Chương 146: Chương 73.4
ditor: Táo đỏ phố núi
May mắn là quán cà phê này dùng vật liệu cách âm tốt nhất. Bởi vì, bình thường đây là chỗ giải trí tiêu khiển của Kiều Trác Phàm ở công ty. Cho nên, những tiếng ồn ào huyên náo ở bên ngoài sẽ không lọt được vào trong này.
Cho nên, cho dù trong quán cà phê này có ồn ào hơn nữa, thì người khác cũng không thể phát hiện ra được.
Còn nữa, đây là quán cà phê chuyên dụng của Kiều Trác Phàm, cho nên cơ bản là sẽ không có camera gì cả.
Chính bởi vì rõ ràng hai điều trên, cho nên Tiếu Bảo Bối mới có thể đưa Tiếu Huyên tới chỗ này để ‘ngồi một chút’!
Cho dù vừa rồi Tiếu huyên không đề nghị tới chuyện uống cà phê, thì Tiếu Bảo Bối cũng sẽ đưa cô ta tới đây.
Từ sau ngày đó trở đi, Tiếu Bảo Bối vẫn luôn nghĩ cách để trừng trị Tiếu Huyên. Nhưng mà ngặt vì Kiều Trác Phàm đưa cô tới Đế Phàm, nên cô vẫn luôn không có thời cơ để ra tay. Dien_dan l3_quy1don^.
Mà bây giờ Tiếu Huyên lại tự mình tìm tới cửa, quả thực là không thể tốt hơn.
“A...” Tiếu Huyên bây giờ, nói gì cũng không nghe vào được nữa.
Bởi vì hai ly cà phê mà Tiếu Bảo Bối đổ xuống, cô ta cảm giác được mặt của mình nóng như bị phỏng rồi.
Lập tức cô ta rất lo lắng cho dung nhan mỹ lệ của mình, có khi nào bị kẻ điên này hủy diệt rồi không.
"Tiếu Bảo Bối, cái con nhỏ bị điên này! Tại sao em lại có thể đối xử với chị như vậy, tại sao em lại có thể đối xử với chị như vậy..."
Tiếu Huyên vừa gầm lên vừa vội vàng tìm khăn giấy để lau mặt của mình.
Sau khi lau xong, cô ta cảm giác được mặt mình rất đau rát.
“Chỉ bằng việc chị đã làm mấy chuyện kia đối với tôi, tôi đối xử với chị như vậy vẫn còn tử tế với chị chán! Nói cho chị biết nha chị Tiếu Huyên, sau này tôi sẽ còn làm những chuyện quá đáng hơn...”
Cuối cùng thậm chí Tiếu Bảo Bối còn cầm cái ly Lam Sơn ở trên tay ném vào bên cạnh Tiếu Huyên.
Cái ly đẹp đẽ, trong nháy mắt lại biến thành một đổng mảnh vụn.
Nhân viên phục vụ kia nhìn thấy trong mắt, đau ở trong lòng.
Phải biết rằng, mỗi một cái ly ở trong quán cà phê này, đều là Kiều Trác Phàm đặt làm theo yêu cầu với số lượng hạn chế. Cái ly Lam Sơn vừa rồi của Tiếu Huyên tuy không quý giá như ly của Tiếu Bảo Bối, nhưng mà cũng có giá trị xa xỉ.
Vậy mà Tiếu Bảo Bối không thèm chớp mắt cái nào, đã đập vỡ tan tành mất rồi!
Nếu như ông chủ thấy được, chẳng phải sẽ tức chết hay sao?
Bởi vì bình thường bọn họ chỉ lỡ làm hư một cái cốc nhỏ ở đây thôi, ông chủ cũng sẽ biết mắng người...
Mặc dù thời gian gần đây nha đầu này được ông chủ đặc xá cho phép đến đây tùy ý uống cà phê. Nhưng mà lá gan của nha đầu này cũng quá lớn rồi?
Chẳng qua khi Kiều Trác Phàm chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, thì trán của anh liền cảm thấy lồi lồi đau.
“Em... Đừng tới đây!” Dien_dan l3_quy1don^.
Sau khi Tiếu Huyên lau mặt xong, mới phát hiện ra Tiếu Bảo Bối vừa rồi đang đứng ở bên cạnh cười cười, giờ đã cầm lấy mảnh gốm sứ vỡ đi về phía cô ta.
Thành thật mà nói, phản ứng quá khích ngày hôm nay của Tiếu Bảo Bối, là điều mà trước đây Tiếu Huyên chưa từng nhìn thấy.
Đều nói những người trung thực, nếu bị người khác kích thích bộc phát lửa giận mới là đáng sợ nhất.
Mà bây giờ, tất cả những phản ứng của Tiếu Bảo Bối đã chứng minh điều này là đúng.
“Bảo Bối, xin em đừng như vậy mà!” Tiếu Huyên
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm - Luật Nhi