Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mười Ba Lời Nguyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 5 - Chương 144: Hồn Bất Tử ( Mười Ba )
N
ữ quỷ uyển chuyển nhẹ nhàng đi đến trước mặt Đặng Hân, một gương mặt Đặng Hân không thể tưởng tượng được — là kế toán Lâm.
“Kế toán Lâm? Sao lại là chị chứ?” Đặng Hân kinh ngạc hỏi trong lòng.
“Hừm hừm, sao? Sợ rồi? Ta sớm đã nói, đừng có cho rằng được thái tử gia chiếu cố là ngươi đã giỏi. Hiện giờ xem xem ai đến giúp ngươi!”
Đặng Hân nhìn nhìn gương mặt quen thuộc của kế toán Lâm, lại nghe giọng nói xa lạ của ‘nó’, trong lòng suy nghĩ.
“Cô không phải kế toán Lâm.” Đặng Hân đột nhiên nói.
‘Nó’ hơi sửng sốt, tiện đà cười lạnh một cái: “Có phải hay không cũng không còn quan trọng nữa, giờ điều quan trọng là bất luận ta là ai, ngươi cũng đều không thể giữ được mạng.”
Đôi tay lạnh lẽo càng lúc càng bóp chặt vào cổ Đặng Hân.
Trên ngực giống như đang muốn nổ tung vì cơn đau, Đặng Hân bị cảm giác ngạt thở tra tấn đến thống khổ không chịu đựng được, cảm thấy bản thân như đang bị làn nước lạnh như băng vô tình nuốt lấy chỉ có thể vô lực giãy giụa, chỉ có thể tuyệt vọng chờ chết.
Đặng Hân đã đang ngửi được hơi thở của cái chết đột nhiên cảm thấy trên cổ như được giải thoát, tiếp đó là một luồng không khí tươi mới mạnh mẽ tiến vào lồng ngực. Đặng Hân giống như được giải phóng, vô lực ngã xuống nền nhà, há to miệng hít từng ngụm từng ngụm khí lớn.
“Em không sao chứ?” Ninh Tiêu lo lắng đỡ Đặng Hân từ dưới nền nhà lên, trên gương mặt đầy sự lo lắng, Ninh Chấn Hoa bên cạnh cũng thế, còn vú Từ trên gương mặt ngoài sự lo lắng ra, còn đang hoảng sợ vô cùng.
“Aiya, cô ta chạy rồi!” Giọng nói của Bách Phú truyền vào trong tai Đặng Hân, khiến cô ngây ra, trong lòng nghĩ, sao Bách Phú lại ở đây?
“Yên tâm, cô ta không chạy được đâu!” Giọng nói quyết liệt của Mậu Ly truyền tới, khiến Đặng Hân càng thêm mơ màng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Còn chưa đợi Đặng Hân có phản ứng lại, cánh cửa tinh xảo xinh đẹp của nhà Ninh Tiêu đã tự mình đóng lại, một đạo màu đen đen giống như mũi tên sắc nhọn hướng về một góc trống ở phía Nam bay đi.
Khi bắt đầu còn không có gì dị thường, nhưng theo sự tấn công càng lúc càng mạnh mẽ của hắc quang, một tiếng kêu thảm thiết cũng phá vỡ không gian, thê lương truyền tới. Một thân ảnh cao gầy màu đỏ không ngừng rít gào, giống như con dã thú bị thương, khiến người ta kinh hồn táng đởm.
Cuối cùng đã xuất hiện! Thừa dịp thân ảnh màu đỏ bị hắc quang chế trụ, Bách Phú theo lời dặn dò của Mậu Ly trước đó, sớm đã chuẩn bị, đem thứ nước thuốc có trộn lẫn máu của mình tạt vào thân ảnh kia. Thân thể của thân ảnh màu đỏ giống như bị tạt axit, vặn vẹo thân mình theo một cách mà người thường không thể tưởng tượng được, khiến Bách Phú nhìn thấy mà gai hết cả da đầu.
Thân ảnh màu đỏ không tình nguyện bị hút vào trong chiếc bình nhỏ màu đỏ trong tay Bách Phú, cô vui mừng quơ quơ chiếc bình đỏ trong tay, thoạt nhìn tựa như đứa trẻ chiếm được cái kem vậy, khiến Mậu Ly vốn dĩ ít để lộ biểu tình cũng không nhịn được mà mỉm cười.
Đặng Hân đã khôi phục lại như bình thường giờ tái nhợt đứng ở cạnh bên, có chút mơ màng nhìn hai người họ. Bách Phú vội vàng chạy tới, cùng Ninh Tiêu đỡ cô ngồi xuống ghế, hỏi han không ngừng. Ninh Chấn Hoa còn tự mình đi lấy cho Đặng Hân một cốc trà nóng, để giúp cô định thần.
Sau đó, vú Từ vẫn còn trong trạng thái kinh hoảng kể lại cho Đặng Hân nghe, cô làm thế nào mà lại tự xiết lấy cổ mình, cười lạnh như thế nào với họ, rồi cả biểu tình dữ tợn lầm bầm tự nói … …Đặng Hân càng nghe càng đỏ hết cả mặt, càng nghe càng ngượng ngùng, rõ ràng chỉ muốn tìm ngay một cái lỗ để chui xuống cho rồi.
May mà Bách Phú luôn ở bên an ủi nắm lấy tay cô, Ninh Tiêu cũng kịp thời ngắt lời vú Từ đang mải mê tám chuyện để cô bớt ngại.
Vì sự an toàn của Đặng Hân, Ninh Chấn Hoa bèn yêu cầu Đặng Hân ở lại đó một đêm, dù sao trước đây ông cũng từng chịu đựng qua sự thống khổ khi bị quỷ hồn dây dưa. May mà lúc đó có Bách Phú với Trương Dương và Lăng Hạo kịp thời hỗ trợ, nếu không trời biết có chuyện gì.v
Rời khỏi nhà Ninh Tiêu, Bách Phú thấy thoải mái hơn rất nhiều, đã không còn gì có thể uy hiếp cô bạn thân Đặng Hân nữa: “Thứ này phải làm sao đây?” Bách Phú chỉ chỉ chiếc bình màu đỏ trong ngực Mậu Ly.v
“Cứ để ở chỗ tôi trước đã, vì hôm nay là ngày nguyệt thực.” Mậu Ly chỉ lên bầu trời đen thẳm không có ánh trăng, “Nữ tử này mệnh mang cách kỳ lạ, dương khí cực thịnh, cương liệt đến cực điểm. Cho nên chúng ta mới có thể đúng vào lúc giờ âm ngày âm tháng âm là hôm nay, lại vừa hay là ngày nguyệt thực bắt được cô ta. Vì thế chúng ta ba ngày sau khi hồng nguyệt xuất hiện mới có thể hàng phục nó.”
“Hồng nguyệt sao?” Giọng nói Bách Phú giảm xuống, nhớ tới cỗ đau đớn xâm nhập vào tận xương mình, cô lại không đừng được đổ mồ hôi lạnh.
“Có những cơn đau đớn nhất định sẽ phải trải qua, ai cũng không tránh được.” Mậu Ly quay sang Bách Phú, song Bách Phú lại cảm thấy như Mậu Ly đang xuyên qua cô, để nhìn vào một nơi xa xăm nào đó sau lưng mình vậy.
Không thể trốn tránh ư? Thống khổ sao? Bách Phú cúi đầu, có chút ngơ ngẩn, bất lực vì không biết ngày mai rồi sẽ thế nào.
*
Bất luận có muốn hay không, thì ngày hồng nguyệt xuất hiện vẫn cứ đến gần. Lần này, Bách Phú lại không ở nhà như lần trước nữa, mà cùng Mậu Ly đi tới một căn nhà nhỏ độc lập ở ngoại ô. Nơi này dân cư thưa thớt, trong phạm vi mấy trăm mét đều không có người ở.
Màu sắc của căn nhà nhỏ này cũng là màu đỏ, thoạt nhìn thấy rất được, sau lại thấy có chút cổ quái.
Mậu Ly gật đầu với Bách Phú một cái, rồi đi lên lầu trước. Bách Phú không chút nghĩ ngợi cũng đi lên theo, song lại bị Mậu Ly nhìn vô cùng khách khí, kiên quyết ngăn lại: “Bách Phú, cô cần một mình ở dưới. Tôi sẽ ở trên làm phép… …tôi vẫn sẽ luôn hết sức để giúp đỡ cô.”
“A… …” Bách Phú không tình nguyện đồng ý, che giấu không được sự mất mát trong lòng. Cô kỳ thực không hề muốn ở dưới này một mình, cứ nghĩ đến những thống khổ sắp phải chịu đựng, cô lại không nhịn được mà co gối bó lại thành một khối.
Sớm biết thế này đã không đến đây! Bách Phú trong lòng thầm nói, uể oải không thôi. Nhìn bầu trời bên ngoài đang bị mây đen che phủ, trong lòng thầm mong hồng nguyệt kia cũng như vậy mãi bị che phủ theo.
Song thứ gì đến vẫn phải đến, hồng nguyệt vẫn đẹp đẽ xuất hiện. Theo đó, là sự thống khổ không cách nào chịu đựng nổi của Bách Phú. Mồ hôi như nước mưa tuôn ra thấm ướt quần áo cô, Bách Phú đáng thương chỉ có thể co quắp lại, nắm chặt hai mắt thân hình không ngừng run lẩy bẩy.
Bản thân Bách Phú đương nhiên không thể thấy được, sau lưng cô lại đã xuất hiện những vết sẹo sâu tới tận xương kia, giống như những cái miệng rộng đang hé mở, muốn nuốt hết mọi vật vào trong đó.
Còn một thứ Bách Phú cũng không thể biết được, đó chính là một tầng sương mờ đỏ đang che phủ lên vết hồng tâm nơi trán cô, từng chút từng chút xâm chiếm vào bên trong.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mười Ba Lời Nguyền
Kiya.s
Mười Ba Lời Nguyền - Kiya.s
https://isach.info/story.php?story=muoi_ba_loi_nguyen__kiya_s