Chương 152: Con Đường Của Vũ Thiên Quân (3)
huyện này....". Vũ Thiên Quân cũng bó tay rồi. Hài tử không uống sữa thì phải làm sao đây? Lại nhìn Mẫu báo thì thấy ánh mắt nó có chút thất vọng.
"Huh! Có thể bọn nó chỉ uống sữa của mẫu thân chúng thôi...". Vũ Thiên Nhật nói.
"Aiiii... Làm khó bản thiếu gia sao?". Vũ Thiên Quân nhíu mày nói. Không uống sữa thì có khả năng chết đói ah! Trẻ con sao không minh như hắn lúc nhỏ có phải tốt hơn nhiều hay không? "Huh! Không cần thất vọng, việc này cũng không phải do ngươi! Ta đã nói đương nhiên sẽ giúp ngươi!". Hắn nhìn sang Mẫu báo nói.
"...". Mẫu báo ánh mắt cảm kích nhìn hắn rồi đi sang một bên đứng. Chuyện chỗ nay nó không giúp được gì rồi.
"Hừm... Theo như bình thường hài tử uống sữa là để lấy năng lượng cùng vật chất từ mẫu thể để lớn lên, không chịu uống sữa ta đành tìm cách khác vậy!". Vũ Thiên Quân thầm nghĩ. Bất chợt hắn nhìn sang Thiên Lân Đại Thánh thi thể, đúng hơn hắn đang nhìn vết thương ở ngực còn đang chảy máu kia ah! Hắn mục tiêu là máu của Thiên Lân tộc Đại Thánh, đem máu của một vị Đại Thánh đem làm "sữa" cho mấy cái hài tử, hắc hắc, có lẽ là được!
"Xoạt!". Hắn vung tay lên thu lấy một đoàn máu huyết rồi lấy ra một ít cho vào miệng một cái hài tử lớn nhất.
"Oa oa!". Ngay khi máu huyết vào miệng, đứa bé mặt hơi nhăn nhăn lại sau đó khóc ré lên làm cho cả đám người một phen giật mình, bọn hắn đều mới hai mươi tuổi trên dưới, còn chưa biết làm sao "đối phó" với một cái hài tử ah.
"Ây... Thất sách!". Vũ Thế Thần cũng chạy đến đây nhìn thấy tình cảnh thì lắc đầu nói. Tuy rằng hắn không nhìn ra đám hài tử ở đâu xuất hiện nhưng cũng không mấy để ý, nhìn bọn hài tử này cũng bất phàm, có thể bọn người Vũ Thiên Quân chơi đùa cái gì đó thôi. Hắn vung tay lên, một cái hồ lô xuất trống rỗng xuất hiện, một giọt như nước trắng ngà như sữa toát ra mùi thơm xuất hiện, sau đó hắn lại lấy ra một cái hồ lô khác rồi bỏ giọt trắng kia vào lắc lắc một lúc thì lấy ra một chút bỏ vào miệng hài tử đang khóc, lần này không như trước nữa, đứa bé đã ngừng khóc, dường như còn muốn đòi thêm.
"Lôi kiếp dịch...". Vũ Thiên Quân kinh ngạc nói. Giọt trắng mà Vũ Thế Thần dùng là Lôi kiếp dịch không thể sai được, vừa nhìn liền biết hắn là dùng Lôi kiếp dịch sau đó pha loãng với nước bình thường cho hài tử kia uống.
"Huh! Mẫu thân bọn nhỏ này đâu? Tại sao lại không cho chúng bú đến mức cần tìm Mẫu thú cùng lấy máu huyết cho chúng?". Vũ Thế Thần liếc nhìn xung quanh một vòng nói.
"Ách! Ta cũng không biết mẫu thân bọn hắn ơn đâu, chắc là ở bên trong phong ấn...". Vũ Thiên Quân nói sơ qua một chút chuyện phong ấn, hắn dự định chỉ để ba người nói chuyện riêng thôi, thế nhưng Hắc Ô ban nãy nói rồi thì cũng thôi ah.
"Ây... Mấy cái hài tử đáng thương!". Vũ Thế Thần nghe vậy thì thở dài nói. Tuy rằng hoàn cảnh không giống nhưng từ nhỏ cũng không có phụ mẫu bên cạnh, bọn hài tử này cũng giống như nhi nữ của hắn, không biết lưu lạc đến đâu rồi.
"...". Vũ gia mấy người không mấy phản ứng thế nhưng đám thú lại khác, bọn hắn trợn mắt nhìn Vũ Thế Thần, cái quan trọng là phong ấn Thái cổ chủng tộc lại không để ý vậy mà đi quan tâm đến tình cảnh mấy cái hài tử. Vũ gia mấy người đương nhiên biết, chính như bọn hắn năm đó còn nhỏ cũng đã không có cha mẹ bên cạnh rồi, thậm chí còn có mấy đứa trẻ khác cũng không khác gì đám hài tử của Tử lôi giác tộc.
Giải quyết xong chuyện của đám hài tử, bọn hắn cũng nói một chút về việc chủng tộc Thái cổ cùng phong ấn, nếu có gặp phải đương nhiên sẽ cố gắng phong ấn lại, Vũ Thiên Quân cũng đưa ra pháp quyết phong ấn mà hắn thông qua phong ấn ở Quỷ Nha đảo suy diễn ra. Tuy rằng không hoàn chỉnh nhưng cũng đủ để kéo dài thời gian phong ấn một thời gian dài nữa.
Về phần Mẫu báo, Vũ Thiên Quân cách làm là thay đổi huyết mạch của nó, khiến nó biến dị huyết mạch mà thôi. Mặt khác, Hắc Ô cũng đưa một khối cầu kim huyết cỡ đầu người cho Phi Thiên bằng, nhìn như nhỏ bé nhưng đó chính là tinh huyết của một con thuần huyết Kim bằng, nếu có đủ vận khí, Phi Thiên băng có thể tiến hoá hoàn toàn thành một con Kim bằng thuần huyết, nếu không thì chí ít cũng có tám phần huyết mạch Kim bằng thuần huyết, huyết mạch cũng rất cao quý!
Sau khi hoàn thành xong mọi việc, Vũ Thiên Quân mới nhìn bầu trời thở dài, hắn cũng nên làm việc hắn nên làm, trì hoãn cũng đã gần một ngày. Hắn suy đoán việc hắn sắp làm chắc chắn sẽ có thiên khiển nên cũng không nói cho đám người Vũ Thế Thần biết, hắn nói cần ra ngoài một chút thôi, bí mật này hắn tạm thời sẽ không cho ai biết.
Một mình cầm lấy Bạch cốt quỷ đao của Thương Thánh, Vũ Thiên Quân đi hướng sâu vào Ma hải, chuyện này động tĩnh có lẽ không nhỏ, không che dấu được quá lâu! Hắn phi hành gần một ngày mới dừng lại trên một cái tiểu đảo nhỏ, diện tích cũng không lớn, chỉ có mấy dặm mà thôi.
"Chọn chỗ này đi...". Đứng trên bầu trời tiểu đảo Vũ Thiên Quân lẩm bẩm. "Không muốn chết lập tức tránh xa chỗ này...". Hắn thả ra tự thân khí tức, Thái sơ than thể hôm nay Huỷ diệt chi thế đã gần đến đại thành, uy thế rất đáng sợ, mấy cái Ma thú gần đó chủ yếu là Thần cảnh trở xuống lập tức tránh xa chỗ này.
"Huh! Thái sơ chân thân! Ra đây nào!". Vũ Thiên Quân nói nhỏ. Từ khi độ xong Thiên kiếp đột phá Thần tôn hắn biết, chỉ cần hắn động chút ý niệm thì có thể gọi ra Thái sơ chân thân, nói đúng hơn là thân thể hắn sẽ lớn lên như một cái cự nhân! Chỉ hắn còn chưa thử mà thôi.
"Rắc! Rắc!....". Cơ thể hắc bắt đầu vang lên tiếng rắc rắc nhỏ sau đó tần xuất vang lên tăng cao, theo đó cơ thể hắn lớn dần lên, chớp mắt đã cao đến ba trượng.
"Khục A A A...". Vũ Thiên Quân đột nhiên hét lên đau đớn, đây là kết quả hắn biết trước rồi, chỉ là đau đớn này...
"Đây là thuế biến lột xác sao? Hự...". Vũ Thiên Quân cắn chặt răng nói, cho dù hắn có cố gắng thế nào cũng không thể ngăn cản chính mình hét lên. Vẫn biết lần đầu thuế biến ra Thái sơ thân thể vô cùng khó chịu nhưng hắn cũng không ngờ đến, như có ngàn vạn thanh đao nhỏ chém vào từng sợi cơ, bó thịt của hắn sau đó thân thể lại tổ hợp lại to lớn hơn, cường đại cùng dẻo dai hơn, kèm theo đó chính là đau đớn vô hạn tác dụng lên thần kinh, đau đớn như thẩm thấu đến Chủ hồn, Nguyên hồn cùng Ma anh khiến cho cả ba như đều co quắp lại bị động đau đớn.
"A A A....". Đột nhiên Vũ Thiên Quân ngửa mặt hét thảm, tiếng thét vang vọng mấy canh dặm mang theo đau đớn vô hạn, hắn không thể không hét lên rồi.
"Gầm....". Sau tiếng hét thì lại là tiếng gào rú, vẫn là tiếng hét đau đớn nhưng do một cái cự nhân hét lên, hắn ngửa mặt nhìn trời mà gào thét như muốn hủy thiên diệt địa, tiếng thét đau đớn nhưng mang theo kiệt ngạo bất quần, bá đạo vô biên.
Nhìn lại chỗ tiểu đảo nguyên bản nơi Vũ Thiên Quân đứng đã sụt xuống như muốn phá hủy, đứng tại đó đã không phải Vũ Thiên Quân mà là một cái cự nhân cao đến bốn mươi trượng không quần áo che thân, da thịt không khác gì Nhân tộc, một đầu tóc đen tuỳ ý phiêu động, khuôn mặt giống Vũ Thiên Quân như đúc, đương nhiên là to lớn hơn nhiều, hắn tỏa ra uy thế kinh thiên động địa, chỉ đứng đó cũng làm cho không gian xung quanh nổi lên những đợt sóng lăn tăn, vô cùng đáng sợ.
"Khà...". Cự nhân há miệng phun ra một ngụm khí trắng như một cái tiểu đám mây, có thể thấy nó to lớn cỡ nào. Sau đó nó cúi đầu nhìn bản thân mình đánh giá...
"Huh! Đây là dạng Thái sơ chân thân của ta sao? Cùng cự nhân tộc tương xứng...". Cự nhân lẩm bẩm thế nhưng giọng nói lại rất to lớn ầm ầm rung động. Hắn đương nhiên chính là Vũ Thiên Quân sau khi biến hoá ra Thái sơ chân thân, y phục mặc dù là pháp bảo không tệ nhưng cũng không thể biến hoá to lớn như thân thể hắn nên đã phá toái, vong may không có nhìn thấy nếu không hắn thanh danh chắc sẽ tuột dốc không phanh ah!
"Gần như muốn dung nhập vào thiên địa... Không trách Thái sơ sinh linh cường đại như vậy, chúng thống trị các thời đại cũng không phải không có nguyên nhân...". Vũ Thiên Quân lẩm bẩm. Hắn cảm thấy xung quanh các loại khí tức, lực lượng như muốn thân cận lấy bản thể, vô cùng quỷ dị.
"Được rồi! Đến bước tiếp theo rồi!". Vũ Thiên Quân nói, sau đó thu lại Luân hồi chi bàn đang phong ấn lấy trái tim, đồng thời hắn lấy tay làm đao tự chém vào hai chân của mình!
Thái sơ sinh linh đều có một dạng thần thông vô cùng đáng sợ, chính là vô hạn phân thân! Chúng có thể tự mình xé nhỏ thân thể mình ra hình thành phân thân độc lập với chủ thể, Vũ Thiên Quân chính là nhờ vào thần thông này mà giải quyết vấn đề của bản thân.
Hắn Thần Ma hai mạch cùng Nguyên hồn và Ma anh bị thân thể bài xích, nguyên bản chính Dung hậu duệ thân thể chứa hai mạch rất hài hoà, không những thế cung rất cường đại, thế nhưng cũng chính vì Dung bản tính khiến cho thân hủy, lại nhờ Thế giới thụ mà hình thành nên Thái sơ thân thể! Thái sợ thân thể sau khi thích ứng với Huỷ diệt chi lực lại quay ra bài xích Thần Ma hai mạch, nó đương nhiên đã không còn như Dung thuộc tính, có thể dung hoà tất cả, nó bài xích tất cả lực lượng không thuộc thân thể nó, bao gồm Thần Ma hai mạch!
Còn may Thái sơ thân thể sau khi chuyển hoá thành Thái sơ chân thân sẽ gần như quay lại trạng thái ban đầu, một dạng gần như không thuộc tính và có thể dung nhập loại lực lượng khác, chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn mà thôi. Thông thường Thái sơ sinh linh thời gian này rất ngắn, không đủ cho bọn hắn lĩnh ngộ loại lực lượng khác, đây là do bọn hắn đã có kinh mạch trải rộng toàn thân, thế nhưng Vũ Thiên Quân thì khác! Hắn tuy cũng đi theo con đường của Thái sơ sinh linh nhưng hắn thân thể vốn đã có kinh mạch, sau này có Thái sơ thân thể mới có bài xích, hắn con đường tu luyện trước đó chính là như ngày nay tu luyện, hắn vẫn đến Thần tôn cảnh mà không cần tạo ra kinh mạch mới! Hôm nay khi hắn để hai mạch rời đi thân thể, hắn tu vi sẽ không phải Thần tôn nữa mà sẽ ngã xuống Thần chủ cảnh, cho đến khi hắn có thể hoàn thành kinh mạch mới cho bản thân hắn mới có thể một lần nữa đạt đến Thần tôn cảnh và đi trên con đường giống với Thái sơ sinh linh!
Còn một ưu thế nữa đó là hắn chỉ có Thần chủ cảnh nhưng lại có Thái sơ chân thân, nhưng không có kinh mạch làm tăng tốc độ Thái sơ chân thân "lây nhiễm" lực lượng tự thân ban đầu, hắn có chí ít một trăm năm để lĩnh ngộ các loại lực lượng, một trăm năm hắn tự tin mình có thể lĩnh ngộ cả tám loại lực lượng, làm được điều mà không có bất kỳ sinh linh nào làm được! Đương nhiên hắn còn phải xem xét một việc nữa đó là phá vỡ Tiểu Ma giới sau đó dùng nó làm thể nội thế giới của mình hay đẩy nó ra ngoài cho phân thân rồi tái tạo ra một cái Thể nội thế giới khác!
"Rắc!". Không có máu huyết hay cái gì kinh khủng xảy ra, hai chân của hắn tách ra sau đó lửng trước mặt Vũ Thiên Quân, nguyên bản dưới chân trống rỗng hai chân phía dưới phần eo huyết nhục nhúc nhích rất nhanh hình thành một đôi chân khác, thân thể lúc đầu cao bốn mươi trượng cũng thu nhỏ lại chỉ còn ba mươi trượng, khí thế cũng yếu đi ba phần nhưng nhìn vẫn rất to lớn, đáng sợ!
Hai chân của hắn cũng rắc rắc vang vọng tự định hình sau đó dần dần chuyển biến giống Vũ Thiên Quân Thái sơ chân thân, chỉ là nhỏ hơn nhiều, tầm năm trượng mà thôi.
"Nếu đã đi theo con đường này như vậy cũng nên triệt để đi...". Vũ Thiên Quân chủ hồn lanh nhạt nói.
"Ngươi làm như vậy bản thể không phải sẽ yếu đi rất nhiều sao?". Ma anh cau mày nói. Chưa nói hắn tách ra hai chân để hình thành nên hai cái phân thân cho Ma anh cùng Nguyên hồn, việc làm tiếp theo sẽ làm cho bản thể sẽ yếu hơn nhiều so với hai phân thân ah.
"Đúng vậy! Ngươi dù sao cũng là chủ thể! Làm như vậy chưa chắc đã là tốt nhất!". Nguyên hồn cũng nhíu mày nói. Chủ hồn muốn làm thì cho dù cả nó cùng Ma anh cũng không thể ảnh hưởng đến quyết định của hắn.
"Các ngươi tuy rằng đều được diễn sinh ra từ ta nhưng đều có ý thức của mình, không cần xem nhẹ bản thân, huống chi ta nếu muốn ngày sau lý tưởng, không thể không làm như vây!". Chủ hồn kiên định nói. "Ra đi...".
Vũ Thiên Quân bản thể rung động kịch liệt, khoé miệng trào ra máu tươi.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Ma Thần Thiên Quân Ma Thần Thiên Quân - Đế Thanh Ma Thần Thiên Quân