Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Tiểu Lang Trung
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 145: Củ Sâm Trăm Năm
N
ghê mẫu hạ rèm xuống, cẩn thận sai kiệu phu đi tới một góc phố vắng người, lúc này tuyệt đại đa số mọi người còn đang nhìn cả về sân trước nha môn, người Nghê gia đang bận rộn chạy qua chạy lại làm giường mêm để đưa Nghê Nhị về nên không chú ý tới một cái kiệu rời đi.
Kiệu dừng lại, kiệu phu rất biết ý tự giác đứng sang một bên vừa để canh gác vừa để ở bên trong thoải mái nói chuyện.
Nghê mẫu thu lại đau thương trong lòng, cố gắng mỉm cười thân thiện:
– Tả phu nhân, đại lang nhà phu nhân chưa thành thân phải không?
– À, cái này, đúng là chưa …
Lương thị cười ngượng, nhi tử tuổi này mà chưa thành gia thất là lỗi của phụ mẫu, áp lực của bà rất lớn:
– Mấy hôm nay lão thân quan sát, đại lang nhà phu nhân tướng mạo khỏi phải nói, thực sự là vạn dặm mới có một, con người cũng nhiệt tình lương thiện, đặc biệt là y thuật, nhi tử lão thân coi như là đại phu có chút danh tiếng ở Hợp Châu này, xưa nay không coi lang trung khác vào đâu, nhưng lần này khen đại lang không ngớt miệng, nói rằng từ nay không dám nhận là y thuật số một Hợp Châu này nữa.
Nghe người ta khen nhi tử, Lương thị như nở hoa trong lòng:
– Lão thái thái quá khen, đại lang nhà ta đúng là thành thật, lại tốt bụng, hàng xóm láng giềng ai cũng khen hết.
– Đúng thế đấy, lão thân nhìn mà hài lòng vô cùng, đáng tiếc, lão thân chỉ có hai đứa nhi tử không ra gì, tới tuổi này còn làm lão thân nhọc lòng, tôn nữ lại quá nhỏ, nếu không đã tới nhà kết thân rồi.
– Vâng, tiếc là đại lang không có phúc ấy.
Lương thị hồi hộp suy đoán, chẳng lẽ Nghê mẫu định giúp mai mối cho nhi tử mình, nếu Nghê mẫu làm mai, hẳn là không tệ:
– Tuy không thể kết thành thông gia, nhưng lão thân thực sự thích đứa bé này, cho nên muốn nói với phu nhân vài câu trong lòng, nhắc nhở một chút. Tức phụ nhà phu nhân phải tuyển cho thật kỹ, đừng quá qua loa mà ủy khuất đại lang. Không nhưng nhân phẩm bề ngoài tốt, đoan trang hiền huệ, tam tòng tứ đức, còn một chuyện không thể xem nhẹ, tính ra còn quan trọng hơn mấy điều trên nữa.
Lương thị vội hỏi:
– Là gì?
– Môn đăng hộ đối.
Nghê mẫu đưa tay ra nắm lấy tay Lương thị, vỗ nhè nhẹ:
– Lão thân biết, Tả gia không phải nhà tầm thường, là dòng dõi thư hương, có thân phận địa vị, chọn tức phụ tuy không cần nhà đại phú đại quý, cũng không thể kiếm thôn cô sơn dã được, phải không?
Câu này nói trúng nỗi lòng Lương thị rồi, Tả Quý luôn tự xưng quan hoạn thế gia, dòng dõi thư hương, mà họ chỉ có độc nhất một nhi tử, phải kế thừa hương hỏa của Tả gia, cho nên yêu cầu nhi tức phụ cực cao. Nhưng nhìn nhi tử tuổi ngày một lớn, mà nhi tức phụ chẳng thấy đâu, đôi khi nóng lòng tới miệng cũng mọc nhọt, có điều nhà quá nghèo đừng nói khuê nữ vọng tộc, dù là nữ nhi nhà dư dả cũng chẳng cưới nổi, giống Tang gia kia vậy.
Lương thị thầm thở dài trong lòng, âu sầu thể hiện ra ngoài mặt.
Nghê mẫu lấy ra một cái hộp son dài, đặt vào tay Lương thị:
– Lão thân vốn có ý giúp đại lang xem xét nhân duyên tốt, lại sợ già rồi mắt kém nhìn không chuẩn, đại lang không thích, cho nên tự phu nhân vất vả tìm kiếm thôi. Lão thân chỉ có chút này, nếu nhìn trung cô nương nhà nào đủ tiểu chuẩn, trong tay nhất thời không dư dả, có thể bán đi, đón nhi tức phụ xứng tâm như ý về.
Lương thị hốt hoảng đẩy ra:
– Không được, lão gia nhà ta nói..
– Phu nhân nể mặt thu lại đi, đại lang giúp con ta làm chứng, cứu nó một mạng, nửa đời sau ta mới có chỗ dựa vào, lòng cảm kích không thôi, cả ngày nghĩ phải báo đáp ra sao ân tình này, nếu không lòng không yên được. Nhưng lão gia nhà phu nhân không nhận lễ, nên ta mới tìm phu nhân, vì chúng ta đều cùng là mẹ, năm xưa lão thân từng vì hôn sự của nhi tử mà lo lắng, nên biết nỗi khổ trong đó mà nam nhân ưa thể diện không biết. Đại lang là đứa bé tốt như thế, phải có được nhi tức phụ xứng đáng mới được, cũng không uổng công phu nhân nuôi nấng chăm bẵm.
Lương thị bị thuyết phục rồi, cảm kích lắm:
– Đúng thế, có điều …
– Ta biết Tả lang trung không thu lễ, phu nhân tự thu không cho ông ấy biết là được mà.
– Nhưng mà …
– Phu nhân, đại lang tuổi này rồi chưa cưới tức phụ đi, để một vài năm nữa, có đi dạm hỏi người ta sẽ nghi ngờ trong lòng liệu có ẩn tình gì thì lúc đó cưới được tức phụ tốt càng khó khăn. Hơn nữa phu nhân tuổi càng cao, không mong sớm ngày bế tôn tử à?
– Cái đó, ngày nào cũng muốn.
Lương thị gật đầu.
– Đúng rồi, lão thân năm xưa cũng vậy đấy..
Nghê mẫu biết chuyện đã thành một nửa rồi:
– Không vì cái gì khác, vì hương hỏa Tả gia cũng nên nhanh nhanh lo liệu việc này rồi, cho nên phu nhân cứ nhận đi, đến lúc đó sính lễ không đủ, có thể giấu lão gia nhà phu nhân tặng nó, nhi tức phụ về nhà rồi, gạo nấu thành cơm, nhìn tôn tử mũm mĩm đáng yêu, còn giận sao nổi nữa, phu nhân đâu phải là vì bản thân, tất cả là vì Tả gia thôi mà.
Những lời này Lương thị thấy yên tâm, đúng thế quan trọng là bà không vì bản thân mà vì Tả gia, lúc đó không ai trách được:
– Lão thái thái nói phải, vậy xin đa tạ hào tâm của lão thái thái, khi tìm được nhi tức phụ vừa ý, nhất định mời lão thái thái uống rượu hỉ, để hai đứa chúng kính rượu người.
– Tốt tốt, vậy cứ quyết định như thế đi, tranh thủ giấu nó.
Nghê mẫu đưa một thứ trong ống tay áo cho Lương thị.
Lương thị không mở ra xem, nếu là thứ có thể cưới được nhi tức phụ vừa ý, nhất định là đáng tiền, nên cẩn thận cất cái hộp vào lòng:
– Đa tạ lão thái thái, ta đi đây.
Vén rèm nhìn ra ngoài, cẩn thận không để ai nhìn thậy mình, Lương thị như ăn trộm vội vàng xuống xe, hai tay cứ ôm chặt trước ngực, đi nhanh về nhà, tới phòng ngủ đóng kín cửa lại mở cái hộp ra xem, tức thì sững sờ, là một củ nhân sâm như tiên ông râu trắng, theo trượng phu mở hiệu thuốc bao nhiêu năm như thế, xem như cũng có chút kiến thức, củ sâm này rễ chính như cánh tay trẻ nhỏ, thân rễ dài như cổ nhạn, râu phiêu phiêu, bên trêm điểm xuyết hạt nhỏ như trân châu, toàn thân thơm ngát, e tới cả nghìn năm không chừng.
Lương thị biết thứ này ghê gớm lắm, đừng nói là cưới một tức phụ, cho dù mua thêm một trạch viện, nha hoàn cũng dư rồi, lòng vừa mừng vừa sợ, thứ này quá giá trị, sợ trượng phu không tha mình, chạy loạn khắp cả phòng, lật chăn mở tủ, cảm thấy giấu đâu cũng không an toàn, cuối cùng nhìn vào cái bô tróc hết sơn để ở cuối giường.
Cầm cái bô nước tiểu lên, Lương thị nghĩ cất ở đây là an toàn nhất, xưa nay toàn là do bà đổ bô, cọ rửa, trượng phu trừ khi ban đêm đi vệ sinh thì không bao giờ đụng vào, người khác càng không đụng, không gian dưới đáy bô rộng, giấu củ sâm vào không thành vấn đề.
Lương thị kiếm mấy tấm giấy dầu, bọc thật kín củ sâm, bọc liền mấy lớp, trong nhà còn có cái bô nữa, không dùng, nhưng không nỡ vứt đi, vừa vặn đem dùng, lấy ra, tháo đáy, so sánh hai cái thấy to hơn, liền lấy cưa, dù sao chẳng cần thật kín, chỉ cần đồ không rơi ra là được.
Phí hết công sức mới cưa được đáy bô nham nhở như chó gặm, trán Lương thị mượt mồ hôi, miễn cưỡng xem như chế ra được đáy thứ hai cho cái bô, cất bọc sâm vào, dùng búa đóng chặt. Cầm bô lên lắc, gõ mấy lần, đáy mới vẫn không rơi ra, lại sợ nước bên trên lọt xuống, vào bếp múc nước đổ vào, một lúc sau không thấy lọt nước mới yên tâm.
Mang về đặt góc phòng ngủ, lùi lại mấy bước, nhìn cái bô gỗ sơn đỏ bong cả mảng mà vô cùng hài lòng, như nhìn thấy nhi tức phụ tương lai vậy, vết nhăn trên mặt cũng giãn ra mấy phần.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Tiểu Lang Trung
Mộc Dật
Đại Đường Tiểu Lang Trung - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_tieu_lang_trung__moc_dat