Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Tộc
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 148: Ngu Hải Lan. (Hạ)
V
ô Tấn bỗng dưng quay đầu lại, tìm khắp nơi xung quanh, sương mù bao phủ mặt biển rất nhanh, vừa rồi còn có thể trông thấy mặt biển tối đen như mực, mà bây giờ đã không còn trông thấy mặt biển, khắp nơi đều là sương mù mênh mông, giống như đang che giấu một loại ác thú, tựa như có một đôi mắt hung ác trốn sau sương mù đang chăm chú nhìn bọn hắn, bốn phía tràn ngập khí tức nguy hiểm.
Một loại dự cảm bất an mãnh liệt dâng trào trong lòng hắn, hắn la lớn với mọi người:
- Mọi người chú ý cảnh giới!
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một bóng ảnh thuyền cực lớn giống như quỷ thuyền đột nhiên xuất hiện từ trong sương mù dày đặc, xuất hiện ở mạn thuyền của bọn họ, sượt qua con thuyền lớn, chỗ gần nhất của hai chiếc thuyền chỉ cách nhau không đến một trượng.
- A!
Một gã thủ hạ dựa vào mạn thuyền bên phải gần đấy, hét thảm ngã xuống bong thuyền, trước ngực hắn cắm một mũi tên.
Ngay sau đó lại có một tiếng hét thảm vang lên, mũi tên này lại do Vô Tấn bắn ra, một bóng đen từ mạn thuyền bên cạnh rơi xuống, ngã xuống bong thuyền, đây là tên địch nhân đầu tiên từ trên thuyền đối diện nhảy sang.
Đám hải tặc của Phượng Hoàng hội đều có kinh nghiệm phong phú, tất cả mọi người đều ngồi xổm xuống, giơ cung nỏ lên bắn về phía con thuyền dày đặc bóng người đối diện, những tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, có năm sáu người trúng tên rơi xuống biển, nhưng vẫn có hai người kịp nhảy lên boong thuyền của bọn hắn.
Vào thời khắc nguy cấp này, Trần Anh nhào người về trước, thân ảnh nhanh như bay, giống như một con chim én xẹt qua mặt nước, nàng nhảy dựng lên từ trên bong thuyền, hai tay sắc bén đâm ra, hai cây thủy thứ đồng thời mạnh mẽ đâm xuyên qua trái tim đối phương, Trần Anh lạnh lùng rút thủy thứ dính máu ra, hai thi thể liền mềm oặt ngã xuống bong thuyền.
Nhưng Trần Anh vẫn không dừng lại, nàng liếc mắt, thấy một chiếc ván gỗ rất dài vươn tới, phía dưới tấm ván có móc sắt sắc bén, một khi bị móc phải, hai chiếc thuyền sẽ khó lòng tách ra, giữa lúc động tác ám sát địch nhân mau lẹ, thân thể mềm mại của nàng lại dùng một tư thế có độ khó cao nhảy dựng lên, một cước đã tới gần tấm ván gỗ, tấm ván gỗ còn chưa kịp móc vào thuyền đã bị đá rơi xuống mặt biển.
Phản kích sắc bén ác liệt của Phượng Hoàng hội khiến cho địch nhân từ bên thuyền đối diện chuẩn bị nhảy lên thuyền thoáng chốc đình trệ, trong tích tắc đình trệ này, một ngọn sóng cồn cao như núi lại đẩy tới, khiến cho của hai chiếc thuyền lại bị đẩy ra khoảng cách ba trượng.
Hai mươi mấy tên hải tặc của Phượng Hoàng hội nắm lấy cơ hội này, vội vàng lao đến bên cạnh mạn thuyền bên phải, dùng thân thể giữ vững mạn thuyền, bắn tên về phía đối phương, cung nỏ phía đối diện cũng bay tới như châu chấu, vèo vèo qua đỉnh đầu bọn họ.
Vô Tấn hơi thiếu kinh nghiệm, hắn là người cuối cùng lao đến đằng sau mạn thuyền, nhưng tên nỏ của hắn lại sắc bén ác liệt nhất, trong nháy mắt, hắn đã một hơi bắn ra bốn mũi tên, bắn trúng hai gã trên cột buồm, hai gã này kêu thảm từ trên cột buồm nặng nề ngã xuống.
Đúng lúc này, những người khác mới bắn tên ra, mấy tên hải tặc xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, không thể tưởng tượng nổi tốc độ lên dây cung của hắn lại nhanh như vậy.
Cục diện bị động lập tức được thay đổi, từ đột nhiên tập kích biến thành hai chiếc thuyền giằng co, hai chiếc thuyền chạy song song trong sương mù dày đặc, song phương đều dùng tên nỏ bắn nhau.
Thân ảnh của Ngu Hải Lan cũng xuất hiện, nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng, dáng người nhẹ nhàng nhanh nhẹn, một tay mang theo hòm thuốc, nhanh chóng xử lý vết thương cho ba gã huynh đệ bị trúng tên, cắt mũi tên, trừ độc, cầm máu, băng bó, động tác vô cùng thuần thục.
Đúng lúc này, Vô Tấn nhận ra chiếc thuyền đối diện lại chính là một trong ba chiếc thuyền hàng của Đông Lai thương hội mà bọn họ trông thấy lúc hoàng hôn hôm nay, chúng vẫn theo dõi hành tung của mình.
- Vô Tấn!
Trần Anh quay cuồng đến trước mặt Vô Tấn, nói khẽ với hắn:
- Ta đã kiểm tra hai thi thể, bọn chúng là hải tặc của Bạch Sa hội…
- Hải tặc của Bạch Sa hội?
Vô Tấn nhướng mày:
- Tại sao bọn chúng lại biết trên thuyền chúng ta có ngân lượng…
Trần Anh lắc đầu:
- Đây không phải cướp bóc nhất thời, Bạch Sa hội từ trước đến giờ chỉ dùng một chiếc thuyền cướp đoạt thương thuyền qua lại, chúng xuất động ba con thuyền như thế này, rất rõ ràng là nhằm vào chúng ta, nhất định có người để lộ bí mật của chúng ta cho bọn chúng.
- Khẳng định không phải tiết lộ!
Vô Tấn cười lạnh một tiếng:
- Bọn chúng chính là người chặn đường mà Thân quốc cữu an bài, từ lúc ở Liên Đảo cảng bọn chúng đã theo dõi chúng ta, đợi đến bây giờ mới động thủ, rất rõ ràng là muốn để chúng ta tưởng rằng Tề Vương đã hạ thủ, thảo nào dọc đường đi lại yên bình như vậy.
- Nhưng người của chúng ta quá ít, tiếp viện của Phượng Hoàng hội còn chưa tới, nếu như hai chiếc thuyền khác bao vây chúng ta thì phiền toái.
Hai người đều trầm mặc, thân thể lắc lư theo con thuyền, trong bóng tối, hai chiếc thuyền vẫn hăng hái chạy song song với nhau, nối tiếp nhau trong sóng biển điên cuồng.
Sương mù dày đặc càng ngày càng nồng đậm, trên mặt biển xung quanh trắng xoá một vùng, vùng biển này là hải ngoại của Lai Châu, có nhiều hòn đảo, đá ngầm rậm rạp, thuyền đi trong sương mù như vậy cực kỳ nguy hiểm, nhưng giờ phút này chẳng còn ai quan tâm, thuyền lớn sớm đã thoát khỏi đường biển, hăng hái tiến về phương đông còn chưa biết phương hướng.
Thời gian dần dần trôi qua, chiến sự hơi bình ổn, thuyền địch bên phải mạn thuyền, bất chấp nguy hiểm theo ngày theo đuôi, đã bị bỏ rơi hơn hai mươi trượng, nhưng mặt khác hai chiếc thuyền còn lại đã đuổi theo, lúc ẩn lúc hiện trong sương mù dày đặc, bọn chúng tạo thành hình chữ “Phẩm” vây quanh con thuyền, tựa như ba con báo săn, phối hợp ăn ý với nhau, từng bước đuổi con mồi vào lò sát sinh của bọn chúng.
Một gã thuyền viên chạy tới, bẩm báo với Vô Tấn:
- Công tử, phương vị đại khái đã đoán được rồi.
Vô Tấn vui mừng vội hỏi:
- Chúng ta bây giờ đang ở đâu….
- Chúng ta ở ngoài phía đông Lai Châu ước chừng hai trăm dặm, chạy qua Tiểu Tùng Thụ đảo, đã rời khỏi tuyến đường an toàn một trăm năm mươi dặm, phía trước ba mươi mấy dặm chính là Giải Cước đảo.
Lúc này Duy Minh cũng được một gã thuyền viên đỡ từ trong buồng đi ra, hắn say tàu rất nghiêm trọng, sắc mặt trắng bệch, thân thể có vẻ hết sức yếu ớt.
- Vô Tấn, có thể cập bờ Giải Cước đảo một lát không….
Không đợi Vô Tấn trả lời, Trần Anh liền ở một bên lạnh lùng nói:
- Kết cục cập bờ chỉ có một, đó là bị tàn sát, nếu như ngươi không muốn bị đồ sát, hiện tại có thể nhảy xuống biển.
- Ngươi….!
Vô Tấn nghiêm nghị ngắt lời nàng:
- Ngươi nói vậy là có ý gì…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Tộc
Cao Nguyệt
Hoàng Tộc - Cao Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=hoang_toc__cao_nguyet