Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thanh Quan
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 148: Lưu Một Hài Tử Cho Anh
B
ành nam lui tới bên người Lưu Đan, sau đó mang miệng nói nhỏ bên tai của Lưu Đan:
- Nam nhân này cũng đủ uy phong nha, chị nhìn anh ta xem, tên Cát Trung Cường này hung hăng càn quấy cũng bị hắn dẹp yên đấy.
Lưu Đan hé miệng cười cười, hai gò má đỏ bừng lên, nhìn qua Tần Mục sóng mắt lưu chuyển, ẩn chứ tình ý.
Hôm nay Lưu Đại Hữu không có ở văn phòng, Tần Mục đánh điện thoại qua nhà hắn nói tình huống ở đây, Lưu Đại Hữu bảo đưa điện thoại cho Cát Trung Cường, sau đó điện thoại cho cục công thương La Vạn Hữu. Tần Mục thế mới biết Cát Trung Cường có quan hệ với La Vạn Hữu, cằm điện thoại trong tay, con mắt của hắn bắt đầu dò xét Cát Trung Cường.
Lưu Đại Hữu ở trong điện thoại oán trách Tần Mục khai trương phòng ca múa không mời hắn tới, nếu có hắn ở đó thì Cát Trung Cường làm sao dám tới nháo sự, Tần Mục cười mời Lưu Đại Hữu tới, nếm thử rượu của phòng ca múa.
Vừa mới cúp điện thoại, điện thoại cua Trương Thúy đã đây. Phùng Bình trở về cục công thương xong, lập tức mang chuyện lần này báo cáo cho Trương Thúy, tuy Tần Mục không có truy cứu, nhưng nếu như hắn không nói lại thì đó chính là bom hẹn giờ. Trương Thúy khích lệ hắn vài câu, nói hắn xử lý việc này không tệ, Phùng Bình bất động thanh sắc rời khỏi văn phòng, qua mấy ngày Phùng Bình được tăng lên phòng chuyên môn, xem như được Trương Thúy ưu ái.
Tần Mục lại khách sáo vài câu với Trương Thúy, mời Trương Thúy và cục công thương, trưởng cục thuế vụ cùng các cán bộ chủ yếu tới phòng ca múa, mời khách chưa nói tới, chủ yếu chính là cảm thụ hào khí của phòng ca múa này.
Cát Trung Cường đứng ở nơi đó, Tần Mục nói mỗi câu đều lọt vào trong tai của hắn. Cái tên của Tần Mục hắn từng nghe qua, cũng biết hắn có quan hệ thân mật với cục trưởng, nhưng mà hắn không ngờ một tiểu chủ tịch trấn vậy mà có thể khiến phó cục trưởng cục công thương điện thoại tới hỏi thăm. Lần này xong, triệt triệt để xong rồi. Cát Trung Cường giống như đang ngồi ở trên lò lửa, mặt mũi tràn đầy mồ hôi rơi xuống như mưa.
Lưu Đại Hữu tới cũng nhanh, tiến vào trong cũng không có nhìn qua Cát Trung Cường, hắn nhìn qua Tần Mục tức giận nói:
- Tần chủ tịch trấn, anh là người tài ba của Miếu Trấn đi ra, cũng không báo cho tôi biết một tiếng, sợ tôi tới nơi này ăn uống chùa sao?
Tần Mục cười ha ha, kéo tay Lưu Đại Hữu nói khách sáo, làm cho đám nhân viên phục vụ ở đây chau đầu ghé tai, đang nghị luận thân phận của Tần Mục. Lưu Đại Hữu có khí độ tuyệt đối là quan lớn, làm cho đám tiểu nha đầu nhìn qua Tần Mục với ánh mắt xuân tâm nhộn nhạo.
Cát Trung Cường vẫn đứng tại chỗ như khúc gỗ, đi cũng không được, không đi cũng không được, run run rẩy rẩy lau mồ hôi trên trán, nhưng mà lau cỡ nào cũng không hết mồ hôi.
Lưu Đại Hữu khách sáo cả buổi với Tần Mục, lúc này mới liếc xéo qua Cát Trung Cường, trầm thấp ra lệnh:
- Cát Trung Cường, trở về ghi kiểm nghiệm.
Đột nhiên Cát Trung Cường ngẩng đầu, hắn không thể ngờ Lưu Đại Hữu lần này không có tra cứu hắn, có chút không tin nhìn qua Lưu Đại Hữu.
- Nhìn cái gì vậy, nhanh đi về.
Lưu Đại Hữu trừng mắt, Cát Trung Cường vội vàng xám xịt rời đi.
Đến tối nấy ngành chức năng trọng yếu đều tụ tập trong phòng ca múa, Tần Mục chuyên môn mở phòng lớn, tuy phòng ca múa dùng múa làm chủ, nhưng mà mọi người hiện tại không có nhận thức, trình độ tiếp nhận còn ở trình độ thăm dò, cho nên sân nhỏ to như thế chỉ có mấy thiếu nam thiếu nữ đang múa máy quơ quào, cả phòng ca múa biến thành nơi tiếp xúc của Tần Mục với các ngành chức năng của huyện.
Trong bữa tiệc chén quang giao thoa, hào khí của mọi người rất hòa hợp. Danh khí của Tần Mục tất cả mọi người biết rõ, tuy người trẻ tuổi này vẫn đứng ở đầu sóng ngọn gió, nhưng hết lần này tới lần khác từ thôn trưởng biến thành chủ tịch trấn, đồng cấp với mọi người. Trong bữa tiệc Tần Mục ưu nhã ăn nói có phong độ đại tướng khiến mọi người sinh ra hảo cảm, nhao nhao mời rượu. Cho dù Tần Mục tửu lượng rất tốt cũng không thể nhịn được oanh tạc liên tục như vậy. Lưu Đan vốn có ý định đỡi Tần Mục, bị Tần Mục trừng, ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh uống đồ uống.
Nhưng mà tràng cảnh như vậy, năng lực thất khiếu lung linh của Bành Nam cũng làm Tần Mục mở rộng tầm mắt. Vốn cho rằng Bành Nam chỉ là tiểu phục vụ viên mà thôi, Lưu Đan nói cho Tần Mục nghe Bành Nam chính là con bướm năng động đấy, Tần Mục còn bán tín bán nghi, nhưng mà khi Bành Nam thể hiện thì Tần Mục triệt để đổi mới cái nhìn về nàng. Trong bữa tiệc Bành Nam cười yếu ớt, nhỏ giọng nói chuyện nhưng trang trọng rụt rè, trong khi nói chuyện còn có hương vị nịnh nọt nhưng người ta không biết, có vài phần giảo hoạt của quan trường, lúc này làm Tần Mục lau mắt mà nhìn.
Tiệc rượu giải tán thì Tần Mục không thể chịu được cơn say, sau khi mọi người rời đi Lưu Đại Hữu ngữ khí hai ý nghĩa nói ra:
- Tần lão đệ, chú ý thân thể ah.
Tần Mục chống thân thể cười nói:
- Lưu lão ca, làm anh chê cười rồi.
Trương Thúy túm túm góc áo của Lưu Đại Hữu, cười nói:
- Đã muộn như vậy, chúng ta về thôi.
Tần Mục chống thân thể muốn tiễn vợ chồng Lưu Đại Hữu đưa ra ngoài, Lưu Đại Hữu cả giận nói:
- Đừng có chơi chiêu này với chúng tôi, anh coi chừng ngủ ngay tại sàn nhảy đấy.
Tần Mục không hề kiên trì, cười nói:
- Nếu anh dám ngủ tôi sẽ cho anh ngủ.
Cuối cùng do Lưu Đan cùng Bành Nam tiễn hai người ra ngoài, nhìn thấy bóng lưng vợ chồng Lưu Đại Hữu rời đi, Bành Nam vừa cười vừa nói:
- Tiểu đan tỷ, lúc này hai người tách ra, em sẽ chọc vào một cước.
Lưu Đan tự nhiên biết rõ Bành Nam là có ý gì, nhõng nhẽo cười đánh Bành Nam, hai nữ nhân xinh đẹp náo với nhau cả buổi, làm cho đám đàn ông đi qua đường nhìn thấy chảy nước miếng.
Trở lại trong nhà Lưu Đan, Lưu Đan nấu súp giải rượu cho Tần Mục uống, hai người tắm uyên ương, hết sức vuốt ve an ủi hơn một tiếng mới đi ra ngoài. Tần Mục ôm Lưu Đan, Lưu Đan vùi đầu vào ngực hắn, thẹn thùng đánh lưng Tần Mục vài cái, lời nói không rõ:
- Anh thật là, từ nơi này xem... Nhìn hoa sống, miệng người ta rất nhám.
Tần Mục cười ha hả, chậm rãi đặt Lưu Đan ở trên, chậm rãi cởi bỏ áo tắm của Lưu Đan, nói ra:
- Còn có khác đâu, hôm nay chúng ta đều thử xem?
Mặt mũi Lưu Đan đầy mây đỏ, hai bờ môi ngậm chặt không nói câu nào. Trên mặt đỏ bừng không biết có phải do tắm uyên ương hay là đang xấu hổ, trong ánh mắt của nàng đầy sương mù, một tay bắt lấy bàn tay lớn không thành thật của Tần Mục, nhìn hắn không rời mắt, ôn nhu nói:
- Với anh, em không hối hận!
Nghe được nữ nhân tỏ tình, trong lòng Tần Mục âm thầm đau đớn. Hắn chậm rãi vuốt ve gương mặt Lưu Đan, thở dài nói ra:
- Nhưng mà anh không thể cho em hôn nhân!
Lưu Đan cười vui một tiếng, ôn nhu đánh vào ngực Tần Mục, nói ra:
- Lúc ban đầu em đã nhận ra rồi, kết hôn cũng không cần, chỉ cần anh tốt với em là được, không phải sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thanh Quan
Qua Nhân
Thanh Quan - Qua Nhân
https://isach.info/story.php?story=thanh_quan__qua_nhan