạo độc ác, hiện ra ánh sáng u ám, tựa hồ chỉ cần nàng nói thêm một chữ nữa, hắn liền thực sự giết nàng.
Khủng hoảng chiếm cứ toàn bộ tư tưởng của Mộ Dung Như Âm, lúc này nàng hậu tri hậu giác sợ hãi, trong mắt đã ngấn lệ, mâu quang của hoàng huynh thị máu dọa người, nàng cố gắng kềm chế lại một giọt lệ cũng không dám chảy xuống.
“Hoàng huynh, ta…”
“Người đến!” Mộ Dung Lưu Tôn đột ngột buông tay ra, công chúa ngã ngồi trên mặt đất, chỉ thấy gương mặt hắn đầy giết chóc hướng ra phía ngoài rống to lên, A Cửu lĩnh hai thái giám đi tới, cung kính mở miệng: “Hoàng thượng.”
“Phái người đem công chúa nhốt ở Cửu Hoa cung, bí mật truyền ngự y đi vào, đem thai nhi trong bụng của nàng xoá sạch, sau này không cho phép nàng rời khỏi Cửu Hoa cung một bước, cho đến ngày đại hôn.”
“Dạ, hoàng thượng!” A Cửu ngạc nhiên trợn to mắt, nhìn công chúa đang ngã dưới đất, thảo nào hoàng thượng sắc mặt xấu xí đến cực điểm, thái hậu cũng bị tức đến bệnh, nguyên lai đều là công chúa gây ra chuyện.
A Cửu đi tới trước mặt Mộ Dung Như Âm, cung kính mở miệng: “Công chúa, xin mời.”
Công chúa Mộ Dung Như Âm đâu còn dám nói thêm một chữ nào, mò mẫn đứng lên, lảo đảo theo sau A Cửu đi ra, người còn chưa đi đến bên ngoài, đã nghe thanh âm như từ địa ngục của hoàng đế lần thứ hai vang lên: “Chuyện hôm nay nếu bị truyền ra ngoài, tất cả đều giết không tha.”
Trên đại điện, thanh âm này lạnh như băng một điểm nhiệt độ cũng không có.
A Cửu cùng hai thái giám phía sau hắn cẩn thận lên tiếng trả lời: “Dạ, hoàng thượng.” rồi mang người đi xuống.
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu