Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Nịnh Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 21: Đi Xa!
C
hương thứ hai mươi mốt – Đi xa!
…
Đêm mùa hè, đèn lồng treo trên ngọn cây chiếu xuống mặt hồ ba quang lân lân.
Trong thượng thư phủ yên tĩnh, đại hồ ly lộ ra cái đuôi giống như người cá ở trong nước chậm rãi uốn lượn, hai lỗ tai lông xù trồi trên mặt nước, dưới ánh trăng tựa như tơ lụa thượng đẳng khẽ run rẩy.
Muốn làm một cửu vĩ hồ khỏe mạnh, phải thường xuyên rèn luyện thân thể mới bảo trì được sức lực, tuy rằng trên ly thuyết cửu vĩ hồ sẽ không sinh bệnh, nhưng nếu cứ ở trong phòng ngẩn người, Dạ Vị Ương càng thích tự mình tìm lạc thú, tỷ như bơi lội.
Mùa đông ở dục trì trong phòng ngâm nước nóng, đến mùa hè thì ra hồ nước lộ thiên tùy ý đùa nghịch một phen.
“Vị Ương, ngươi đang làm gì đó?”
Trên bờ truyền đến thanh âm mang theo ý cười của Đại tướng quân, đại hồ ly trồi lên mặt nước hướng bên bờ cười: “Làm gì là làm gì?”
Trên người Lưu Bá Hề mặc thường phục nửa ngồi xuống, cầm khăn lau đi vết nước đọng trên mặt đại hồ ly, chỉ vào tiểu khố màu đen duy nhất Dạ Vị Ương mặc trên người.
“Cái này gọi là quần bơi, khi bơi thì sẽ mặc vào.” Dạ Vị Ương thuận thế bắt lấy cái khăn, ngửa đầu nhìn tuấn dung không chút che giấu của Đại tướng quân, cười hắc hắc nói: “Bá Hề, xuống đây bồi ta bơi đi.”
“Ta không có quần bơi.”
“Ta không ngại! Ha ha ha!” Cửu vĩ hồ vươn lên hai cái đuôi, quấn lấy thắt lưng Lưu Bá Hề trực tiếp đem người túm xuống nước.
Chỉ nghe “phù phù” hai tiếng, Đại tướng quân vừa rồi còn ngọc thụ lâm phong nháy mắt liền biến thành chuột lột.
“Tốt! Hồ ly ngươi a, xem ta như thế nào thu thập ngươi.” Từ trong nước ngôi lên, Lưu Bá Hề bắt lấy đuôi Dạ Vị Ương đem cả người kéo vào trong ngực.
Từ khi bọn họ hòa hảo trở lại thì chưa từng có hành động gì thân mật, trong làn nước lạnh giữa đêm hai thân thể dán vào nhau giống như có sợi dây vô hình buộc chặt bọn họ lại với nhau.
Dạ Vị Ương mở hai tay choàng lấy vai Đại tướng quân, nghiêng đầu tựa vào ngực nam nhân.
Lực đạo trên tay không tự giác siết chặt, Dạ Vị Ương đem thân mình hướng vào người Lưu Bá Hề, cho đến khi thân thể đối phương dính sát vào hắn.
Trong lòng giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, không ngừng ăn mòn lý trí hắn, tại đây trong lúc này Dạ Vị Ương cũng không quan tâm cái gì lý trí.
Ngẫu nhiên tùy ý làm bậy, cũng có thể xem là một loại khoái hoạt.
Cùng người tâm ái thân mật khắng khít, chính là lễ vật ông trời ban tặng cho bọn họ, đã vậy cần gì phải cảm thấy thẹn thùng?
“Mệt mỏi không? Mệt mỏi thì đã mang ngươi đi nghỉ ngơi.” Lưu Bá Hề nhẹ nhàng vuốt ve đại hồ ly, hắn thích bộ dáng Dạ Vị Ương thỏa mãn lại biếng nhác, ở trong ngực hắn cọ cọ, tâm cũng đều bị cọ đến tan chảy.
“Vậy còn ngươi?” Dạ Vị Ương cọ đến nghiện, cố ý sờ nắn, ngẩng đầu liền nhìn thấy Lưu Bá Hề vừa bất đắc dĩ vừa nhẫn nhịn trừng hắn.
“Đừng nháo, sắc hồ ly.” Lưu Bá Hề nâng tay liền hướng cái mông nhỏ Dạ Vị Ương phét hai cái, sắc hồ ly còn nháo hắn, hắn sẽ nhịn không được.
“Ngươi không muốn sao, Đại tướng quân?” Dạ Vị Ương nheo mắt cười, chỉ có khi làm chuyện xấu người này mới giống con hồ ly giảo hoạt, làm cho người khác vừa yêu vừa hận.
“Muốn, ta có thể không muốn sao? Ngươi nhớ lại xem, từ sau khi trở về ta chưa từng chạm vào ngươi, mỗi ngày nhìn ngươi lúc ẩn lúc hiện trước mắt ta, ta đã muốn mang ngươi đẩy lên giường, nghe ngươi gọi tên ta.”
“Muốn đẩy liền đẩy, ta không phải không cho ngươi đẩy.” Dạ Vị Ương cười, ngữ khí cố tình nhấn mạnh niệm ra tên đối phương, “Lưu! Bá! Hề!”
Đại hồ ly xấu xa dùng ngón tay ở trước ngực Đại tướng quân vẽ loạn, Lưu Bá Hề một trận không biết nói gì, hắn cúi đầu cắn lỗ tai Dạ Vị Ương, thanh âm khàn khàn mà áp lực: “Ta không muốn làm bị thương con của chúng ta.”
“Sư phó nói, cái kia… Ngẫu nhiên làm vài lần, sẽ có ích cho thân thể đứa nhỏ, nó sẽ mau lớn.” Dạ Vị Ương nói xong liền đỏ mặt.
Thầm nghĩ trước kia hắn còn là thiếu niên ngây thơ, hiện tại đã bị Lưu Bá Hề làm cho hư hỏng, đúng, chính là bị Đại tướng quân ở trên giường phá hư, hỗn đản này ban ngày thì ngọc thụ lâm phong tiêu sái ôn nhu nho nhã anh tuấn biết bao. Nhưng khi đêm về, lại thích ghé vào lỗ tai hắn thì thầm, khiến hắn trở nên phóng đãng, bắt hắn rên rỉ, lâu ngày tiểu hồ ly lúc trước còn rụt rè hiện giờ liền thật biến thành đại hồ ly mị hoặc nhân sinh.
Dạ Vị Ương thầm nghĩ, này có tính là một loại tu luyện không?
“Thật sự?” Lưu Bá Hề nhẹ giọng hỏi.
Dạ Vị Ương gật đầu: “Giống như cách mọc đuôi trước kia, đứa nhỏ muốn lớn lên, là phải làm cái… cái đó…”
Đại hồ ly nào đó đã bị đẩy ngã giống như ước nguyện. (T~T cầu thịt!!!)
…
…
…
“Bá Hề, nếu cha đứa nhỏ không phải một mình ngươi thì sao?” Dạ Vị Ương cân nhắc một chút hỏi, hắn đưa tay chặn môi Lưu Bá Hề, nheo mắt nhìn nam nhân, “Ngươi không được ghét bỏ tiểu hồ ly, nếu ngươi dám ghét bỏ nó, ta liều mạng với ngươi.”
Đại tướng quân cười hé miệng cắn ngón tay Dạ Vị Ương, hắn cầm lấy bàn tay hồ ly nhẹ nhàng xoa nắn: “Ngốc hồ ly, ta sao có thể ghét đứa nhỏ của mình, mặc kệ tiểu hồ ly có mấy người cha, nó cũng là bảo bối của ta.”
Lưu Bá Hề vừa dứt lời, Dạ Vị Ương liền cảm thấy tê rần, hắn cười méo xệch: “Ngươi sờ xem, nó mới đá ta a, khẳng định là nghe được lời người vừa nói.”
Dạ Vị Ương nằm trong ngực Lưu Bá Hề, hắn rất thích cùng người yêu quấn lấy nhau, hai thân thể ôm chặt không kẽ hở, ngón tay lồng vào nhau, sẽ không tách rời.
“Tiểu hồ ly, nghe được thì càng tốt, sẽ ôn nhu với ngươi hơn một chút, ngươi nhìn xem nó thích ngươi như vậy, cũng không thèm thích ta, làm phụ thân như ta rất ghen tị.” Lưu Bá Hề cúi đầu, đối với cái bụng hơi nhô ra của Dạ Vị Ương chân thành nói.
Ngẩng đầu nhìn thấy Dạ Vị Ương cười đến vui vẻ, Lưu Bá Hề trong lòng đều ngọt, “Vị Ương, ta đời này muốn cùng ngươi một chỗ, nhìn ngươi vui vẻ tâm ta cũng vui vẻ, hạnh phúc của ngươi chính là hạnh phúc của ta.”
“Ngươi ngàn vạn lần không nên suy nghĩ bậy bạ, biết không?” Búng mũi Dạ Vị Ương, Lưu Bá Hề nói: “Ngươi chỉ cần nhớ kĩ, Lưu Bá Hề ta vĩnh viễn yêu ngươi là đủ rồi.”
“Ta cũng yêu ngươi.” Ngồi khóa trên người Đại tướng quân, liền giống như con búp bê lớn, Dạ Vị Ương giang hai tay đem người chặt chẽ ôm lấy.
Trong mắt hiện tia ngọt ngào, tươi cười trên mặt Lưu Bá Hề dần nhạt đi, hắn nhẹ nhàng xoa lỗ tai đại hồ ly, nói: “Qua vài ngày nữa ta phải đi Côn Châu một chuyến, ngươi ngoan ngoãn ở thiên kinh chờ ta được không?”
“Côn Châu?” Đột nhiên nghe được Lưu Bá Hề muốn ly khai thiên kinh, Dạ Vị Ương ngẩng đầu nhìn nam nhân, khó hiểu nói: “Có chuyện gì sao? Phải đi bao lâu?”
Mấy ngày trước hắn chỉ thấy Lưu Bá Hề cùng Tịch Thiên Thương bí mật hội đàm, đại khái chính là sự tình ở Côn Châu đi.
“Lúc trước hoàng thượng phê chuẩn chuyện Côn Châu xây đê chống lũ, bên kia xảy ra vấn đề, ta đi nhìn một chút.” Cúi đầu áp lên trán Dạ Vị Ương, Lưu Bá Hề hạ thấp giọng nói: “Vị Ương, ngươi sẽ trách ta không mang ngươi đi cùng, tự mình đi Côn Châu chứ?”
“Ta là loại người vô cớ gây sự vậy sao? Nếu Côn Châu cần Đại tướng quân ngươi, ngươi nhất định phải đi, nhưng ngươi đi bao lâu?” Dạ Vị Ương tuy rằng rất muốn ở cạnh Lưu Bá Hề, nhưng hắn nhớ rõ những lời trước kia Đại tướng quân từng nói.
Lưu Bá Hề không chỉ là Lưu Bá Hề, mà còn là Đại tướng quân của Thiên quốc.
Thiên quốc có ngàn ngàn vạn vạn dân chúng, có trăm năm cơ nghiệp, cũng có người Lưu Bá Hề sở yêu, tất cả đều cần Lưu Bá Hề bảo hộ.
Lưu Bá Hề lẽ nào không muốn ở lại bên cạnh Dạ Vị Ương? Nếu mở miệng muốn đi Côn Châu, Dạ Vị Ương biết Đại tướng quân nói đi Côn Châu khẳng định là không thể không đi.
Hắn không tiếp tục truy vấn lý do, hắn tôn trọng lựa chọn của Lưu Bá Hề, người này là nam nhân đại nghĩa hào hùng, càng khiến cho Dạ Vị Ương lâm vào khuynh đảo.
Nếu Lưu Bá Hề là người vì ái tình mà mặc kệ sống chết của người khác, hắn sẽ không yêu thương Đại tướng quân như vậy, sớm đã nhào vào ngực Bắc Thần Diêu Quang kia rồi.
Hết chương thứ hai mươi mốt
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Nịnh Thần
Vạn Diệt Chi Thương
Đại Nịnh Thần - Vạn Diệt Chi Thương
https://isach.info/story.php?story=dai_ninh_than__van_diet_chi_thuong