Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khí Trùng Tinh Hà
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 152: Bắn Chết Yêu Cầm
C
on yêu cầm kia cũng không ngờ Tần Vô Song đột nhiên nhường đường, vừa nãy đánh nhau không chết không thôi, đột nhiên nhường đường là điều nó không thể ngờ tới.
Nói về độ xung kích, trong thời gian ngắn, yêu cầm Tiên Thiên chắc chắn nhanh hơn nhiều so với Tiên Thiên cường giả nhân loại. Nhưng nếu đọ sức liên tục thời gian dài, Tiên Thiên cường giả nhân loại sẽ có không ít ưu thế về mặt sức chịu đựng.
Giữa các Tiên Thiên cường giả, đâu sợ bỏ xa trong thời gian ngắn, vì Tiên Thiên cường giả truy bắt Tiên Thiên cường giả, đã không cần phải dựa vào tầm mắt, mà đã có cảm ứng khí tức Tiên Thiên, phán đoán con đường chạy trốn cũng giống như dựa vào tầm mắt.
Nói cách khác, dù ngươi bỏ xa đối phương bao nhiêu, chỉ cần có khí tức Tiên Thiên lưu lại, đối phương có thể cảm ứng được thì không thể chạy thoát.
Yêu cầm vượt qua sự phòng ngự của Tần Vô Song, có đủ không gian, lập tức bay lên không trung. Sách lược của nó rất rõ ràng, mượn độ cao để bỏ xa Tần Vô Song và đám người truy đuổi đằng sau.
Cường giả nhân loại, trừ phi tu vị ngươi đạt đến biến thái, nếu không, sẽ không thể ngự không phi hành được.
Tần Vô Song đuổi theo một hồi, chỉ có thể dùng cảm ứng khí tức Tiên Thiên để đuổi theo.
Nếu yêu cầm cứ bay cao lên không trung hắn cũng không còn cách nào cả. Nhưng chỉ cần nó xà xuống thì chắc chắn không thể tránh khỏi sự truy đuổi của hắn.
- Nghiệt súc này cũng rất giảo hoạt, lúc bị ta ngăn cản, vì khoảng cách quá gần, không dám bay lên cao, sợ để lại sơ hở ta sẽ phản công, sau khi bỏ xa, đủ không gian quả nhiên nó bay cao lên không trung, xem ra trí tuệ của Yêu thú không kém gì nhân loại.
Tần Vô Song hơi có chút hối hận, vừa nãy hắn nhượng bộ chính là vì không muốn xung đột với yêu cầm để đám người kia ngư ông đắc lợi. Nhưng lần nhượng bộ này lại cho nó không gian lớn để nó ung dung bay cao lên không trung. Nếu nó không xà xuống, bất luận thế nào cũng không để mất dấu.
Không thể không thừa nhận, vừa nãy đã tính toán sai lầm, lần đầu tiên đối mặt với yêu cầm, vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm. Nếu có một vũ khí công kích Tiên Thiên như cung tiễn, chắc chắn có thể giữ yêu cầm này lại. Đáng tiếc trên người hắn chỉ có một chiến đao là chiến lợi phẩm đoạt được trong trận đấu với Lệ Vô Kỵ, nên không thể công kích.
Điều làm cho Tần Vô Song không ngờ tới là, yêu cầm kia sau khi thoát khỏi hình như còn có ý khiêu khích, lúc thì xà xuống thị uy rồi lại bay vút lên cao.
Cứ như vậy, qua một đêm, Tần Vô Song đã chạy được nghìn dặm.
Tần Vô Song cũng bị nó chọc giận, thầm nghĩ:
- Con yêu nghiệt này khiêu khích như vậy, e rằng còn có ý đồ khác. Hay là còn có bẫy khác dụ dỗ mình mắc vào? Nếu không sao ra khỏi nơi nguy hiểm lại khiêu khích ta như vậy?
Nghĩ đến đây, cố gắng kiềm chế cơn tức giận, trong lòng càng bình tĩnh hơn.
Tuyệt đối không thể để nó nắm quyền chủ động, nếu không giằng co thế này sẽ không biết ai thắng ai thua. Ngộ nhỡ thật sự bị nó dẫn đến hang ổ Yêu thú, thế mới gọi là sống mà gặp ma.
Tần Vô Song quyết định chạy chậm lại, cố ý thể hiện tinh thần mệt mỏi. Giả heo để ăn thịt hổ.
Đây là bước đầu tiên trong sách lược của Tần Vô Song. Muốn dùng chiêu 'dục cầm cố túng' thì phải thu hút đối phương. Yêu cầm này hiển nhiên có trí tuệ cao, muốn thu hút nó thật không đơn giản, cũng không được thể hiện thái quá.
Chạy một đêm, cảm giác mệt mỏi là rất bình thường.
Đuổi thêm một lúc, Tần Vô Song dừng lại trước một mảnh rừng rậm rạp, nhảy lên một cây đại thụ và nằm luôn trên đó.
Bộ dạng của hắn rất dễ mang đến cho người khác cảm giác linh lực không đủ.
Dù sao, tu luyện ở Chủ mạch của Sơn mạch Lăng Tiêu chỉ là những Đệ tử Cao cấp, không phải là Đệ tử Trung tâm, dù vào cảnh giới Tiên Thiên, không đủ linh lực Tiên Thiên cũng là điều bình thường.
Điều tức dưỡng thần, Tần Vô Song thoải mái vô cùng, dường như quên luôn chuyện yêu cầm, thản nhiên tự đắc.
Quả nhiên, một lúc sau, yêu cầm đó lại quay lại, bay trên đỉnh đầu Tần Vô Song kêu hai tiếng, nhưng lại không chịu sà xuống, hiển nhiên là dùng tiếng kêu để thăm dò phản ứng của Tần Vô Song.
Lúc này Tần Vô Song đã xác định, yêu cầm này chắc chắn là có ý đồ, không chừng là đang 'câu cá'.
Có thể giết được yêu cầm hiển nhiên là rất tốt, nhưng nếu không có cơ hội, tuyệt đối không được hành động tùy tiện.
Tốp truy binh đằng sau, sau một đêm đã bị bỏ lại rất xa. Có thể nói, tình hình lúc này chính là trận chiến giữa Tần Vô Song và yêu cầm đó.
Hắn muốn giết con yêu cầm này, và con yêu cầm này cũng đang dụ dỗ hắn. Hai bên đều vô cùng sốt ruột. Tần Vô Song cũng không có bất kỳ hành động nào. Dù yêu cầm có kêu thế nào, hắn cũng không động đậy, cũng không nhìn tới.
Hắn rất bình tĩnh khiến cho yêu cầm không nhịn được nữa, giương móng vuốt, bắn ra vài tia gió sắc bén mang theo cả tiếng gió soàn soạt, phá không khí mà đến, giống như sét đánh giữa trời nắng. Tần Vô Song nhanh chóng quay người, nhảy xuống gốc cây.
Hắn không sợ yêu cầm ra tay, mà chỉ sợ nó không ra tay.
Ra tay, hắn hoàn toàn có thể dùng Lăng Vân Tiên Bộ để đấu với yêu cầm này, dùng sách lược đã định trước đó để tiêu diệt nó.
Trước đó hắn dường như đã đạt được, nếu không bị dám người truy đuổi đằng sau kia làm hỏng việc. Lần này Tần Vô Song đã có cơ hội kéo gần khoảng cách với con yêu cầm này.
Khoảng cách được kéo gần, chỉ cần vào phạm vi tấn công của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm, Tần Vô Song có thể giết được nó. Yêu cầm đó thấy Tần Vô Song xoay người nhảy xuống, không chần chừ liền xông xuống, hai móng vuốt liên tục bắn ra đường sắc bén lao tới như lốc xoáy.
Hai móng vuốt của nó lợi hại hơn bất kỳ loại vũ khí nào. Mỗi đột tấn công, đều bổ đôi các cây đại thụ, các cây đại thụ xếp thành hàng đổ rạp xuống.
Tần Vô Song chỉ chống đỡ chứ không phản công, xem ra muốn có bao nhiêu khó khăn thì có bấy nhiêu khó khăn.
Hắn không tin, yêu cầm này lại nhạy cảm cảnh giác, chẳng lẽ nó vẫn có thể bình tĩnh không lại gần tấn công. Quả nhiên, Tần Vô Song vẫn thể hiện mình yếu thế, sự tự tin và kiêu ngạo của con yêu cầm nổi lên. Khoảng cách tấn công cũng càng ngày càng gần.
Đột nhiên hai tay Tần Vô Song rung lên, tiếng nổ vang từ lòng bàn tay bắn ra.
Lôi Tâm Chưởng!
Đây là Tần Vô Song học những đòn phản công từ Lệ Vô Kỵ, sử dụng lúc này không phải là muốn công kích yêu cầm này. Mà là giảm bớt tâm lý đề phòng của đối phương.
Lôi Tâm Chưởng này tuy khí thế bá đạo, nhưng kỳ thực chỉ đạt năm thành tinh lực, công kích phi cầm bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng muốn công kích yêu cầm này thì không đủ. Đánh vài Lôi Tâm Chưởng, yêu cầm càng vui mừng. Đôi cánh đảo qua, hoàn toàn quét sạch thế còn thừa của Lôi Tâm Chưởng.
Đột nhiên nổ một tiếng, đôi cánh vung lên. Điện quang kích xạ, hỏa thạch toán loạn. Vẫy cánh như những mũi tên sắc bén trực tiếp bắn tới Tần Vô Song. Loạt công kích này, nhanh, sắc bén, bất ngờ không kịp do dự, hoàn toàn không có dấu hiệu gì.
Tần Vô Song nhìn thấy vẫy cánh khí thế tiến tới, biết chắc chắn đây là đòn công kích vô cùng lợi hại.
- Quả nhiên, đôi cánh của con nghiệt súc này tiểm ẩn nhiều huyền ảo. E rằng vẫy cánh công kích này chỉ là thăm dò, còn có những chiêu lợi hại hơn ở đằng sau.
Tần Vô Song đột ngột chuyển ý định, bỏ chạy. Không nhanh không chậm, hiển nhiên là dùng kế nghi binh.
Quả nhiên yêu cầm lại lao xuống hơn mười mấy mét, lúc này cách đỉnh đầu Tần Vô Song không quá hai mươi mét, kỳ thực đã vào phạm vi công kích.
Nhưng để bảo đảm đủ lực công kích và độ chính xác, Tần Vô Song quyết định nhẫn nại thêm một chút. Nếu lần đầu xuất kích không thành công, sẽ làm yêu cầm cảnh giác và hoảng sợ. Muốn nó tiếp tục là gần là điều không thể nữa rồi. Loài yêu cầm này vô cùng cảnh giác. Nói cách khác, hoặc là thành công, hoặc là từ bỏ, chỉ có hai khả năng này.
Yêu cầm thấy từ đầu đến cuối Tần Vô Song không công kích gì, cũng dần dần không còn cảnh giác, cho rằng thực lực của Tần Vô Song cũng chỉ như vậy mà thôi.
Đột nhiên hai cánh đập mạnh, thu mạnh vào rồi đột nhiên mở ra, lại tiếp tục thu mạnh rồi mở ra lần nữa, cứ như vậy sáu lần. Mỗi lần lại mang theo khí lưu giống như sóng lớn, từng dòng khí lưu không ngừng lắng đọng, hội tụ ở trung tâm, hình thành khối khí, bao chặt lấy hư không xung quanh.
Khối khí sinh ra lượng hấp phụ vô cùng mạnh, lá cây xung quanh bay lên hình thành lốc xoáy, hình thù kỳ dị.
Đột nhiên, đôi cánh của yêu cầm vung mạnh lên, khí tụ lớn trực tiếp bị đẩy ra, gợn sóng khí lưu đáng sợ không ngừng mở rộng trên hư không giống như một quả bom, làn sóng công kích mạnh tỏa ra bốn phía.
Oanh! Dường như nổi lên một làn sóng kỳ dị trên hư không, tỏa ra khắp nơi.
Tần Vô Song liên tục lui về phía sau, suýt chút nữa đụng phải mười mấy cây đại thụ. Thấy Tần Vô Song cứ lui lại như vậy, yêu cầm há lại bỏ qua, vội vàng tiến theo. Không ngừng dùng toàn sức đẩy khí xoáy tới Tần Vô Song.
Đột nhiên, dường như cơ thể Tần Vô Song như được trang bị lò xo, mạnh mẽ thoát ra, quay người bay vọt về phía sau.
Cơ hội đến rồi! Hai tay cùng động, khai cung hai bên, liên tục bắn ra.
Liên tục biến hóa, độ nhanh không thể diễn tả bằng lời, giống như một người hồi quang phản chiếu. Rõ ràng đã rơi vào hố sâu vực thẳm, nhưng đột nhiên lại sinh long hoạt hổ nhảy lên.
Trong nháy mắt tình thế bị đảo lộn.
Yêu cầm đó không ngờ Tần Vô Song lại thoát khỏi lực hấp thụ khí lưu đó, càng không ngờ công kích của Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm lại mạnh như vậy.
Xùy xùy!
Hai tay cùng bắn ra, Thiếu Trạch Kiếm trúng ngay cánh bên trái, Trung Xung Kiếm trúng ngay cánh bên phải. Hai cánh cùng lúc bị thương, yêu cầm kêu một tiếng buồn bã, đang định chạy trốn.
Nhưng đôi cánh bị Tiên Thiên cường giả đánh trúng, sao có thể chạy trốn đây, còn không bay lên được không trung, đã bị Tần Vô Song tấn công liên tục, tuyệt vọng xà xuống nằm uể oải trên mặt đất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khí Trùng Tinh Hà
Lê Thiên
Khí Trùng Tinh Hà - Lê Thiên
https://isach.info/story.php?story=khi_trung_tinh_ha__le_thien