Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 24: Bạch Ngọc Đồ
L
ão ông vuốt râu cười sang sảng: - Nơi này trời đất sáng tỏ, lão hán vì sao cần ngươi bảo mật? Chỉ có hạng gian nịnh mới cần lén lén lút lút, lão hán chỉ là nông phu, xuân trồng thu hái, có gì cần dấu người khác? Có điều ngươi đúng là dứa bé ngoan, thứ này cho ngươi, lão hán tham ngộ mấy chục năm không thấu, nghe nói ngươi rất thông minh, nói không chừng phá giải được.
Nói xong nhét một cái túi vải gai vào tay Vân Tranh sau đó tiếp tục chống gậy lom khom đi trên con đường nhỏ, không quay đầu lại.
Thấy lão ông đi xuống ruộng trò chuyện vui vẻ với hương nông, Vân Tranh nhảy lên xe tiếp tục về nhà, lắc thử, cái túi rất nhẹ, không giống có gì quý giá, mở ra xem phát hiện là một tấm da dê, có thể bóc từng lớp, tới lớp cuối cùng mỏng tới ánh sáng xuyên qua được, rất nhiều nhà có tiền mùa đông lấy thứ này dán cửa, vừa sáng sủa lại ấm áp.
Thứ này thì không có gì lạ, nhưng văn tự trên đó làm Vân Tranh đau đầu " Núi còn biết mấy kho tàng, kìa sông nước mấy ang, mấy gáo. Nhưng một khi biến ảo mênh mông. Sấu, rùa, cá, giải, giao long, Sinh sinh, hóa hóa, vẫy vùng triền miên."
Đây là lời giải thích liên quan tới bảo tàng trong (lễ ký), rất bình thường, không có bất kỳ ý nghĩa gì, nhưng đóng ngự ấn của Mạnh Sưởng thì khác hẳn rồi.
Đây là tấm bản đồ kho báu?
Té ra Hàn Lâm không giết bọn họ, chỉ muốn bọn họ giao ra tất cả kho báu, số bạc kia là chứng cứ, ông ta giao ra nên được quyền sống dưới ánh mặt trời, không lỗ mà còn là lãi.
Có câu muốn không còn phiền não thì ném nó cho người khác, lão già cực kỳ am hiểu đạo này, chưa biết tấm bản đồ này là thật hay giả, chỉ cần tặng nó đi, ông ta và tộc nhân mới một lòng một dạ làm con dân Đại Tống.
Thế quái nào lão lại tặng cho mình, mình đã muốn sống yên ổn rồi cơ mà.
Định vứt quách đi cho yên chuyện, nhưng không sao vứt đi nổi.
Đang do dự thì xe đã dừng trước cổng, Vân Tranh tạm bỏ cuốn sách vào trong lòng, đứng trước cánh cổng thân quen, bỗng dưng dừng bước, tim đập thình thịch, ngực nóng rần, nhà, mình về nhà.
Về tới nhà được mọi người hoan nghênh nhiệt liệt, Tịch Nhục không biết nói gì luôn, cô nương thuần phác bê đống y phục bẩn của Vân Tranh chạy mất, đó là cách hoan nghênh chân thành nhất của nàng.
Lục Khinh Doanh đẩy Vân Nhị tới trước mặt, nàng không quen ở trước mặt mọi người nói mấy câu đại loại như phu quân vất vả rồi, càng không quen Vân Tranh ôm nàng trước mặt mọi người, thói quen này y chưa bao giờ chịu sửa, trừng mắt cảnh cáo y không được làm càn, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười không dấu dược.
Vân Tranh chỉ trò chuyện với đám Lão Liêu, Thương Nhĩ một lúc, bọn họ đều biết ý cáo từ đi làm việc của mình. Chuyện đầu tiên Vân Tranh làm là đi tắm, thư viện chỉ có nước lạnh, làm sao so được với trong nhà, thùng to nước ấm, lại còn có mỹ nhân bên cạnh phục vụ.
Quả nhiên nhiên cửa phòng tắm vừa mới đóng lại, Vân Tranh đã vươn tay ôm lấy bờ eo thon của Lục Khinh Doanh, kéo nàng vào lòng, một tay nhẹ nhàng vuốt gò má mịn màng, bao lời muốn nói, cuối cùng chỉ lẩm bẩm: - Lão bà của ta.
Một câu đơn giản nhưng chứa đầy thâm tình, làm Lục Khinh Doanh rung động tới tận tâm can, khẽ nép người vào lòng y: - Phu quân của thiếp đã về.
Giây phút ấm áp tình cảm rất ngắn ngủi, ôm giai nhân trong lòng tất nhiên không thể không có chút biểu hiện, lòng hươu dạ vượn nhanh chóng nổi lên, Vân Tranh đưa tay lên, sờ bộ ngực mềm mại của nàng, dụ khí: - Tắm chung nhé?
- Mơ đi, vừa mới về đã muốn làm bậy. Lục Khinh Doanh mặt đỏ rần, đẩy Vân Tranh ra, nàng sa đọa nhiều rồi, nhưng còn chưa tới mức này. Đi pha nước xong liền thu dọn quần áo bẩn của phu quân đem gặt, một cái túi vải rơi ra, nàng nhặt lên xem, mặt tức thì tái nhợt, cảnh giác nhìn ra ngoài, sau đó vội vàng đóng hết toàn bộ cửa sổ lại.
- Phu nhân đóng cửa sổ làm gì, chẳng lẽ đã đổi ý? Vân Tranh cười dâm dật nhìn Lục Khinh Doanh:
Lục Khinh Doanh nỗ lực khống chế tâm tình, nhỏ giọng hỏi: - Phu quân, thứ này ở đâu ra, chuyện trọng đại, đừng dấu thiếp.
Vân Tranh giờ mới để ý tấm da dê trong tay nàng, lười nhác nói: - Mạnh lão đầu cho đấy, vừa mới xong, ta còn chưa xem kỹ, nếu có phiền toái thì trả cho ông ta là được, nhà ta chẳng thèm bảo tàng gì, tiền mình tự kiếm tiêu mới thoải mái.
Lục Khinh Doanh nắm lấy tay Vân Tranh, nóng ruột nói: - Lão tổ tông khi còn nhỏ từng gặp Mạnh Sưởng, đó là những năm đầu ông ta tại vị, vẫn còn tỉnh táo chăm lo việc nước, tu sửa thủy lợi, chú trọng nông tang, thực hành chính sách "nghỉ ngơi cùng dân", lúc đó Hậu Thục cường thịnh cương thổ phía bắc mở rộng tới Trường An. Nhưng sau đó ông ta chìm đắm trong tửu sắc, không để ý tới quốc chính, sinh hoạt hoang dâm, xa xỉ vô độ, ngay cả bô nước tiểu cũng làm từ ngọc.
- Lão tổ tông còn kể một chuyện thế này, Mạnh Sưởng rất sợ nóng, mỗi khi tới thời tiết oi bức là thở không thông, khó ngủ, vì vậy mới xây cung điện thủy tinh trên ao Ma Kha, làm nơi tránh nóng. Trong đó có ba gian đại điện lấy gỗ lim làm cột, trầm hương làm xà, san hô khảm cửa sổ, tường xung quanh không phải bằng gạch mà toàn bộ là lưu ly, nhìn thấu trong ngoài, xa xỉ tới độ đó có thể nói chưa từng thấy, lão tổ tông bây giờ kể về đại điện đó vẫn cứ tặc lưỡi không ngớt.
- Thứ ông ta để lại không cái gì đơn giản, chỉ cần là người Thục đều biết câu chuyện Hoa Nhị đồ và Bạch Ngọc đồ, Hai thứ này đều do đích thân Mạnh Sưởng làm ra khi thấy đại thế đã mất. Hoa Nhị đồ đã rơi vào tay hoàng đế Đại Tống, trên đó có một bài thơ.
Cơ băng cốt ngọc Tự thanh lương mát rượi Thuỷ điện gió đưa thoảng hương tới Vén rèm châu Một vừng trăng bạc nhằm soi Người chưa ngủ Tựa gối thoa ngang tóc rối Dây cầm tay trắng muốt Sân ngỡ im lìm Tinh tú vân hà thấy chưa vợi Ướm hỏi mấy canh rồi? "
- Triều đình nhà Tống phá giải được bí ẩn trong đó, tìm được từ sông Nam Phú, tức là Cẩm Giang vô số châu báu, nghe nói là chứa đầy ba chiếc thuyền. Còn Bạch Ngọc đồ nơi cất giấu giáp trụ và vũ khí phục quốc.
- Đốt ngay, đốt ngay đi. Vân Tranh nghe tới đó như đỉa phải vôi, rối rít giục:
Lục Khinh Doanh nhanh chóng đi lấy đèn dầu, sau đó đích thân đừng ngoài gác cửa để Vân Tranh đốt thứ tai họa kia.
- Đúng là dẫn quỷ vào nhà mà. Vân Tranh ngồi bên chậu lửa, nhìn tấm da dê dưới tác dụng của nhiệt độ cao, hiện ra hoa văn, nghiến răng ken két.
Té ra bí mật của Bạch Ngọc đồ là phải hơ lửa mới xuất hiện, nhưng khả năng do thời gian quá lâu, hóa chất trên đó phai đi, phải dùng nhiệt độ rất cao, chứ hơ nóng bình thường thì vô ích.
Nhưng ai dám cho thứ bản đồ giá trị liên thành vào lửa đốt, chẳng trách Mạnh lão đầu tìm hiểu mấy chục năm không ra manh mối, giờ thì tấm bản đồ đó đã ở trong đầu Vân Tranh, muốn quên cũng không quên nổi, chủ yếu là nơi đó quá quen thuộc, là hố trời của thành Bạch Đế, y từng tới rồi, còn bị người dân tộc lừa mất không ít tiền.
Miệng đắng chát, đến bản thân còn thấy mình đang có xu thế tạo phản, ở Đậu Sa quan giao dịch với ngoại tộc, có chiến mã, có nhân thủ, bây giờ lại giao hảo với quan viên và đại nho Thành Đô, chết người nhất là mình bất chấp nguy hiểm cưới viên minh châu thế gia, đây chính là con đường Lưu Bị đã đi, người Thục có ai là không thuộc nằm lòng chuyện Lưu Bị chứ? Đừng nói Hàn Lâm, mình phát hiện tên nào đó như vậy cũng nghi.
Còn chưa đủ, giờ có thêm binh khí giáp trụ, chỉ còn thiếu cái danh phận khởi binh, mà nguồn gốc của mình lại vốn mơ hồ.
Con bà nó, con bà nó, Vân Tranh chửi bao nhiêu cũng không thấy đủ.
Tấm da dê từ từ cháy thành tro, cả phòng đầy mùi thối của da dê cháy, Vân Tranh mở cửa sổ nhìn trời, không nói nổi một câu.
Lục Khinh Doanh đứng trông cửa, thấy vậy hỏi: - Phu quân, không có hậu họa gì chứ?
- Lão trời già muốn chơi đểu ta, chuyện này muốn kết thúc yên lành không đơn giản đâu, từ nay về sau cần cẩn thận một chút.
Tạo phản đê
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2