Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chích Thủ Già Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 154: Hỗn Loạn
Đ
ột ngột bị tập kích, Thân vệ doanh lập tức hiểu ra vô luận người trên núi là ai thì người đó cũng đã nhìn thấu ý đồ của bọn họ, kế tiếp chỉ có thể đánh công kiên.
Năm trăm thân vệ đến từ những quân đội khác nhau, bọn họ đều là kẻ tù tội lưu vong, mỗi người đều cảm thấy như nhặt được tính mạng của mình một lần nữa. Bọn họ không sợ chết, chỉ sợ những ngày không sảng khoái, đánh giặc vị tất nhất định đã chết, chỉ cần sống sót thì những phần thưởng hậu hĩnh cùng những ngày tiêu dao khoái hoạt ở trấn thứ nhất chính là của bọn họ. Nhưng nếu bọn hắn lâm trận lui bước, cho dù không bị trảm đầu thì cũng bị đá ra khỏi Thân vệ doanh, mất đi bùa hộ mệnh Du Long này, sống những ngày đau khổ, bị bức bách thì đúng là không bằng chết cho rồi.
Cho dù mười mấy tên đồng đội đã ngã xuống, càng lúc càng có nhiều chiến sĩ của Thân vệ doanh gào thét lao lên núi.
Cũng không biết Phồn Đóa Nhi và hai mươi chiến sĩ Lang Nha đã lặp đi lặp lại việc đổi Nỗ tiễn giáp, đổi kíp nổ bao nhiêu lần, hiện giờ có nhắm mắt lại nhóm bọn họ cũng có thể nhanh chóng hoàn thành công việc của mình, Thân vệ doanh cứ tới gần hai mươi bước thì lại bị một cơn mưa tên phủ xuống chặn đầu. Uy lực của mũi tên do nỗ bắn ra hoàn toàn không phải thứ mà khôi giáp của bọn hắn có thể ngăn cản, rất nhiều người, gồm cả người và ngựa ngã lăn lóc trên mặt đất, cho dù bọn họ không chết thì cũng bị chiến mã phía sau chen chúc đến giẫm đạp thành một đống thịt.
Loan Hồn Nhân kích động quỳ gối trước mặt Thác Bạt Hoằng, hai tay ôm lấy bàn chân trần hôi thối của Thác Bạt Hoằng, cao giọng ca ngợi: "Khả hãn có thiên thần che chở, người trên sườn núi đang giúp chúng ta đánh Bắc Cương quân đây mà!"
Thác Bạt Hoằng giơ chân lên cho hắn một cước, giận dữ nói: "Ngươi điên rồi à? Bọn họ vừa mới giết chết ba trăm dũng sĩ của ta, ta không quan tâm bọn chúng có đánh nhau với Bắc Cương quân hay không, ta chỉ muốn mạng của bọn chúng!"
Thác Bạt Hoằng thở phì phò, đứng trên xe quan sát xung quanh, một đội quân hai vạn người khác của hắn cách nơi này không xa, chỉ cần trì hoãn một chút là bọn họ nhất định có thể đuổi tới. Có điều trấn thứ nhất muốn nuốt sống cả đoàn quân vạn người sao? Thật nực cười, cho dù là một vạn con dê chạy loạn trên thảo nguyên thì cũng phải mất một ngày một đêm, huống chi đây còn là một vạn người sống?
Đội bảo vệ Thác Bạt Hoằng có ba ngàn người, vì vậy hắn không hề lo lắng cho sự an toàn của mình. Ngoài ra, ở khoảng cách này thì dù là cường cung ngạnh nỗ cũng không thể làm hại đến hắn, trong tình huống yên tâm thoải mái, Thác Bạt Hoằng bắt đầu tính toán sau khi viện quân của mình đến thì sẽ xử lý đám nhà quê Bắc Cương chết tiệt này như thế nào.
Phía xa bụi đất cuốn lên, tiếng bước chân dồn dập vang lên, Thác Bạt Hoằng đưa mắt nhìn lại, quả nhiên là cờ hiệu của người mình, lúc này vẻ vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt. Đại hãn giơ ngọn hồng kỳ giữa quân lên, ra hiệu cho đội quân đến đây...
Một tên tướng lĩnh thương tích đầy mình xoay người xuống ngựa, quỳ sát trước mặt Thác Bạt Hoằng, xấu hổ nói: "Khả hãn, ta đã phụ lòng tín nhiệm của người, đội quân vạn người của ta đã bị Yến vương Bắc Cương đích thân dẫn quân đột kích, đánh cho quân lính tan rã, ta chỉ gom lại được khoảng hai ba nghìn tàn quân, liền hỏa tốc đến đây tiếp viện..."
"Hỗn đản, sao ngươi không chết? Sao không chết luôn đi?" Thác Bạt Hoằng hổn hển chỉ vào mũi hắn mà mắng: "Sở Minh có bao nhiêu nhân mã?"
"Không biết, không đếm được, phỏng chừng có khoảng mười vạn!" Vị Vạn phu trưởng kia nói với vẻ mặt như đưa đám.
Thác Bạt Hoằng đặt yêu đao lên cổ hắn, lạnh lùng quát: "Đừng tự dát vàng lên mặt, Sở Minh đích thân đánh ngươi cần đến mười vạn đại quân? Còn để chạy thoát ba nghìn người các ngươi?"
"Ít nhất năm sáu vạn!" Vạn phu trưởng khàn giọng kêu lên.
"Ta nghĩ không bằng ngươi để đầu lại làm bồn cầu cho ta..." Thác Bạt Hoằng cười lạnh nói.
"Hình như... Cũng có một hai vạn!"
Thác Bạt Hoằng không kiên nhẫn được nữa, quát lên: "Kéo ra ngoài chém!"
Vạn phu trưởng quỳ trên mặt đất, ôm chặt lấy cẳng chân của Thác Bạt Hoằng, nức nở: "Có năm nghìn người..."
Thác Bạt Hoằng thở dài chán nản, cũng lười mắng hắn tiếp. Trong năm nghìn người này có chia quân ra nữa hay không cũng khó nói, nhưng việc Sở Minh dùng năm nghìn người tiêu diệt đại quân vạn người, khiến ột tên Vạn phu trưởng chỉ có thể mang theo ba nghìn liều mạng chạy trốn đã là một chiến tích vô cùng vang dội rồi. Thác Bạt Hoằng đã nhiều lần giao chiến với Yến vương trên thảo nguyên, biết rõ sự lợi hại của Yến vương, các đại tướng dưới trướng hắn không phải là đối thủ của Yến vương, chỉ có thể dùng ưu thế nhân số để áp chế đối thủ. Thế nhưng hiện giờ một đội quân vạn người cũng không thể áp chế được năm nghìn quân Bắc Cương, sau này khát vọng chiếm lấy vùng đất trung thổ phồn hoa của mình phải làm sao?
Nếu Sở Minh đã có thể dùng năm nghìn người tiêu diệt đại quân vạn người, vậy thì đội quân vạn người còn lại cho dù không bị đánh cho tàn phế thì cũng bị quấn lấy, trong thời gian ngắn không thể đến đây tiếp viện được.
Suy đoán này của Thác Bạt Hoằng rất chính xác, Thời Hưng Lưu mang theo năm nghìn binh mã cũng không hề tác chiến với đội quân vạn người thứ ba, hắn chỉ cho thuộc hạ gây rối dọc đường, khiến cho tốc độ hành quân của đội quân vạn người này còn chậm hơn cả ốc sên bò. Chỉ cần đội quân vạn người kia phái quân xung kích, Thời Hưng Lưu lập tức quyết đoán thịt luôn đội xung kích này, sau đó tiếp tục chiến thuật quấy rối, khiến cho đội quân vạn người không biết rõ rốt cuộc đối phương có bao nhiêu binh mã, đành phải co cụm binh lực lại một chỗ, cẩn thận và chậm chạp xuất phát.
"Chúng ta lui quân!" Thác Bạt Hoằng quyết đoán hạ lệnh. Nếu thật sự binh bại như núi lở có thể sẽ khiến cho chiến sự phát triển thành thế cục vô cùng xấu.
Loan Hồn Nhân chỉ chờ những lời này của Thác Bạt Hoằng, lập tức quát lớn: "Lui quân, mau thổi kèn hiệu lui quân."
"Ngươi đoạn hậu!" Thác Bạt Hoằng lạnh lùng phân phó: "Dù có chết trận cũng không được để Sở quân đột phá đội quân của ngươi."
Loan Hồn Nhân nhất thời choáng váng, đây mà là đoạn hậu sao? Cái này có khác gì bảo mình chui vào vòng vây của Yến vương cùng Du Long, đưa đầu mình cho Yến vương làm bồn cầu đâu!
Xa xa tiếng chém giết rung trời, có hiệu tung bay, một đội quân mạnh mẽ lao vào chiến trường, mỗi người trong số bọn họ đều dũng mãnh, long tinh hổ mãnh, thoạt nhìn thì thế không thể đỡ!
"Là Sở Minh đưa quân đến bao vây sao?" Loan Hồn Nhân kinh hồn bạt vía hỏi.
Thác Bạt Hoằng lập tức lên chiến xa, cần thận nhìn ra xa nửa ngày, sắc mặt không ngừng thay đổi, sau một lúc lâu mới cắn răng nói: "Hừ, tên huynh đệ kia của ta cũng không chịu thua kém, không ngờ cũng học được chút kiến thức, biết lúc này đến đây chiếm tiện nghi..."
Loan Hồn Nhân cũng tên Vạn phu trưởng kia đưa mắt nhìn nhau, việc này rốt cuộc là sao? Rõ ràng là mình đến để nuốt gọn đám Sở quân kia, thuận tay tóm luôn quân mai phục của bọn chúng, ai ngờ lại bị Sở Mình và Du Long lần lượt đánh không còn manh giáp. Hiện giờ đúng lúc chiến sự ác liệt nhất thì ngay cả Thác Bạt Liệt cũng mang theo nhân mã đến chiếm chỗ tốt. Man tộc, Ma tộc, Bắc Cương quân, cả ba thế lực lớn cùng loạn xà ngầu một chỗ là việc không biết đã bao nhiêu năm không xảy ra rồi.
"Lúc này lui quân sẽ bị Thác Bạt Liệt cắn chết!" Thác Bạt Hoằng chậm rãi thở dài, cúi đầu nhìn bắp chân to lớn và thô ráp của mình, trầm tư một lát rồi trầm giọng nói: "Chọn một người có tu vi cao, dùng phương pháp nào cùng được để trà trộn lên sườn núi, thăm dò xem bọn họ là ai, có thể hợp tác hay không? Lần này nếu chúng ta không chiếm được ngọn núi kia thì mọi người chuẩn bị đưa đầu cho Thác Bạt Liệt làm bồn cầu đi!"
"Khả hãn anh minh thần võ, vạn thọ vô cương, không cần nói như vậy!" Loan Hồn Nhân cao giọng nói: "Ta sẽ an bài thuộc hạ lên núi."
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chích Thủ Già Thiên
Tuyết Sơn Phi Hồ
Chích Thủ Già Thiên - Tuyết Sơn Phi Hồ
https://isach.info/story.php?story=chich_thu_gia_thien__tuyet_son_phi_ho