Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hồn Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 153: HỏA ThuậT
H
ồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh nguồn
Chương 153: Hỏa Thuật
Nguồn: Tàng Thư Viện
Nếu có người nào đó hỏi những tu luyện giả trên trái đất rằng tu thuật giả Đại Việt lợi hại nhất ở điểm gì thì trong mười người có tới chín người biến sắc không chút do dự mà thốt lên rằng… thật quỷ dị. Đương nhiên người còn lại kia chắc chắn là kẻ mới sinh… chưa nghe tới tu thuật giả bao giờ.
Nói rằng tu thuật giả quỷ dị ý không phải muốn nói là bọn họ tu luyện tà công, hay phép thuật ác độc gì, mà chiêu thức lẫn công kích của tu thuật giả thật vạn vạn phương thức, khiến cho người ta không có cách nào mà đề phòng trước được. Như tu chân giả thì nào là “Lôi Động Cửu Thiên, Băng Phong Vạn Dặm… Tu La Huyết Pháp…” nghe thật khủng bố. Tuy nhiên chiêu thức mãi mãi chỉ là chiêu thức. Dù cho ngươi lợi hại nhường nào đi chăng nữa thì cũng không lâu sau người ta sẽ tìm ra cách phá giải.
Mà tu thuật giả tu luyện chính là tăng cường sức mạnh cho "Mầm Thế Giới" của mình. Việc này cũng giống như việc cho ngươi một khối bột, còn việc ngươi nặn ra cái gì chính là ý tưởng của ngươi…. phong tỏa cũng được, kích sát cũng xong mà bắt trước hoàn toàn theo chiêu thức của đối thủ chẳng gây khó khăn gì cho tu thuật Đại Việt. Bởi vậy chỉ cần có lực lượng trong "Mầm Thế Giới" mạnh, tu thuật giả hoàn toàn có thể biến sức mạnh của mình thành đủ mọi dạng chiêu thức, dưới đủ mọi hình thức đánh cho đối thủ đến choáng váng đầu óc vẫn không sao đoán nổi tiếp theo người ta dùng chiêu gì. Để chứng minh cho điều kinh khủng này, võ đài số mười tám hiện giờ chính là bằng chứng tốt nhất. Vòng hai vừa mới bắt đầu, võ đài số mười tám lập tức làm lu mờ các trận đánh trên các võ đài khác, khiến cho khắp đỉnh núi trung tâm với hơn năm mươi ngàn người máu nóng sôi trào kích động.
Người vừa bị đánh văng lên kết giới chính là một thành viên của tổ đội số mười hai, cũng là người mà vừa rồi cả đội đều nhắc tới… Lung Quang. Ở vòng thi đấu thứ hai, Lung Quang được Bảng Ngọc sắp sếp trong cặp đấu số mười tám. Như vậy ngay lượt đầu tiên hắn đã phải lên đài. Mà đối thủ của hắn có cái tên Lâm Quân kia chính là một đệ tử xuất sắc của môn phái Quan La. Phải nói rằng cặp đấu này cực kỳ sảo diệu, bởi vì hai người Lung Quang và Lâm Quân đều là những hạt giống cực kỳ quan trọng của hai môn phái đang có phần xuống dốc này. Cho nên chiến thắng của bất cứ ai trong hai người đối với các trưởng bối của hai môn phái mà nói đều có ý nghĩa gấp ngàn lần so với các trận đấu của các tinh anh khác. Mà xảo diệu thay, hai người đều tu luyện hỏa thuật, hơn nữa tu vi cũng… xấp xỉ như nhau.
Bước lên đài, hai khuôn mặt trầm lặng, tràn ngập áp lực cùng lòng kiên quyết chiến thắng kia khiến mọi trưởng lão đều lắc đầu. “Xem ra không có một người nằm xuống thì khó lòng chấm dứt trận đấu”.
Nhiều cái xảo diệu trùng hợp như vậy khiến cho võ đài số mười tám lập tức trở thành tâm điểm của lượt thi đấu đầu tiên này. Mà tỉ lệ cá cược trên khán đài dành cho hai người cũng là năm mươi năm mươi, không ai chiếm được tiện nghi của ai.
Như có quy ước ngầm, cả hai đứng đối mặt nhau trên võ đài đồng loạt rút vũ khí của mình ra mà không đoái hoài chút nào tới việc gọi ra linh thú. Xem chừng hai người đều quyết tâm chiến thắng bằng chính thực lực của mình mà không phải lợi dụng quá nhiều vào ngoại vật.
Dưới con mắt tinh tường, mọi người đều nhật ra vũ khí của họ cũng bất ngờ ngang nhau cấp độ, cấp bảy sơ cấp. Cầm trên tay của Lâm Quân là một thanh đao dài một mét, toàn thân đao phát ánh lửa bừng bừng khiến cho nhiệt độ xung quanh cũng muốn bị khô hanh thiêu đốt.
Đối diện võ đài phía bắc là Lung Quang với một thanh kiếm đỏ rực trên tay. Thanh kiếm này không phát ra quang mang hùng hậu như thanh đao kia mà có chút nội liễm. Hơn nữa người ta chỉ nhìn thấy toàn thân kiếm màu đỏ mà thôi không có một chút màu sắc khác pha lẫn.
Quang mang hình số ở giữa kết giới vừa điểm, lập tức toàn thân Lâm Quân “phừng phừng” bốc lửa. Cả người hắn như một ngọn lửa khiến không khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo. Lung Quang cũng không kém phần long trọng, hai mắt mở trừng lớn nhìn chằm chằm vào đối thủ, khí thế trên người hắn cũng bùng phát như một làn sóng siêu âm bắt đầu từ trên thân bùng nổ ra ngoài đập nên những tiếng “ba ba” lên kết giới. Những thí sinh thực lực có chút thấp đang quan khán dưới võ đài cũng bị dao động sóng đó làm cho tái nhợt khuôn mặt vội vã tránh ra xa.
Nếu luận về khí thế, Lung Quang hoàn toàn trên cơ đối với Lâm Quân. Tuy nhiên khí thế cũng chỉ là khí thế, đối với người cùng cấp, khí thế có ảnh hưởng quá nhỏ. Bởi vậy lúc này Lâm Quân ngửa cổ lên trời hét lên một tiếng lớn, bóng ảnh chớp nhoáng đã nhảy qua mấy trăm mét tiến lại gần Lung Quang. Thanh đạo rực lửa trên tay hắn cũng đã vung lên chém tới Lung Quang đang lao tới từ phía đối diện. Đao quang rực lửa dài ba mét bỗng nhiên vụt lớn tới hơn chín mươi mét đủ để kéo gần khoảng cách mà chém lên người Lung Quang. Biến cố bất thình lình này làm ọi người đang quan khán đều giật mình. Một đệ tử đang ngồi trên khán đài, miệng vẫn không ngừng lẩm nhẩm:
“Quang sư huynh, chiến thắng… Quang sư huynh, chiến thắng”
Nhìn thấy đao quang sắp chém đôi tên Lung Quang dáng người mảnh khảnh kia, đệ tử nọ hốt hoảng kinh hô:
- Không được…
Mấy đệ tử ngồi bên cạnh hắn cũng mặc trang phục đồng nhất có một ngọn lửa nơi ngực áo cũng đều biến sắc thất thố. Hiển nhiên mấy người này có lẽ là đệ tử của Yên Vân phái tới để cổ vũ cho Lung Quang.
Lúc mọi người đang căng thẳng thì chỉ thấy Lung Quang đã nhanh nhẹn vung thanh gươm đỏ rực kia lên, vẽ một hình tròn trên đỉnh đầu, lập tức hỏa lực lượng từ trong "Mầm Thế Giới" tuôn ra ngưng kết thành thực thể giống như một chiếc khiên bằng lửa rắn chắc che chắn trên đầu. Đồng thời lúc đó hắn cũng lách mình sang bên phải.
Đao quang của Lâm Quân cũng không phải để ngắm, không đầy một giây dừng lại trên mặt hỏa thuẫn đã lập tức trẻ đôi hỏa thuẫn ra làm hai chém xuống phía dưới. Tuy nhiên thời gian đao quang mắc kẹt trên hỏa thuẫn đó Lung Quang đã kịp lách người sang mấy chục mét bên phải để lại chỗ đứng một tiếng “ầm” trầm muộn khiến cả kết giới có phần rung rinh, hỏa quang bay toán loạn trên võ đài.
Phải biết rằng kết giới ở các võ đài này là cực kỳ rắn chắc, suốt từ vòng một cũng chưa có tình huống làm cho kết giới rung rinh nhẹ như vừa rồi. Bởi thế mới biết, Lâm Quân đã dốc toàn lực, “được ăn cả ngã về không” thế nào.
Các đệ tử phía Quan La môn thì hò hét rùm beng trợ uy cho Lâm Quân. Còn các đệ tử Yên Vân phái nơi đối diện lại thở phào nhẹ nhõm khi Lung Quang tránh được một đao hung hiểm đó. Một đệ tử nữ ôm ngực hổn hển:
- Làm trái tim ta muốn nhảy ra ngoài, tên đáng ghét Quan La môn kia làm gì mà đánh mạnh như vậy a?
Một nam đệ tử ngồi bên cạnh vóc người mạnh mẽ đầy cơ bắp nghe nữ tử nói vậy thì cười khổ:
- Lên võ đài không chiến đấu hết mình, chẳng lẽ lại để cho đối thủ thích làm gì thì làm sao?
Nữ đệ tử cũng không để ý lời của nam tử bên cạnh mà “ý” lên một tiếng rồi nói:
- Sư huynh xem, bọn họ mặc dù đều là tu luyện hỏa thuật nhưng đường lối có vẻ khác nhau hoàn toàn đó
Mọi người nghe thấy lời nói của nàng thì đều gật đầu đồng ý. Một người chiến đấu có phần giống pháp sư, một người lại có phần giống đấu khí sư chiến đấu.
Chỉ thấy trên võ đài, Lâm Quân với quán nhập lực lượng lên toàn thân và thanh đao, như một chiến thần với những đường đao xảo diệu chém đông chém tây khiến cho Lung Quang ngay từ đấu đã mất đi lợi thế giờ càng chật vật muốn chết chỉ biết đón đỡ đòn của đối phương. Khắp võ đài rớt đầy những mảnh hỏa thuẫn của hắn bập bùng cháy trên mặt đất. Chưa đầy năm phút, đao quang phát ra từ thanh đao trên tay Lâm Quân biến đổi, ánh đao hỏa lực lượng đang như một thanh đao khổng lồ chém xuống bỗng chốc trở nên mềm mại như một sợi vải. Lung Quang vừa mới tránh được đường đao thì bỗng nhiên ánh đao dài đang nằm sát mặt đất chợt như một dải lụa uốn cong rồi bật tưng một cái khiến không khí phát ra tiếng rít gào xé gió.
Lung Quang hình như không nghĩ rằng đao mang sau khi chém hụt lại có thể làm như thế khiến hắn vừa mới nhảy ra chưa kịp có hành động gì thì đao mang đã bật tới như một cái lò xo đánh văng Lung Quang lên kết giới.
“Rầm”
Lung Quang nện mạnh thân mình lên kết giới, ngã “độp” một cái xuống mặt đất, toàn thân như bị tan vỡ, miệng cuồng phún máu.
Lâm Quân cũng không nhân cơ hội này tấn công mà bình tĩnh đứng thu đao nhìn đối thủ. Kết giới cũng bắt đầu đếm số ngược từ mười chở lại. Lúc này tim mọi người trên khán đài đều như đập theo nhịp đếm kia. Đám đệ tử tới từ Yên Vân phái đang mím môi, hai tay nắm chặt, mắt nhìn chằm chằm xuống võ đài.
Lung Quang sau khi nằm im không nhúc nhích một lúc, người ta lại thấy hắn ngo ngoe ngóc dậy rồi từ từ chống kiếm đứng lên, trên mặt đầy tràn ngập lòng kiên định quyết chiến.
Tiếp theo mọi người được mở rộng tầm mắt, chỉ thấy trên võ đài là hai thanh cự đao và đại kiếm chiến đấu với nhau. Mỗi một thanh vũ khí cũng phải dài tới hơn trăm mét, rộng chừng mười tới hai mươi mét. Mà người điểu khiển bọn chúng lại là hai bóng người nhỏ bé đứng hai đầu võ đài. Quang mang hệ hỏa tràn ngập khắp nơi, trong kết giới, ngoài lực lượng hệ hỏa ra, những lực lượng hệ khác đều bị thiêu đốt không còn.
Hai người Lung Quang và Lâm Quân lâm vào rằng co với vô số những chiêu thức uy mãnh biến ảo của mình. Tuy nhiên vì Lung Quang đã bị trọng thương, cho nên Lâm Quân vẫn áp đảo hoàn toàn, từng đao từng đao mạnh mẽ bổ xuống.
Mà phương thức chiến đấu của Lung Quang lại có phần nhu hòa, quang mang hình kiếm của hắn lúc thì biến thành sợi xích quấn quanh thanh đao hòng theo tay của Lâm Quân mà đâm tới, lúc lại nổ tung thành ngàn quả hỏa cầu bao phủ lấy đao mang của Lâm Quân mà nổ dữ dội. Trong khi đó dưới chân hai người, một biển lửa đang hừng hực âm ỉ cháy do Lâm Quân phát ra cùng với đao mang. Thỉnh thoảng lại có một đao mang chui lên từ biển lửa đó tấn công khiến Lung Quang đang lơ lửng trên không cũng phải chật vật tránh né, thương tích khắp người. Có thể nói khắp kết giới hiện giờ đâu đâu cũng lửa, đâu đâu cũng tràn ngập lực lượng bùng nổ hủy diệt, từng đạo quang mang “minh, ám” đều vận dụng triệt để hòng nhằm đưa đối phương đả bại.
Dưới võ đài, hai mắt Văn Lục đang nhìn hai người chiến đấu thì mở lớn ngạc nhiên. Hắn chợt phát hiện có điều gì đó không đúng, cụ thể là cái gì thì hắn chưa biết, nhưng hắn chắc chắn trong biển lửa dưới chân hai người kia đang ẩn tàng một thứ thú vị…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồn Thuật
Cửu Trảo Ma Long
Hồn Thuật - Cửu Trảo Ma Long
https://isach.info/story.php?story=hon_thuat__cuu_trao_ma_long