Chương 162: Ngươi Rút Cục Là Ai?
m!”. Đan khí các bên trong một cái Thần cảnh nhị trọng ra tay chụp vào đầu Vũ Thiên Quân còn chưa đến đích thì bàn tay đã bị một cái bàn tay thon dài nhưng như kìm kẹp như thế giữ lại không thể tiến thêm một bước! Xuất thủ là Phi Thiên bằng.
“Ah! Mau buông!”. Tên kia Thần cảnh nhất trọng thiên xuất thủ bị Phi Thiên bằng bắt lại bóp mạnh thì đau đớn hét lên, mồ hôi lạnh đã chảy đầy trán.
“Muốn chết!”. Cùng lúc cũng có một cái khác Thần cảnh tam trọng hóa tay làm trảo chụp vào đầu Phi Thiên bằng.
“Gian ngoan mất linh!”. Phi Thiên bằng lạnh lùng nói rồi nhấc chân lên đạp thẳng vào bụng của tên kia Thần cảnh tam trọng, trúng một chiêu này chỉ sợ không chết cũng trọng thương.
“Hừ!”. Phi Thiên thể hiện ra sức mạnh có chút đáng kinh ngạc, lập tức cái kia Thần tôn cùng hai cái Thần chủ cũng xuất thủ nhằm chế ngự hắn, bên trong Các đánh nhau để người khác nhìn thấy cũng không mấy vẻ vang bao nhiêu ah.
“Chạm...”. “Ầm”. Thần cảnh Tam trọng thiên không chút phản ứng đã trúng một cước của Phi Thiên, lập tức như diều đứt dây bắn thẳng về phía sau đập vào vách tường bất tỉnh nhân sự không biết sống chết, thương thế chắc chắn cao hơn ban đầu tên kia Tiểu Ngũ.
“Dừng tay!”. Bất chợt một giọng nói uy nghiêm vang lên, một cái Trung niên hư không hiện ra, hắn chính là cái Thánh tổ đang ngồi ở tầng thứ năm, là cái Ma tộc Thánh tổ.
“Hóa Vũ đại nhân!”. Thấy trung niên xuất hiện đám người Đan khí các lập tức thu liễm lại, chỉ là bọn hắn để ý không có nghĩa là Phi Thiên bằng để ý đây. Một trảo vung trảo quơ về phía Thần tôn cùng hai cái Thần chủ làm bọn hắn bị đẩy lùi lại một đoạn mới miễn cưỡng dừng lại ho ra một ngụm máu.
“Hả? Ta nói dừng tay! Hừ!”. Thánh tổ Ma tộc kinh ngạc sau đó giận tím mặt hướng Phi Thiên xuất quyền.
“Ah! Một cái Thánh tổ bước thứ nhất như ngươi còn chưa có tư cách này!”. Phi Thiên cười nhạt cũng lấy tay làm trảo chụp về phía ma tộc Thánh tổ.
“Hự...”. Ma tộc Thánh tổ ban đầu cười lạnh, một cái Thiên đan cảnh lại ngông cuồng hướng hắn xuất thủ, thật sự là muốn chết ah! Chỉ là rất nhanh hắn liền biết mình sai rồi, sai vô cùng lớn, biến hóa quá nhanh hắn còn không kịp để ý cái kia chỉ có Thiên đan cảnh nhưng cho dù là Thần tôn cũng không cản được hắn công kích đây, thanh niên kia nào phải cái gì Thiên đan cảnh, một trảo kia lực lượng vượt qua hắn bản thân nhiều lắm, được khống chế vô cùng tinh chuẩn đánh lên người hắn, lực lượng phô thiên cái địa đánh lên thân thể khiến hắn không kịp phản ứng đã bị đẩy lùi về phía sau đập thẳng đến thành tường mới ho ra một ngụm máu ngừng lại. Nếu không phải có liên hoàn trận bảo về Các nội tin rắng hắn đã bị ném ra bên ngoài rồi.
“Ngươi...”. Ma tộc Thánh tổ con ngươi trợn trừng chỉ Phi Thiên, một trảo kia đã là nương tay nhưng hắn chắc chắn bị thương không nhẹ.
“Ngươi cái gì ngươi? Ngươi là Ma tộc nên là được Ma Luyện lão tiểu tử kia mang đến đi?”. Phi Thiên lạnh lùng nói. Ma Luyện đúng thật là còn ít tuổi hơn hắn nhiều, tu vi cao hơn là do được phục dụng nhiều hơn Xích thiên đan thôi, nếu không Ma Luyện hôm nay tu vi nhiều lắm cũng chỉ có Thánh tổ bước thứ hai đỉnh phong, còn kém hắn nhiều lắm. “Ah! Người có thể nói chuyện đã đến...”. Phi Thiên đột nhiên nhìn phía ngoài nói, tiện thể cũng ném tên kia Thần chủ nhị trọng đối với Vũ Thiên Quân xuất thủ sang một bên, chỉ là hắn đã thành một phế nhân rồi, dám đối với Thiếu gia xuất thủ đã không cần thiết phải sống rồi, xem như hắn may mắn!
“Chuyện gì...”. Một cái tóc đỏ trung niên đột nhiên xuất hiện ở bên trong Đan khí các, hắn là trống rỗng mà xuất hiện như thế chỉ để lại một chút không gian gợn sóng, hắn là xé rách hư không mà đến đây ah. Ngay khi đến hắn nhìn quanh một vòng nhíu mày sau đó nhìn thấy Phi Thiên thì con ngươi co rụt lại nhưng khi nhìn thấy Vũ Thiên Quân phản ứng lại khác, lập tức cung kính muốn đi lên chào thì nhìn thấy hiện trường không khí có chút không hợp.
“Phó Các chủ...”. Đám người thấy người đến thì lập tức kinh hỉ hô lên, nhất là cái kia phụ nhân lập tức chạy đến. “Xích Phó các chủ, hai tên này đến đây mục đích làm xấu ta Đan khí các ah”.
“...”. Người đến đương nhiên là Xích Đan tử, nghe như vậy thì suýt nữa điên cuồng lên thế nhưng nhìn thấy Vũ Thiên Quân như cười không phải cười một bên xem náo nhiệt liếc ngang liếc dọc mấy người, xem ra Thiếu gia là muốn hắn tự mình giải quyết truyện này sau lại nói.
“Hắc hắc! Phi Thiên gặp qua Tam hộ pháp!”. Phi Thiên bằng cũng như cười không phải cười nhìn Xích Đan tử nói. Ở đây đương nhiên ngoài Vũ Thiên Quân cùng Xích Đan tử ra không sai biết hắn nói là có ý gì.
“Có chuyện gì...”. Xích Đan tử đương nhiên biết cả Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên bằng đều là đang nhìn hắn xử lý chuyện này rồi, hình như có mấy cái không biết sống chết đi trêu chọc Vũ Thiên Quân ah.
“Chuyện là...”. Cái kia Phụ nhân lập tức nói, đương nhiên chỉ nói Vũ Thiên Quân hai người đột nhiên đánh người, hành vi ác nghiệt các loại, huh! Là một cái cực kỳ hung ác hai người.
“Chuyện không chỉ thế đi? Không nói rõ dù ngươi là Khương Vũ người nhà cũng lập tức cút ra khỏi Đan khí các, các ngươi nữa, lập tức cút!”. Xích Đan tử cuồng nộ thật rồi, dám trước mặt nói xấu Thiếu gia chưa nói, mặt khác hắn tin tưởng lấy tính cách của Vũ Thiên Quân làm sao đi để ý mấy cái hạ nhân. “Nói lại đi...”. Hắn lạnh lùng nhìn tên kia Ma tộc Thánh tổ nói.
“Chuyện này...”. Ma tộc Thánh tổ cùng đám người Đan khí các lập tức sợ rồi, ai mà biết được Xích Đan tử nổi cái gì tâm tư đây, dù sao bọn hắn cùng là được Ma Luyện cùng Khương Vũ mấy cái chủ sự mang đến làm quản lý không càn vì chuyện nhỏ này cùng hai vị kia trở mặt ah.
“Còn không nói...”. Xích Đan tử nhíu mày nhìn đám người. “Các ngươi nghĩ là người nhà của Khương Vũ cùng Ma Luyện thì bọn hắn sẽ vì các ngươi làm chủ sao? Ngay từ lần đầu đến đây bọn ta đã nói rõ tốt nhất không cần làm cái gì ngu ngốc hay trái đạo lý sự tình nếu không cũng không cần ở lại, các ngươi quên rồi?”. Xích Đan tử lạnh lùng nói rồi bấm mấy cái pháp quyết hình thành một cái đưa tin tiểu phù “Về đây giải quyết chuyện tốt của các ngươi đi!”. Nói xong hắn ném đưa tin tiểu phù lên hư không rất nhanh liền biến mất.
“Chuyện này là chúng ta quản lý không ngiêm! Mong hai vị thứ lỗi!”. Làm xong hắn quay sang Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên bằng nói, Vũ Thiên Quân không muốn ở đây hiện diện thân phận như vậy chỉ có thể nói vậy thôi.
“Huh! Cũng không thể trách các ngươi được! Có một cái ô dù to như vậy cho dù là ta cũng muốn tác quái ah”. Phi Thiên có chút quái khí nói.
Về phần Vũ Thiên Quân chỉ nhíu mày không nói. Đây là lý do hắn vì sao không muốn mấy cái nhân viên là người nhà của hắn hay của đám người Hộ pháp, bọn hắn đều sẽ không có thời gian tách ra quản lý quá nhiều như vậy ở đây quản lý chủ yếu sẽ là mấy người nhà kia dưỡng thành bọn hắn hành vi càng lúc càng không tốt, ỷ mình có chỗ dựa đương nhiên làm việc sẽ càng bá đạo. Không phải chỉ là thế lực mà chính như gia tộc cũng sẽ alf như thế, hắn một bên suy nghĩ chuyện Đan khí các, một bên lo nghĩ đến ngày sau phục hưng gia tộc hắn. Có lẽ thời của hắn không có chuyện này nhưng đến con cháu hắn thậm chí càng lâu chuyện này là không thể tránh khỏi sao? Hắn không thích việc này, cần có biện pháp cải thiện. Nghĩ nghĩ một chút hắn đi về phía tên kia ban đầu ngăn cản hắn đi vào Đan khí các.
Thấy hắn hành động kỳ lạ nhưng Đan khí các đám người không ai dám hé răng một cái, Xích Đan tử cuồng nộ giận giữ vẫn đang đứng chỗ này, hắn không phản ứng đương nhiên đám người còn lại của Đan khí các cũng sẽ không phản ứng, chỉ là bọn hắn không hiểu là vì sao Xích Đan tử không chút ngăn cản mà thôi.
“Hừm!”. Đi qua Phụ nhân Thần chủ người nhà của Khương Vũ, Vũ Thiên Quân liếc một cái rồi không để ý nữa mà nhìn đang nằm Tiểu Ngũ, tên này không sai biệt lắm nên cũng là Khương gia người rồi. “Ngươi vì sao ngăn cản ta đi vào Đan khí các?”. Hắn lạnh nhạt hỏi.
“Khục!”. Tiểu Ngũ khuôn mặt trắng bệch nhìn Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên đầy thù hận không nói.
“Ồ? Hình như ngươi nghĩ là Khương gia người thì có thể ngang ngược ah?”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. “Sai thì phải chịu phạt, không chịu hối lỗi ngươi nghĩ Đan khí các sẽ lưu ngươi? Ta cũng thật không ngờ nơi này biến thành như vậy”. Hắn lạnh nhạt nói. “Các vị thấy có đúng không?”.
“...”. Theo hắn nói hư không tách ra, ba người từ đó đi ra, chính là Võ Tử Hiên, Ma Luyện cùng Khương Vũ. Xích Đan Tử thông tin gửi cho bọn hắn không nhiều thế nhưng giọng điệu kia cho thấy ở Đan khí các xảy ra chuyện mà hắn không tiện xử lý. Bọn hắn nghe thấy Vũ Thiên Quân giọng nói thì đã biết vì sao rồi, chỉ sợ khả năng cao đã có người chọc vào hắn.
Bọn hắn ba người xuất hiện thì cũng nhìn quanh một lượt, không sai biệt lắm rồi, bên trong Đan khí các đã có chuyện, còn may xuất thủ chi nhân còn không muốn phá hoại bên trong Đan khí các nếu không chỉ sợ đã không bình tĩnh như vậy. Xích Đan tử lập tức đối với bọn hắn truyền âm, rất nhanh đã hiểu chuyện, khởi đầu giống như là do cái kia Tiểu Ngũ. Khương Vũ lập tức nhíu mày, người đó là tộc nhân của nàng ah.
“Thập cửu trưởng lão!”. Khương Vũ đứng ra mấy người lập tức cung kính chào, chỉ là bọn hắn không biết hành động này có bao nhiêu sai lầm.
“Nói chuyện gì đi...”. Khương Vũ nhìn bọn hắn nhíu mày nói. Vũ Thiên Quân giống như vừa hỏi tên kia Tiểu Ngũ cái gì đó.
“Là tên kia đánh ta! Thập cửu trưởng lão ngài phải làm chủ cho ta ah!”. Tiểu Ngũ thấy Khương Vũ thì ánh mắt lóe lên ngoan độc chỉ Phi Thiên nói.
“...”. Khương Vũ còn chưa nói thì đã bị cắt đứt bởi Vũ Thiên Quân.
“Thú vị! Ngươi thấy Khương Vũ đến thì vui mừng như vậy sao? Muốn trả thù bản tọa?”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. Theo hắn nói đám người Đan khí các lập tức cảm thấy không ổn, hắn vậy mà gọi thẳng tục danh của Khương Vũ ah! Nên biết Khương Vũ đã thành thánh, một cái hàng thật giá thật Thánh tổ cảnh đại năng, có thể gọi thẳng tục danh như vậy cho thấy hắn cũng là người cùng cấp độ thậm chí cao hơn so với Khương Vũ!
“Trước chuyện này chưa nói! Ngươi rút cục là ai?”. Vũ Thiên Quân quay lại nhìn Khương Vũ lạnh nhạt nói. Khương Vũ cho dù thường ngày đùa nghịch, trêu ghẹo hắn cũng không sao thế nhưng đó là lúc hắn không muốn quản thôi, khi hắn nghiêm túc lại khác. Cho dù là mè nheo thân cận hắn nhất là Mộc Ly cũng phải im miệng!
“...”. Vũ Thiên Quân đột nhiên phản ứng làm cho bọn người không hiểu, đương nhiên cũng có không ít kẻ miệng còn nhanh hơn não đã trả lời rồi.
“Khương Trưởng lão là Thập cửu trưởng lão của Khương gia ta, chính là một trong Thập nhị đỉnh phong thế lực Nhân tộc, ngươi hôm nay dám đã thương Khương gia người đừng hòng sống yên lành, chờ ta Khương gia...”. Người nói là cái kia Phụ nhân Thần chủ, chỉ là còn chưa nói xong đã bị Khương Vũ một tát vả thẳng vào miệng, tuy rằng không dùng bao nhiêu lực lượng nhưng cũng chỉ riêng nhục thân Thánh cảnh một tát cũng làm cho Phụ nhân ho ra một ngụm màu kèm theo một cái răng rồi, lập tức bị thương.
“Thập cửu trưởng lão...”. Phụ nhân không hiểu kinh sợ nhìn Khương Vũ đầy chất vấn.
“Ngươi nếu không ngậm miệng lại, lần tiếp theo không phải một cái răng như vậy!”. Khương Vũ một cái liếc mắt làm Phụ nhân câm miệng lại rồi lạnh lùng nói. “Thiếu gia! Ta là Tứ hộ pháp Vũ gia, ở đây ta là Phó các chủ!”. Sau đó quay sang Vũ Thiên Quân cung kính chắp tay nói. “Thuộc hạ làm việc thất trách mong Thiếu gia giáng tội!”. Nàng lập tức một chân quỳ xuống cung kính nói.
Một lời vừa ra Đan khí các nhân viên ngoài Võ Tử Hiên mấy cái hộ pháp cùng Phi Thiên không mấy phản ứng thì còn lại như lồi mắt ra nhìn tình cảnh phía trước, cao cao tại thượng Khương gia Thập cửu trưởng lão siêu cấp đại năng Thánh tổ cảnh lại quỳ xuống trước mặt một cái Thanh niên Thiên đan cảnh cầu mong tha thứ, thế gian này lại có chuyện nghịch cảnh này?!?
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Số từ: 2612
Ma Thần Thiên Quân Ma Thần Thiên Quân - Đế Thanh Ma Thần Thiên Quân