Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Điền Viên Cốc Hương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 16: Bán Quả Đào Sửa Cầu
N
ước sông đục ngầu dâng cao không it làm khoảng cách từ mặt nước ven sông đến đường lộ trở nên gần rất nhiều, một ít cành khô lá cây thậm chí cây to và một ít cặn bã màu đen từ thượng du chảy xuống trong dòng nước vàng đục từ từ trối xuống hạ du.
Hai bên đường đông đúc đều là người thôn trang, tranh cãi ầm ĩ, vây quanh tầng trong tầng ngoài vài người kinh hoảng chưa định thần, tại kia lên tiếng với người chung quanh nói: "Các ngươi nhìn một cái, nước lớn như vậy, vừa rồi ta định qua sông đi thu dọn hoa mầu của ta, vừa bước lên cầu, cha Trụ Tử ở bên kia đang từ từ đi tới, ta cảm thấy cầu này không thích hợp, có chút đu đưa, mới đầu ta còn tưởng là do mặt nước cách cầu quá gần, ta thấy hoảng hốt, chaTrụ Tử cũng ở bên kia kêu, ta thấy không đúng liền chạy nhanh trở lại, may mắn không có việc gì."
Cha Trụ Tử cha vỗ ngực chậc chậc hai tiếng, vắt nước từ góc áo ướt, nghiêng đầu nói, "Ngươi ở bên kia còn đỡ, ta bên này cách xa bờ, lúc đó đầu óc ta đã hôn mê, cũng không biết chạy trở về, chạy thẳng tới đầu cầu bên đây, ta còn chưa chạy đến bên này thì cầu sập, may mắn ta cuối cùng nhảy một cái đến bờ bên đây, được ngươi kéo lên, xem nửa thân mình ta còn ẩm, nước lớn, biết bơi cũng khó thoát, các ngươi nói nếu ta bị nước cuốn trôi một nhà già trẻ của ta sao sống được?"
Có người giễu cợt hắn, "Cha Trụ Tử, ngươi nên biết đủ đi, mười mấy năm nay không nghe nói qua cầu sập còn bị ngươi đi lên, lại nói nếu ngươi chạy ngược về bên kia bây giờ ngươi còn đứng ở bờ bên kia, ta coi ngươi làm sao đi qua, chẳng lẽ kêu nhà ngươi nối nhau làm cầu kéo ngươi qua, ha ha..."
Lúc Trần Vĩnh Ngọc vài người đến, mọi người như cũ líu ríu nói nước lớn, nói ông trời năm nay làm mưa làm nước dâng cao như vậy, nói cầu gỗ bị sập về sau phải làm sao bây giờ, qua sông thu hoa mầu không được, không cần nói khỏi đi trấn trên.
Trần Vĩnh Ngọc nhìn nước từ từ trôi choáng váng, cầu gỗ đã bị sập. Một ít gỗ đã sớm bị cuốn đi, dấu vết gãy rất rõ ràng, nước sông như một người tức giận, mạnh mẽ cắt cầu gỗ thành hai đoạn. Hai bên cầu có một cột đá cho người ta biết là từng là cột cầu.
Lí Đắc Giang nhìn cũng lắc đầu, cùng Tuyền nói: "Cầu này có từ lúc chúng ta còn nhỏ tới bây giờ, gió táp mưa sa sớm đã có chút hư hại, mưa nhiều ngày như vậy, nước dâng đến mặt cầu, sập cũng đã sập rồi, cũng may là như thế này, nếu không sập cũng là không tốt, lỡ lúc đó nếu trẻ con ở trên cầu hậu quả càng nghiêm trọng."
Trần Vĩnh Ngọc hỏi mọi người, rốt cục xác định không có người gặp chuyện không may, an tâm không ít, "Không có việc gì, không có việc gì, qua hai ngày nước rút chúng ta lại sửa cầu, chỉ cần người không có việc gì là tốt rồi."
Người chung quanh thở dài, "Ai, sửa cầu cần bạc, nhà chúng ta không ra nổi, nếu là năm rồi cũng đỡ đi, hoa mầu bị ngập nước, cơm còn không đủ ăn nơi nào lo lắng cho cầu."
Rất nhiều người cũng có ý này.
Trần Vĩnh Ngọc lắc đầu, nhưng không nói thêm, kêu mọi người chú ý đứa nhỏtrong nhà không cho đến bờ sông, chuyện khác sẽ chờ nước rút rồi tính. Quay đầu lại bảo người đi đánh chiêng thông tri chủ hộ lúc chạng vạng đến dưới gốc cây thương nghị sự tình.
Vài người trở về sân Nhị Thúc Công, sắc măt đều ưu sầu.
CốcVũ không chịu ngồi yên, thấy bọn họ trở về liền ngồi như vậy lại không nói gì, chuyện cầu sập mọi người đều biết, nếu không sửa cầu, về sau không nói đến không có phương tiện đi trấn trên, ngay cả việc chuẩn bị thu gặt lúa sớm cũng không biết phải làm sao, đây mới là chuyện cấp bách hiện tại, về phần bắc cầu gì đó là chuyện sau đó. Nghĩ như vậy, lại nghe Trần Vĩnh Ngọc bọn họ lúc trở về nói qua buổi tối đi ra gốc cây thương nghị,CốcVũ liền đi giúp vui, "Trần bá bá, buổi tối muốn thương nghị cái gì?"
Trần Vĩnh Ngọc lắc đầu, "Ta cân nhắc muốn xây cầu."
"Cầu gỗ? Cầu đá hình vòm?"
"Còn chưa biết, chuyện sửa cầu không phải là nửa khắc có thể xong, vừa phải thu gặt vừa phải đi thôn trấn mua này nọ phải làm sao bây giờ? Cầu gỗ thì dễ hơn, cầu đá hình vòm chỉ sợ là thỉnh không được sư phụ."
Lí Đắc Giang sờ đầuCốcVũ, "Ngươi nhỏ như vậy không cần ngươi quan tâm, buổi tối mọi người cùng nhau thương lượng, ta cân nhắc hai biện pháp đơn giản, là mau làm một cái cầu đơn giản dùng tạm, rồi làm tốt sau, nếu biện pháp này không được, chỉ có thể dùng xuồng đưa người ra vào cũng được."
Trần Vĩnh Ngọc gật đầu, "Người chèo thuyền không tiện mời, nhà ai cũng vội. Cũng không cần xem nhà người khác, nói nhà chúng ta, ta đi chèo thuyền hai ngày, trong nhà phải làm sao bây giờ, hoặc là mọi người không nguyện ý ở nhà thu gặt đi chèo thuyền vài ngày, sợ là không tốt phân chia, sẽ có người nói nhà mình có 3 người, có nhà có 8 người, phải làm việc giống nhau."
CốcVũ xen mồm nói: "Có thể luân phiên, một hộ luân phiên một ngày hai ngày, rất nhanh cầu xây xong là tốt rồi."
Trần Vĩnh Ngọc gật đầu, "Có thể, buổi tối đề nghị với mọi người, phải coi kết quả mới được."
Lí Đắc Tuyền không nói gì, nhưng chờ mọi người chuẩn bị ăn cơm chiều thế nào cũng tìm không ra, không chỉ tìm không ra hắn, Đại Lâm cũng không thấy.
Lại đợi rất lâu, hai người đi họp về, "Mọi người ăn cơm trước thôi, chúng ta đi xem."
Hứa Tần Thị vội tiếp đón mọi người ngồi,CốcVũ mắt sắc, thấy Lí Đắc Tuyền đưa đồ trong tay cho Đại Lâm, hai người lại đi rửa tay, Hạ Xuyên quen ngồi bên bọn họ, vừa bày bát đũa cho bọn hắn vừa không ngừng nhắc nhở người trên bàn, "Chờ chút chờ chút, chờ phụ thân ta đến mới ăn! Còn chờ Đại Lâm ca."
An Cẩm Hiên càng muốn chọc hắn, cầm lấy chiếc đũa làm bộ như gắp thức ăn, Hạ Xuyên gấp đến độ lôi nửa bàn đi ngăn cản, mọi người nhìn rất buồn cười.
Buổi tối đi thương nghị đều chủ hộ,CốcVũ dĩ nhiên ở nhà, đoán già đoán non, rốt cục đợi không được bọn họ về nhà, một đám đi ngủ.
Ngày thứ hai, nắng xanh trắng chiếu qua cửa sổ,CốcVũ sờ qua bên cạnh, Tiểu Mãn đã thức dậy từ lúc nào, lại nghe bên ngoài thanh âm đùa giỡn của mấy đứa nhỏ, sắc trời không còn sớm, nàng vỗ vào ót của mình, cười thầm mình không đổi được thói quen ngủ lười, cố khắc chế mình, ngáp mấy cái ngồi dậy.
CốcVũ vừa dụi mắt vừa bước ra cửa phòng. Trong viện không khác ngày xưa, Đại Lâm và Lí Đắc Tuyền còn ở nhà bận việc, còn có vài hán tử khác,CốcVũ không quen, tại kia không ngừng làm việc.
CốcVũ ngớ ra, đang định đi qua xem kết quả. Tiểu Mãn đi lại kéo lấyCốcVũ, "Ngươi bây giờ mới dậy sao, cha nói muốn làm một cái cầu gỗ đơn giản, Nhị bá phụ và Trần bá phụ đã đi bờ sông nhìn, nói là muốn làm vài cái cọc gỗ, cha và Đại Lâmca cùng nhau ở nhà cùng các thúc thúc bá bá đóng đính vào cây, xong khiêng đi, nghe nói xe trâu không chở nổi, nhưng nếu ra được không thành vấn đề."
CốcVũ nhìn mọi người làm việc, một chút là nhìn ra, thì ra mấy cây không lớn lắm, đặt song song với nhau, một tấm ván gỗ thật lớn nằm ngang, dùng đinh trúc lớn cố định lại, làmCốcVũ nhớ đến bè tre lúc trước thấy qua, chẳng qua đây là bè gỗ thôi. Chắc là đến lúc đó cố định trên cọc, là có thể đi rồi, chẳng quaCốcVũ nhìn có vẻ rất hẹp, đeẻ trên mặt đất thì không có gì, nếu để trên mặt sông, xem ra mình không dám bước lên.
Bên này người vội đến vội đi, rất nhanh mồ hôi đầy đầu. Hôm nay trời nóng, Tiểu Mãn ở trong nhà nấu nước trà, trong nhà không có lycốc, đều uống trong chén lớn. Tuyền còn cố ý đi vào giao phó, "Tiểu Mãn, nấu nhiều một chút mới được, lát nữa còn có một nhóm người đi vào rừng về."
CốcVũ nhân cơ hội nói chuyện, "Cha, đi trong rừng làm gì, cầu không thể làm lớn một chút sao, ngươi nhìn xem bốn năm cây ghép lại cũng không bao lớn, để trên cầu có phải rất hẹp không."
Lí Đắc Tuyền không nói gì, đã có người mở miệng, "CốcVũ, ngươi nghĩ đến hay, cầu tạm thời không cần làm cho tốt, dù sao chỉ dùng tạm thời, mọi người đã thương lượng rồi, tuy chúng ta không có bạc xây cầu, cũng may chúng ta có một rừng đào lớn, chờ chúng ta bán quả đào năm nay có bạc là có thể xây cầu, nếu không đủ mọi người sẽ gom góp thêm, sẽ tốt hơn nhiều."
Trần Vĩnh Ngọc mấy người vào sân, lau một đầu mồ hôi,CốcVũ vội bưng một tách trà lớn, "Trần bá phụ, uống trà, sư phụ ta nói qua, này trà nóng không nên để nguội, uống xong sẽ bức nóng độc ra người ngược lại khoan khoái, so với uống nước lạnh tốt hơn "
Trần Vĩnh Ngọc cười uống trà, rồi đi qua xem mọi người chuẩn bị gỗ, "Như thế không sai, cũng đủ rồi, thôn trang mùa này ta sợ là đánh không sâu, quá nặng cũng không quá tốt, người đi vào rừng kéo cây cũng nên trở lại, mỏng chút cũng tốt, cần nhanh chút, chúng ta còn chuẩn bị bán quả đào. Năm nay sẽ không chia quả đào, đến lúc đó kiếm nhiều một chút, dù sao quả đào cũng để ăn, không quan trọng như lúa."
CốcVũ nghe bọn hắn nói như vậy, tựa hồ cái gì đều đã an bày xong, cũng không quan tâm, chẳng qua trong lòng có chút lo lắng, bởi vì mọi người đem hy vọng gửi gắm ở rừng đào, chỉ mong không có chuyện gì khác xảy ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Điền Viên Cốc Hương
Thẩm Duyệt
Điền Viên Cốc Hương - Thẩm Duyệt
https://isach.info/story.php?story=dien_vien_coc_huong__tham_duyet