Chương 79.3
hế nhưng hắn là sư huynh hoàng thượng, chẳng lẽ hoàng thượng đối với hắn hoàn toàn không biết gì cả sao?
Người này so với những nam nhân hiện nay nàng quen biết là âm hiểm đáng sợ nhất, hơn nữa hành vi cực kỳ tiểu nhân, dù cho Trưởng Tôn Trúc là một kẻ tiểu nhân, cũng không đến mức muốn hủy sự thuần khiết của một nữ nhân, vậy mà người nam nhân kia lại dễ dàng ra tay như thế.
Hôm nay trên Thưởng hoa yến, lúc Như Âm công chúa cự hôn, rõ ràng là nhìn hắn, chứng tỏ hắn cùng với công chúa từ lâu đã làm việc bất chính với nhau, vì sao không yêu cầu hoàng thượng tứ hôn, nếu như hắn thực sự thích công chúa, hoàn toàn có thể đứng ra, yêu cầu tứ hôn, sau này thật lòng thực dạ giúp đỡ hoàng thượng là được, thế nhưng hắn không có làm thế, theo những biểu hiện bên ngoài để phân tích, Mộc Thanh Dao đưa ra một kết luận.
Liễu Thiên Mộ là một đại gian tế, tiểu nhân âm hiểm nhất…
Mộc Thanh Dao đang nghĩ đến nhập thần, trên mặt sự lạnh lùng liên tục thay đổi, Tinh Trúc cùng Mạc Sầu các nàng cũng không dám quấy rầy đến nàng, không biết nương nương bị làm sao vậy? Từ lúc ở Thưởng hoa yến trở về, vẫn ngồi ở yên trên trường kỷ, không nhúc nhích, cứ tư thế này một lúc lâu như vậy.
“Nương nương?”
Mộc Thanh Dao phục hồi tinh thần lại, ánh mắt lợi hại quét về phía Mai Tâm đang lên tiếng, hù dọa nha đầu kia rụt cổ một chút, nương nương làm sao vậy? Ánh mắt âm ngao dọa người.
“Làm sao vậy?” Mộc Thanh Dao thấy ba nha đầu bên người không dám động đậy đang cùng nhau kinh ngạc nhìn nàng, nàng mới hiểu ra trong lúc vô tình mình quá băng lãnh, nên đã hù dọa các nàng, vì vậy sắc mặt hòa hoãn một ít.
“Mai Tâm, lập tức lấy giấy mực qua đây cho bản cung.”
Mai Tâm không dám nói thêm cái gì, nương nương nhất định là có việc phải làm nên vội vàng đi lấy giấy bút, mà Tinh Trúc cùng Mạc Sầu nhìn nương nương sắc mặt đã nhu hòa xuống, mới thở dài nhẹ nhõm, Tinh Trúc hoạt bát hỏi tới: “Hoàng tẩu, có chuyện gì xảy ra sao? sắc mặt vừa rồi của ngươi thật dọa người a, ba người chúng ta ai cũng không dám nói chuyện?”
Mộc Thanh Dao cười rộ lên, xem ra vừa rồi vẻ mặt mình quá nghiêm túc, làm kinh sợ mấy người nha đầu này, nàng cũng chỉ suy nghĩ sự tình đến nhập thần nên vẻ mặt đã không tự chủ mà lạnh lùng thêm.
“Chỉ là đang nghĩ đến một việc trên Thưởng Hoa yến hôm nay, vì thế có chút nhập tâm.”
Mộc Thanh Dao cũng không muốn cùng hai người nói chuyện của Liễu Thiên Mộ, hơn nữa việc Liễu Thiên Mộ muốn xâm phạm nàng, hoàng thượng cũng không biết, lúc trước nàng cũng thấy kỳ quái, hoàng thượng phái Nam An vương ở bên ngoài bảo vệ nàng, vì sao lại để cho người ta xông vào, nguyên lai là Liễu Thiên Mộ, hắn đương nhiên biết Nam An vương canh giữ ở vị trí nào, chỉ cần tách ra khỏi tầm mắt của bọn họ là được, tất cả mọi người đã bị cái tên sói đội lốp cừu kia che mắt.
Mai Tâm đem giấy bút đưa qua, đặt ở trước mặt Mộc Thanh Dao, Mộc Thanh Dao hơi trầm tư, nhấc bút liền viết một hàng chữ.
Nàng muốn dặn hoàng thượng cẩn thận người này, mặc dù mình làm chuyện này có thể dư thừa, hoàng thượng làm sao mà không biết, nhưng vẫn cảm thấy phải nhắc nhở hắn một chút, Mộc Thanh Dao viết xong tờ giấy, đưa tới trên tay Mạc Sầu.
“Nhanh chóng đưa qua cho hoàng thượng.”
“Dạ, nương nương.” Mạc Sầu lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài, trong đại điện, Tinh Trúc công chúa tò mò nhìn Mạc Sầu đã đi xa, hỏi Mộc Thanh Dao: “Hoàng tẩu, ngươi viết cái gì kêu nàng đưa cho hoàng huynh vậy?”
“Không có gì, ” Mộc Thanh Dao không muốn nói chuyện này, phất phất tay, Mai Tâm đem mấy thứ bút mực kia dọn xuống, Mộc Thanh Dao đưa tay kéo Tinh Trúc qua, nhíu mài chuyển đổi chủ đề câu chuyện: “Thế nào? Hôm nay một mình hoàng tỷ ngươi náo loạn, đã làm cho hoàng thượng quên tứ hôn cho ngươi, nói cho hoàng tẩu biết, có thích đối tượng nào hay không.”
Tinh Trúc lập tức nhảy lên mặt đỏ thẫm, làm như không nghe hừ một tiếng: “Hoàng tẩu, ngươi như thế nào lại cười nhạo Tinh Trúc, Tinh Trúc mới không thích xú nam nhân đó đâu, ta thích hoàng tẩu có được hay không?” Tinh Trúc nói xong cũng hướng trong lòng Mộc Thanh Dao ngã vào, giống như tiểu quỷ dính chặt vào người, Mộc Thanh Dao bóp gương mặt của nàng trêu ghẹo: “Ta thích nam nhân, không phải là tiểu cô nương, hơn nữa ngươi vóc người thế này, xác thực không đẹp, vẫn chưa có phát dục giống như mầm đậu.”
Lời này kích thích tiểu công chúa, Mộ Dung Tinh Trúc lập tức nhảy ra, rất có tư thế ngẩng đầu ưỡn ngực, tiện thể lôi kéo tay Mộc Thanh Dao sờ vào trên ngực của nàng: “Nhìn, có phải thật lớn hay không?”
Tiếng cười từ một góc đại điện truyền đến, một vài cung nữ cười ra tiếng luôn công chúa thực sự là dễ bị trêu chọc a, mà Lam Y nhìn bộ dàng của chủ tử, gương mặt đã sớm đen, công chúa bộ dáng này còn ra thể thống gì nữa, sao lại lôi kéo tay người ta sờ ngực của nàng chứ.
Nghe tiếng cười vang lên, Tinh Trúc mới hồi phục tinh thần lại, hậu tri hậu giác đỏ bừng gương mặt, Mộc Thanh Dao vẫn không buông tha nàng, nhẹ nhàng trêu chọc nàng.
“Công chúa, thực sự là quá nhỏ đi, nam nhân đều thích ngực nữ nhân phải to, ngươi nhất định cần phải bồi bổ thêm?”
“Hoàng tẩu, người ta không thèm để ý tới ngươi.” Tiểu công chúa mắc cở sắc mặt đại biến, giậm chân một cái liền xông ra ngoài, Lam Y đuổi sát theo chủ tử của mình ra ngoài, Mộc Thanh Dao khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt, công chúa Mộ Dung Tinh Trúc, cá tính còn rất đơn thuần, rất dễ bị mắc lừa, trong trận bão sóng to gió lớn này, chỉ mong đừng làm nàng bị thương tổn.
“Nương nương, người lại khi dễ công chúa.”
Mai Tâm dâng trà, lặng lẽ cười rộ lên, công chúa thật là dễ bị trêu chọc, nào có ai đem đậu hũ đưa tới cửa cho người ta ăn.
“Nàng a, quá đơn thuần.” Mộc Thanh Dao tiếp nhận trà, trên mặt trầm lại như có điều suy nghĩ, không biết hoàng thượng nhìn thấy tờ giấy kia sẽ có ý nghĩ gì, mình có phải đã làm đều thừa hay không…
Trước cửa Lưu Ly cung.
Mạc Sầu gặp qua A Cửu, thần sắc nhàn nhạt mở miệng: “Nương nương bảo nô tỳ đưa tờ giấy này qua đây, xin A Cửu công công giao cho hoàng thượng.”
“Được” A Cửu tiếp nhận tờ giấy xong, cũng không dám coi trong đó ghi gì, thân hình di chuyển quay đầu đi vào bên trong, Mạc Sầu nhìn thấy hắn vào đại điện, mới quay người rời đi.
Trên đại điện, một thân hoàng thượng Long bào đang vùi đầu xử lý tấu chương, ánh nắng chiết xạ ở trên mặt của hắn, tuấn mỹ vô cùng, nghe được bên tai có tiếng bước chân, liền ngẩng đầu lên, đôi mắt đen kịt như mực đột nhiên u ám, nhếch môi hỏi: “Có việc?”
“Hoàng thượng, nương nương cho người đưa thư qua đây.”
Nói xong liền dâng lên tờ giấy đã được gấp chỉnh tề, cũng không biết giấy viết gì, làm thái giám, tuy rằng A Cửu biết chữ, nhưng không dám tùy tiện nhìn đồ của chủ tử.
Hoàng thượng nhận lấy, mở ra xem, chỉ thấy trên tờ giấy viết một dòng chữ nhỏ rất rõ ràng: “cẩn thận người bên cạnh.”
Mộ Dung Lưu Tôn đột nhiên phóng ra cái nhìn âm ngao lạnh lẽo, hoàng hậu đã phát hiện cái gì, cẩn thận người bên cạnh, người bên cạnh hắn là ai đây? Mâu quang lạnh thấu xương quét nhìn về phía A Cửu, nhìn thấy A Cửu cử chỉ đạm nhiên trấn định, liền cảm thấy mình đa nghi, tờ giấy nương nương viết có lẽ có một ý nghĩa khác, nàng đã phát hiện cái gì đây? Sóng mắt hay thay đổi, ngưng tụ nội lực, tờ giấy ở trong tay nháy mắt hóa thành bột phấn, bay lả tả theo khe hở rơi trên mặt đất.
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu