Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Vu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 161 : Đừng Đụng Vào Hắn, Sẽ Biến Thành Người Thực Vật
T
hanh âm sấm sét rống to:
- Hôm nay tha cho ngươi một lần, tự cút đi. Còn dám léo nhéo thì sau này lão tử thấy ngươi một lần đánh một lần!
Ai?
Thanh âm này rốt cuộc thuộc về ai?
Tại sao trong Thiên Ki Tiểu linh giới còn có người?
Không biết.
Tịch Nhược Trần ngẩng đầu, gằn từng chữ:
- Hôm nay ngươi mang đến nhục nhã, nửa năm sau trên lôi đài sinh tử trong Trung Ương học phủ ta sẽ đòi lại gấp mười lần!
Tịch Nhược Trần phát ra thanh âm bằng Sư Hống Khiếu chấn màng tai mọi người đau nhức.
- Cho mặt mà không biết điều!
Vang tiếng hổ gầm:
- Grao!
Mọi người thấy ba mươi sáu oai vũ chi hồn dung nham khổng lồ bão táp hiện ra trong truyền tống trận, chúng hất đầu tập thể lao vào Tịch Nhược Trần.
Thiên Ki Tiểu linh giới, quảng trường truyền tống.
Khi ba mươi sáu oai vũ chi hồn dung nham khổng lồ hiện ra trong truyền tống trận hù mọi người giật nảy mình. May mắn vu y xung quanh kịp ra tay, nếu không thì Tịch Nhược Trần đã chết tại đây, quảng trường cũng bị phá nát.
Mấy vạn học tử trợn mắt há hốc mồm nhìn, líu lưỡi ngơ ngác. Bọn họ không biết chuyện gì xảy ra, không tưởng tượng được là ai có bản lĩnh này, có thể đánh Tịch Nhược Trần đã vận dụng chân thân huyết mạch cahạt vật đến nhường này.
Là Mạc Khinh Sầu sao?
Có lẽ.
Nhưng thanh âm phát ra từ truyền tống trận khá giống giọng nam, dù qua truyền tống trận làm biến âm nhưng người đó tự xưng là lão tử, bảo gặp Tịch Nhược Trần một lần sẽ đánh một lần.
Cái này...
Rốt cuộc là chuyện gì? Có phải Mạc Khinh Sầu ra tay không? Nếu không phải Mạc Khinh Sầu thì sẽ là ai?
Mọi người đang nghi ngờ, mờ mịt thì truyền tống trận lại tỏa sáng, một người rơi xuống.
Là một nữ nhân, một nữ nhân lãnh diễm, một nữ nhân có ba ngàn sợi tóc bạc.
Là nàng!
Mạc Khinh Sầu!
Mạc Khinh Sầu rất chật vật nằm trong truyền tống trận, dường như bị đánh xỉu, khóe môi tràn máu.
Mọi người ngơ ngác nhìn hình ảnh này, giờ thì bọn họ chắc chắn người ra tay không phải Mạc Khinh Sầu, vì chính nàng cũng hôn mê. Vậy... Kẻ đó là ai?
Trong khoảnh khắc truyền tống trận vọng ra tiếng gầm sấm sét:
- Mạc Khinh Sầu, lão tử tha cho ngươi một lần, hai lần nhưng tuyệt đối không có lần thứ ba, tự giải quyết cho tốt. Sau này nếu còn dám gây chuyện thì lão tử đưa ngươi về chầu trời!
Ai!
Rốt cuộc là ai?
Ai có thực lực khủng bố như vậy? Không chỉ đánh Tịch Nhược Trần chật vật mà Mạc Khinh Sầu cũng bị đánh xỉu.
Mọi người thấy thật khó tin, bọn họ ghĩ nát óc cũng o tìm ra trong các học tử tham gia thí luyện có ai bản lĩnh lớn đến vậy.
Không ai biết, mọi người nghi hoặc.
Thiên Ki Tiểu linh giới, cửa thứ mười ba.
Cửa ải này đã hoang tàn, huyền quang trận nhấp nháy giữa hư không. Huyền quang trận bị phá hủy hơn một nửa, cây gối gãy đổ. Có một phần cây cối bị Tịch Nhược Trần bay siêu nhanh bả gãy, có một phần bị bông tuyết của Mạc Khinh Sầu đập gãy, đa phần bị dung nham của Trần Lạc đốt thành tro. Không chỉ cây cối, ma thú cũng bị tử thương hơn một nửa. Có chết bất đắc kỳ tử, có bị băng đập chết, có bị dung nham đốt chết. Đưa mắt nhìn cửa thứ mười ba gồ ghề, đổ nát, trong hố toàn là băng vụn và dung nham.
Thiếu niên áo lam dường như đã mệt, dựa vào một gốc cây bị đốt khét, ngồi trong phế tích. Thiếu niên áo lam gục đầu xuống, thở hồng hộc. Các lão sư Trung Ương học phủ đứng ở phía xa ngơ ngác nhìn, liếc nhau, môi mấp máy. Bọn họ nhớ lại tình huống Trần Lạc đánh Tịch Nhược Trần, tập thể liên tục biến sắc mặt.
Đây là ẩu đả sao?
Không!
Nó là chà đạp!
Bát trưởng lão Tà lão Bát uy phong bát diện trong Trung Ương học phủ khóe môi co giật, lầm bầm:
- Bà nội nó, dạo này người trẻ tuổi đánh nhau ác liệt vậy sao? Tiểu tử quá oách, cuồng không giới hạn. Tịch tiểu tử bị đánh xuống rồi lại bị kéo lên quất hai mươi sáu. Chưa xong, Tịch tiểu tử bị chụp đầu mười sáu lần, đánh hắn tè ra quần. Cha nó, năm xưa lão tử cũng không ác như hắn.
Tà lão Bát ngồi trên ghế cắn hạt dưa, lạnh nhạt nói:
- Tiểu tử, lực lượng biến dị của ngươi hơi tà, quá cuồng bạo, đã bắt đầu ảnh hưởng tâm tính của ngươi.
Tà lão Bát ngoắc ngón tay, nói:
- Qua đây cho lão tử xem tình huống của ngươi.
Trần Lạc dựa vào gốc cây vẫn cúi đầu, khàn giọng nói:
- Lão tạp mao, mới rồi lão xem kịch sướng nhất đúng không?
Một câu lão tạp mao làm Tà lão Bát tức giận bị nghẹn vỏ hạt dưa, lão ho khan đứng dậy, mắt trợn to.
Bát trưởng lão ngần ngừ hỏi lại:
- Tiểu tử kia, ngươi mới nói gì?
Đám người xung quanh nghe ba chữ lão tạp mao thì kinh ngạc muốn rớt cằm, nhìn thiếu niên áo lam như một vị thần. Bọn họ ngó Bát trưởng lão, muốn cười nhưng không dám, trong bụng phục thiếu niên áo lam sát đất. Toàn Trung Ương học phủ không ai dám mắng thẳng vào mặt Tà lão Bát là lão tạp mao, tuyệt đối không có, cho dù là phủ chủ học phủ cũng vậy.
Có lẽ thật sự là vì lực lượng biến dị quá cuồng bạo đã ảnh hưởng tâm tính, khi Trần Lạc ngẩng đầu, đôi mắt đen nay đỏ thẫm, như có lửa cháy. Trong mắt Trần Lạc là một thế giới, ngọn lửa đó đốt cháy thế giới.
Khóe môi Trần Lạc treo nụ cười tà dị, nói:
- Không nghe rõ sao? Lão tử nói lão tạp mao nhà ngươi xem kịch vui không?
Trần Lạc ngừng một chút, thanh âm nghiền ngẫm trở nên cuồng bạo, giơ tay chỉ vào Tà lão Bát.
Trần Lạc rống to:
- Lão tạp mao, xem đủ rồi thì xuống đây chịu chết!
Trần Lạc không biết mình bị gì, cảm giác bị lửa giận đốt cháy mỗi tấc da. Bây giờ Trần Lạc chỉ muốn đánh nhau, đánh trời đất quay cuồng, trời sụp đất nứt.
Tuy trong lòng đám lão sư không thích gì Bát trưởng lão nhưng dù sao Tà lão Bát là trưởng lão Trung Ương học phủ, sao có thể bị một tỉểu tử nhục nhã?
Có lão sư tức giận quát:
- Càn rỡ, tiểu tử...
Lão sư đó chưa nói xong thì mắt thiếu niên áo lam trợn trừng, sát ý ngút trời, cuồng bạo mà lại hung tàn liếc gã.
Trần Lạc rống to:
- Lão tử luôn càn rỡ như vậy, nếu không phục thì tới bao nhiêu tính bấy nhiêu, qua đây chịu chết hết đi!
Trần Lạc giận dữ vận dụng Sư Hống Khiếu, sấm sét cuồng bạo đầy trời, bốn chữa qua đây chịu chết nổ vang trên bầu trời.
Cuồng, quá là cuồng.
Cuồng bá đạo, cuồng không kiêng nể gì, cũng cuồng vô pháp vô thiên.
Trần Lạc đứng đó, không sợ hãi. Đúng vậy, Trần Lạc không sợ. Khi Trần Lạc đánh nhau với Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu đã không sử dụng trận pháp, điều đó không có nghĩa là hắn ngốc đánh với đám lão sư vẫn tự tin không dùng trận pháp. Giờ phút này, mắt Trần Lạc đỏ rực, lòng điên cuồng.
Điên cuồng.
Người quen Trần Lạc đều biết hắn là kẻ đã điên lên thì bất chấp hậu quả.
Trận pháp bày ra, Trần Lạc không sợ ai hết. Năm xưa một mình Trần Lạc xâm nhập Băng hỏa Tiểu linh giới, một mình khiêu chiến chín trăm thiên tài, mấy chục lão sư không thể đến gần hắn. Trần Lạc dám đấu tay đôi với trưởng lão Trung Ương học phủ, cho nên hắn không sợ.
Trần Lạc định sử dụng tinh thần lực thì cảm giác đầu choáng váng, ý thức mơ hồ, người lảo đảo rất mệt mỏi, kiệt sức.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Vu
Cửu Hanh
Thiên Vu - Cửu Hanh
https://isach.info/story.php?story=thien_vu__cuu_hanh