Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Bảng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 146: Giao Phong (3)
T
riệu Thụy Bình liếc Lạc Lâm, tham lam nói:
- Cô là thứ gì mà dám nói chuyện kiểu đó với ta? Có biết tôi là ai không?
Lạc Lâm cố nén chán ghét, nói:
- Tôi mặc kệ ngươi là ai, tóm lại tôi không cho ngươi ăn hiếp Tiểu Thúy. Ngươi mà mua cửa hàng gì, rõ ràng là cướp trắng!
Nghe Lạc Lâm nói, Triệu Thụy Bình và mấy tên theo đuôi ngửa đầu cười phá lên:
- Ha ha ha ha ha ha!
Triệu Thụy Bình ngông cuồng nói:
- Tôi cướp rồi sao? Trong huyện Hình Đường này không có chuyện gì là tôi không dám làm. Cô không muốn bán chứ gì? Được, khỏi bán, vì bây giờ lão tử sẽ đập nát nó. Hắc Mao, hành động đi, ra ngoài kéo tấm biển kia xuống.
- Rõ!
Dương Tiểu Thúy sốt ruột hét lên:
- Ngươi dám!?
- Chống mắt xem ta có dám hay không.
Triệu Thụy Bình sải bước đi ra cửa, chỉ vào tấm biển Kim Bích Huy Hoàng, la lên:
- Hắc Mao, hành động!
Tiếng ầm ĩ vang bên tai, trong tiếng cười càn rỡ của Triệu Thụy Bình, bảng hiệu Kim Bích Huy Hoàng bị gỡ xuống, chặt thành mấy mảnh.
Mấy cái đuôi mang theo búa, gậy sắt, nghe Triệu Thụy Bình ra lệnh thì hành động nhanh nhẹn. Bảng hiệu bị đập nát, bọn chúng quay sang pha lê cửa kính, đập phá không chút sợ hãi.
Dương Tiểu Thúy phát điên rống to:
- Không, các ngươi không thể đập phá! Nếu còn đập phá tôi sẽ báo cảnh sát!
Dương Tiểu Thúy vùng thoát Lạc Lâm ngăn cản lao lên ngăn đám người kia lại.
Triệu Thụy Bình vênh váo nói:
- Tránh sang một bên đi. Dương Tiểu Thúy, tôi đã cho cô cơ hội, là cô không nhận. Giờ muốn lão tử không đập? Được, miễn cô đồng ý ngủ với lão tử thì lão tử xem như không có chuyện gì xảy ra.
Mấy năm nay Triệu Thụy Bình ức chế lệ khí đều bộc phát ra. Triệu Thụy Bình ỷ vào mình là anh ruột của Triệu Thụy An bắt đầu ngang ngược lên, gã muốn cho mọi người biết ai là bá chủ ngầm của huyện Hình Đường. Trước kia Triệu Thụy Bình chịu nhục trước Tạ Minh Hạo giờ gã trút ra hết.
Lạc Lâm hét to:
- Lưu Phong, ngươi có còn là nam nhân không? Nếu ngươi là nam nhân thì hãy ngăn bọn họ lại!
- Câm miệng đi tiện nhân, chuyện của tôi không cần ngươi nói.
Lưu Phong cười nịnh:
- Triệu đại thiếu gia đập hay, nên đập nát nơi này ra, tôi sớm gai mắt nó, ha ha.
- Kẻ bất lực, hèn gì Tiểu Thúy không cần ngươi!
Lạc Lâm trừng Triệu Thụy Bình:
- Ngươi hãy kêu người của mình dừng lại, tôi đã báo cảnh sát. Nếu ngươi còn dám càn rỡ có tin là tôi kêu cảnh sát bắt ngươi không? Tôi làm trong đài truyền hình huyện, nếu ngươi không dừng lại tôi sẽ tố cáo ngươi lên đài, khiến người sau lưng ngươi đều mất mặt.
- Đài truyền hình huyện? Ha ha ha ha ha ha!
Triệu Thụy Bình cười dâm:
- Nhớ ra rồi, hèn gì tôi thấy cô quen mắt, ra là biên tập viên đài truyền hình huyện chúng ta. Ha ha ha, lão tử thích nhất chơi danh nhân, sao? Chơi với anh không?
Lạc Lâm trầm giọng hỏi:
- Ngươi... Vô sỉ!
Triệu Thụy Bình ngạo nghễ nói:
- Tôi vô sỉ rồi cô làm gì được tôi? Đập tiếp đi.
Người xung quanh đều thấy cảnh trước cửa Kim Bích Huy Hoàng, càng đừng nói quán than nướng Nhung gia ngay đối diện cửa tiệm. Bọn họ thấy cảnh đó nhưng không ai tiến lên can thiệp.
- Thấy chưa? Súc sinh Triệu Thụy Bình lại bắt đầu gây sự.
- Bà nội nó, đám tôn tử cục công an không biết ra quản lý. Sớm biết Triệu Thụy Bình thế này còn không bằng để Tạ Minh Hạo tiếp tục càn rỡ.
- Kim Bích Huy Hoàng tội nghiệp, Lưu Phong là đồ hèn, không bảo vệ được vợ thì sống làm gì?
Đủ loại bàn tán tức giận vang bên tai, mặt Nhiếp Việt âm trầm đáng sợ. Trong khu quản lý của mình xảy ra chuyện như vậy, bí thư huyện ủy như gã mất hết mặt mũi. Hiện tại đang vào phút mấu chốt chiêu thương đầu tư, nếu mấy nhà đầu tư biết chuyện này sẽ thất bại trong gang tất, Nhiếp Việt còn mặt mũi nào đối diện cơn giận của thị ủy ủy ban thành phố?
Đây là bôi tro trát trấu vào mặt Nhiếp Việt.
Tô Mộc nhỏ giọng nói:
- Lãnh đạo bớt giận. Cháu quen lão bản Kim Bích Huy Hoàng, là người làm ăn đúng đắn, nhưng không biết sao dính vào chuyện như vậy.
- Gì mà dính vào, rõ ràng là khiêu khích, cố ý gây rối, mất mặt Hình Đường chúng ta.
Nhiếp Việt lạnh lùng hỏi:
- Triệu Thụy Bình là ai?
Trịnh Tuyết Mai xen lời:
- Triệu Thụy Bình là anh ruột của chủ tịch huyện Triệu Thụy An. Nghe nói lúc trước nhà Triệu gia nghèo, Triệu Thụy Bình không đi học, nhường cơ hội cho Triệu chủ tịch. Bởi vậy Triệu chủ tịch luôn cảm thấy có lỗi với Triệu Thụy Bình, rất quan tâm hắn.
Nhiếp Việt lạnh băng hỏi:
- Trịnh chủ nhiệm quen Triệu Thụy Bình?
Trịnh Tuyết Mai nhạy bén cảm nhận Nhiếp Việt tức giận, vội nói:
- Tôi không quen Triệu Thụy Bình, chỉ nghe người ta nói về hắn. Từ khi Tạ Văn bị song quy, Triệu Thụy Bình rất càn rỡ trong huyện. Mở công ty, còn rất bá đạo. Triệu Thụy Bình thường mượn danh nghĩa Triệu chủ tịch làm chuyện dơ bẩn. Mấy cái này chỉ là tin đồn, tôi không thấy tận mắt.
- Chỉ là tin đồn? Còn cần thấy tận mắt? Chuyện này chẳng phải ngay trước mắt sao? Thứ khốn kiếp! Tô Mộc, đi theo ta, tôi không tin bọn họ có thể lật trời đổ nước!
Nhiếp Việt đứng bật dậy đi hướng Kim Bích Huy Hoàng.
Tô Mộc, Trịnh Tuyết Mai vội vàng theo sau Nhiếp Việt. Trịnh Tuyết Mai thầm chửi Triệu Thụy Bình, gây sự lúc nào không được lại chọn ngay hôm nay? Đắc tội Nhiếp bí thư là đời tàn, cho rằng Triệu Thụy An có thể một tay che trời sao?
Tô Mộc cười thầm trong bụng, kế hoạch ban đầu không cần sử dụng nữa. Cảnh tượng trước mắt tuyệt hơn Tô Mộc thiết kế nhiều. Triệu Thụy Bình, hãy tự cầu phúc đi. Đốm lửa đầu tiên của Nhiếp bí thư sắp đốt ngươi, dù có là anh ruột của Triệu Thụy An cùng đừng mơ dễ sống, ít nhất sẽ bị phỏng mấy vết sẹo.
Ba người đi qua Kim Bích Huy Hoàng thì đột nhiên trên đường bên cạnh có mấy bóng người lao vào cửa Kim Bích Huy Hoàng, vừa đi vừa hét lên:
- Dừng tay, tất cả đều dừng tay cho ta!
Nhìn có người ra mặt, Nhiếp Việt bước chậm lại, ra hiệu Tô Mộc, Trịnh Tuyết Mai dừng lại. Ba người đứng gần Kim Bích Huy Hoàng xem xét. Xúc động qua đi, Nhiếp Việt tỉnh táo lại suy nghĩ cục diện hiện tại. Với thân phận của Nhiếp Việt nếu lộ mặt chắc chắn giải quyết được việc này, nhưng cũng có nghĩa là chính thức trở mặt với Triệu Thụy An.
Hiện tại trở mặt là thời cơ tốt nhất sao? Đương nhiên không. Trong tình huống không thể nắm chặt toàn cục, Nhiếp Việt muốn vững bước tiến tới. Bây giờ có người ra mặt cho Nhiếp Việt thời gian giảm xóc.
Tô Mộc nhỏ giọng nói:
- Nhiếp bí thư, đừng chấp nhặt với đám người này, tôi đi qua xem thử.
Nhiếp Việt gật đầu. Tô Mộc tiến lên mấy bước, mới rồi bởi vì trời tối đường xa, giờ đến gần Tô Mộc biến sắc mặt.
Chết tiệt, Triệu Thụy Bình, nếu ngươi dám đụng vào bọn họ thì tôi không tha cho ngươi!
Mấy người đi ra can thiệp là chuyên gia trẻ tiểu đội nghiên cứu khoa học trú đóng tại Trấn Hắc Sơn, người dẫn đầu là lão giáo sư Cố Thừa từ đại học thủy sản.
Cố Thừa là ai? Đó là người trong mắt không chấp nhận một hạt cát, nổi tiếng ngay thẳng trong trường đại học. Mấy chuyên gia đi theo Cố Thừa khá trẻ tuổi, là lứa tuổi sôi sục nhiệt huyết. Mấy người đột nhiên gặp chuyện này, không nổi xung lên mới lạ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Bảng
Ẩn Vi Giả
Quan Bảng - Ẩn Vi Giả
https://isach.info/story.php?story=quan_bang__an_vi_gia