Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Đạo Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 145: Trong Nước Đấu Hổ
Đ
ỗ Hà tăng thân pháp lên tới cực hạn, trong đáy lòng thầm mắng mình chính là hỗn đản! Vốn đã sớm phát hiện ở gần bên có lão hổ qua lại, còn đi vội vàng như thế, không cẩn thận chút nào.
Kỳ thật điều này cũng không trách được hắn, với tình hình lúc đó, là một nam nhân huyết khí phương cương, có thể nhẫn nhịn rời khỏi đã là một chuyện không dễ dàng, làm sao còn bận tâm tới mặt khác?
Hiện tại hắn chỉ trông mong mình kịp thời đuổi tới, tránh thảm kịch nhân gian phát sinh.
Đi tới ven bờ hồ, nhìn thấy Dao Trì công chúa đang bơi nhanh về phía hắn, ở sau lưng nàng có một đầu bạch ngạch mãnh hổ đang xông tới.
Kỹ năng bơi của Dao Trì công chúa không tầm thường, nhưng bạch ngạch mãnh hổ cũng không kém, khoảng cách song phương càng lúc càng gần.
Đỗ Hà thấy Dao Trì công chúa tạm thời không có nguy hiểm gì, trong nội tâm nhẹ nhàng thở ra, lâm nguy bất loạn, giờ phút này trong tay hắn không có vũ khí sắc bén, trong nước lại càng khó xoay sở, nếu chính diện thật khó thể chống đỡ với mãnh hổ, đôi mắt liếc nhìn xung quanh, chợt thấy bên cạnh không xa có một khối cự thạch cao tới hai trượng, một mình hắn đứng ngay ven hồ trong lòng chợt động, lập tức nhảy lên cự thạch, từ trên cao nhìn xuống dưới quát:
- Dao Trì công chúa, qua bên này!
Dao Trì công chúa trong lúc bối rối nghe được tiếng người kêu gọi, trong lòng biết rõ mình không cách nào bơi nhanh hơn mãnh hổ, cũng quyết định thật nhanh bơi về hướng thanh âm truyền tới.
Nhìn thấy cự ly không sai biệt bao nhiêu, Đỗ Hà mãnh liệt nhảy lên trực tiếp bay vọt lên không trung, hai chân đạp lẫn nhau, di động hơn trượng lập tức xuất ra công phu Thiên Cân Trụy, từ trên cao bay xuống đem bản thân mình xem như viên đạn pháo đánh thẳng tới bạch ngạch mãnh hổ.
Thời gian cùng cự ly của hắn tính toán thật thỏa đáng, hai chân đúng lúc giẫm lên sau lưng mãnh hổ.
Mãnh hổ là súc sinh, đối mặt một kích trầm trọng như thế làm sao chịu được, nhất thời bị Đỗ Hà nhấn chìm xuống đáy hồ, tóe lên mảng lớn sóng nước.
Nước hồ lạnh băng thấu xương khiến hắn nhịn không được rùng mình, nhưng giờ khắc này căn bản không có thời gian cho phép hắn suy nghĩ nhiều, lão hổ là bách thú vương, tuyệt đối không chỉ đơn giản như vậy đã bị hắn tiêu diệt, phải nhanh chóng giết chết nó. Nếu không hắn chỉ dựa vào một mũi tên dưới loại tình huống này thật khó lấy được phần thắng.
Thừa lúc mãnh hổ bị chìm xuống, Đỗ Hà dùng cánh tay kháp lấy cổ nó, bò lên sau lưng nó, tránh né khỏi hổ trảo cường lực dùng tay còn lại nắm chặt mũi tên hướng ngay cổ họng nó mạnh mẽ đâm vào.
Mũi tên xuyên qua yết hầu mãnh hổ, máu tươi không ngừng phun ra ồng ộc từ miệng vết thương, Đỗ Hà không ngừng dùng lực đâm mũi tên vào sâu hơn, mãnh hổ bị thương càng thêm điên cuồng, không ngừng lắc lư giãy dụa.
Sức lực mạnh mẽ tới mức cơ hồ vung bay Đỗ Hà, hắn biết rõ lúc này nếu buông tay ắt sẽ xui xẻo, vì vậy mặc kệ tất cả, hai tay ôm chặt cổ mãnh hổ, ngón tay bám chặt lông bờm nó nhất quyết không buông ra.
Đỗ Hà cũng không có được thần lực đả hổ như Võ Tòng, nhưng lực lượng của mãnh hổ ở trong nước lại giảm đi rất nhiều.
Mãnh hổ hiển nhiên vừa sợ vừa giận dữ, như phát điên không ngừng ***g lộn trong hồ, thân thể của Đỗ Hà đều bị nó vung lắc dữ dội, nhưng hai tay của hắn nhất quyết không rời khỏi cổ nó, khiến mãnh hổ cũng không cách nào vung lắc hắn.
Một người một thú đại chiến dưới hồ nước không ngừng.
Trên mặt hồ yên tĩnh bỗng nhiên nổi lên từng cơn sóng lớn mãnh liệt, phảng phất như trời trong nắng ấm nổi lên sóng thần bão tố. Phảng phất như hai đầu giao long thời thượng cổ hồng hoang đại chiến, sinh tử liều mạng.
Nói là giao đấu sức lực cũng xem như quá xem trọng Đỗ Hà.
Trong tay hắn nếu có vũ khí sắc bén, mãnh hổ cũng không là gì trong mắt hắn, nhưng hôm nay hắn đánh tay không, làm sao có thể đấu sức với mãnh hổ?
Điều duy nhất hắn có thể làm là kẹp cứng nó, ghim xuống nước để cho nó không cách nào táp được chính mình.
Đấu hồi lâu, mãnh hổ giãy dụa ngày càng yếu ớt.
Trong lòng Đỗ Hà chợt động, vừa mừng vừa sợ.
Hắn nghĩ tới cuộc chiến giữa sư phụ mình cùng Thủy Mẫu Âm Cơ.
Thủy Mẫu Âm Cơ là một trong những nhân vật địch thủ mạnh mẽ nhất của Sở Lưu Hương, nếu như Sở Lưu Hương quang minh chính đại đấu chiến với nàng, không tiếp nổi nàng mười chiêu, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng Sở Lưu Hương lại đánh bại nàng, là lợi dụng thuật bơi lội đánh bại nàng.
Sở Lưu Hương dẫn dụ nàng vào trong nước, muốn dùng nước ngăn cản chưởng lực tan vỡ bia đá của nàng, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện Thủy Mẫu Âm Cơ ở dưới nước không thể hô hấp, vì vậy chơi gian lận giống như bạch tuộc bám chặt ôm cứng Thủy Mẫu Âm Cơ, không cho nàng hô hấp, kết quả suýt nữa khiến cho nàng bị ngộp chết trong nước.
Nếu không phải dòng nước mắt trước khi chết của Thủy Mẫu Âm Cơ khiến Sở Lưu Hương động lòng thương hương tiếc ngọc, chỉ sợ Thủy Mẫu Âm Cơ đã biến thành tuyệt thế cao thủ đầu tiên bị chết đuối trong nước.
Tình hình hiện tại không khác gì trong tiểu thuyết, chỉ có điều Sở Lưu Hương ôm một mỹ nhân nhi, mà hắn lại ôm một đầu lão hổ. Mỹ nhân nhi cần hô hấp, lão hổ cũng cần hô hấp, mà hắn cùng Sở Lưu Hương lại khác, trong người có Ngũ Khí Quy Nguyên tâm pháp, đã luyện thành cách hô hấp thần bí, hắn ở trong nước hô hấp cơ hồ chẳng khác gì trên bờ.
Nghĩ tới đây tinh thần hắn đại chấn, đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng dưới thân xông lên.
Nguyên lai đầu nghiệt súc này giả chết, ý định thừa lúc Đỗ Hà lơi lỏng mà xông lên mặt nước để hô hấp.
Đỗ Hà trừng mắt, quát một tiếng, tay dùng sức đem đầu mãnh hổ nhấn xuống đáy hồ.
Khí lực của hắn tuy kém xa mãnh hổ, nhưng mãnh hổ không cách nào giãy dụa lâu trong nước, tự nhiên không duy trì được bị dìm trở xuống.
Đỗ Hà đem hết toàn lực quấn chặt lấy nó.
Một thân ảnh từ xa xa nhìn tới, trong mắt tràn đầy vẻ không sao tưởng tượng nổi.
Nguyên lai Dao Trì công chúa chạy thoát lên bờ, kinh hồn chưa định, chỉ thấy được sóng lớn dâng cao trên mặt hồ, trong lòng biết Đỗ Hà đang vật lộn với mãnh hổ trong nước, máu tươi cũng dần dần tràn đầy mặt hồ.
Dao Trì công chúa không phân biệt được là máu của Đỗ Hà hay của mãnh hổ.
Chờ thêm một lát, thấy Đỗ Hà còn chưa nổi lên, đáy lòng nàng lo lắng lại nhảy xuống nước, muốn trợ giúp hắn một tay, nhưng thấy tư thế oai hùng của hắn, cũng không khỏi lộ ra kinh ngạc.
Cảm thấy được lực lượng của mãnh hổ ngày càng yếu bớt, giờ phút này Đỗ Hà cũng không dám chủ quan, không hề buông tay, nhấn sâu mũi tên ngay cổ nó càng thêm sâu hơn, mũi tên đã xâm nhập phân nửa cổ họng nó.
Nhưng mãnh hổ vẫn nửa chết nửa sống giãy lên, hiển nhiên đã sắp không xong.
Qua một hồi lâu, thẳng đến khi tin chắc mãnh hổ đã chết hẳn, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra, mang theo mãnh hổ nổi lên mặt nước.
Hắn ngửa trên mặt hồ, thở hổn hển, tứ chi truyền đến cảm giác đau nhức.
Cuộc đấu này đã lấy hết khí lực của hắn.
Dao Trì công chúa bơi tới bên cạnh hắn, cười nói:
- Đa tạ ngươi đã cứu ta!
- Không có gì!
Đỗ Hà nói một tiếng, quay đầu nhìn qua, đồng tử trong mắt co rụt lại, Dao Trì công chúa vẫn không mảnh vải che thân, lúc trước ở xa xa nhìn xem nhìn không được rõ ràng, nhưng hiện tại họ chỉ cách nhau vài thước, da thịt nàng trắng như bạch ngọc, gò má tinh xảo động lòng người, đôi môi anh đào, cùng đôi gò ngực mãnh liệt đều thu hết vào đáy mắt hắn.
Dao Trì công chúa thấy vẻ dị thường trong mắt Đỗ Hà, cũng giật mình bừng tỉnh, hét lên một tiếng thối lui ra sau, đưa tay che ngực, Đỗ Hà âm thầm nuốt nước bọt, đem áo ngoài đã ướt sũng ném qua.
Dao Trì công chúa choàng lên người, sau đó mới nhích tới gần. Nàng lần đầu tiên lõa lồ trước mặt người khác, trên mặt đỏ hồng, thẹn thùng, nhưng chỉ thoáng qua cũng không tiếp tục để ý.
Tượng Hùng quốc nữ tử ở loại sự tình này vẫn khai mở hơn người Đường triều.
- Chúng ta lên bờ thôi, quá lạnh!
Gió rét thổi tới, Đỗ Hà nhịn không được rùng mình, vội vàng vận công chống cự, nhưng bởi vật lộn với mãnh hổ, nội tức tiêu hao không còn lại bao nhiêu, căn bản không hiệu dụng, không khỏi có chút hâm mộ Dao Trì công chúa.
Dao Trì công chúa chỉ mặc chiếc áo khoác ướt sũng nhưng vẫn tự nhiên, tựa hồ không cảm thấy rét lạnh.
Dao Trì công chúa cũng hiểu được Đỗ Hà không quen, liền gật đầu.
Đỗ Hà đi về bên trái, Dao Trì công chúa chợt nói:
- Bên này, y phục của ta bên kia!
Nguyên lai nàng đặt quần áo ở bờ bên kia, khó trách lên bờ vẫn không mặc lại quần áo.
Hai người đi tới cạnh bờ, Đỗ Hà lôi mãnh hổ ném lên bên cạnh. Lúc này mới nhận ra nó nặng khoảng gần ba trăm cân. Hiện tại hắn cũng không quản chuyện này, bị đông lạnh đến run rẩy, cởi bỏ quần áo ngoài, chỉ lưu lại chiếc quần cộc bên trong, không ngừng nhảy mạnh giữ ấm.
Dao Trì công chúa đi qua một bên mặc lại quần áo.
- Đón lấy!
Khi nàng quay lại trên người chỉ mặc quần áo trong che giấu thân thể, áo khoác cùng khăn quàng cổ đều ném cho Đỗ Hà.
- Cái này…
Đỗ Hà có chút ngại ngùng, hắn chưa từng khoác qua quần áo của nữ nhân, huống chi trong loại tình huống bây giờ. Y theo lẽ thường nam nhân phải che chở nữ nhân, nhưng hôm nay trái lại hắn để cho nữ nhân nhường y phục cho hắn.
Dao Trì công chúa hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, không khỏi liếc mắt:
- Tình nguyện chết cóng cũng cần sĩ diện?
Đỗ Hà thật sự bị lạnh không chịu nổi, bị nàng kích một câu cũng chui vào bụi cỏ mặc áo của Dao Trì công chúa, khoác khăn quang cổ da gấu. Khăn quàng cổ mang theo hương thơm ngọc lan nhàn nhạt, làm trong lòng hắn rung động, trong đầu suy nghĩ lan man, xuất hiện thân ảnh động lòng người của Dao Trì công chúa, vội vàng lắc đầu gạt bỏ tà niệm đi ra ngoài.
Đi tới bên hồ, Dao Trì công chúa đã không có ở đó, hắn liền gọi vài tiếng.
Xa xa nghe được tiếng đáp lại, Dao Trì công chúa dắt một con ngựa đi tới, bên trên treo thật nhiều con mồi, không kém hắn chút nào. Bên phải còn một chút củi khô, hẳn mới thu nhặt chưa lâu.
Đi tới bên cạnh, Dao Trì công chúa nhìn Đỗ Hà, híp mắt cười trêu ghẹo:
- Nhìn không ra, người mặc quần áo này lại thành tiểu mỹ nhân.
Đỗ Hà có chút ngại ngùng trừng mắt liếc nàng.
Hai người tìm nơi tránh gió, đốt đống lửa, dựa giá gỗ phơi quần áo cùng sưởi ấm.
Dao Trì công chúa lấy một đầu thỏ rừng trong số những con mồi nàng săn được, xuống hạ nguồn lột da tẩy trừ nội tạng, xuyên qua cành cây nhọn, gác lên giá gỗ bắt đầu nướng.
Đại Đường Đạo Soái
-- o --
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Đạo Soái
Đạo Soái Nhị Đại
Đại Đường Đạo Soái - Đạo Soái Nhị Đại
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_dao_soai__dao_soai_nhi_dai