Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xà Vương Tuyển Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 148: Giúp Ta Lau Người!
Đ
ang đi trên đường, nàng bất chợt thấy hối hận, đáng lẽ nàng không nên theo đến đây. Ô... trông nàng hiện tại bị cái tên nam nhân kia biến thành cái dạng gì thế này?Một lão già bị hói đầu, trên mặt, dưới mũi, còn có hai cái râu mép sơn dương chính hiệu, khi nói chuyện ánh mắt của nàng lại thấy hai cái râu mép đung đưa theo hơi thở của nàng rung lên rung xuống, thiệt là... chướng mắt a. Nàng rõ ràng là một tiểu cô nương, lại bị Cô Ngự Hàn biến thành lão già đầu bạc. Ghê tởm nhất chính là Thương Tuyệt Lệ, hắn ta rõ ràng là một nam nhân, cư nhiên lại có thể biến thành nữ nhân xinh đẹp như hoa. Ấm ức nhất là Cô Ngự Hàn lại tự mình biến thành một mỹ nam quý công tử phong lưu!
Đến góc sau một con phố, rốt cuộc Bối Bối cũng không nhịn được nữa, nàng kéo kéo ống tay áo của Cô Ngự Hàn, hết sức giận dữ hét:”Uy, tại sao biến ta trở nên xấu xí như vậy, còn các ngươi lại biến xinh đẹp như vậy hả, hả?
Rống, nàng phi thường, phi thường không phục, bình thường nàng vốn đã không được đẹp rồi, giờ biến hóa lại càng xấu tệ hơn nữa!
Cô Ngự Hàn nhẹ nhàng kéo lại ống tay áo, ánh mắt của hắn lướt lướt qua khuôn mặt nàng vui vẻ từ tốn nói: ”Tiểu Bối Bối, chú ý thân phận, đừng quên bây giờ nàng là người hầu của chúng ta, không nên tùy tiện kéo tay áo của chủ nhân, nếu nàng không muốn bị phạt.” Hắn đưa con mắt mị hoặc nháy nháy với nàng một cách lẳng lơ.
Bối Bối cắn cắn môi, bóp cổ tay không thôi, nay đã cùng với giặc chung một chiếc thuyền, thân lại là người hầu! Thật không phục, đưa mắt về phía Thương Tuyệt Lệ ở bên kia đang ra dáng mỹ nhân xinh đẹp tao nhã, bất giác nhịn không được, liền nhe răng nói: “Hừ, mỹ nhân là độc, là hồng nhan họa thủy”.
Thương Tuyệt Lệ dở khóc dở cười, khi thấy nàng nghiến răng trợn mắt nhìn hắn, chòm râu nhúc nhích, môi mím chặt lại, nàng thở phì phì, hắn muốn cười cũng không dám cười, ráng nén nhịn xuống, bây giờ hắn đang ra dáng đoan trang, lịch sự, khuê nữ thanh tao.
A... hắn đột nhiên cảm giác đóng giả nữ nhân cũng không phải là chuyện khó chịu gì cho lắm. Thấy hai người họ nhìn nhau không chớp mắt, đứng ở giữa, quả thật Cô Ngự Hàn thấy không vui, ánh mắt nheo lại, chụp lấy bả vai của Thương Tuyệt Lệ, tay hơi dùng sức, làm Tuyệt Lệ cảm thấy tê liệt một bên vai.
”Vương... ”Thương Tuyệt Lệ vội vàng cúi đầu, môi mím lại không dám nhìn Tô Bối Bối nữa, Vương không phải là đang ăn dấm chua hắn với Bối Bối Tiểu thư chứ?
“Nhanh chuyên tâm làm việc của ngươi cho bổn Vương, không mau đem những con chuột đang núp dụ chúng nó đi ra ngoài, không lẽ ngươi muốn đi dạo suốt đêm trên đường hay sao? ” Cô Ngự Hàn không vui, nhếch môi” hừ” nhẹ, con mắt đen buồn bã quét về hướng Bối Bối lúc này đang không hề chú tâm để ý đến phía hắn.
Đang nhìn đông đến nhìn tây, bất chợt Bối Bối cảm thấy lạnh gáy, dường như có ánh mắt mang hơi lạnh chiếu đến, theo bản năng nàng quay đầu lại, chỉ thấy Cô Ngự Hàn đang âm trầm cười lạnh nhìn nàng, cảm thấy không thể nào hiểu nổi cái tên nam nhân gia hỏa này, nàng cũng trợn mắt nhìn lại hắn
Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy qua một lão nhân gia xinh đẹp khả ái râu mép sơn dương sao? Bất giác nàng bĩu môi, quay đầu đi không thèm nhìn hắn. Hừ, hắn đã đem nàng biến thành như vậy, nàng còn chưa tìm hắn để tính sổ, vậy mà còn... hắn muốn nổi điên cái gì nữa đây, thật là không hiểu nổi.
Đang trầm tư mặc tưởng, không để ý, bỗng nhiên tai nàng nghe được tiếng nói nặng nề, vọng lên từ trên đỉnh đầu: ”Tiểu Bối Bối mắt của ngươi đang nhìn hướng nào vậy, không phải là đang đi theo ta sao hả?”
Tiếng nói này nghe quen lắm, đầy giận dữ, và có mùi thuốc súng nồng nặc. Bối Bối dứt khoát che tai lại, nhất định không thèm để ý tới hắn, hắn rỉ tai rất giỏi, nàng cũng.... Sẽ không!
Thấy nàng cự tuyệt phản ứng, hắn nhếch môi cười, nụ cười đầy vẻ tà mị, tốt lắm, cái... tiểu nữ nhân này, đã không thèm quan tâm hắn, lại cùng nam nhân khác nháy mắt ra dấu, hắn đang nói chuyện với nàng, mà nàng cũng không thèm nhìn hắn, tốt lắm, vô cùng tốt a..... làm cho hắn nghiến răng ken két.
“Vương, có người theo dõi chúng ta” Thương Tuyệt Lệ nhẹ nhàng quay đầu, đến gần Cô Ngự Hàn báo cáo, từ ngoài nhìn vào thấy giống như là khuynh thành mỹ nhân ẻo lả dựa vào quý công tử mà nũng nịu.
“Ừ” Cô Ngự Hàn tạm thời không nhìn Bối Bối nữa, mắt hướng về Thương Tuyệt Lệ ra dáng che chở, ôn nhu hữu tình.
Tuấn nam đi cùng mỹ nữ, làm những người đi đường đều quay lại tấm tắc, thật là một đôi nhân tình toàn mỹ.
Bối Bối đi theo một bên, giống như dư thừa, giống như người ta tình nhân đang nói chuyện yêu đương, nàng lại đang làm lão già cản trở...
Thấy bọn họ một lần nữa ra dáng tình ý liên tục, Bối Bối nghĩ thầm, không lẽ đang bắt đầu chuyện “Quốc Gia Đại Sự”
Ánh mắt nàng chợt lóe lên tia hưng phấn, thỉnh thoảng đảo ánh mắt ra phía sau, nhìn những người đang theo dõi. Ách, vậy mà là theo dõi sao, tệ quá vậy, nàng chỉ nhìn thoáng cái là biết liền, huống chi 2 người đang diễn trò uyên ương ân ái-họ đều là cao thủ. Từ từ đi tới, bước đến một khách điếm sang trọng.
“Ta muốn 2 gian phòng hảo hạng”. Cô Ngự Hàn nói nhỏ vào tai nàng.
Rống, tại sao lại sai nàng, giống như nàng là người hầu phải chuẩn bị tất cả cho chủ nhân vậy
Hắn lại chớp chớp đôi mắt phượng, ánh mắt phát ra tia tà khí, uy quyền, vừa như nhắc nhở nàng, phải đáp ứng lời nói của hắn.
Bối Bối mím môi, được rồi, được rồi, nàng hiểu rồi, bước tới trước chuẩn bị cho công tử và tiểu thư hai gian phòng vậy.
Thấy nàng miển cưỡng chạy đến bên quầy đặt phòng, ánh mắt của Cô Ngự Hàn trở nên ôn nhu, có lẽ nàng chưa phát hiện ra rằng, càng ngày nàng càng hiểu hắn, chỉ bằng ánh nhìn, nàng đã hiểu tâm tư hắn, nhất cử nhất động của nàng trong lúc tình tự, nàng đã dần dần chiếm hữu lòng hắn mất rồi.
Bối Bối gõ gõ lên quầy ”Chưởng quầy, cho ta 2 gian phòng hảo hạng”.
“Được rồi” chương quầy ngẩng đầu nhìn lên thấy sau lưng Bối Bối có 2 vị nam thanh nữ tú, ánh mắt tỏ ra vui mừng, cười toe toét cất cao giọng.
“Tiểu nhị, đem 3 vị khách quý này lên gian phòng tốt nhất”
“Đến ngay” Tiểu nhị vắt khăn lên bả vai, vôi vã chạy tới
Bối Bối ấm ức nhìn tên chưởng quỹ, rõ ràng là nàng đang cùng hắn nói chuyện, nhưng ánh mắt hắn chỉ đăm đăm, miệng cười toe toét vào 2 yêu nghiệt nam nữ ở phía sau nàng, hoàn toàn không để nàng vào trong mắt, rống, trời ạ, bề ngoài quan trọng như vậy sao?
Nhất định là sau này nàng phải học hóa trang, tô điểm bản thân cho thực xinh đẹp, tâm thích hư vinh, ai mà chẳng có a.
Nhẹ nhàng xoay người lại. Cô Ngự Hàn cất giọng ôn nhu phân phó: “Phiền ngươi đem cho ta một thùng nước nóng”.
“Ngươi muốn nước nóng làm gì” không hiểu, theo thói quen Bối Bối lên tiếng hỏi, quên mất bản thân hiện tai đang giả trang làm người hầu
Cô Ngự Hàn vẩn ung dung, toát ra vẻ thanh cao, tôn quý cười:”Ngươi tới hầu hạ ta lau người”
“Đi thôi” Quay người hắn buông nhẹ một câu, đơn giả mà lưu loát, sau đó mang theo Thương Tuyệt Lệ đi lên thang lầu. Bối Bối tức giận đến nỗi nói không nên lời, chỉ biết nhận lệnh đi lẽo đẽo theo sau như một tên hầu.
Chỉ là trên đường đi đến phòng, ánh mắt của nàng không tự chủ được nhìn trừng trừng vào bóng lưng của 2 người đi trước.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xà Vương Tuyển Hậu
Bổn Túi Túi
Xà Vương Tuyển Hậu - Bổn Túi Túi
https://isach.info/story.php?story=xa_vuong_tuyen_hau__bon_tui_tui