Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 11: Không Làm Kẻ Ác
K
hi trời sáng, Vân Tranh bị cơn đói đánh thức, đi ra tiền sảnh nhìn thấy Tô Thức đã ngồi trên bàn ăn ngấu nghiến, cả cái quẩy rán to mà nó nhai vài cái đã hết, thấy Vân Tranh đi tới, nhe răng cười một cái coi như chào hỏi rồi lại cắm mặt ăn.
Khi Vân Tranh ăn tới cái quẩy thứ tư thì Hàn Lâm sức cùng lực kiệt xuất hiện, ngồi bịch xuống ghế, cầm bát cháo chẳng cần biết của ai, húp luôn.
- Đồ đệ của đạo trưởng đâu, nó còn nhỏ đừng hành hạ nó. Vân Tranh đủng đỉnh hỏi:
- Thanh Phong về Lão Nha quan rồi, ta bảo nó đi gọi Tiếu Lâm tới, chuyện này rất phiền phức, ngay cả Tiếu Lâm tới cũng chưa chắc giải quyết được gì, Vân Đại, giúp lão đạo với. Hàn Lâm nói vô cùng trịnh trọng:
- Không giúp, Mạnh Sưởng đã chết, quốc gia diệt vong cả trăm năm, lão bà của hắn cũng bị Thái tông hoàng đế siết cổ chết, còn thù hận gì mà không bỏ qua được? Cho nên ta không làm, đạo trưởng cũng đừng làm, ông không lo trên đời này có cái gọi là thiên phạt?
Hàn Lâm thất kinh, không dám tin chỉ trong một đêm Vân Tranh đoán ra được mục đích của mình.
- Kỳ thực không khó đoán, gia tộc ở Thành Đô cần trốn tránh không nhiều, có năng lực bố trí một mảnh đất như thế càng ít. Ta xác định chỉ có gia tộc phỉ tặc Lý Thuận mấy chục năm trước bị tiêu diệt là có khả năng, nhưng nhìn mộc phù dung ở nơi đó, ít nhất đã trồng trăm năm, vậy thì không thể là Lý Thuận, mà là gia tộc Mạnh Sưởng, không phải nhà họ thích phù dung à, tuy có phần võ đoán một chút, nhưng nhìn phản ứng của đạo trưởng là ta khẳng định rồi. Vân Tranh tò mò nhìn Hàn Lâm: - Rốt cuộc thân phận của đạo trưởng là gì? Thù oán trăm năm như thế hẳn là một câu chuyện rất thú vị.
Lục Khinh Doanh nhìn Hàn Lâm một cách ghét bỏ, bát cháo kia là của trượng phu nàng, nén giận đứng lên đi vào bếp nấu bát khác, Vân gia rất ít khi nấu ra cái gì mà lại còn thừa, kéo cả Tô Thức cho hai bọn họ nói chuyện.
Hàn Lâm tâm trạng rất xấu, không để ý xung quanh, lời của Vân Tranh cũng như không nghe thấy.
- Bỏ đi, nếu đạo trưởng không muốn nói thì thôi vậy, nhưng ta nhớ lần trước đạo trưởng nói Lão Nha quan chỉ còn ba người, gia tộc đã lánh đời gần trăm năm như Mạnh gia ắt có thủ đoạn giữ mạng, nếu đạo trưởng ra tay, ta e Lão Nha quan cũng tan tành. Đạo trưởng, sống nên thả lỏng hưởng thụ chút, bỏ đi ít trách nhiệm, đạo trưởng thích ăn ngon, không thấy cơm nước Vân gia ngon quá mức sao? Mấy lần đi lại vẫn quay về đây kiếm cái ăn. Vân Tranh thản nhiên vừa nói vừa xé cái quẩy thứ năm cho vào mồm: - Cho đạo trưởng biết, thực ra không phải đạo trưởng muốn ăn, mà là cổ trùng muốn ăn, nên ta làm món gì, đạo trưởng cũng thấy ngon. Từ hôm đầu tiên tới Vân gia ăn bánh bao nhân thịt, cổ trùng đã chui vào huyết mạch ký sinh rồi, đạo trưởng biết ký sinh là gì không? Là dần dần lớn lên trong thân thể, sống nhờ vào máu thịt của đạo trưởng. Đạo trưởng có thấy Vân gia sạch qua mức không? Đó là vì đề phòng cổ trùng thoát ra còn dễ thấy.
Cái bát cháo trong tay Hàn Lâm rơi xuống đất vỡ tan tành, mặt như người chết rồi: - Ngươi, ngươi hạ cổ trùng vào bần đạo?
Ặc, phản ứng lớn thế, nói vui thôi mà, cổ trùng mà ta nói là con sâu tham ăn trong bụng ông chứ cái gì, đám người này không biết đùa à, Vân Tranh vội vàng đính chính: - Đạo trưởng, ta nói đùa thôi, nhà ta không có cổ trùng gì đâu.
Hàn Lâm vẫn nhìn Vân Tranh không chớp, giọng cực kỳ nghiêm túc: - Ta từng nghe kể về Miêu Cương, về vu thuật đen, trăm năm khó luyện, nhưng luyện thành thì vô cùng khủng bố, có thể thao túng một người mà người đó không hề hay biết. Gần đây trong Lão Nha quan cái gì cũng bất thường, Tiếu Lâm không ngờ lại đi thích một ả xướng phụ, Thanh Phong không muốn về, bị ta đuổi mấy lần mới ủ rũ mà đi, ngươi nói không phải cổ trùng, vậy nguyên nhân là sao?
Ông ta gan không nhỏ, nhưng đối diện với một người coi Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp là trò đùa, người tạo ra thiên phạt, ai dám xem nhẹ?
Người Nam Chiếu giỏi cổ thuật, thứ này nghe đồn xuất hiện từ thời Xi Vưu, có liên quan không nhỏ tới Bài giáo, thủy tổ Bài giáo là pháp sư Trần Tứ Long thời Đường, phi tăng phi đạo, pháp thuật tự thành một phái, pháp thuật cương thi càng quỷ bí vô cùng, thân phận Vân Tranh tới nay vẫn còn điều chưa rõ ràng, nếu y tới từ chỗ đó thì quá khủng khiếp.
- Thứ nhất, không được gọi Hoa Nương là xướng phụ, nàng chỉ là nữ tử có lối suy nghĩ đặc biệt một chút thôi, không phải thứ đồ chơi cho nam nhân. Thứ hai, câu hỏi của đạo trưởng nên tìm Thương Hổ, Thương Báo, họ sẽ có câu trả lời tốt hơn ta. Vân Tranh lau mồm đứng lên: - Thứ ba, ta cũng không có tư cách khuyên bảo người khác, số người ta giết không ít, nhưng sau này ta cố gắng không giết người nữa, đôi tay này để ôm kiều thê, bế ấu tử, ta không thể để nó nhuốm máu thêm, đạo trưởng cứ tùy ý.
Hàn Lâm ngồi im đó không dám đụng vào bất kỳ thứ gì nữa, ánh mắt nhìn Vân Tranh dày đặc nghi ngờ, lẩm bẩm: - Rốt cuộc ngươi là ai?
…. ….
Từ việc làm của lão ông kia thì thấy họ không phải là người xấu, không giết người bịt miệng, thế là vô cùng đáng quý, người ta lương thiện, Vân Tranh tuyệt đối không muốn làm kẻ ác.
Ân tình bát canh gừng đó cần ghi nhớ, cần đáp tạ, tuy trong canh gừng khả năng có thứ gì đó, nhưng người ta làm vậy là vì an toàn của bản thân, không hề quá đáng. Nếu là Vân Tranh, y sẽ giam cầm cả đời người vô tình lọt vào nơi ẩn cư của mình.
Tiếu Lâm có ơn với y, hai sư đồ Hàn Lâm cũng đi năm trăm dặm tới cứu viện, ân tình đó Vân Tranh đều nhớ trong lòng, nhưng vì ân tình mà làm việc không có nguyên tắc, Vân Tranh cho rằng như vậy là không đúng.
Vân Tranh ăn xong bắt đầu dạy Tô Thức học, sau khi kiểm tra cơ sở toàn học của nó, phát hiện vô cùng lộn xộn, không có chút hệ thống nào, đành phải dạy từ đầu.
- Tiểu Thức, bài học hôm nay của đệ là học thuộc khẩu quyết phép nhân, cái này với đệ không khó, đến giờ cơm tối ta sẽ kiểm tra, không thuộc là xui xẻo đấy. Khẩu quyết của Vân gia khác với những thứ đệ đã học trước kia, lát tìm Vân Nhị lấy bảng biểu mà học.
Lục Khinh Doanh đang kẻ ô trên bản đồ, thấy Vân Tranh đã dạy xong về phòng, hỏi nhỏ: - Sao nhanh thế, thời gian còn nhiều mà.
- Chỉ cần thế thôi, ta chỉ hướng dẫn, còn sau đó để nó tự học, trẻ thông minh nên để tự tìm tòi, không nên gò ép. Phu nhân, bỏ chuyện tìm kiếm Đạo hương nguyên đi, ta lo mang tới họa sát thân cho họ, nàng thấy bộ dạng của Hàn Lâm rồi đấy, Lão Nha quan và Mạnh Sưởng nhất định có thù oán không thể hóa giải.
Lục Khinh Doanh nghe vậy thì thất kinh, vội vàng cuộn bản đồ lại, định đốt đi, nàng đã tìm ra ba chỗ khả nghi rồi.
Bỏ qua chuyện phiền não, Vân gia bắt đầu gây dựng gia nghiệp ở Thành Đô, Lục Khinh Doanh và Tịch Nhục, Lam Lam ra sức mua kén tằm, chuẩn bị đại nghiệp ươm tơ của mình.
Lương quản gia tới Thành Đô, bải phỏng Vân Tranh cùng đưa tiền hoa hồng, thấy Vân gia đang tưng bừng tuyển mộ thợ, rộng rãi điều mười thợ ươm tơ tới cho Vân gia sai bảo.
Khác với Vân gia, Lương gia đang giảm bớt quy mô đầu tư vào tơ lụa, chuyển dần sang mậu dịch biên cảnh, nay thương đội mậu dịch của Lương gia đã có ba cái, mỗi cái có đội lừa ngựa không dưới trăm con.
Thông qua mậu dịch này, Lương gia riêng năm nay đã mua cho triều đình 1200 thớt chiến mã, được triều đình vận chuyển tới ác chiến khu.
Xuất phát từ tôn kính với binh sĩ ở biên cương kháng địch, Vân Tranh thậm chí bỏ đi sáu thành lợi nhuận, nên lần này số tiền Lương gia đưa tới không nhiều.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2