Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 146: Chim Trong Lồng (4)
“N
ày, này… Thả tôi ra!” Lăng Vũ Hi nằm mơ cũng không nghĩ ra, bọn họ sẽ đem cô lên một chiếc máy bay tư nhân! “Thả tôi ra! Các người muốn đưa tôi đi đâu?!”
Nháy mắt, cô nhìn thấy cái gã biến thái chết tiệt đó cả người từ trên xuống dưới đều màu đen, mắt kính màu đen, cộng thêm biểu cảm khuôn mặt ‘thối hoắc’, đôi môi mím lại, đang bước lên chiếc máy bay sang trọng kia.
“Có nghe hay không, các ngươi không có có quyền bắt giam tôi! Italia là đất nước có nhân quyền…” Phù phù phù, mệt quá! Hực, một đám đàn ông chết tiệt!
Gã vệ sĩ áo đen ở cửa không quan tâm đến sự giãy giụa và tiếng gào thét của cô, nhấc bỗng cơ thể gầy yếu của cô lên chỉ với một tay rồi đi vào trong khoang máy bay.
Cuối cùng cũng lên máy bay, không bao lâu máy bay liền an toàn cất cánh.
Khoang máy bay lớn như vậy, cả một khoang đều là thiết bị tối tân, người có tiền đúng là người có tiền, thật biết cách hưởng thụ!
Úy Trì Thác Dã ngồi ở phía đầu trên, nhàn nhã vừa đọc tạp chí vừa uống cà phê.
Còn ngồi ở phần đuôi khoang máy bay chính là Lăng Vũ Hi, nhìn tên biến thái chết tiệt nhàn nhã thản nhiên như vậy, giận đến mức không có chỗ để trút, không sợ chết gào lên, “Biến thái chết tiệt—— “
Úy Trì Thác Dã nhăn tít đôi lông mày, kính đen vẫn để gác trên sóng mũi cao.
“Này, đang nói anh đó, tên biến thái chết tiệt!” Lăng Vũ Hi gào lên. Mấy gã vệ sĩ bên cạnh đều quay qua nhìn cô, ánh mắt sắc bén, giống như cô đã xúc phạm đến Chúa của bọn họ.
“Cô Lăng, xin cô hãy tự trọng!” Một trong số vệ sĩ mở miệng nói.
“Muốn tôi tự trọng, thì trước tiên các người cũng nên tôn trọng tôi!” Bọn họ không để ý cô, thì cô cũng chả thèm quan tâm đến họ! “Các người đang bắt cóc! Bắt cóc biết không? Đó là phạm pháp!”
“Ha ha…” Một tràng cười từ trong miệng Úy Trì Thác Dã bật ra. Anh chậm rãi tháo mắt kính xuống, cặp mắt chim ưng hơi nheo lại, “Phạm pháp? Nửa đêm canh ba cô lẻn vào nhà người ta ăn trộm, chẳng lẽ không phạm pháp?”
“A!” Chỉ một câu đã làm cho cô bị á khẩu không trả lời được. Cái gã biến thái chết tiệt này hoàn toàn chẳng phải là người lương thiện gì, đã vậy cô còn ngu ngốc đi cãi lý với hắn? “Chết tiệt! Tôi vẫn chưa có trộm gì! Thế này thật là bất công!”
“Ừ hứ!” Úy Trì Thác Dã hừ lạnh một tiếng, bưng ly cà phê lên hớp nhẹ một ngụm.
“Cảnh cáo anh, thức thời thì thả tôi ra!” Cô vẫn ngông nghênh như trước!
“…” Không có người nào trong khoang máy bay buồn trả lời cô.
“Này, này, này, bị điếc cả rồi à?! Ta muốn kiện các ngươi tội giam giữ người phi pháp! À, còn thêm tội bắt cóc!”
“…” Mấy gã vệ sỹ vẫn giống như tượng đất vậy.
“À… Các người bắt cóc tôi cũng không có lợi gì đâu. Tôi cũng không phải là người nổi tiếng, cũng không phải là con gái nhà giàu, chỉ là một cô gái mồ côi đáng thương nghèo khó. Bắt cóc tôi các người cũng không lấy được tiền chuộc đâu!” Giọng nói hơi yếu ớt một chút, cũng không còn cách nào, người ta không muốn ăn cứng, thì ăn mềm vậy.
“Vậy hãy nói tổng bộ Kingloy ở đâu.” Úy Trì Thác Dã khẽ mở đôi môi mỏng, lạnh lùng ném ra một câu.
Cái quái gì vậy? Muốn cô phản bội tổ chức? Cái tên biến thái chết tiệt này tại sao vẫn chưa chịu từ bỏ ý định? “Tôi không biết anh đang nói cái gì! Cái gì K với không K, KFC thì tôi biết ở đâu!”
“Được lắm, vậy thì cứ từ từ ‘hưởng thụ’ chuyến đi của cô đi.” Giọng nói vẫn lạnh đến mức có thể đóng băng!
“Á… Oan uổng quá, thưa ngài… Tôi thật sự chỉ là một tên trộm đơn thuần, không biết ngài nói K là cái quái gì!” Lăng Vũ Hi chợt véo mạnh vào bắp đùi một cái, đau đến mức chảy nước mắt, cầu xin cũng cầu rồi, nước mắt cũng chảy rồi, diễn cũng giống như thật suýt chút nữa là có thể nhận được giải Kim Tượng!
“…” Bên trong khoang máy bay vẫn yên lặng, không có ai rảnh rỗi ngồi xem ‘diễn xuất kịch tính’ của cô.
“Thôi nào… Các anh phản ứng một chút có được hay không, một mình độc diễn cũng rất mệt mỏi!” Cô xóa sạch vẻ mặt đáng thương kia, aiz, đã biết những tên này đều là những kẻ máu lạnh mà, “Thiệt là, muốn bắt tôi đến đâu, dù gì cũng phải nói cho tôi biết một chút chứ. Thậm chí khi bị kết án, thì cũng phải có một lý do, tối thiểu cũng phải báo cho phạm nhân biết, bị kết án mấy năm, ngồi ở nhà tù nào, phong thủy có tốt hay không, mấy ngày thì có thể đi hóng gió một lần…”
“Giống như khi bác sĩ điều trị cho bệnh nhân, trước khi chết, cũng phải nói cho bệnh nhân biết vì sao mình chết! Nếu không rõ ràng, sẽ chết không nhắm mắt! Các anh không nói gì đã trói tôi lên máy bay, bay đi nơi nào, ra đại dương hay đất liền? Thành nào phố nào? Dù gì cũng báo một tiếng chứ…”
“A Ngạn, đem một sợi dây thừng tới đây.” Úy Trì Thác Dã cau mày, mở miệng cắt ngang câu nói lải nhải càm ràm của Lăng Vũ Hi.
“Vâng, lão đại!” Lâm Ngạn xoay người đi xuống khoang để hành lý. Mặc dù không hiểu ý lão Đại, nhưng có thể rời khỏi đây một lúc cũng tốt. Cái cô Lăng Vũ Hi này thật sự quá càm ràm. Đặc biệt là cái giọng vịt đực dằn vặt giết người kia, giống như âm ma xuyên não vậy!
“À, lấy dây thừng lên dể làm gì vậy?” Cô tò mò hỏi, “Thật là nhàm chán, các ngươi ai cũng thật khiến người ta bực bội! Cũng không chịu nói cho người ta biết sẽ đi đâu, thôi đi, dù gì tôi cũng bệnh nặng mới khỏi, nếu đi đâu quá xa tôi quả thật không có sức đi…”
“…” Trong khoang máy bay tiếng hít thở thay nhau vang lên, có người đãbị chạm đến giới hạn chịu đựng cuối cùng.
“Lão Đại, dây thừng đây!” Lâm Ngạn kéo một cuộn dây thừng rắn chắc từ bên dưới khoang hành lý đi lên.
“Ừ, trói cô ta lại!” Anh thản nhiên nói, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận ẩn giấu trong đó. Cô gái này, hiện giờ đã quá ồn ào!
“A! Này này… Sao lại trói tôi…” Lăng Vũ Hi thét lên chói tai, một loại dự cảm xấu ùa tới, anh ta sẽ không…
Ngay sau đó, người vệ sỹ không quan tâm đến sự phản kháng của cô gái, nhanh chóng trói gô Lăng Vũ Hi lại.
Úy Trì Thác Dã ngồi trên ghế sa lon bọc da mềm mại, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười quỷ quái, “Cô không phải muốn tôi thả cô ra sao?”
Dứt lời, anh nháy mắt ra hiệu với người vệ sĩ.
Đột nhiên, cửa khoang máy bay tự động mở ra, áp suất không khí trong nháy mắt giảm mạnh.
Tiếp theo, lấy tốc độ nhanh như chớp, một gã vệ sĩ dùng hết sức đẩy mạnh một cái, vứt Lăng Vũ Hi ra bên ngoài khoang máy bay!
“A —— “
Tiếng hét vang vọng trời cao trải dài suốt mười vạn tám ngàn dặm. Cô không thể tin, anh ta lại có thể ném thẳng cô ra ngoài như vậy!
“A —— “
Gió lạnh làm nghẹt thở, dây thừng siết chặc cơ thể cô. Cứ như vậy, cô giống như một con chim chết, dựa vào nguồn dưỡng khí ít ỏi, bị treo bay lơ lững trên không …
Chúa ơi! Cứu mạng…
Hu hu hu hu, gan cô cũng bị dọa cho nát rồi, mà hồn cũng bị dọa bay mất, đến mức tè ra quần vì sợ…
Úy Trì Thác Dã, đồ vô lại!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ
Thích tích
Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ - Thích tích
https://isach.info/story.php?story=nhat_duoc_co_dau_nho__thich_tich