Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đường Chuyên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 152: Tiền Thưởng!
T
ừ khi Sóc Phương thành có hai y quan tới liền có một số biến hóa rất nhỏ, một là quan viên Hứa Kính Tông quản lý toàn thành ngăn nắp sạch sẽ, toàn bộ công tác của hắn chính là không cho phép trong Sóc Phương thành có nhiều rác rưởi, hắn thành lập hơn mười mao xí, nếu có người đại tiểu tiện tùy tiện, bị bắt thì nghiêm phạt duy nhất chính là dọn toàn bộ mao xí, mãi đến khi bắt được kẻ kế tiếp mới thôi.
Trong thành Sóc Phương cũng có thêm hơn mười cái giếng, tắm trở thành đề tài hấp dẫn trong thành, nếu như ngươi bẩn thỉu chạy trong thành, lập tức sẽ có binh tốt cường hãn tắm giúp ngươi, công cụ duy nhất của họ chính là mấy cái bàn chải trúc, người bị tắm sau khi phát ra những tiếng la như heo, hắn nhất định sẽ phát thệ, cả đời này cũng sẽ không tìm đám gia súc này tắm giúp mình nữa.
Tôn đạo trưởng phân phối một số thuốc bột, hòa vào nước rồi vẩy khắp thành, sau đó các cư dân trong thành phát hiện, ruồi chi chít ngày xưa đã bớt đi rất nhiều, về phần các động vật khác đã chết bao nhiêu thì đương nhiên không ở trong phạm vi suy nghĩ của Tôn đạo trưởng.
Từ khi Vân Diệp nói cho hắn nguồn gốc của ông dịch không thoát khỏi liên can với ruồi muỗi và chuột, lão đạo liền đem liền đem tiêu diệt toàn bộ ruồi muỗi chuột trên đời trở thành sự nghiệp suốt đời của mình để làm. Lúc đầu không rõ vì sao lão đạo cố chấp như vậy, nghe hắn kể về gia thế đau thương mới biết, người thân của lão Tôn chính là lần lượt qua đời trong một trận ôn dịch đáng sợ. Hắn sở dĩ muốn tới Sóc Phương chính là muốn đối mặt với sự sợ hãi sâu nhất trong lòng.
Trên Kinh Phật nói nhất sa nhất thế giới, trong một giọt nước có mười vạn sinh mệnh, không biết Phật tổ là tận mắt nhìn thấy hay là dùng một số lý luận kỳ quái suy tính ra, nói chung, hai câu này không có bất luận sai sót gì. Vân Diệp nói cho lão Tôn, nếu như có thể tìm được thủy tinh đủ tinh khiết, y có thể thử làm ra một loại công cụ có thể thấy những vật thể cực nhỏ bé. Dưới sự trợ giúp của công cụ này, hắn sẽ rất nhanh minh bạch ôn dịch tới cùng là vật gì tạo thành.
Vì vậy lão Tôn lại có thêm một sở thích, đó chính là thu thập thủy tinh. Hắn thích nhất là thủy tinh trong suốt vô sắc.
Thói quen là dưỡng thành, Sóc Phương thành hiện tại mặc dù vẫn rách nát, nhưng cư dân trong thành đã xảy ra biến hóa rất lớn, cho dù là y sam cũ nát cũng không có người chê cười, chỉ cần sạch sẽ có thể ngẩng đầu ưỡn ngực đi ở trên đường, thuận tiện cười nhạo những người dơ bẩn bị cấm vào thành.
Mục dân phụ cận Sóc Phương thành rất nhiều, nhờ phúc của đại quân, họ không còn vướng phải vấn đề có ngưu dương không bán được nữa, cũng không cần giết ngưu dương gầy yếu trước khi mùa đông tới, vứt bỏ nơi hoang dã. Chúng nó không có năng lực sống sót qua mùa đông. Cùng với tiêu hao cỏ khô, không bằng giết chết. Mỗi lần loại bỏ, đều là vết thương trong lòng họ.
Hiện tại, không cho phép họ vào thành nữa. Có một số mục dân người Hán hỏi nguyên nhân thì được cho hay, các ngươi quá bẩn, sẽ truyền bệnh tật.
Người Đột Quyết vì phòng ngừa đại quân xuất phát từ Sóc Phương đánh lén Tương Thành đã ném đầy thi thể ngưu dương chết mang mầm bệnh ở nguồn nước dọc tuyến, muốn lợi dụng trò cũ của Hung Nô để ngăn cản đại quân chinh phạt, Hiệt Lợi nghĩ quá đơn giản, hắn không biết bệnh độc dưới cái lạnh của mùa đông phương bắc là không có bất luận tác dụng gì. Hơn nữa mùa đông không ai muốn dùng nguồn nước, bởi vì khắp nơi đều có nước, gió tháng tám không chỉ mang đến cái lạnh còn có thể mang đến một nguồn nước khác, đó chính là tuyết.
Hiện tại Hà Thiệu cười đến ngoác cả miệng, hắn không nghĩ đến ngưu dương trên thảo nguyên lại rẻ như vậy. Nhất là khi mùa đông sắp đến, nếu như ở Trường An ngươi dùng một cuộn vải để đổi lấy một con bò, lập tức sẽ có quan phủ tham gia, không chỉ tịch thu bò của ngươi, ngay cả cuộn vải kia cũng đừng nghĩ lấy về, còn có thể bị người toàn Trường An thóa mạ, cả đời không ngóc đầu lên nổi, con cháu ba đời cũng sẽ không may.
Ở chỗ này thì không sao, tên lúc trước đổi một con bò đã bị đánh cho ba trận, hiện tại giá thị trường là một cuộn vải ba con bò, mục dân nhìn Hà Thiệu như nhìn một kẻ ngu, Hà Thiệu nhìn mục dân như nhìn kẻ ngốc, theo như nhu cầu.
Không nhắc đến thịt bò, chỉ da bò thôi cũng đã làm cho Hà Thiệu cười tỉnh từ trong mộng, vải bố 500 quan đã đổi lấy nhiều ngưu dương như thế, chỉ tiếc không vận chuyển về được, bằng không lúc này đã gây xôn xao trong Trường An. Mướn lấy 50 người từ trong số mục dân người Hán chuyên môn giết ngưu dương, từ mặt trời mọc giết đến mặt trời lặn, mỗi ngày liên tục, từng tảng thịt bò đặt lên đống củi nướng, lại sát muối lên, mặc cho gió trên thảo nguyên sấy khô. Đây là quân lương tốt nhất, thịt bò không cần đun sôi, ăn sống chính là mỹ vị cực tốt, chỉ có Vân Diệp biết kỵ binh của Thành Cát Tư Hãn chính là dựa vào nó, còn có sữa của chiến mã, không cần mang nhiều quân nhu có thể vạn lý tiến đánh, chinh chiến không ngớt.
Người Hán không quen mỗi ngày ăn thịt ngưu dương, cho nên Vân Diệp đem lá trà mài thành bột, trộn vào trong bánh tự chế, làm đồ ăn giết thời gian.
Trình Xử Mặc ngồi xổm trên ghế cùng Vân Diệp ăn thịt dê xiên, dê béo mùa thu là ngon nhất, hai người đã tiêu diệt một cái chân dê, uống một ngụm rượu, Trình Xử Mặc lau miệng hỏi Vân Diệp: Text được lấy tại TruyệnFULL
- Diệp tử, sinh ý tốt như vậy sao lại giao cho người ngoài? Bản thân huynh đệ chúng ta làm không tốt sao?
- Lo ăn đi, ngươi cứ lo đánh trận cho tốt, việc khác vẫn chưa tới phiên ngươi quan tâm, hoàn chỉnh về nhà mới là đại sự, ngươi cũng để ý tới chuyện mấy đồng tiền rồi sao? Lúc đến đây thẩm thẩm phân phó ta phải chăm sóc ngươi cho tốt, không thể để ngươi có chút sai lầm nào, nếu như ngươi xui xẻo, kết quả của ta cũng không tốt hơn ngươi đâu.
- Ta không chịu nổi Hà mập cứ ở trước mặt ta khoe khoang, mỗi ngày luôn miệng một cuộn vải ba con bò, chọc người ta ghét.
- Nhìn rõ, đây là quân lương, một khi mấy vị lão gia tử kia cảm thấy tốt, sẽ mở rộng đến toàn quân, sinh ý nén bánh khô Tam Gia chúng ta ôm lấy rồi, ngươi cảm thấy bệ hạ còn có thể giao việc thịt này cho chúng ta sao? Tại Trường An, ta thiếu Lão Hà một nhân tình, dùng phần sinh ý này tới trả, vừa lúc là lợi dụng nó.
Lợi ích ôm ba phần, đây là đạo lý Vân Diệp đã sớm minh bạch,, một người không có khả năng chiếm hết toàn bộ lợi ích của thiên hạ, ăn mảnh sẽ bị báo ứng, Vân Diệp có lĩnh hội thiết thân. Trong đơn vị có một loại lợi ích gọi là premium, chính là ngươi đi mua đồ cho cơ quan, bởi số lượng lớn thường sẽ thấp hơn giá thị trường, phần chênh lệch giá này tự nhiên là phí lợi ích của người mua, cơ quan không truy cứu, thương gia cũng thích.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đường Chuyên
Kiết Dữ 2
Đường Chuyên - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=duong_chuyen__kiet_du_2