Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khuynh Thế Thiên Tài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 161: Chế Thuốc Nổ
T
hưởng Liên Trì - Bạch phủ.
Sáng sớm, cả nhóm người đã bị Lạc Y lay dậy. Liên tục kêu réo sai phái từng người đi kiếm cái này, tìm cái kia. Một khắc cũng không cho chậm trễ.
Nhóm người chạy tới chạy lui, vất vả cả buổi sáng. Sớm đã muốn thở không ra hơi mới đem được đầy đủ những thứ Lạc Y cần trở về. Cả người đều mệt mỏi muốn ngất xỉu nhưng lại vẫn cố gắng kiên trì lê lết đến Thưởng Liên trì mà nàng hẹn trước đó.
Thưởng Liên trì ở Bạch Phủ được gọi như vậy là bởi vì nơi đây có một ao sen. Bốn mùa đều nở hoa, vừa ngát hương lại vừa đẹp mắt.
Bất quá, bình thường cũng không nhiều người đến ngắm. Thứ nhất là bởi trong phủ đều là nam nhân, hơn nữa bất cứ ai cũng bận rộn chính sự. Quả thật không có thời gian cho những thú vui phong nhã.
Lại nói, thứ hai là, nơi đây trừ hồ sen tươi đẹp ra, cũng chẳng có thứ gì đặc biệt. Bên cạnh chỉ có một mái đình nho nhỏ, còn nguyên một bãi đất trống lớn lại chẳng một ai ngó ngàng tới.
Chính vì bãi đất trống này, hôm nay Thưởng Liên Trì bị Lạc Y trưng dụng. Tự nhiên biến nó thành một cứ điểm nghiên cứu khoa học.
" Tỉ tỉ, tỉ đang làm gì vậy nha?"
Ngạn Hữu cùng Kỳ Phong ngồi chồm hổm bên cạnh, đôi mắt trông mong mở to nhìn chằm chằm Lạc Y bận rộn xoay quanh đống nguyên liệu, hết lấy cái này, lại trộn trộn cái kia. Trong lòng thật cảm thấy vừa tò mò, vừa hưng phấn.
Nhóm Lăng Ngạo, Bạch Thừa Hy cùng Bạch Thừa Vũ tâm tình cũng là như thế một dạng. Tuy rằng, bọn hắn từ đầu không hề lên tiếng hỏi, nhưng ánh mắt liên tục loé loé ra ánh sáng kia sớm đã phản bội thuyết minh suy nghĩ trong lòng của bọn hắn.
Người duy nhất có vẻ nhàn nhã trong đây, chỉ có thể là Lãnh Hàn Thần. Hắn ngồi trên ghế trong tạ đình, thong thả đem trà cụ ra pha trà. Lâu lâu lại liếc mắt về phía Lạc Y mang theo ý cười thật sâu. Bên trong, cũng toàn là sủng nịnh cùng yêu chiều, dung túng.
Lạc Y bận rộn làm việc, cũng không để ý mặt trời đã lên cao quá đến đỉnh đầu. Ánh nắng mặt trời mùa này rất nóng. Từ rất sớm đã chiếu lên gương mặt xinh đẹp của nàng, bức ra vài giọt mồ hôi tinh mịn chầm chậm rơi xuống.
Lạc Y mãi mê làm, lâu lâu cũng sẽ ngẩng mặt lên, hướng về phía Lãnh Hàn Thần cười cười. Lại bí hiểm nheo mắt với nhóm Lăng Ngạo, cơ bản là không chịu nói cho bọn hắn biết, nàng đang làm cái gì.
Canh giờ cứ thế trôi qua, trời đã vào chiều. Lạc Y đã uống xong vài lượt nước trà, mà nhóm Lăng Ngạo cũng đã sắp không thể kiên trì nổi nữa thì mọi sự rốt cuộc đã hoàn tất.
Lạc Y giơ cao một quả tròn tròn đen bóng, bề mặt gồ ghề vừa bằng một nắm tay. Bên trên còn có một dây gút cứng chắc như thép gim sâu vào bên trong. Nhìn từ bên ngoài cũng không nhận ra là được kết cấu như thế nào.
Nhóm Lăng Ngạo nhìn viên cầu nhỏ xíu ngẩn người. Liên tục truyền tay nhau nhìn xem. Sau đó lại chuyển ánh mắt, hết nhìn Lạc Y lại chăm chú nhìn bao bố chứa thật nhiều viên cầu nhìn tựa tựa thế này. Thật lòng quẫn bách không biết làm sao.
Theo như bọn hắn thấy, Lạc Y chưa bao giờ làm ra thứ gì vô dụng. Bao giờ nàng đột nhiên bùng phát cũng sẽ sáng chế ra rất nhiều đồ tốt. Bản thân bọn hắn đi theo nàng, được lợi chính là không ít.
Bất quá, giờ này bọn hắn lại bối rối thực, dù nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng không nhận ra những thứ này có gì đặc biệt. Rõ ràng chỉ là một viên cầu, nắm gần bằng lòng bàn tay, trọng lượng cũng thật là nhẹ thôi a!
Kỳ Phong cầm viên cầu, nâng tay che miệng ho khan một tiếng, nhỏ giọng cẩn thận hỏi.
" Tỉ tỉ, thứ này là đồ chơi gì a?"
" Đồ chơi?" Lạc Y nheo nheo mắt nhìn Kỳ Phong, lại lướt mắt nhìn vẻ khó hiểu của nhóm người. Nàng bị Lãnh Hàn Thần ôm chặt, ló đầu ra cười nói " Thứ này chính là đồ chơi nha. Nhưng để làm gì thì đệ thử kéo sợi dây kia quăng ra xa thử xem. Nhớ, chọn chỗ không người!"
Lạc Y hảo tâm nhắc nhở, lại vùi đầu trong ngực Lãnh Hàn Thần, hé mắt loé ra một tia dư quang, nhìn chằm chằm Kỳ Phong cùng nhóm người đang hưng phấn chờ nhìn.
Kỳ Phong gật gật đầu, đứng nguyên tại chỗ kéo sợi dây, lại lựa chỗ không người, đem quăng ra thật xa.
Nhóm người Lăng Ngạo nghểnh cổ nhìn xem, chỉ thấy viên cầu vẽ một đường cong tuyệt diệu trong không khí, nặng nề rơi xuống mặt đất.
Trong tích tắc viên cầu rơi xuống mặt đất ấy, mặt đất run lên, oanh oanh động động nổ vang, đất đá bay mù mịt một góc trời.
Lãnh Hàn Thần nhanh nhẹn tạo ra một lồng không gian, đem Lạc Y cùng hắn bảo hộ bên trong, toàn thân không dính hạt bụi. Chỉ có nhóm Lăng Ngạo bên ngoài không may mắn như vậy, cơ bản là né không kịp, bị bụi bay đầy mặt, mũi, mắt quần áo. Nơi đâu cũng nhếch nhác không khác gì chú hề.
Bất quá, dù hoàn cảnh chật vật như vậy, bọn hắn vẫn không nhịn được há to miệng. Lại đăm đăm nhìn cái hố sâu vài thước cùng tạ đình phía xa ầm ầm đổ xuống. Trong lòng vừa là kinh hãi vừa là hưng phấn.
Bạch Thừa Vũ vội vàng chạy lại, xem xét đắn đo cái hố, lại nhìn tạ đình thật xa mà vẫn bị ảnh hưởng. Vừa thầm than vừa lắp bắp hỏi Lạc Y.
" Lão đại, này gọi là cái gì?"
Nhóm Lăng Ngạo cũng rối rít quay đầu nhìn Lạc Y, mong chờ nàng trả lời.
Lạc Y thản nhiên nhìn nhìn, lại nâng mắt, chậm rì rì hộc ra hai chữ.
" Lựu đạn!"
" Lựu đạn?"
Nhóm Lăng Ngạo nhỏ giọng lặp lại một lần. Kinh hãi qua đi là hưng phấn ngập tràn. Liên tục hướng Lạc Y mặt dày xin đồ. Trong số đó, còn có cả công tử văn nhã vô địch Bạch Thừa Hy.
Lạc Y không nhìn nhóm người, cột chặt miệng bao bố, quay người cùng Lãnh Hàn Thần bỏ đi. Trước khi đi, còn không quên lưu lại một câu.
" Đồ chơi này, sớm sẽ cho các ngươi chơi. Nhưng giờ không phải lúc, từ từ chờ cơ hội. Các ngươi cũng đã nhìn thấy uy lực của nó mạnh như thế nào, tuỳ tiện ném ra, trả giá chính là mạng người!"
Lời này Lạc Y nói là thật, cũng không phải nàng keo kiệt muốn giữ đồ khư khư vào người mà thứ này thật sự không thể tuỳ tiện chơi. Phải biết rằng, thứ này ở thế kỉ hai mươi mốt là một dạng hàng cấm. Ngoại trừ quân đội và thế lực ngầm, muốn trữ lựu đạn quả thật rất hiếm. Nếu không, chỉ sợ xã hội đã sớm loạn.
Lạc Y nàng tuy phúc hắc. Nhưng cũng không phải không biết đạo lí. Sẽ không tuỳ tiện đem những thứ này lấy mạng người vô tội. Vậy nên, thứ này tạm thời nàng phải tự giữ lấy.
Nhóm Lăng Ngạo nhìn theo dáng Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần đi xa, tiếc hận muốn dậm chân. Bất quá bọn hắn không ghi thù. Thực lòng còn cảm thấy nàng nói không sai. Thứ có uy lực mạnh như vậy, tuỳ tiện đem cho bọn hắn, chỉ sợ Bàn Long thành sẽ sớm loạn.
Cả nhóm thở dài một tiếng, bất đầu đi tìm đất lấp lại hố sâu.
Vì vừa nãy Lãnh Hàn Thần đã đem không gian bao lại, bên ngoài không ai biết bọn hắn có bảo bối lợi hại như vậy. Dĩ nhiên, hậu quả gây ra cũng phải do bọn hắn tự tay động thủ giải trừ. Nếu không thật không biết giao phó với người khác như thế nào đâu!
Mệt mỏi a!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khuynh Thế Thiên Tài
Lạc Y Thần
Khuynh Thế Thiên Tài - Lạc Y Thần
https://isach.info/story.php?story=khuynh_the_thien_tai__lac_y_than