Chương 158 : Lại Một Người Phụ Nữ Xinh Đẹp Lái Xe Xịn(2)
rước mắt của Hà Tích Phượng lúc này hình ảnh của Diệp Phong lại mờ mờ ẩn hiện trước mặt cô, nếu mà không có hắn ta, chắc là cô đã phải nhờ đến chú của mình, nhờ vào một gia tộc mà mười năm nay cô không chưa từng bước chân vào đó. Khi cô còn nghèo thìđúng là cô chẳng thèm cầu cạnh ai cả, nhưng bây giờ Hương Tạ Hiên đã có quy mô to như vậy, Hà Tích Phượng không muốn nó sụp đổ một cách dễ dàng như vậy. Cũng may mà có Diệp Phong, chính vì có hắn mà cô không phải làm trái với lời thề của mình, làm trái với con tim của cô.
“Diệp Phong?” Tiêu Vũ nhắc lại cái tên này một lần nữa, không hiểu Hà Tích Phượng nói vậy là cóý gì, việc Hạng Quân chịu phạt thì có liên quan gìđến Diệp Phong cơ chứ, lẽ nào hắn ta dùng thủ đoạn bạo lực màép ông tổng giám đốc Tây Nam phải đưa ra điều kiện trao đổi hấp dẫn như vậy. Chuyện này nói ra như đùa vậy? Bây giờ là thời kỳ nào rồi! Làm cái gì cũng có cái giá của nó, bạo lực ở Trung Quốc là không bao giờ làm nên trò trống gì cả, hơn nữa Hạng Quân cũng đâu phải là dạng người hiền lành dễ bắt nạt.
“Đúng vậy! Chính là Diệp Phogn” Hà Tích Phương quay người lại, nói với giọng vô cùng nghiêm túc: “Có lẽ cháu vẫn chưa biết thân phận thật sự của cậu ta! Nếu như cháu biết rồi, thì sẽ không thấy có gì là lạ, khi nghe thấy Hạng Quân bị khuất bị dễ dàng như vậy cả!”
“Thân phận thật sự của hắn ta ư?” Tiêu Vũ vô cùng khó hiểu, liền hỏi ngược lại: “Hắn ta không phải là giám đốc bộ ngoại giao của Hương Tạ Hiên hay sao? Lẽ nào hắn ta lại có một thân phận khác sao?”
“Chức giám đốc ngoại giao ở đây chẳng qua chỉ là cái chỗ để cậu ta tiêu khiển mà thôi, có lẽ cuộc sống ngày trước làm cậu ta nhàm chán, cho nên mới trà trộn vào Hương Tạ Hiên để thể nghiệm cuộc sống của một nhân viên viên chức thông thường xem nó ra sao mà thôi!” Hà Tích Phượng tự cảm thấy cách giải thích này của cô vô cùng buồn cười, nên bèn dừng lại đôi chút rồi lại nói tiếp: “Thực ra cậu ta là con trai của đại ca Lãnh Phong Đường. chắc cháu cũng nghe đến tiếng tăm của băng đảng mới nổi này rồi chứ nhỉ!”
“Lãnh Phong Đường…” Tiêu Vũ lộ vẻ kinh hãi vô cùng, cô không ngờ rằng Diệp Phong lại có một thân phận khủng như vậy. Tiêu Hiểu ngay lập tức liên tưởng tới động tác nhanh nhẹn, sát khí ngút trời, e rằng chỉ có những người suốt ngày lăn lộn trên những võ đài đãm máu mới đủ tư cách đứng nói chuyện với hắn ta, nhưng không phải ai cũng có thể đạt được đến một cảnh giới cao như hắn ta được cả.
“Rất ngạc nhiên phải không?” Hà Tích Phượng đưa mắt lên nhìn đứa cháu gái của mình, cũng thầm biết rằng cho dù nó cố bình tĩnh đến mức nào đi chăng nữa, cũng không dấu nổi sự rung động trong tim: “Mới đầu cô cũng không tin! Nhưng mấy ngày gần đây, các hành động của cậu ta đều thể hiện rằng cậu ta là người của Lãnh Phong Đường, chính vì thế mà Hạng Quân mới ngoan ngoãn như con cừu non vậy!”
Tiêu Vũ lúc này mới hết kinh ngạc đáp: “Cho dù Diệp Phong có là con trai của đại ca Lãnh Phong Đường, nhưng hắn ta lấy lý do gì màđứng ra giúp Hương Tạ Hiên cơ chứ? Lẽ nào chỉ vì hắn ta đang ngồi ở cái chức giám đốc ngoại giao ở đây, mỗi tháng cầm vài vạn tệ tiền công hay sao? Điều này nghe cực kỳ vô lý!
“Cái này thì cô cũng chịu thôi!” Hà Tích Phượng không hề tỏ ra lo lắng như Tiêu Vũ, mà ngược lại, nàng cười lên nói: “Suy cho cùng Hương Tạ Hiên cũng đã qua khỏi kiếp nạn, hơn nữa lại còn thu hồi thêm được một cái Thính Vũ Các nữa, cái câu lạc bộ đó chắc chắn sẽ mang về một lợi nhuận khổng lồ, có khi nó còn có thể vượt qua cả Hương Tạ Hiên ở thành phố T nữa!”
Tiêu Vũ nhìn vào người cô có những hành động khác người của mình, nhếch môi lên cười.
Từ hồi về nước đên giờ, cô quan sát toàn bộ nhất cử nhất động của Hương Tạ Hiên, Tiêu Vũ biết Hà Tích Phượng làm việc vô cùng cẩn thận, nên không có lý do gìđể mà không tin lời nói của cô rằng, dạo gần đây cô mới phát hiện ra thân phận của Diệp Phong
Có lẽ Hà Tích Phượng cũng bị mẽ ngoài của Diệp Phong lừa gạt nên hắn làm việc ở đây lâu như vậy rồi mà giờ cô mới phát hiện ra thân phận của hắn. Từ việc cô em gái Tiêu Hiểu của cô, cùng với thái độ của Hà Tích Phượng, Tiêu Vũ bây giờ hiểu rằng hai người này đều đã coi Diệp Phong là một bức tường vô cùng vững chắc để bảo hộ cho cả hai. Phụ nữ mà! Bất kể đó có là một người thành công trên thương trường như Hà Tích Phượng, hay là một người vô tư, trong sang như Tiêu Hiểu, tất cả đều không tránh được một thứ, đó chính là tình yêu.
Tiêu Vũ thầm kêu cũng may là mình luôn luôn giữ được bình tĩnh nên mới không bị sa lầy như hai người này, nghĩ vậy Tiêu Vũ bèn lên tiếng nhắc nhở Hà Tích Phượng: “Cô ơi! Lẽ nào cô chưa từng nghĩ rằng Diệp Phong vì cô mà huy động cả Lãnh Phong Đường đến giúp cô như vậy, thì có phải là vì tình bạn đơn giản như vậy không? Cháu đoán chắc rằng hắn ta đang cóâm mưu gì đó! Chính vì thế mà….”
Tiêu Vũ chưa kịp nói thêm gìđã bị Hà Tích Phượng cắt ngang.
“Những cái này thì chúng ta cần phải có thời gian thì mới có thể đưa ra kết luận được!” Hà Tích Phượng nói với giọng vô cùng tự tin: “Trong mắt của cô thì Diệp Phong không phải là người xấu, và không hề giống với cha của mình chút nào, chính vì thế mà cậu ta mới bỏ nhà ra đi sống độc lập một mình, không muốn dính dáng gìđến cha của mình nữa! Nhưng mà, vì chuyện của Hương Tạ Hiên mà cậu ta phải đi làm hòa, cầu xin cha của mình giúđỡ Haong Tạ Thiên! Chính vì thế mà cô không muốn đi nghi ngờ cậu ta, ngoài ra Hương Tạ Hiên cũng chẳng có gìđể cậu ta có thể lấy đi được cả!”
Tiêu Vũ định nói mục tiêu của Diệp Phong có lẽ chính là cô cô thì sao? Nhưng Tiêu Vũ cũng không dám nói ra, bởi vì cô biết một khi người phụ nữ nào đó màđã có tình cảm tốt với người đàn ông, thì chắc chắn sẽ bỏ qua hết những khuyết điểm của người đàn ông đó, tình yêu là cho trí thông minh của đàn bà trở thành con số không, đây luôn là một câu triết lý vô cùng đúng đắn.
Nói cho cùng, thì về sau Hương Tạ Hiên sẽ trở thành một công ty con của Thiên Nguyên, Tiêu Vũ biết cô vẫn còn rất nhiều thời gian để điều tra, và vạch trần bộ mặt thật của Diệp Phong. Nếu như hắn đúng là cóý đồ xấu xa thì sẽ xử lý hắn luôn. Kể cả Lãnh Phong Đường có ghê gớm thế nào đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một tổ chức băng đảng nhỏ ở thành phố T mà thôi, nếu như dùng thủ đoạn kinh tế đối phó với Lãnh Phong Đường thìđúng là chỉ cần thổi phù một cái, Lãnh Phong Đường cũng biến mất luôn.
Tiêu Vũ lúc này đưa tay lên xem đồng hồ, thì thấy thời sắp đến thời gian đàm phán, cô liền nhắc nhở bà cô của mình một cái, rồi hai người cùng bước ra khỏi căn phòng làm việc.
……………….
Người phụ trách tiếp đón lúc này là Diệp Phong, hắn vô cùng bận rộn, những danh sách khách mời nơi đây không phải do hắn quyết định, nên sau khi đọc được bảng danh sách bạn bè của Hà Tích Phượng, Diệp Phong thầm kinh hãi trong lòng, hắn không ngờ Hà Tích Phượng lại có những quan hệ ghê gớm như vậy.
Tất cả từ tỉnh ủy thành phố, cho đến các phó thị trưởng thành phố, hầu hết các nhân vật cỡ bự ở thành phố đều đến đây tham dự, Trong đó không ít người Diệp Phong đã gặp qua mặt, từ đây có thể thấy được Hương Tạ Hiên có mạng lưới quan hệ vô cùng rộng lớn.
Ngoài các vị khác này ra, thì còn đâu chỉ là nhân viên trong Hương Tạ Hiên, không thì là những người bạn, hoặc là những người thành công trong mọi lĩnh vực, xe bên ngoài cổng xếp dài thành hai dãy, bao gồm cả Porche, Ferrari, Lamborghini nói chung là nhiều vô kể, trông nơi đây vô cùng hùng vĩ, có người không biết thì chắc có lẽ tưởng nơi này đang định triển lãm xe quốc tế mất.
Ở đâyy làm việc lâu như vậy, nên Diệp Phong đã quen với dùng nụ cười của mình đi tiếp đãi người khác, nhất là khi nóđược kết hợp với con mắt tinh đời của hắn, thì lại càng thêm lợi hại. Thỉnh thoảng hắn lại cho người đi mời khách vào đúng chỗ của mình, còn hắn thìđích thân đưa từng vị cấp cao của thành phố vào bên trong phòng, đến đúng chỗ ngồi hạng sang nhất.
Sau khi mọi việc đã đâu vào đấy rồi, thìđoàn khảo sát của Hidding ngoại trừ Gulina ra tất cả đều đã đến đông đủ. Gulina chút nữa sẽ xuất hiện cuối cùng cùng với Hà Tích Phượng.
Diệp Phong sau khi hoàn tất công việc của mình bèn bước ra bên ngoài, tìm một nơi thoàng mát để hít thở không khí trong lành.
Từ nơi xa, hắn đã trông thấy một chiếc xe Lamborghini màu đỏ quen thuộc đang dần dần đi vào Hương Tạ Hiên, sau một tiếng phanh xe khét lẹt, nó liền dừng lại ở ngay trước tòa lầu chính.
Lục Tử Hồng, không ngờ cô ta lại đến muộn như vậy, Diệp Phong thấy vậy bèn vội vã chạy đến nghênh đón.
Lục Tử Hồng từ xa đã nhìn thấy Diệp Phong chạy lại, bèn nở một nụ cười rồi đứng dựa lưng vào cửa xe nói: “Diệp Phong! Không ngờ cậu lại ra tận cổng để đón tôi! Xem ra về sau tôi chắc lại phải rót tiền vào Hương Tạ Hiên mất! Đúng là con mụ Hà Tích Phượng cóđược cậu lời thật đấy!”
Diệp Phong thầm nghĩ hắn có phải cố tình ra đón Lục Tử Hồng đâu, nhưng mà mặc kệ dù sao cũng có lợi cho Hương Tạ Hiên, tội gì từ chối, nghĩ vậy nên Diệp Phong cũng mỉm cười nói: “Chị Hồng! Có phải chị vẫn chưa quen lái xe này phải không? Thảo nào lại đến muộn như vậy, làm cho tôi cứ đứng chờ chị ở ngoài này suốt từ sang đến giờ, sốt ruột quáđi mất!”
Hắn nhớ lại lần đầu gặp mặt, Lục Tử Hồng đúng là lái xe rất tệ, hắn thấy cô ta chẳng hợp với việc lái xe chút nào cả.
Lục Tử Hồng nghe vậy bèn nói: “Sáng nay tôi có một cuộc họp khá quan trọng không bỏ được, vì thế nên mới đến muộn như vậy, nếu cậu nghi ngờ khả năng lái xe của tôi thì chúng ta thử đua với nhau một chuyến xem ai hơn ai?”
“Thôi! Bỏ đi!” Diệp Phong cười khổ nói: “Xem dáng điệu chị Hồng tự tin như vậy chắc là tôi thua chắc rồi, chị dạo này thế nào, sau cái đợt bán đấu giáđó, tôi không thấy chị đến Hương Tạ Hiên nữa, công việc chị ổn cả chứ?”
“Cũng tàm tạm!” Lục Tử Hồng thở dài một cái, bây giờ cô đều tập trung hết tâm trí vào tập đoàn Đông Phương hết, nên cũng không biết nghỉ ngơi là gì nữa cả, vì thế hôm nay đến đây một mặt là chúc mừng Hà Tích Phượng, mặt khác là đến đây vui chơi một lúc để xả stress
Đặc Công Xuất Ngũ Đặc Công Xuất Ngũ - Lân Gia Tiểu Lục Đặc Công Xuất Ngũ