Chương 78.4
hư vậy bắt đầu đi, mỗi người trước mặt đều có chiếc đũa, người nghĩ ra đáp án có thể gõ chiếc đũa để trả lời.”
Mộc Thanh Dao một lời vừa xong, mi tâm nhắc lên, liền có một đề, mím môi cười: “Thỏ đánh nhau, đố một thành ngữ.”
Nàng tiếng nói vừa dứt, liền nghe được bên tổ nữ tử truyền đến tiếng gõ, mọi người nhìn sang, chỉ thấy nữ tử mặc hồng y vừa gõ một cái, lập tức khẩn trương đứng dậy, sắc mặt ửng đỏ, nói năng lộn xộn mở miệng: “Ta, ta không biết, ta là quá khẩn trương, nên gõ sai.”
Lời vừa nói ra, toàn trường ồ lên, tất cả mọi người đều nở nụ cười, trong nháy mắt, bầu không khí nóng bỏng lên, mọi người cười, nàng kia sắc mặt càng đỏ hơn, Mộc Thanh Dao nhàn nhạt mở miệng: “Ngươi trước cứ đứng đấy, nhìn xem người khác, có người nào nghĩ ra câu trả lời hay chưa?”
Có người đánh đũa, chăm chú nhìn sang, thì ra là người của tổ nam, công tử Sở Thiển Dực của tả thừa tướng, chỉ thấy hắn không nhanh không chậm đứng lên, cười đến vẻ mặt yêu nghiệt.
“Thượng thoan hạ khiêu.”
Không nghĩ tới thằng nhãi lại biết trả lời, Mộc Thanh Dao nở nụ cười, trận đầu báo cáo thắng lợi.
“Trả lời đúng, hiện tại Sở công tử có thể hướng người trong lòng ngươi hỏi vấn đề?”
Mộc Thanh Dao tiếng nói vừa dứt, nữ tử bên này mâu quang của mọi đều sáng lên, lòng dạ của mọi người cực kỳ giống nhau, đôi mắt đều phát sáng, nhìn chằm chằm Sở lang trong cảm nhận, chỉ mong hắn đưa ra câu hỏi sẽ là mình a, ngay cả hoàng thượng Mộ Dung Lưu Tôn cũng hiếu kỳ, Sở Thiển Dực tuy rằng mang tiếng đào hoa, nhưng đến bây giờ cũng không có cưới vợ, hôm nay Thưởng hoa yến, cũng coi như mập ốm gầy đều có đủ, không biết trong lòng của hắn sẽ là nữ tử như thế nào?
Chỉ thấy Sở Thiển Dực đồng thời nhìn về phía tổ nữ, nhìn từ trước ra sau rồi lại nhìn từ sau ra phía trước, làm mọi người trong lòng hồi hộp không yên, càng ngày càng gấp, cuối cùng thấy thằng nhãi bộ dạng cợt nhả quay đầu lại nhìn phía Mộc Thanh Dao: “Xin hỏi hoàng hậu nương nương, ta có thể tự phạt ba chén rượu hay không.”
Lời vừa nói ra, trên Thưởng hoa yến, trái tim của mấy nữ nhân này tựa như thủy tinh rơi xuống đất vỡ nát, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, trên Thưởng hoa yến hồng lam lục liễu, cảnh xuân vô hạn, mà yêu nghiệt này lại không một coi trọng chút nào.
Mộc Thanh Dao cũng cảm giác mắt của hắn có phải quá cao hay không, hoặc là hắn kỳ thực chính là một kẻ đoạn tay áo…
Nhưng nhìn lại ánh mắt của Sở Thiển Dực, tựa hồ lại không giống, bất quá nếu người ta không đồng ý, nàng đương nhiên cũng không bắt trâu phải uống nước, mặt lạnh mở miệng.
“Được.”
Sở Thiển Dực cười dịu dàng ngồi xuống, không coi ai ra gì tự phạt ba chén, hoàn toàn như không thấy ánh mắt thất vọng của bọn nữ tử đối diện.
Đề thứ nhất đã bị Sở Thiển Dực làm hỏng, bất quá vẫn còn có một tiểu thư bởi vì quá khẩn trương đã gõ sai, Mộc Thanh Dao nhìn sang, chỉ thấy trãi qua một phen bị Sở Thiển Dực làm ầm ĩ, tiểu thư kia cuối cùng cũng trấn định lại.
“Tuy rằng ngươi đã gõ sai, thế nhưng nếu đã chơi trò chơi, quy tắc lớn hơn trời, đương nhiên không thể phá hủy, hiện tại có hai lựa chọn, một là hướng người khác xin giúp đỡ, một là tự mình biểu diễn tài nghệ.”
Mộc Thanh Dao nhàn nhạt nhìn bên dưới, người người đều nhìn tiểu thư kia, chỉ thấy nàng diện mạo tú lệ, cử chỉ đoan trang, hơn nữa lúc trước khi đứng lên hình dáng đỏ mặt, đặc biệt đáng yêu, bởi vậy có rất nhiều nam tử nhìn nàng, chỉ thấy nàng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn nam tử đối diện liếc mắt một cái, bắt đầu từ Nam An vương, chỉ thấy Nam An vương gia sắc mặt lạnh so với khối băng không có gì khác biệt, hù được nàng rất nhanh lướt qua, nhìn đến Bắc Tân vương, bởi vì vừa cười xong, hắn tựa hồ ngay cả thở cũng rất khó khăn (TT: hai cái tên em trai của Tôn ca thiệt là….>_<), tiểu thư này ánh mắt lại lướt qua phía Sở đại công tử, nàng cũng không dám nghĩ rồi, cuối cùng nhìn đến cuối hàng, cũng nhìn thấy một người thư sinh hơn người, hơi hợp với tâm ý của mình, liền lấy một ngón tay, bỏ qua xấu hổ khiếp sợ mở miệng.
“Có thể mời vị công tử này giúp đỡ ta không?”
Mọi người theo tầm mắt của nàng nhìn sang, nam tử kia nguyên lai là bằng hữu của Sở Thiển Dực phủ doãn tử công tử Trương Hàn Sơn, Trương Hàn Sơn đối với tiểu thư này cũng có chút ít chú ý, lập tức tình chàng ý thiếp đứng lên, sảng khoái cung kính mở miệng: “Hàn Sơn nguyện thay tiểu thư tự phạt ba chén, ” nói xong liên tiếp uống ba chén rượu.
Trên Thưởng hoa yến nhất thời vang lên tiếng vỗ tay như sấm, vì Trương Hàn Sơn uống rượu khơi màu lên.
Huyền đế ánh mắt u ám, khóe môi vẫn giữ ý cười, Dao nhi chủ ý thật là có chút ý nghĩa, mới chớp mắt liền đã thúc đẩy được một đôi, bất quá hôm nay diễn viên chính là Nam An vương cùng Bắc Tân vương, đáng tiếc hai người hoàng đệ này tuy rằng thân phận cao quý, nhưng nhiều nữ nhân không dám đụng vào, một quá mức lạnh lùng, một vô cùng đơn bạc, thân thể yếu đuối nhiều bệnh, đều không phải giai tế lý tưởng trong cảm nhận của nữ nhân, nhưng mục đích làm Thưởng hoa yến hôm nay, chính là muốn vì hai người bọn hắn chỉ hôn.
Mộc Thanh Dao giơ tay lên, tất cả đều im lặng, mọi người biết hoàng hậu nương nương muốn nói đề thứ hai, mọi người nghiên tai lắng nghe.
“Cái đuôi ngắn, lỗ tai dài, chỉ ăn món ăn, không ăn cơm, đố một động vật.”
Lần này bị thiên kim Binh bộ thị lang Lý Tiểu Uyển đoạt trước, chỉ thấy nàng trấn định đứng lên, không vội không chậm mở miệng: “Bẩm hoàng hậu nương nương, là thỏ.”
Mộc Thanh Dao đánh giá thiên kim của Binh bộ thị lang, cử chỉ thanh tao lịch sự, vừa nhìn chính là tiểu thư khuê các, quả nhiên là giáo dưỡng tốt, đột nhiên liền có ba phần hảo cảm, cười gật đầu: “Trả lời đúng, hiện tại Lý tiểu thư muốn hướng ai để hỏi vấn đề? Xin bắt đầu đi.”
Lý Tiểu Uyển đôi mắt đẹp vừa chuyển, nhìn về phía những nam tử đối diện, kỳ thực người nàng muốn hỏi nhất là Sở Thiển Dực, thế nhưng Sở đại công tử vừa rồi đã bày tỏ rõ ràng, đối với những nữ nhân các nàng không có hứng thú, nàng hỏi lại hắn tức không phải tự làm mất mặt sao, hơn nữa nàng cũng chưa quên lời dặn dò của phụ thân nàng, Tiểu Uyển, tính mạng của người trong Lý gia chỉ dựa vào một ý niệm của ngươi, ngươi ngàn vạn lần không thể lỗ mãng, nàng còn có cái gì để lựa chon sao?
“Ta nghĩ hỏi Bắc Tân vương gia, nữ tử như thế nào mới có thể trở thành tri kỷ của Bắc Tân vương?”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Tiểu Uyển, chẳng ai ngờ rằng Binh bộ thị lang Lý Tiểu Uyển lại có ý định đối với Bắc Tân vương, lúc này, thái hậu nương nương khó có khi lộ ra một tia mĩm cười, nàng từ đầu tới đuôi luôn mang khuôn mặt khổ qua, lúc này cũng không còn khó chịu như lúc trước, liền lộ ra nụ cười.
Lý Tiểu Uyển này là ngưởi nàng vừa ý, hơn nữa cha nàng là Binh bộ thị lang, cũng không có bôi nhọ Lưu Mạch.
Ngồi ở trên cao, Mộc Thanh Dao nghiêm túc nhìn Lý Tiểu Uyển, chỉ thấy trong đôi mắt của nàng không có giống như nữ tử đang hướng nhìn người mình quý mến, ngược lại nhìn kỹ, thì có vẻ đau thương, cái loại vội vã bất đắc dĩ này, là cảm giác mà nàng cũng từng có, chính là lúc nghĩ đến phải tiến cung.
Chẳng lẽ Lý Tiểu Uyển không thực sự thích Bắc Tân vương, mà có người áp bức nàng phải làm như vậy, người kia là ai?
Mộc Thanh Dao mâu quang vô ý khẽ dời, nhìn phía thái hậu nương nương bên cạnh, chỉ thấy thái hậu không còn vẻ mặt khổ qua thù hằn như lúc trước, trên mặt bây giờ bao phủ ánh sáng rõ ràng, chẳng lẽ Lý Tiểu Uyển làm như vậy là do thái hậu chỉ định, không thể nào.
Ở trong thời gian thật ngắn này, mỗi người đều tự định giá một phen, ngay cả hoàng thượng cũng không ngoại lệ, hắc đồng chợt lóe, ánh sáng bắn ra bốn phía, cái vẻ hiểu rõ mọi chuyện ở trong lòng, khí lạnh nhè nhẹ tiết ra ngoài.
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu