Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủ Hộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 163: Saber Là Arthur?
S
oichiro là một nạn nhân còn sống sót trong cuộc chiến Bàn Cờ diễn ra cách đây mười năm, lúc ấy hắn chỉ vừa năm tuổi, hắn đã tận mắt chứng kiến thảm họa kinh hoàng đó.
Tất cả hàng chục nghìn con người đều bị thiêu sống trong biển lửa khủng bố kể cả gia đình của Soichiro, quang cảnh tựa như địa ngục hiện vẫn thường xuất hiện trong các giấc mộng của hắn.
Soichiro được một người đàn ông cứu về từ trong tràng tai nạn năm đó, người đàn ông yên Yunki, ông ta là người đã chiến thắng trong cuộc chiến Bàn Cờ và cũng là kẻ đã gián tiếp gây ra thảm họa kinh hoàng.
Soichiro không hận Yunki, bởi hắn biết căn nguyên của toàn bộ sự việc, hắn chỉ hận Vương Miện Thống Trị.
Soichiro chăm chỉ và khắc khổ luyện tập hoàn toàn đi ngược với mong ước của Yunki trước khi chết, hắn mong Soichiro có một cuộc sống bình yên.
Soichiro đã đợi cái ngày này cách đây mười năm, cái ngày mà hắn sẽ lại thực hiện cái hành động phá hủy Vương Miện Thống Trị như Yunki đã từng làm.
Soichiro nhìn ma pháp trận đang phát ra ánh sáng huyền ảo thì vô cùng bối rối, vì sao nghi thức triệu hồi đã hoàn thành mỹ mãn, các dấu hiệu cũng đã xuất hiện hoàn toàn như trong ghi chép, thế nhưng Servant nơi đâu.
Tường ma thuật do hắn bố trí đã bị tấn công, các bùa phòng hộ và tham trắc phát hiện được có kẻ đang tiến vào.
Ầm!...
Cửa nhà kho bị phá hủy, một thiếu niên toàn thân hắc y với thanh trường thương bạc trong tay lạnh lùng nhìn Soichiro.
Lakjhal liếc nhìn pháp trận triệu hồi và nhợt nhạt nói:
-Xem ra ông trời không yêu thương ngươi cho lắm.
Vụt!...
Lakjhal nhấn bước thật mạnh khiến mặt đất nứt ra và thanh trường thương đâm đến Soichiro với tốc độ khủng khiếp.
Soichiro bật người ra đằng sau và lăn lộn trên mặt đất né được cú đâm của Lakjhal sau đó hắn vớ lấy một ống thép trong nhà kho và vận dụng sức mạnh Inverion của mình để biến ống thép thành một thanh kiếm.
Binh!...
Soichiro bị Lakjhal đá văng vào vách nhà kho và tông gãy đống kệ gác.
Hắn cảm thấy xương sườn mình có vẻ như đã gãy mất mấy chiếc dưới cú đá nặng nề tựa búa tạ của thiếu niên hắc y.
Roeng!....
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên và Soichiro dùng tất cả cảm quan của mình để vung kiếm đỡ lại.
Ầm!...
Soichiro lần nữa bị hất đi, hắn tông vào bức tường khiến nó ầm ầm sụp đổ, bản thân hắn bị quăng ra ngoài sân biệt thự, thanh kiếm trong tay hắn đã nát vụn. Đến đây là hết rồi sao?.
Roẹt!...
Lakjhal dùng thương đột kích cực nhanh đến trước Soichiro, thốt nhiên cậu uốn người xoay mấy vòng trên không trung và lui lại phòng thủ.
Một thiếu nữ giáp bạc xinh đẹp tuyệt trần đang cầm kiếm lạnh lùng nhìn Lakjhal.
Thanh kiếm đó, mái tóc đó, gương mặt đó, ánh mắt đó. Lakjhal sững lại ngẩn ngơ. Người đối diện cậu chính là Arthur, tại sao lại có thể như vậy.
Nhưng chỉ một giây sai lầm có thể dẫn đến cái chết, cuộc chiến Bàn Cờ không phải là nơi để tình cảm xen vào chiến đấu. Lakjhal mắc sai lầm nghiêm trọng và ngay lập tức phải trả giá.
Phập!....
Thanh kiếm trong tay thiếu nữ đâm xuyên qua ngực Lakjhal, máu tươi trào ra và tí tách rơi xuống đất.
Lakjhal dùng tay cầm chặt lưỡi kiếm sau đó dưới ánh mắt khó hiểu, tràn đầy nghi hoặc của thiếu nữ cậu đẩy thanh kiếm ra và tung người lui về sau:
-Saber?, đâm đẹp lắm. Xem ra một nhân vật khó lường đã xuất hiện, ngày hôm nay đến đây thôi, lần sau ngươi không may mắn được như thế đâu.
Thiếu nữ vốn nghĩ thiếu niên hắc y trước mắt có quen biết với nàng nên thất thần, nhưng sau khi nghe câu nói này của Lakjhal thì chân mày nhíu lại lạnh lùng.
Nhìn Lakjhal đang lao ra ngoài thì nàng cũng nhấn bước đuổi theo.
Thế nhưng một giọng nói trong trẻo vọng vào tai nàng:
-Nếu ngươi muốn thua cuộc chiến này sớm thì cứ bỏ mặc Master của mình đi, hắn đã bị ta đá tổn thương đến phổi rồi đấy, ha ha ha,…
Saber dừng bước và hừ lạnh một tiếng sau đó thu kiếm và quay về.
…
Lakjhal ôm miệng vết thương đang bốc lên ngọn lửa trắng và lao đi vòng vèo trong thanh phố.
Năng lực của cậu khi tham gia trận chiến này bị hạn chế rất mạnh nên khả năng chữa trị của Lakjhal cũng giảm đi đáng kể.
Loảng xoảng!...
Lakjhal ngã người vào một đống vật liệu gỗ, sắt dựng trong một con hẻm và hít thở khó khăn.
Bỗng nhiên những con bướm đêm xuất hiện chập chờn khắp con hẻm, sau đó.
Cộp!... Cộp!...
Tiếng bước chân vọng đến trước Lakjhal, một thân ảnh ốm yếu mảnh khảnh ẩn mình dưới lớp áo choàng cất tiếng ồ ồ chói tai:
-Đau không Lancer?.
-Không tệ.
-Một thằng cơ bắp như ngươi có thể suy nghĩ đến được bước này đã rất khá. Ngươi không chạy về chỗ Master xem như có chút đầu óc.
Lakjhal cười nhạt:
-Ngươi toàn gọi người khác là thằng cơ bắp, kẻ thiểu năng,… có vẻ trong quá khứ ngươi đã ăn một vố lừa khá lớn nhỉ.
-CÂM MIỆNG!.
Caster như bị chạm điện gầm lên sau đó giẫm vào ngực Lakjhal… Máu tươi trào ra từ vết thương nhưng cậu lại nở nụ cười càng đậm hơn:
-Tiếc phải nói cho ngươi rằng ngươi sẽ phải lại nuốt sống một cú lừa khác.
Băng!....
Một ống thép bay vút đi và ghim vào một con bướm đêm đang bay liệng.
Á!....
Con bướm đen rơi xuống bung cháy và ngọn lửa hóa thành Caster. Nơi bụng của hắn hắn vẫn cắm một ông thép, máu tươi rỉ ra tí tách.
Caster đau đớn đến run rẩy, hai mắt hắn gắt gao trừng lấy Lakjhal:
-Khốn khiếp,… làm sao… ngươi thấy được…
-Ảo thuật là bóng tối, mà bóng tối thì không thể đánh lừa ánh sáng.
Lakjhal vừa nói vừa chỉ vào ngọn đèn đường bên ngoài đang soi vào con hẻm.
Caster cũng bừng tỉnh, những con bướm đêm khác không có bóng phản chiếu nhưng con bướm do hắn hóa thành lại có.
Lancer đã chọn góc độ ánh sáng, địa hình hẹp trong con hẻm thêm vào sức quan sát của hắn để tìm ra bản thân Caster giữa đàn bướm đêm.
Caster biết mình đã quá coi thường Lancer, hắn ôm bụng vẫn còn rỉ máu và nhìn thiếu niên hắc y thật sâu:
-Ngươi thắng Lancer. Cái mạng của ngươi sẽ được ta nhắm kĩ.
Caster nói rồi xoay bước ra khỏi con hẻm, thân ảnh hắn lại hóa thành hàng trăm con bướm đêm tan biến vào bóng tối của thành phố.
Lakjhal gượng người đứng lên, cậu nhìn vết thương đã tương đối ổn định và hít thật sâu một hơi:
-Ra đi kẻ giấu mặt.
Lốp bốp!...
Tiếng vỗ tay vang lên từ trên lan can một căn hộ, một thiếu nữ tóc đen váy đỏ xinh đẹp, bên cạnh nàng là một thanh niên tóc bạc, trên thân mang một bộ giáp nhẹ màu đỏ, hai mắt hắn sắc bén như diều hâu, cả người tràn đầy khí tức thần bí không nhìn ra chức nghiệp.
-Đặc sắc, vô cùng đặc sắc. Một sự tinh tế trong chiến đấu đáng để ca ngợi.
Thiếu nữ vừa vỗ tay vừa nói, Lakjhal hai mắt ngưng tụ:
-Ngươi có vẻ không phải đến để gây chiến, muốn điều gì?.
Thiếu nữ mỉm cười thông minh:
-Đúng vậy, một cuộc chiến vào lúc này là hoàn toàn vô nghĩa, nếu ta đoán không lầm thì ngươi vẫn còn giấu bài tủ chưa tung ra với Caster đúng chứ.
Lakjhal cười nhạt:
-Caster cũng thế thôi, có thể hắn cũng đã nhìn ra sự hiện diện của hai người, và như các ngươi nói, chiến đấu sống chết vào thời điểm này hoàn toàn không cần thiết, tất cả chỉ để thăm dò lẫn nhau mà thôi.
Thiếu nữ gật đầu không phản đối, nàng nghiêng đầu nhìn Lakjhal và nói:
-Một sự hợp tác tạm thời, ngươi nghĩ sao.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủ Hộ
ND
Thủ Hộ - ND
https://isach.info/story.php?story=thu_ho__nd