Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 146: Hoàn Thành Sứ Mệnh Vẻ Vang! (Edit:Tiểu Phong)
Q
uyển thứ nhất: Rung động thanh xuân.
Chương 146: Hoàn thành sứ mệnh vẻ vang! (Edit:Tiểu Phong)
* * *
Biên soạn: Ốc Tiêu.
Warning: Từ ngữ nhạy cảm chỉ dành cho người 21+, bé nào dưới 21 phải được sự đồng ý của phụ huynh nhé.. Sướng Phong không chịu..
* * *
Cố Hải đem tất cả dầu bôi trơn còn dư lại bôi lên cự vật mình, làm cho nó trơn bóng, vừa ấn hông của Bạch Lạc Nhân xuống, hít sâu một hơi, chậm rãi ấn vào trong.
Trong nháy mắt đó, hai mắt Bạch Lạc Nhân nhắm chặt lại, khớp hàm cứng đờ kẹp chặt, hô hấp tạm ngừng, vẻ mặt cứng ngắt, chỉ có gân xanh trên cổ đang đập mới chứng minh cậu vẫn còn đang sống.
Vừa rồi Cố Hải cũng không dám hít thở, lúc này phát hiện Bạch Lạc Nhân cũng kêu la không rống giận, liền thư thái mỉm cười.
"Bây giờ tin tưởng tôi chưa? Tôi nói không làm cậu đau nhất định sẽ không làm cậu đau mà."
Bạch Lạc Nhân ngây ngẩn mấy giây, sau đó không báo trước mà rống lên,"Tôi tin cái thằng cha nhà cậu! Làm sao mà không đau hả? Đau chết mất!"
Cố Hải dừng một chút, vẻ mặt không cách nào tin được," Không thể nào chứ?
Vừa ba ngón tay cùng đi vào, theo lý thuyết không thành vấn đề mà!"
"Ba ngón tay, ba ngón tay....." Bạch Lạc Nhân nghiến răng nghiến lợi quay lại phía sau tức giận mắng,"Nhìn thế kia mà ba ngón tay hả? Cái của nợ kia của cậu cũng phải năm ngón tay."
Cố Hải nhìn xuống, hài hước hỏi,"Cậu đang thổi phổng lên hay là đang khen tôi thế?"
Bạch Lạc Nhân không có chút sức lực nằm sấp trên giường, mắt ngơ ngác nhìn hoa văn chạm trổ trên đầu giường, không ngừng đả kích bản thân: Đáng đời! Đồ đần này! Cậu ta nói không đau mày liền tin hả?
Cố Hải lại đẩy vào trong một cái, xương cốt Bạch Lạc Nhân nắm lại kêu răng rắc, thực sự không chịu nổi, nằm sấp ở trên giường hu hu kêu gào.
Lần này Cố Hải không dám di chuyển nữa, thân thể nhẹ nhàng nằm sấp lên lưng Bạch Lạc Nhân, tay xoa xoa ở cổ Bạch Lạc Nhân, ôn nhu hỏi,"Thật sự đau hả?"
"Nói thừa!"
"Vậy làm sao bây giờ?"
Vẻ mặt Bạch Lạc Nhân tỏ ra cầu xin,"Cậu rút ra đi đã!"
Cố Hải không biết làm sao, không thể làm gì khác hơn là từ từ rút ra, kết quả Bạch Lạc Nhân càng không chịu nổi, tan vỡ kêu một tiếng,"Dừng lại!"
"Rốt cuộc cậu bảo tôi đâm hay rút đây?"
Bạch Lạc Nhân thở hổn hển hai hơi nặng nề, mệt mỏi nói,"Cậu đừng di chuyển, cứ như vậy mà đợi đi."
" Tôi không đợi được." Cố Hải ăn ngay nói thật, ai đến mức này rồi còn có thể đợi được hả?
"Không đợi được cũng phải đợi!" Bạch Lạc Nhân bất chấp mọi thứ,"Đợi mềm nhũn rồi rút ra."
Kết quả, Cố Hải thật sự cứ như vậy mà đợi, một lát sau, Bạch Lạc Nhân chẳng những thoải mái hơn, mà còn càng khó chịu. Lúc này Cố Hải vỗ phía sau lưng của cậu, nói,"Này! Hình như nó càng cương to hơn!"
Hai má Bạch Lạc Nhân cũng đều tái xanh, hôm nay cậu hoàn toàn lên thuyền giặc rồi! Trong phút chốc vô số tâm tình xông lên đầu, khuôn mặt bình thường gặp tình huống éo le đến mức nào cũng chưa bao giờ sợ hãi lúc này cũng không cố tỏ ra cứng rắn được, vô cùng khổ não nhìn bầu trời đêm, đâu mới là nơi an toàn cho tôi trốn đây?
Cố Hải bị bộ dáng này của Bạch Lạc Nhân chọc cười, nhịn không được hôn lên má cậu mấy cái, Bạch Lạc Nhân hờ hững, Cố Hải lại hôn một cái nữa, ôn nhu dỗ dành nói,"Được rồi, cũng đều đến mức này rồi, cố gắng thêm một chút sẽ qua, coi như cũng chỉ đau một chút thôi. Lần trước cậu làm tôi, lúc đầu tôi cũng đau, lúc sau cũng rất thoải mái, không phải lừa cậu đâu."
Ánh mắt Bạch Lạc Nhân sáng lên,"Hay là chúng ta đổi lại vị trí được không?"
"Đừng mà, vậy không phải cậu chịu đựng vô ích hay sao?"
Ôi trời ơi........ Bạch Lạc Nhân thống khổ dùng đầu đập xuống đệm giường.
Cố Hải vừa cười cười vừa đổ thêm một chút dầu bôi trơn lên, chậm rãi di chuyển, tốc độ thật chậm, cậu ta cũng khó chịu, Bạch Lạc Nhân cũng khó chịu. Cậu ta cố gắng kích thích phía trước Bạch Lạc Nhân thật tốt, làm giảm bớt thống khổ cho cậu.
Lần đầu tiên ra vào phải hơn một phút đồng hồ, Cố Hải nhìn đồng hồ, dựa vào thể lực của cậu ta, mà cứ theo cái tốc độ này có khi một đêm cũng không xong được việc.
Bạch Lạc Nhân bất chấp khó khăn nói,"Cậu nhanh lên một chút đi."
"Tôi sợ cậu đau."
Bạch Lạc Nhân đã tuyệt vọng hoàn toàn,"Đau dài không bằng đau ngắn."
Cố Hải không nghe theo cậu, hoàn toàn dựa theo tiết tấu của mình mà ra vào, lần thứ hai giống như không khó khăn lắm, nửa phút đồng hồ nữa lại trôi qua, lần thứ ba thuận lợi hơn, mười giây đồng hồ...... Dần dần, tốc độ của Cố Hải nhanh hơn.
Hàm răng của Bạch Lạc Nhân cắn rất gắt gao, đau cũng không lên tiếng, đến khi phía sau không còn biết là đau hay tê liệt rồi nữa, dường như cảm giác không quá đau. Cậu ta thử thả lỏng khớp hàm, thư giãn thở một chút, giống như thực sự không đau lắm, quay đầu liếc mắt nhìn, Cố Hải từ từ nhắm hai mắt, vẻ mặt hưởng thụ dâm dục như muốn giết người. Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng, cậu không cần đắc ý, sớm muộn gì cũng có ngày cậu chịu tội thôi.
Cố Hải đã triệt để đắm chìm vào bên trong vách ruột chặt, hẹp của Bạch Lạc Nhân, ý thức phóng đãng, hồi tưởng lại hành trình phấn đấu của bản thân, có gian khổ có thất bại, nhưng đến phút giây này, thì bất cứ điều gì cũng đều đáng giá. Rất phê, rất chặt, rất ấm nóng, sướng đến mức cậu ta muốn thô bạo mà làm.
Cố Hải đột nhiên thúc một cái, vốn vẻ mặt Bạch Lạc Nhân đang bình tĩnh trở lại lại bị làm cho căng thẳng, tay cào mép giường, đau xót nói,"Đau quá......."
Cố Hải mở mắt ra, tỉ mỉ quan sát đến gương mặt của Bạch Lạc Nhân, tay khẽ vuốt ve trán của cậu,"Cậu cảm thụ kỹ lưỡng một chút, thật sự là đau hả?"
Dứt lời lại hung hăng thúc một cái.
Bạch Lạc Nhân cảm giác mình giống như bị điểm trúng huyệt đạo, trong phút chốc cảm giác tê dại tràn ra toàn thân, không thể nói là khó chịu, sau khi qua một hồi khó chịu rất nhanh lại thay đổi, cơ thể lại trở nên đặc biệt thoải mái, giống như xương cốt cũng đều mềm nhũn.
Cố Hải liên tiếp thúc vài cái, trong nháy mắt Bạch Lạc Nhân co quắp cơ thể, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ vỡ nát khe khẽ, dưới thân giống như bị điện giật, nhịn không được nắm lấy cánh tay Cố Hải, khẩn cầu cậu ta dừng lại.
Chính là nơi này........ Trong nháy mắt Cố Hải kích động không thôi, lại một lần nữa thô bạo mà thúc vào, mạnh mẽ đâm vào điểm đó.
Bạch Lạc Nhân nâng cổ lên, vẻ mặt thống khổ dị thường, nhưng vẻ thống khổ này khác với vẻ thống khổ của đau đớn, Cố Hải có thể cảm nhận được rõ ràng, ở giây phút kia Bạch Lạc Nhân vô cùng sung sướng.
Cố Hải lại hung hăng đưa đẩy một chút, sau đó dùng giọng mị hoặc hỏi,"Đâm tới không?"
(Đâm tới không: là đâm tới điểm tận cùng cúc* không đó, tức là khít chưa? Đầy chưa, đủ chưa? sướng chưa?)
Khuôn mặt tuấn tú của Bạch Lạc Nhân trướng hồng, chau mày, chết cũng không thừa nhận.
Cố Hải hơi rướn người lên, làm cho góc tiếp xúc chặt chẽ hơn vừa mãnh liệt lại vừa kích thích, hông của Bạch Lạc Nhân run rẩy kịch liệt, đầu ngón chân gắt gao bấm xuống đệm giường, trên trán chảy một tầng mồ hôi, hô hấp đã sớm loạn rồi.
"Đâm tới không?" Cố Hải lại hỏi.
Vẻ mặt Bạch Lạc Nhân rất chịu đựng vừa xấu hổ vừa giận dữ, trong phút chốc mê hoặc Cố Hải đến phát điên phát dại, tinh thần dữ dội đến ác liệt, phải hỏi ra đáp án mới thôi.
Cậu ta nâng một chân Bạch Lạc Nhân, khoác lên vai, ép Bạch Lạc Nhân nghiêng người qua một bên, một chân khác bị đè lên, tư thế này dễ dàng hơn cho việc kết hợp lại có lực kích thích mạnh mẽ.
Hông của Bạch Lạc Nhân bị Cố Hải kẹp chặt, hai chân mở rộng ra, cảm giác bị sỉ nhục còn chưa kịp tập kích trái tim, đã bị kích thích liên hồi tập kích tâm tình, khoái cảm giống như nổ tung từ dưới thân vọt lên, một đợt sóng sau mạnh hơn đợt sóng trước, còn chưa kịp hưởng thụ, đã bị dòng điện cao thế xuyên qua cơ thể, hoàn toàn đánh mất năng lực suy nghĩ.
Hông của Cố Hải giống như máy phát điện, tần suất cường độ rất kinh người, cậu ta ngạo mạn nhìn Bạch Lạc Nhân, khí thế cường đại giống như muốn thôn tính toàn bộ cơ thể cậu.
Cuống họng cứng rắn của Bạch Lạc Nhân thốt ra tiếng rên rỉ vỡ vụn, cậu ta cảm giác sắp điên rồi, thân thể hoàn toàn không khống chế được nữa.
Cố Hải bóp cằm Bạch Lạc Nhân, sâu kín hỏi,"Đâm tới không?"
Bạch Lạc Nhân khăng khăng bướng bỉnh đến cùng, lúc Cố Hải thúc vào lần nữa, trực giác Bạch Lạc Nhân mách bảo cậu ta không chịu nổi được nữa, phía trước đã sưng phát buốt rồi, mỗi một giây đều gần tới trạng thái bùng nổ, nhưng lại vẫn kém một chút, cậu ta cảm thấy nếu cứ như thế thêm lần nữa thì sẽ hành hạ cậu chết mất, nên đành đưa tay xuống phóng túng bản thân, lại bị Cố Hải nhanh tay hơn ngăn lại.
Sau đó, Cố Hải nắm lấy cự vật của cậu, nhưng mà không phải là giúp cậu bắn ra, mà là ngăn cản cậu bắn. Phía sau vẫn được một lực thô bạo ra vào, đau đớn đã sớm biến mất, thân thể Bạch Lạc Nhân giống như bị thiêu đốt vậy, phía trước tích tụ bao nhiêu 'năng lượng', đến mức cậu ta thực sự khó thở, phía sau dòng điện như thủy triều cuồn cuộn không ngừng mà tràn vào phía trước, cậu ta sắp không chịu nổi nữa rồi.
Cố Hải đột nhiên kéo dài động tác, từng cái một từng cái một hung hăng lại chuẩn xác, mỗi một lần đâm xuống lại hỏi một câu, mỗi một lần đâm xuống lại hỏi một câu.
"Đâm tới không? Đâm tới không? Đâm tới không?........."
Cuối cùng, Bạch Lạc Nhân sụp đổ mà gầm nhẹ một tiếng,"Đâm tới rồi."
Mồ hôi trán Cố Hải từng hạt chảy xuống theo gò má đến cằm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười kiêu ngạo,"Ngoan, chúng ta cùng nhau bắn."
Trong phút chốc dưới thân như có thiên quân vạn mã gào thét, kích thích tần số cao khó có thể tìm được khe hở, cả người Bạch Lạc Nhân như đặt trong hơi nóng, bị ngọn lửa hừng hực quấn xung quanh, đốt cháy........ Trong cơ thể giống như cất giấu viên đạn, mỗi một viên khi nổ, đều làm cho một dây thần kinh co giật một trận, trong nháy mắt đạt đến cao trào, sau đó biến thành cảnh tượng huyền ảo dục tiên dục tử*, nhẹ nhàng thổi qua có chút hư không.
(Dục tiên dục tử: dục vọng cực khoái.)
Đến khi Bạch Lạc Nhân tỉnh hồn lại, một tên tham lam đã đem toàn bộ quá trình dâm mỹ này của cậu thu lại trong đáy mắt.
Ngày hôm nay Cố Hải sướng đến phát điên, đặc biệt giây phút cuối cùng, ôm chặt Bạch Lạc Nhân phi lên đỉnh cao trào, lúc nghe Bạch Lạc Nhân không khống chế được gầm nhẹ bên tai, quả thực muốn đem cậu ta trực tiếp làm đến chết!
Sung sướng qua đi, Cố Hải ôm vai Bạch Lạc Nhân, hào hứng nói,"Bảo bối, cảm thấy thế nào, nói với anh trai một chút!"
Bạch Lạc Nhân quét một đấm lên má trái Cố Hải,"Ai là anh trai, ai là em trai hả?"
Cố Hải xoa xao má trái của mình, nói đùa dí dỏm,"Được lắm, vẫn còn sức lực à, chứng minh vừa rồi tôi thao cậu chưa đủ hả! Hay là một lần nữa nhé?"
Dứt lời lại đè lên người Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân gắt gao bóp cổ của Cố Hải, hận không thể bóp chết cậu ta.
Hai người ở trên giường náo loạn một trận, cuối cùng Cố Hải buông tay trước, ôn nhu nói,"Được rồi, đi tắm đi, tắm rửa xong ngủ sớm một chút."
..........
(Làm hai chương H chân run tay cầm cập. Sướng chết mất.. nhưng vẫn thắc mắc ông Hải ông ấy bắn *tưng trừng* vào đâu?.. Đoạn này không nói cảm thấy PHÍ quá.. )
*************[Tiểu Phong gia trang]**************
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
Sài Kê Đản
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=thuong_an_sai_ke_dan__sai_ke_dan