Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tống Thì Hành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 152: Trời Biết Đất Biết Ngươi Biết Ta Biết
Á
nh mặt trời từ khe hở của cành lá um tùm xuyên vào trong rừng.
Da Luật Tra Nô không biết tỉnh lại lúc nào, đang trừng mắt nhìn chằm chằm Ngọc Doãn, chờ câu trả lời của Ngọc Doãn.
Sắc mặt vẫn trắng bệch, tinh thần dường như cũng rất uể oải. Trên râu quai nón rậm rạp còn lưu lại một chút máu đen làm y tỏ ra thảm hại vô cùng. Nhưng Da Luật Tra Nô lại không có dời ánh mắt đi, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Ất, ngươi nói cho ta biết, Tứ Thái tử có thể đảm đương được trọng trách không?
Ngọc Doãn vội ngồi xổm người xuống:
- Tra Nô, ngươi tỉnh rồi à?
- Tiểu Ất, ngươi đừng vội ngắt lời, trả lời ta trước.
- Cái này...
Ngọc Doãn lộ ra vẻ khó xử, hắn liếc nhìn xung quanh, Da Luật Tập Nê Liệt vẫn đang say ngủ, tiếng gáy như sấm. Lúc tiến vào rừng cây, cũng không biết là nguyên nhân gì, đám người Ngọc Doãn và Da Luật Tra Nô cũng không có tới quá gần đám người Da Luật Tập Nê Liệt, mà ở bìa rừng tìm một chỗ yên tĩnh, để mà ẩn núp tung tích.
- Tra Nô, ngươi bảo ta trả lời thế nào?
Ta không phải con dân Đại Liêu, sở dĩ cuốn vào trong đó chỉ là trùng hợp. Tứ Thái tử là Hoàng tử Đại Liêu, mà bây giờ lại là người thừa khế duy nhất của Đại Liêu... lời nói của ta cũng không có ích lợi gì. Cho dù là có, thì cũng chỉ là giọng khách át giọng chủ thôi.
Đúng vậy, sẽ giọng khách át giọng chủ!
Da Luật Tra Nô chua xót cười nói:
- Tiểu Ất cho rằng Đại Liêu hôm nay có thể có chân chủ không?
- Cái này...
- Tiểu Ất, ta cũng biết như vậy.
Ngươi trả lời có chút không ổn, nhưng chuyện này liên lụy đến đất nước Đại Liêu. Tứ Thái tử tuy là người thừa kế duy nhất của Đại Liêu ta, nhưng không phải là một chủ nhân có thể đảm đương. Ta lo lắng, nếu Đại Liêu thật sự giao cho Tứ Thái tử, cuối cùng cũng là khó tránh có thể bị diệt vong. Ngươi và ta từng kề vai chiến đấu, ta cũng nhìn ra ngươi tuy lòng hướng về Đại Tống, nhưng đối với Đại Liêu ta cũng không có ác cảm, hơn nữa toàn tâm toàn ý muốn giúp Đại Liêu ta. Ngươi là hảo hán, cho nên ta hy vọng ngươi thật tâm trả lời câu hỏi này của ta, Tứ Thái tử có đảm nhận nổi trọng trách không?
Da Luật Tra Nô nói tới chuyện này làm Ngọc Doãn cũng không thể lảng tránh nữa.
Đúng vậy, hắn đến thành Khả Đôn thì chẳng phải là hy vọng vào tương lai, tthay đổi vận mệnh cho tương lai của Đại Tống sao?
Hôm nay hắn tuy áo vải, vị trí thấp kém nhưng chưa bao giờ quên lo lắng cho đất nước, trong lòng Ngọc Doãn vẫn kỳ vọng có thể cải biến lịch sử.
Đại Liêu, là một biến số!
Nhưng nếu đặt biến số này trong tay một người không đáng tin cậy, kết quả vẫn là cục diện đáng buồn, há chẳng phải đi ngược lại với kỳ vọng ban đầu của hắn?
Vì công, hắn không muốn Đại Liêu diệt vong.
Vì tư, hắn cũng không hy vọng Da Luật Tập Nê Liệt nắm giữ triều đình.
Nghĩ đến đây, Ngọc Doãn thở dài cười khổ nói:
- Tra Nô, đây là ngươi hỏi ta
Liếc nhìn về phía đám người Da Luật Tập Nê Liệt, Ngọc Doãn hạ thấp giọng nói:
- Tứ Thái tử, không giống dáng vẻ của chủ nhân.
- Ừ?
- Tứ Thái tử thoạt nhìn như mãnh liệt, kỳ thực tính cách hẹp hòi.
Nhìn như quả quyết, nhưng khi nghe lời ngon ngọt bên tai, rất dễ bị người ta mê hoặc. Như Đại Liêu bây giờ, thật sự không phải là đối thủ của Lỗ tặc, việc cấp bách cần tích lũy sức lực, nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhưng Lệnh quốc chủ lúc nên tử chiến thì lại hoảng hốt bỏ chạy, lúc nên thu lại sự sắc bén thì lại liều chết chiến đấu với quân địch.Nói dễ nghe một chút, y là kiên cường bất khuất, nói khó nghe, chính là không thức thời..
Tứ Thái tử ở những mặt đó rất giống với Lệnh quốc chủ... Nếu thật sự đặt Đại Liêu trong tay y, kết quả tất nhiên là một kết cục thê lương.
Ta có thể nói, cũng chỉ có bao nhiêu đó, Tra Nô chớ hỏi ta nữa.
Da Luật Tra Nô xoa xoa má hai cái, cười khổ gật đầu.
- Tiểu Ất, ta hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng.
- Mời nói.
Da Luật Tra Nô cắn răng chống đỡ đứng dậy, sau khi liếc nhìn sáu người Da Luật Tập Nê Liệt, đột nhiên lại lần nữa ép giọng thấp một chút, giống như thì thầm bên tai Ngọc Doãn hỏi:
- Tiểu Ất, công chúa nước Thục, có đảm nhận được trọng trách không?
Ngọc Doãn trong lòng run lên, Da Luật Tra Nô nói lời này lập tức đánh trúng chỗ mềm yếu nhất sâu trong lòng của hắn.
Suốt dọc đường tới đây, hắn đã cảm giác được Dư Lê Yến kỳ thực thích hợp tiếp quản nước Đại Liêu hơn Da Luật Tập Nê Liệt... Nhưng vấn đề là ở thời đại trọng nam khinh nữ này, có thể cho không gian Dư Lê Yến thi triển tài hoa, thật sự quá nhỏ.
Nếu Dư Lê Yến có thể tiếp quản Đại Liêu, ngược lại thật sự có khả năng trở thành biến số.
Nhưng vấn đề là Dư Lê Yến là một nữ nhân.
Ngọc Doãn không phải xem thường nữ nhân!
Trên thực tế, vấn đề nữ quyền ở thế giới kiếp trước được coi trọng rất cao, bất luận khẩu hiệu bình đẳng nam nữ có tác động thật sự thế nào thì trên thật di động khẩu hiệu bình đẳng hay không, thực tế đã làm địa vị của nữ nhân đề cao lên rất nhiều. Dư Lê Yến nếu sinh ở hậu thế nói không chừng có thể trở thành một nữ cường nhân, nhưng bây giờ...
Ngọc Doãn do dự một chút, hạ giọng nói:
- Nếu với tài năng của Công chúa Thục Quốc, ngược lại cũng xem là thích hợp.
- Tốt lắm, ta biết rồi.
Da Luật Tra Nô giống như thở phào nhẹ nhõm một cái, lại nằm xuống đất.
- Đúng rồi, nếu ngươi tới thành Khả Đôn, phải cẩn thật hai người.
Tiểu Khất Tiết và Pha Lý Quát... hai người này đều là tâm phúc bệ hạ. Thật ra bệ hạ lần này xuất binh còn có để lại hậu thủ, bảo hai người họ ở lại giữ thành Khả Đôn, chỉ sợ cũng là nghĩ có một đường lui. Tiêu Khất Tiết kiêu dũng cương mãnh, lúc ở Thượng Kinh có danh hiệu làTái Dực Đức, thương mã thuần thục, có dũng mãnh vạn phu không thể ngăn cản. Pha Lý Quát lòng dạ lang sói, hơn nữa mưu ma chước quỷ, cần phải đề phòng.
Tứ Thái tử và Tiêu Khất Tiết quan hệ rất tốt, còn Tiêu Khất Tiết và Pha Lý Quát xưa nay rất đối nghịch.
Ta biết, Da Luật Khuất Đột Luật kỳ thực luôn có lòng dạ khó lường với Công chúa Thục quốc. Công chúa Thục quốc đối với ngươi càng thêm tín nhiệm, làm Da Luật Khuất Đột Luật rất là bất mãn. Trên đường, y sau lưng nói xấu ngươi không ít. Y lại là người kế thừa của Niêm Bát Cát, Tứ Thái tử đối với y cực kỳ nể trọng. Nếu tới thành Khả Đôn, một khi Tứ Thái tử đắc thế, Tiểu Ất ngươi tất nhiên sẽ gặp phải nguy hiểm. Cho nên Công chúa Thục quốc có thể bảo vệ ngươi nhất thời, sợ không bảo vệ được ngươi cả đời.
Da Luật Tra Nô đối với Ngọc Doãn có thể nói là thành thật.
Nên nói, không nên nói, y đều nói ra, sau đó nhắm mắt, nằm ở đó không nói nữa...
Sao cảm thấy Da Luật Tra Nô là đang dặn dò hậu sự?
Ngọc Doãn miệng ngập ngừng, lời tới bên miệng, lại không có nói ra.
Kỳ thật Da Luật Tra Nô đã nói quá nhiều rồi!
Công chúa nước Thục có thể bảo vệ Ngọc Doãn nhất thời, nhưng không bảo vệ được Ngọc Doãn cả đời... ẩn ý chỉ sợ sẽ là: Trừ phi công chúa có thể trở thành nữ vương.
Nhưng vấn đề là Dư Lê Yến có thể không?
o O o
Trời dần tối, bốn người Dư Lê Yến trở về lúc chạng vạng.
Thu hoạch của các cô không nhỏ, săn được hai con hoẵng. Hốt Đồ Hắc Đài và Mã Nhĩ Hốt Tư vui mừng phấn chấn, Dư Lê Yến thì chào hỏi Ngọc Doãn, cùng nhau xử lý con hoẵng, sau đó đốt lửa, bắt đầu nấu nướng. Trong rừng tràn ngập mùi thơm nồng đậm.
Đám người Da Luật Tập Nê Liệt cũng tỉnh lại, vui vừng chạy lên trước, thấy con hoẵng bị nướng xèo xèo trên lửa, nuốt nước bọt.
Ngọc Doãn phát hiện Da Luật Tra Nô và Nhậm Oán cũng không có lại đây, mà trốn ở một bên thì thầm nhỏ to, không hiểu được nói gì nữa.
Hơi chau mày, Ngọc Doãn cảm thấy sự việc hình như trở nên có chút phức tạp!
Nói thật, lúc trước quyết định cùng Dư Lê Yến đi thành Khả Đôn, vốn là muốn có thể tạo nên một sự thay đổi, nhưng không ngờ nội bộ Đại Liêu này còn có rất nhiều trắc trở. Vẫn suy tính chu đáo, nhưng vẫn quên mất không để ý tới tính tình của Da Luật Tập Nê Liệt.
Ngay vừa mới bắt đầu hắn cảm thấy người này rất hào sảng, nhưng ở chung mới biết người này là thùng rỗng kêu to mà thôi.
So sánh ra, Dư Lê Yến thật đúng là người lựa chọn thích hợp kế thừa nước Đại Liêu.
Hơn nữa từ trong lời nói của Da Luật Tra Nô có thể nghe ra Da Luật Tra Nô dường như cũng thay đổi chủ ý, không quá hy vọng Da Luật Tập Nê Liệt kế vị. Giống như Da Luật Tra Nô nói, Da Luật Tập Nê Liệt ở thành Khả Đôn còn có một chút căn cơ... mà Tiêu Khất Tiếu và Pha Lý Quát đó, tất nhiên sẽ trở thành cánh tay của Da Luật Tập Nê Liệt, vấn đề này thật là phiền phức!
Về phần Da Luật Khuất Đột Luật, Ngọc Doãn chưa từng để trong mắt.
Một tiểu nhân không làm được đại sự...
Nếu tên này không phải vương tử của Niêm Bát Cát, chỉ sợ Dư Lê Yến hoàn toàn sẽ không để mắt tới gã.
Nhưng vấn đề ở chỗ, Đại Liêu nếu muốn duy trì đất nước, không thiếu được phải lôi kéo một số đồng minh. Niêm Bát Cát là một đại bộ lạc phía tây cao nguyên Mông Cổ, thực lực hùng mãnh, tuyệt đối sẽ trở thành đối tượng Da Luật Tập Nê Liệt lôi kéo. Nhưng Da luật Tập Nê Liệt nếu muốn lôi kéo Niêm Bát Cát, chỉ sợ cuối cùng nhất định sẽ hy sinh Dư Lê Yến, để đạt mục đích lôi kéo Niêm Bát Cát.
Nghĩ đến đây, trong lòng Ngọc Doãn không khỏi đầy chua xót.
Hắn cũng nói không rõ cái này rốt cuộc là cảm xúc gì, chỉ theo bản năng nắm chặt bảo đao Lâu Lan ở thắt lưng, nhìn Khuất Đột Luật đang ăn ngốn nghiến, trong lòng đột nhiên dâng lên một nguồn sát khí. Dư Lê Yến kinh ngạc nhìn hắn một cái, cười cười với hắn, lại cúi đầu xuống. Mùi thơm từ con hoẵng nướng nhẹ nhàng lan ra, Ngọc Doãn chậm rãi buông lỏng bảo đao Lâu Lan.
Sau khi mọi người ăn no nê, liền nghỉ ngơi.
Cũng khó trách, dọc đường mệt mỏi, ăn gió nằm sương, tất cả mọi người đều mệt mỏi đã tới cực hạn.
Lúc nữa đêm, Ngọc Doãn vừa chợp mắt đột nhiên nghe thấy những tiếng rên rĩ. Hắn mở to mắt, lại thấy bên cạnh Da Luật Tra Nô mặt đỏ bừng, cả người run rẩy không chịu nổi, nhìn giống như được trọng binh. Hắn vội bò dậy, đi tới bên cạnh Da Luật Tra Nô, giơ tay sờ lên trán Da Luật Tra Nô một cái, hình như... hỏng rồi, tên này không phải bị phong hàn đấy chứ?
- Tiểu Ất, xảy ra chuyện gì?
Dư Lê Yến cũng bị làm cho tỉnh giấc, vội đi tới hỏi.
- Tra Nô hình như bị phong hàn, thấy bệnh tình không nhẹ.
Ngọc Doãn nói xong, còn kiểm tra vết thương của Da Luật Tra Nô một chút... Nhưng thật kỳ lạ, vết thương không có vấn đề gì, kim sang dược của An Đạo Toàn không phải là vô ích, thương thế của Da Luật Tra Nô đã có chuyển biến tốt rất nhiều, đột nhiên trở chứng, sợ chính là đêm qua ngâm trong nước bị trúng gió. Ngọc Doãn nói ra suy đoán của hắn, Dư Lê Yến cũng nóng lòng...
- Sáng sớm ngày mai, Tra Nô có chuyển biến tốt không?
Da Luật Tập Nê Liệt cũng tỉnh lại, đi lên trước mặt trầm như nước.
Người này thật lạnh lùng!
Da Luật Tra Nô cùng theo y đi dọc đường, không có công lao cũng có khổ lao, sao lúc này y không an ủi, ngược lại... Ngọc Doãn lập tức chợt hiểu ra, Da Luật Tập Nê Liệt hỏi như vậy, sợ là đang lo lắng, Da Luật Tra Nô làm chậm trễ hành trình của y.
- Tứ Thái tử, sợ là không thể!
- Hả!
Nhậm Oán nhẹ giọng đáp:
- Nếu Tra Nô bị phong hàn, chỉ sợ không thể bình phục lại ngay, phải từ từ điều dưỡng mới được.
- Cái này sao có thể!
Da Luật Tập Nê Liệt lập tức nóng nảy:
- Chúng ta nhất định phải lập tức lên đường đi thành Khả Đôn, sao có thể vì y ở đây chậm trễ?
- Tứ ca, sao huynh nói như vậy?
- Yến Tử, ta thân là thái tử nước Đại Liêu, tất cả lấy quốc sự làm trọng, mọi chuyện không thể xử trí theo cảm tính.
Da Luật Tập Nê Liệt nói rất hiên ngang lẫm liệt, Dư Lê Yến còn muốn cãi lại, lại bị Ngọc Doãn kéo lại, ra hiệu cô đừng nói nữa.
Đúng lúc này, một thân tín bên cạnh Da Luật Tập Nê Liệt, chính là thân tín hôm qua trả lời câu hỏi của Ngọc Doãn... người này tên Tiêu Bột Yếu Hợp. Tiêu là họ, Bột Yếu Hợp là tên của y, sau trầm ngâm một lát thì bất chợt mở miệng nói.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tống Thì Hành
Canh Tân
Tống Thì Hành - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=tong_thi_hanh__canh_tan