Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tịnh Thủy Hồng Liên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 157: Kế Sách Dụ Nhân.
“N
ói như vậy, các ngươi vốn đã quen biết.” Trình Bình chỉ lão giả cầm tẩu đó, tới hiện tại hắn vẫn khó thể tin nổi, giữa đường xông ra hai người, đều có ý muốn chào hỏi lên người Hoàng Linh Vũ, kết quả ai cũng không quen biết.
Lúc này bọn họ đã trở lại tiền doanh, Trác Kiếm nghe tin bọn họ gặp tấn công, nhớ tới dặn dò và uy hiếp của Mộ Dung Bạc Nhai, tuy cũng bị dọa đổ mồ hôi lạnh, nhưng vẫn phụ trách trước sau ổn thỏa. Chuyện bắt sống Mạc Xán và mười tám thủ hạ, vẫn lập tức thông tri tới Sài Đô.
Hoàng Linh Vũ giở khóc giở cười nói: “Tiền tiên sinh, ngươi cho dù bị Mộ Dung Bạc Nhai mua chuộc, cũng không thể thấy ta thì cứ chào hỏi lên đầu ta a, tuy đánh không chết người nhưng vẫn có khả năng sẽ đánh ngu người đó, lẽ nào ta phải tìm Tiêu tiên sinh tới bồi thường?”
Lão đầu răng vàng vẻ mặt cười nhăn như vỏ cây tùng nói: “Tiểu tử ngươi, nhiều năm như thế còn biết lấy danh nghĩa Tiêu chưởng sự ra để đè ép người, chỉ đáng tiếc tiệm cầm đồ Hoài Qua đã tan rã rồi, hiện tại hắn cũng không thể quản được ta.”
Thì ra người này là trướng phòng quản Tiền tiên sinh của tiệm cầm đồ Hoài Qua, vì họ Tiền, nên bị người ta kêu là Tiền quản tiền.
Hắn không phải người Tây Thương tộc, trước đây còn từng là đầu lĩnh thổ phỉ của sơn trại nào đó, sau đó bị chiêu vào làm môn hạ của Bạch Y giáo. Vị tiền tiên sinh này làm người là vô cùng thú vị, làm chuyện gì cũng vô cùng lanh lẹ, tướng mạo thì lại dung tục vô cùng. Năm đó tại tiệm cầm đồ Hoài Qua, khi tiệm cầm đồ Giang Bắc Điển Bang liên hợp tới phá tiệm, Hoàng Linh Vũ đã từng lợi dụng tướng mạo dung tục của Tiền tiên sinh, chọc tức Tôn quả phụ thủ lĩnh của tiệm cầm đồ đó tới nôn mửa.
Tiền tiên sinh cầm chơi tẩu thuốc đồng pha vàng trong tay, nói: “Mộ Dung Bạc Nhai hắn cũng chỉ biết làm phiền bộ xương già ta thôi, nếu không còn có ai dám không chút do dự chào hỏi lên đầu ‘Lục quân sư’ ngươi chứ?” Hắn càng nói càng cười đến khoa trương, “‘Lục đại quân sư’? ‘Lục quân sư’? Ha, mới mấy năm không gặp, ngươi thật sự tài cán a! Gương mặt này cũng vậy, ai làm cho ngươi cái diện cụ như nữ nhân thế này? Thật là thiên tài!”
Lý Sảng ở cạnh nhìn thấy thú vị, hắn hiếm khi gặp được dáng vẻ Hoàng đại cúi đầu, hiện tại xem ra, Hoàng đại rõ ràng là bị vị Tiền tiên sinh này áp bách rồi.
Tiền quản tiền tiên sinh thân phận đặc thù, nếu bình thường thì cứ tùy hắn chế giễu, nhưng Hoàng Linh Vũ sao có thể ở trước mặt học sinh để mất uy tín? Bại cho chính học sinh của mình là thiên kinh địa nghĩa, đây là vinh dự cao nhất của kẻ làm sư trưởng. Nhưng ở trước mặt học sinh của mình bị người khác chế giễu, thì lại là chuyện vạn vạn không thể.
Y hỏi: “Tiền tiên sinh, Mộ Dung Bạc Nhai thật sự không nói với ngươi hay giả vờ không nói với ngươi?”
“Nói cái gì?”
Hoàng Linh Vũ vén mái tóc mai lên, biểu ý cho hắn xem, vừa nói: “Đây không phải là diện cụ, ta sinh ra chính là như vậy, trước đây khi ở tiệm cầm đồ Hoài Qua mới là mang diện cụ.”
“Cái gì!” Tiền tiên sinh không phải người Tây Thương, chuyện người Tây Thương huyết thống thuần chính đến độ tuổi nhất định sẽ xảy ra biến hóa, cũng căn bản chưa từng nghe ai nói. Dù sao thời đại này, người Tây Thương thuần huyết đã gần như không còn.
Trình Bình cũng phụ họa theo: “Là thật đó, Hoàng đại chính là như vậy, không mang diện cụ.”
Tiền tiên sinh không dám tin, nhào lên mặt y sờ sờ, sờ tới sờ lui quả nhiên tìm không thấy dấu vết có dán diện cụ.
Hoàng Linh Vũ rèn sắt khi còn nóng nói: “Tiên sinh chẳng lẽ không phát giác sao? Vậy mà ta cho rằng dựa vào nhãn lực của Tiền tiên sinh thì chắc có thể nhìn ra a… Lại nói, Tiêu tiên sinh, Mộ Dung Bạc Nhai, Trương quản trướng bọn họ đều biết đó, lẽ nào bọn họ không nói cho ngươi sao?… A, chẳng lẽ nhân duyên của Tiền tiên sinh ngươi không tốt như ta đã nghĩ, rõ ràng thấy rất hòa hợp mà, chẳng lẽ bị mọi người vô ý hữu ý bài xích sao?”
Một phen nói những thứ có lẽ có, Tiền quản tiền gần như nảy sinh dao động. Hắn biện giải: “Không, không phải đâu, Tiêu tiên sinh vẫn luôn là người rất công bằng thân thiết. Tên mập Trương trộm thức ăn khuya từ hỏa phòng còn thường xuyên chia sẻ…”
Hoàng Linh Vũ mỉm cười nhìn Tiền quản tiền, mấy năm nay y ở trong Lục Mang Lâu sống chung cùng các học sinh, cảnh giới càng lúc càng cao siêu, tuy không nói chuyện, thần tình bình hòa an tường, nhưng chính là cứ giống như một trưởng bối đối diện cùng một hài tử không chịu thừa nhận sai lầm.
Không bao lâu sau, Tiền tiên sinh đã dao động, lẽ nào không phải sao? Gương mặt hiện tại của Hoàng Linh Vũ rõ ràng là thật, lẽ nào bản thân thật sự bị bọn Tiêu tiên sinh liên hợp lừa dối nhiều năm như thế sao?”
Cuối cùng hắn nảy sinh suy nghĩ phải ngồi xổm ở góc tường trầm ngâm sám hối, phản tỉnh thất bại cả đời này, toàn thân trên dưới giăng đầy khí tức âm trầm bi ai, khiến người thấy chỉ cảm thấy sự âm trầm của nhân sinh.
Trình Bình ném cho Lý Sảng một ánh mắt cảnh cáo, đừng tùy tiện khiêu chiến với quyền uy của Hoàng đại, nếu không có thể trong thoáng chốc khiến ngươi hoài nghi ý nghĩ sinh tồn của bản thân.
Lý Sảng còn có thể nói gì, thái độ xem trò vui sớm đã thu lại, tất cung tất kính đứng lên nói: “Hoàng đại, ta muốn ra ngoài luyện tập hít đất, có thể lui xuống trước không?”
Hoàng Linh Vũ đảo mắt qua, lạnh tới mức làm hắn rùng mình, không dám tiến cũng không dám lùi. Lúc này, ngoài trướng dần truyền tới tiếng bước chân. Sau khi màn trướng bị vén lên, tiến vào là Nhạc Huy và Lương Tiểu Tiểu đã đổi lại nam trang.
Thấy hai người họ về, Lý Sảng cuối cùng cũng thở phào một hơi, tóm lại có người bầu bạn với hắn cùng trải qua thời khắc khó chịu đựng này. Bầu không khí trong lều trướng quá âm trầm, không thích hợp cho nhân loại sinh tồn__
Có ai có thể chịu đựng được một lão đầu tử dung tục đã lớn tuổi co ro trong bóng tối trên ghế lầm bầm tự nói phản tỉnh nhân sinh của mình!
Chuyện nằm ngoài dự liệu của Lý Sảng, sau khi tỉ mỉ quan sát, mới phát hiện sắc mặt một người trong đó so với Tiền tiên sinh đang phản tỉnh sai lầm của bản thân còn âm trầm hơn.
“Nhạc Huy, xảy ra chuyện gì vậy?” Hoàng Linh Vũ hỏi.
Ngoài dự liệu là, Nhạc Huy nhìn mũi chân mình, không nói gì cả. Lương Tiểu Tiểu đồng tình nói: “Vừa rồi hắn mới trị liệu cho Thu Nhược Thủy…”
Lý Sảng không đợi hắn nói xong, khẩn trương nói: “Thương thế của Thu Nhược Thủy rất nặng sao?”
Lương Tiểu Tiểu mở hai tay, nhún nhún vai: “Gãy hai khúc xương sườn, Nhạc Huy muốn giúp nàng quấn băng đới cố định, lại bị nàng ném ột ổ nhền nhện đuổi ra.”
Lý Sảng vừa thở một hơi đồng thời cũng rất đồng tình, gác một tay lên vai Nhạc Huy nói; “Lão huynh ngươi cũng nên biết đủ rồi, cũng chỉ có ngươi mới có thể nhận được loại đãi ngộ này. Nếu là người khác sớm đã bị độc chết rồi, cho nên nàng cũng chỉ dám ném nhền nhện vào ngươi.”
“Đây không phải là mấu chốt.” Nhạc Huy nói.
“A?”
Lương Tiểu Tiểu: “Thu Nhược Thủy sau khi uống dược, rất nhanh đã ngủ rồi.”
“Vậy không phải rất tốt sao?”
“Ngươi không cần luôn ngắt lời ta có được không! Quan trọng là vế sau, vế sau!” Lương Tiểu Tiểu trầm trọng nói: “Hoàng đại, chúc mừng ngươi, ngươi đã trở thành tình nhân trong mộng của đồng học Thu Nhược Thủy rồi.”
“Cái gì!” Lý Sảng xém chút phun cơm, đáng tiếc không có cơm mà phun.
“Nàng nằm mơ, liên tục nói ‘Hoàng đại thật khả ái’, ‘thật muốn nuôi một con Hoàng đại’…”
Lần này, ngay cả Trình Bình thành thục ổn trọng cũng nhịn không được dựng tóc gáy: “Ta biết Hắc quả phụ là nữ nhân rất đáng sợ, nhưng trước nay cũng không có ác ý cho rằng học sinh của nàng ta sẽ trở thành đáng sợ giống nàng ta. Hiện tại xem ra, ta sai rồi.”
Lương Tiểu Tiểu nói với Lý Sảng: “Ngươi thấy rồi chứ, đám sư đồ phe phái Hắc quả phụ, căn bản là kẻ địch chung của nam nhân a!”
Lý Sảng hồ nghi nói: “Nhưng nếu vậy, Nhạc Huy ngươi không cao hứng cái gì a.”
“Ngươi bị thiếu gân não a? Tên gia hỏa âm trầm hắn đã thích Thu Nhược Thủy thích từ rất lâu rồi.”
Lý Sảng bị dọa mềm chân, xém chút ngã xuống đất: “Trời! Ngươi nhất thiết đừng dẫn nữ nhân đó vào túc xá của chúng ta, nếu không tuyệt đối sẽ trở thành ổ nhền nhện.”
Nhạc Huy chậm rãi nói với Hoàng Linh Vũ: “Hoàng đại, ta không phải là giận ngươi, ta chỉ đang nghĩ sao bản thân lại không tiên hạ thủ vi cường.”
Hoàng Linh Vũ hồ nghi nói: “Về lời ‘bày tỏ’ mà Thu Nhược Thủy nói trong mộng, ta có thể lý giải được nguyên nhân đại khái…” Ngừng một chút, y tiếp tục nói: “Trước nay ta đều luôn nghi người không dùng dùng người không nghi, điều này đại biểu ta nhất định cố gắng hết khả năng lớn nhất để hiểu rõ tính cách của các ngươi. Bao gồm sở thích và căm ghét… ta nghĩ, Thu Nhược Thủy đại khái cảm thấy, lúc ta dùng nạng đó trông có vẻ rất giống nhền nhện…”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tịnh Thủy Hồng Liên
Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
Tịnh Thủy Hồng Liên - Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
https://isach.info/story.php?story=tinh_thuy_hong_lien__cuong_ngon_thien_tieu