Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chuyện Tình Hoàng Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 139. Nhập Học.
C
hương 139: Nhập học.
Như cảm nhận được có người Bạch Mai hơi cựa quậy người, đôi mắt xinh đẹp mơ màng mở ra nhìn xung quanh, sau đó hơi giật mình khi nhìn thấy người con trai trước mặt mình.
-Tỉnh rồi sao?-Đình Hiên đứng dậy chỉnh trang lại quần áo bị ngồi nhăn nhúm lại
-Anh... anh thả tôi ra.
Đó là câu đầu tiên cô nói ra khi gặp Đình Hiên, ngoài việc kêu Đình Hiên thả mình ra thì Bạch Mai không còn việc gì mong muốn lúc này.
-Rõ ràng biết không thể còn muốn tôi thả?-Đình Hiên tỏ vẻ không vui
-Anh không có quyền giam giữ tôi ở đây? Anh phải tha tôi ra.-Bạch Mai nghiến răng nghiến lợi
-Chỉ cần cô nói ra sự thật thì sẽ được thả.
-Tôi đã nói rồi, không ai sai khiến tôi tại anh không tin thôi, đừng ép tôi.-Bạch Mai hét lên
-Làm sao tôi tin em được?-Đình Hiên cũng bị chọc giận, nắm hai tay cô siết chặt quát
-Anh... Viễn cũng nói là cùng tôi bắt Hạ Đồng, tôi mới là chủ mưu anh còn nghĩ là ai sai khiến tôi nữa?-Bạch Mai giãy giụa
-Em không có lí do gì mà bắt Hạ Đồng cả?
-Có, tôi có lí do của mình. Đình Hiên cho dù tôi có bị làm sao anh cũng không cần quan tâm nó không liên quan tới anh, cho nên cứ để Dương Tử trừng trị tôi, anh chỉ cần thả tôi ra.-Bạch Mai yếu ớt cầu xin anh, cô rất lo cho ba mẹ mình, anh chỉ cần thả cô thôi mà
-Làm sao tôi có thể đứng nhìn em bị bắt mà không can thiệp vào? Trịnh Bạch Mai, tôi nói em biết, Cao Đình Hiên tôi đã muốn thì cho dù thế nào cũng phải làm cho được.
-Anh... đồ điên. Chuyện của tôi không cần anh bận tâm, anh mau thả tôi ra.
-Đừng ngoan cố nữa. Em nghĩ Dương Tử chỉ kêu cảnh sát bắt em sao? Ít nhất gia đình em cũng xảy ra chuyện, em không nghĩ ình thì nghĩ đến ba mẹ mình chứ?-Đình Hiên lại quát
-Chỉ cần anh thả tôi ra thôi mà... còn về sau tôi có bị làm sao thì cũng không cần anh quan tâm, thả tôi đi Đình Hiên.
Bạch Mai nức nở nói, nước mắt nhanh chóng rơi ra khỏi hốc mắt đỏ hoe.
-Tôi có mua vài bộ quần áo cùng thức ăn, tan học tôi sẽ đến tìm em.
Đình Hiên mệt mỏi buông tay Bạch Mai ra, sau đó đặt túi đồ xuống bàn, đi ra ngoài không nói gì.
Bạch Mai xiêu vẹo ngồi lên ghế, ánh mắt xanh biếc nhòe lệ nhìn cánh cửa đóng lại, sau đó mệt mỏi ngã xuống ghế sô pha, ngày càng khóc lớn.
Đình Hiên đứng bên ngoài cửa, tâm trạng phức tạp, hai tay siết chặt thành quyền, rõ ràng muốn bảo vệ cô vì sao người làm cô khóc lại là anh?
- - -
Sáng sớm Tiểu Lạc đã chạy sang phòng cô, Hạ Đồng còn tưởng việc gì to tát không ngờ thằng bé muốn cô dẫn thằng bé đi khu vui chơi, vốn định chỉ có cô cùng Thi không ngờ lại có thêm Dương Tử và Khiết Đạt.
Hạ Đồng ngồi trên xe cùng Dương Tử, khẽ nhìn ra bên ngoài cửa kính, quan sát cảnh vật xung quanh.
-Một lát ra về anh đưa em về nhà Chính thay đồ rồi đưa Tiểu Lạc đi khu vui chơi.-Dương Tử đóng chiếc PC lại, nhìn cô
-Ừ, nghe theo anh.
-Hạ Đồng...
Dương Tử gọi cô, lại im một lúc.
-Có việc gì sao?-Hạ Đồng xoay người nhìn anh
-Có bao giờ em nghĩ... cho Tiểu Lạc gặp lại mẹ em không?-Dương Tử nói đồng thời dò xét thái độ của cô
Rõ ràng anh cảm nhận được cơ thể cô cứng lại, sau đó cô nhìn anh, cố ép mình cười.
-Nếu bà ấy muốn gặp Tiểu Lạc thì khi gặp lại em bà ấy đã không để em đi, từ đó về sau không tìm em.
-Sao em không nghĩ là mẹ em sợ em không muốn gặp bà?
-Dương Tử, anh không hiểu đâu. Cứ để tự nhiên, nếu ông trời muốn sẽ có một ngày bà ấy sẽ gặp lại Tiểu Lạc.
Dương Tử không nói gì, im lặng nhìn cô. Anh làm sao không biết trong lòng cô đang nghĩ gì?
-Đến trường rồi, xuống thôi.-Hạ Đồng mỉm cười sau đó xuống xe
Dương Tử cũng không muốn làm cô buồn thêm bước xuống xe.
Nhanh chóng cả hai trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn.
Nữ sinh trong trường lúc đầu chỉ mong đó là tin đồn nhưng hôm nay thấy cả hai cùng đi học thì làm sao không tin?
Nhiều nữ sinh bị đả kích mà la hét không cam lòng, có người còn quá đáng hơn khóc lóc than...
Hạ Đồng cười không nổi nhìn thấy cảnh tượng này, biết rõ anh được nữ sinh trong trường hâm mộ nhưng có cần quá đáng thế không?
-Em nên tự hào đi, bởi vì em có bạn trai hoàn hảo ai ai cũng mong có như anh.-Dương Tử cúi người nói nhỏ vào tai cô
-Tự kỉ.
Hạ Đồng không đếm xỉa đến anh, quải cặp bước vào trường.
-Rõ ràng em rất thích, rất vui. Chưa biết chừng em đang hò hét trong lòng?-Dương Tử đi phía sau cô trêu
-...
-Anh biết em vui nên cứ thoải mái la hét đừng im lặng sẽ thành trầm cảm đó.
-Anh tự kỉ một mình đủ chưa?
Phía trên lầu, ánh mắt người con trai nhìn hai người qua lớp cửa kính, đôi mắt trầm tĩnh yên ả như mặt hồ, khuôn mặt điềm đạm không biểu lộ gì.
Không lâu trước đó, người đi cùng cô đến trường, người được mọi người trong trường ngưỡng mộ, người được cô dành nụ cười cho, đều là anh.
Thế mà giờ đây, anh chẳng còn gì? Một chút gì đó của cô cũng chẳng còn.
Có thể cô đã lãng quên anh nhưng mà làm sao anh lãng quên cô được đây?
- - -
Như hôm qua đã nói, khi chuông báo giờ vào học vang lên thì cô giác bước vào lớp, sau tiếng giày cao gót của cô còn là tiếng giày của một người nữa.
Hạ Đồng nhìn cô gái bước vào, trong lòng không biết bao nhiêu vui mừng.
-Đây là học sinh mới của lớp. Em giới thiệu về bản thân đi.-cô giáo đứng trên bàn giáo viên giới thiệu
-Xin chào, tên tôi là Lam Dạ Thi.-Dạ Thi nở nụ cười sáng lạng nói
-Lam Dạ Thi?
-Nhìn cô gái này quen lắm? Hình như đã gặp ở đâu rồi?
Mấy học viên trong lớp bắt đầu bàn tán, xì xầm to nhỏ với nhau.
Trong lòng Thi thầm cầu mong cho bọn người này không nhớ cô là người đã náo loạn ở trường lần trước.
-A, là cô ta. Cô ta là người đánh hai anh năm mười hai, là người quen với anh Khiết Đạt.
-Đúng rồi, không biết cô ta có quan hệ gì với anh Khiết Đạt hay không?
Lặp tức một loạt lời bàn tán sôi nổi trỗi lên, Thi mất mặt không dám nhìn đám người phía dưới.
Hạ Đồng thầm cười, hóa ra không phải Thi đã quen Khiết Đạt thì sẽ là thục nữ...
-Cả lớp trật tự. Cô cũng nói cho các em một vấn đề. Là em Khiết Đạt xin cho em Thi vào đây học, em ấy nói nhờ vả cô và các em có gì giúp đỡ Thi.-cô giáo nói, đồng thời nhìn Thi, trong lòng cũng có chút dè chừng với Thi
Dù sao đây là trường tư lớn nhất ở thành phố này, mà lại thuộc sở hữu của ba dòng tộc Dương-Lăng-Vương, chuyện mà Khiết Đạt nhờ cô giáo chú ý đến Thi cũng làm cô giáo kiêng dè với Thi.
-Oa... chính anh Khiết Đạt mở miệng... khó tin quá...
-Đây rốt cục là ai sao anh Khiết Đạt quan tâm quá vậy?
Một trận tranh cãi lại nổi lên sôi nổi, Thi đứng trên đây sắc mặt cứng đơ, rõ ràng tối qua đã dặn anh đừng có làm ọi chuyện thêm rắc rối còn gì?
-Được rồi, Thi em muốn ngồi chỗ nào, cô cho em quyết định.
-Vâng.
Thi mỉm cười sau đó quải cặp đi xuống, có người nhìn cô ngưỡng mộ, có người nhìn cô đầy dò xét, đa số họ bảo cô giáo thiên vị cho cô.
-Chỗ này ạ.
Thi chỉ vào chiếc bàn trống cạnh Hạ Đồng.
-Vậy thì em cứ ngồi chỗ đó.-cô giáo không phản đối
-Cảm ơn cô.
Thi nói, sau đó ngồi xuống bàn đồng thời nháy mắt với Hạ Đồng.
_Reng... reng... reng...
Chuông reo giờ giải lao vang lên đều đặn, tất cả đứng lên chào cô sau đó dôn ập vở để xuống căn tin, chỉ là ngay chỗ bàn Thi lặp tức có một đám đông bu lại.
-Thi, cậu với anh Khiết Đạt là sao thế?
-Có phải cậu là em anh ấy không?
-Cậu với mình làm bạn đi, Thi.
Hạ Đồng bị xô ra bên ngoài, nhìn đám đông kia, cái đám người này đúng là không thể dùng từ gì miêu tả bọn họ rồi?
-Giải tán.-Thi bị làm phiền bực bội lớn tiếng, tất cả im thin thít
-Lam Dạ Thi là bạn gái tôi.
Đột nhiên giữa không trung vang lên một giọng nói cắt ngang lời Thi định nói gì đó.
Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía cánh cửa nhìn hai người con trai bước vào.
-Làm sao tin được? Thà tin anh Khiết Đạt có em gái còn có lí?
-Anh ấy đào hoa như thế, thay bồ như thay áo làm gì có bạn gái chính thức?
-Chắc lại đùa giỡn?
Đám nữ sinh đa số không tin, bởi vì Khiết Đạt nổi tiếng là một playboy, nếu nói anh có bạn gái thì là chuyện rất khó tin.
Thi không tức giận với đám nữ sinh mà ngược lại chĩa mũi dao nhọn về phía Khiết Đạt.
Khiết Đạt giật mình, anh lại làm sai gì sao? Rõ ràng là không?
-Tôi nhắc lại, Lam Dạ Thi là bạn gái của tôi.-Khiết Đạt rành mạch nói từng chữ một
Tất cả như bị đóng băng, sau đó nước mắt như nước mà khóc lóc.
-A, anh Dương Tử có bạn gái ngay cả anh Khiết Đạt cũng có.
-Chúng ta làm sao đây? Hai nam sinh ưu tú nhất có bạn gái rồi?
-Nếu mà anh Lăng Hạo cũng có thì chúng ta làm sao sống nổi?
Hạ Đồng hơi chấn động khi có người nhắc đến Lăng Hạo.
Đã mấy ngày rồi cô vẫn chưa gặp lại anh từ sau đêm hôm đó, anh có sống tốt không? Có vui vẻ như trước không?
-Ồn quá, im lặng hết.
Dương Tử cau mày lạnh lùng quát, bởi vì anh nhận ra sự thay đổi của Hạ Đồng, là vì có người nhắc tên Lăng Hạo sao? Hay là cô còn mong nhớ hắn?
-Hạ Đồng...-Dương Tử gọi tên cô
-Hả? Anh gọi em có gì không?-Hạ Đồng giật mình, ngước nhìn anh
-Mình đi ăn thôi.-Dương Tử quàng vai cô
-Ừ.
Hạ Đồng cười trừ, mong anh không nhận ra sự thay đổi của cô.
Thi đi ngang Khiết Đạt, lườm anh một cái, nói một câu.
-Ai bảo anh hết cô này rồi cô khác, ngay cả anh nói em là bạn gái của anh chẳng ai tin.
-Hở?
Khiết Đạt lúc đầu ngạc nhiên, rồi nhìn Thi đi phía sau Dương Tử và Hạ Đồng, lại cười to, thì ra nãy giờ cô giận anh là chuyện này, có xem là cô đang ghen không?
-Thi, đợi anh.
Khiết Đạt nói với theo, sau đó đuổi theo Thi.
--- Căn tin ---
Dương Tử nhìn thức ăn trên bàn, mày nhíu lại, rồi giãn ra nhìn cô.
Thịt bò nướng, sandwich, nước ép táo, pancake, hamburger, budding.
-Hạ Đồng, hồi sáng em vừa ăn cơm rang trứng xong?-Dương Tử liếc sang cô
-Đã tiêu hóa hết rồi.-Hạ Đồng cười nhăn răng, sau đó không nghĩ ngợi cùng Thi ăn
Dương Tử không còn lời lẽ gì để nói với cô.
-Thi, em đừng ăn nhiều như Hạ Đồng, sẽ như heo đó.-Khiết Đạt ngăn lại
-Em béo lên anh không thương nữa sao?-Thi hỏi anh
-Không, anh vẫn thương em.-Khiết Đạt vội nói
-Thế thì không sao rồi.-Thi nói sau đó bỏ miếng thịt bò nướng vào miệng.
Khiết Đạt hoàn toàn cứng họng.
Hai người con trai thì ngồi nhìn hai cô gái ăn. Cả hai ai cũng như ai đều bị hai cô gái nói đến không thể nói nữa.
-AAA... anh Lăng Hạo...
-Nhìn đẹp trai quá đi...
Căn tin đều bị tiếng hò hét của nữ sinh làm ồn ào cả lên, Hạ Đồng dừng động tác ăn lại, mãi một lúc mới tiêu hóa hết hai từ Lăng Hạo mà đám nữ sinh kia kêu, ngẩng đầu nhìn ra cửa.
Một thân đồng phục đen xuất hiện ở cửa, dáng người cao lớn đứng xung quanh đám nữ sinh, ánh mắt trầm tĩnh sau chiếc kính gọng đen, vẻ mặt man mác nỗi buồn.
Hạ Đồng nhìn Lăng Hạo, ngây ngẩn cả người.
Đây là hình ảnh của Lăng Hạo khi lần đầu tiên cô nhìn thấy anh...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chuyện Tình Hoàng Gia
Du Huyễn
Chuyện Tình Hoàng Gia - Du Huyễn
https://isach.info/story.php?story=chuyen_tinh_hoang_gia__du_huyen