Võ An quận thành, trong một gian thư phòng u tĩnh.
"Có tìm được ba người Bùi Tam bọn họ không?" Cổ Thế Hữu trầm giọng nói.
Tráng hán Đại Hồ Tử liền nói: "Thành Vệ quân đã phải phái năm nghìn nhân mã đi tìm, nhưng ba người bọn họ không biết ẩn nấp ở đâu, còn chưa có tìm được. Bất quá Thiếu đảo chủ yên tâm, ba người bọn họ, tuyệt đối trốn không thoát."
"Hừ." Cổ thế hữu ánh mắt lạnh lẽo: "Cái tên Bùi Tam này hôm nay thực kiêu ngạo, căn bản không để Thanh Hồ đảo ta vào mắt. Không tìm hắn bắt về, cục tức này ta nuốt không trôi. Tốt lắm, ngươi nhanh an bài nhân mã, cẩn thận điều tra cho ta! Ta thật không tin, ba người bọn họ người sống to lù lù lại có thể thoát được!"
"Phải!" Tráng hán Đại Hồ Tử đáy lòng run lên, ngay cả khi đã rời khỏi thư phòng.
Hôm nay Bùi Tam kia thật sự làm cho Cổ Thế Hữu thực căm tức, năng lực hắn nhìn không thấu Bùi Tam, cho nên không dám tại đương tràng phát hỏa.
Một khi đương trường phát hỏa, nếu đối phương là cường giả lợi hại, thật sự chính mình sẽ xong đời. Cho nên hắn nhẫn, nhẫn để phái nhân mã thủ hạ! Thanh Hồ đảo, chính là một trong tám đại tông phái lớn ở Cửu Châu!
Ở Dương Châu, không ai dám cùng Thanh Hồ đảo làm càn!
"Hô."
Cổ Thế Hữu thở phào một hơi, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: "Tiềm Long bảng đệ nhị? Hừ, không được bao lâu nữa, thiên tài mười bảy tuổi vị trí đứng đầu Tiềm Long bảng sẽ không còn, ta như thế nào còn không phải đệ nhất chứ!"
...
Dương Châu, Giang Ninh quận thành, bên trong Quy Nguyên Tông, trong thư phòng Gia Cát Nguyên Hồng.
"Truyền lệnh để thủ vệ bắc môn, gặp Đằng Thanh Sơn thống lĩnh trở về, lập tức đi tới đây gặp ta !" Gia Cát Nguyên Hồng phân phó nói.
"Dạ, tông chủ."Đệ tử áo xanh khom người nói, sau đó lập tức rời khỏi thư phòng chạy tới bắc môn.
Gia Cát Nguyên Hồng nhìn mật tín trong tay này, đây là tin tức Võ An quận thành truyền đến: "Đằng thống lĩnh từ Man Hoang đã trở về, không thương tích!" Ngắn ngủi mười chữ( ta đếm là 12 chữ mà ^^-A Tò), làm cho tâm tình của Gia Cát Nguyên Hồng không hề bình thản chút nào.
"Không biết, Thanh Sơn hắn có lấy được Chu Quả không, nếu được ..." Gia Cát Nguyên Hồng có chút kích động "Mười bảy tuổi đạt Tiên thiên?" Làm người không có khả năng mãi mãi trường sinh bất tử, cho nên tốc độ tu luyện cũng quyết định thành tựu về sau. Có người hơn trăm tuổi mới đạt Tiên thiên, có người năm mươi tuổi là Tiên thiên, mà Đằng Thanh Sơn mười bảy tuổi cũng là Tiên thiên.
Khác nhau quá xa a!
Mười bảy tuổi đạt Tiên thiên, thời gian còn lại cũng đủ đạt tới một cái đẳng cấp đỉnh cao!
"Nhưng không rõ, Chu Quả đã đến tay hay chưa." Gia Cát Nguyên Hồng cũng có chút lo lắng. Đi tìm Chu Quả, bản thân chính là chạm vào một bước ngoặt lớn.
...
Lúc chính ngọ, ánh mặt trời sáng lạn, Quy Nguyên tông bắc môn.
"Luật luật ~~~ "
Vó ngựa nâng cao, Đằng Thanh Sơn trực tiếp từ Thanh Tông Mã nhảy xuống.
"Thống lĩnh đại nhân!” Nhóm thủ vệ bắc môn cung kính hô, sau đó lập tức có người hỗ trợ dắt ngựa, trong đó một hộ vệ liền nói: "Thống lĩnh đại nhân, Tông chủ truyền lệnh, cho gọi ngài đến. Ngay lập tức đến gặp!"
"Lập tức đến gặp?" Đằng Thanh Sơn kinh ngạc, lập tức trong lòng hiểu được: "Sư phụ ta, phỏng chừng muốn biết ta có hay không lấy được Chu Quả, có hay không đạt tới Tiên thiên."
Đem Thanh Tông Mã cùng bọc đồ đưa cho thủ vệ, Đằng Thanh Sơn liền lập tức chạy tới chỗ ở Gia Cát Nguyên Hồng.