Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Biết Vị Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 145: Gặp Lại Cố Nhân
T
ại một ngôi nhà trong kinh thành, một người già nua đang mặc cả với một người khác, lát sau hắn nhận lấy hai thỏi bạc rồi lấy từ trong lòng ra một xâu chìa khóa đưa cho người kia, sau đó cười tủm tỉm, chậm rãi đi tới tửu quán ở ngã tư đường.
Dọc đường có người chào hỏi” Chương lão đầu nhi, chủ nhà ngươi lại ra ngoài sao? Chắc là được thưởng không ít tiền phải không, sao không mời ta uống một chén?”
‘Làm gì có tiền, chỉ là thân thích ở nhờ mấy ngày mà thôi” Chương lão đầu nhi cam đoan thề thốt” nhà không có người ở cũng không nên, ta cũng là muốn tốt cho gia chủ mà thôi. Lão đầu nhi ta mỗi tháng nhận có mấy chục văn tiền, không đủ để ăn cơm lấy đâu ra mà uống rượu” miệng nói, chân lại nhắm hướng tửu quán thẳng tiến
“Hừ, lão đầu nhi keo kiệt” người nọ cũng chỉ nói giỡn mà thôi, phất tay áo bỏ đi
Chương lão đầu nhi vừa đi vào tửu quá không lâu, trên đường xuất hiện một chiếc xe ngựa bình thường, đến trước cửa nhà thì dừng lại. Một phụ nhân từ trên xe nhảy xuống rồi đưa tay đỡ một người tứ chi vô lực, nửa ôm nửa dìu đưa vào nhà
Trung niên nam tử vừa nhận chìa khóa từ chỗ Chương lão đầu liền chuyển rất nhiều vật dụng từ trên xe xuống, cùng phụ nhân kia mang vào nhà.
Hai người vừa chuyển đồ xong, lại có một chiếc ngựa khác dừng trước cửa, một nữ tử nhảy xuống xe, bế theo một nữ tử khác, nói với trung niên nam tử vài câu rồi đi vào nhà. Phụ nhân xoay người đóng cửa, cùng nhau vào trong.
Tòa nhà có hai sân, cũng không rộng lắm lại nằm ở một góc hẻo lánh trong knh thành. Ở sân thứ nhất có núi giả, có một dòng suối nhỏ chảy ngang, hậu viện còn có một gốc cây đại thụ, khung cảnh thanh lương u tĩnh.
Sân thứ hai chia làm hai sân đông tây. Trong gian phòng ở phía đông viện, một nữ nhân đang nằm ngủ say trên giường khắc hoa. Gió thổi qua cửa sổ lật giở những trang sách trên bàn, thanh âm này đã làm nữ tử giật mình,” ưm” một tiếng rồi mở mắt. Đầu tiên nàng mờ mịt nhìn màn lụa màu xanh, kinh ngạc ngơ ngác hồi lâu, sau đó nhìn khắp phòng đánh giá một lượt rồi mới ngồi dậy, rời giường.
“Tiểu Trúc cô nương, tỉnh rồi sao?’ phụ nhân nghe động tĩnh liền đẩy cửa đi vào
“Ân.” Lâm Tiểu Trúc nhìn phụ nhân cười hỏi” ta nên gọi ngươi thế nào?”
Phụ nhân ngẩn người. Nàng từng chấp hành vô số nhiệm vụ, các cô nương khi thi hành nhiệm vụ, tuy biết công việc của mình nhưng lần đầu tiên ở nơi xa lạ, đối diện với người xa lạ sẽ có kinh ngạc, còn đề phòng mình. Mà cô nương trước mắt, dù lần đầu hấp hành nhiệm vụ lại trấn tĩnh như thể nàng vẫn sống ở đây, cũng coi mình như người trong nhà. Nàng không khỏi tò mò đánh giá Lâm Tiểu Trúc” ngươi gọi ta là Viên Tam Nương là được”
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu, đưa mắt nhìn cuốn sách đang bị gió thổi tung, đây là cuốn Đông du ký nàng mượn của Viên Thiên Dã mấy ngày trước, viết về phong thổ của Đông Việt quốc
Rất dễ hiểu là được mang từ Viên phủ tới, điều này làm nàng rất hài lòng.
Viên Tam Nương thấy Lâm Tiểu Trúc không hỏi gì nữa thì đi ra ngoài, lát sau bưng một chậu nước vào đặt trước mặt Lâm Tiểu Trúc” cô nương rửa mặt đi”. Lâm Tiểu trúc có chút bất ngờ, xem ra làm nhiệm vụ cũng có cái hay, ít nhất có thể làm một thiên kim tiểu thư, thử cảm giác được người khác hầu hạ
“Cảm ơn, đặt trên ghế đi” nàng cũng không thể để Viên Tam Nương hầu hạ, cùng là người làm như nhau, không ai cao quý hơn ai
Viên Tam Nương cũng không khách khí, đặt nước lên cái đôn cạnh gường.
Lâm Tiểu Trúc khom người, đang tính đưa tay lấy khăn lau mặt nhưng khom lưng được một nửa, nàng liền ngây ngẩn cả người. Phản chiếu trong chậu nước là một gương mặt xa lạ, mắt hạnh mũi huyền, mày như liễu, hoàn toàn không phải là khuôn mặt của nàng. Theo bản năng, nàng đưa tay vuốt mặt, hình ảnh trong chậu nước cũng lặp lại y chang.
Viên Tam Nương thấy vậy liền giải thích” Tam Nương đã hóa trang cho cô nương. Dù sao cô nương cũng là người đi theo bên cạnh công tử, càng ít người thấy dung mạo thật càng tốt. Lát nữa Chu Nhu cô nương đến học trà nghệ cũng xin cô nương nói năng thận trọng, không nên nói gì về bản thân mình. Ngươi cũng nên chọn cho mình một cái tên để giới thiệu với Chu Nhu cô nương” e là Chu Nhu cũng là cái tên giả nha.
Lâm Tiểu Trúc nghĩ vậy, cũng hài lòng với sự an bài như vậy
Viên Thiên Dã càng làm việc cẩn trọng, sự an toàn của nàng càng cao, nàng cũng không muốn ngay lần đầu làm nhiệm vụ đã bị bại lộ thân phận, sau này bị chú ý.
Lâm Tiểu Trúc trầm ngâm một lát rồi nói” vậy gọi là Diệp Thanh đi”
“Tên rất hay, diệp nhi thanh thanh, đó không phải là trà sao? Vậy Diệp Thanh cô nương rửa mặt đi, khuôn mặt của ngươi có rửa cũng không ảnh hưởng gì” Viên Tam Nương đưa tay vào chậu nước, vò khăn rồi đưa cho Lâm Tiểu Trúc
Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, có chút buồn cười liếc Viên Tam Nương một cái. Nàng vốn muốn xem kỹ dung mạo lúc này một chút, mà Viên Tam Nương cứ muốn nàng rửa mặt như muốn nàng tự kiểm chứng chất lượng dịch dung không bằng.
Lâm Tiểu Trúc nhận khăn, tinh tế lau mặt, hơi nước mát lạnh đem lại cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái làm cho nàng chút choáng váng do ảnh hưởng của thuốc còn sót lại cũng biến mất.
Thả khăn vào bồn nước, đứng lên đi đến bên bàn trang điểm, nhìn vào gương đồng thấy đúng như lời Viên Tam Nương nói, trải qua tẩy rửa, khuôn mặt của nàng vẫn không có vấn đề gì.
“Thứ tốt.” Lâm Tiểu Trúc vươn tay, xoa mặt mình, chỉ cảm thấy xúc cảm tinh tế, như là sờ vào mặt mình, tò mò hỏi” dùng cái gì làm vậy?da người sao? là do Viên Tam Nương làm sao?’
Dù nàng đã dịch dung, dung mạo thanh lệ trở nên quyến rũ nhưng đôi mắt to trong suốt tràn ngập tò mò và hồn nhiên vẫn không thể che lấp được. Ánh mắt của nàng làm Viên Tam Nương mềm lòng, cười đáp” sao có thể là da người được, chỉ là dùng một ít vật liệu mà thôi,cũng không phải ta làm, ta không có bản lãnh đó. Còn vì sao mà làm thì ta khuyên cô nương nếu muốn sống lâu thì nên biết ít thôi. Chúng ta chỉ cần để ý việc mình làm, không nên hỏi nhiều”
“Đa tạ Tam Nương dạy.” Lâm Tiểu Trúc đứng lên, chỉnh đốn trang phục hành lễ. Dù là lần đầu gặp mặt Viên Tam Nương nhưng nàng nói vậy cũng vì muốn tốt cho mình, tình này không thể không nhớ.
Viên Tam Nương thở dài nói” đầu năn nay người biết tốt xấu không nhiều lắm, cũng may ngươi là một trong số đó” nói xong bưng chậu nước đi ra ngoài.
Lâm Tiểu Trúc đứng dậy đi ra cửa, mới phát hiện nơi này là một phòng xép.Gian bên ngoài có đủ giường chiếu, còn có cả màn che, xem ra là nơi ở của Viên Tam Nương.
Bên ngoài sân, cổ thụ rợp bóng làm cho ánh mặt trời cũng dịu lại, xen lẫn tiếng nước chảy róc rách và hoa cỏ xum xuê cùng làn gió phất phơ làm cho người ta có cảm giác vui thích.
Lâm Tiểu Trúc đột nhiên hoảng hốt, khi nàng đi vào thư phòng Viên Thiên Dã là buổi trưa, mặt trời đã lên cao, mà lúc này mặt trời chỉ chếch về phía tây có một chút, có thể thấy được nàng ngủ mê không quá một canh giờ. Điều này cũng có nghĩa nàng vẫn còn ở kinh thành.
Viên Tam Nương vừa tạt chậu nước vào chậu hoa, đang tính về phòng cất thì nghe ngoài viện có tiếng gõ cửa
“Đến đây.” Nàng tiện tay buông chậu xuống rồi đi mở cửa
“Viên Tam nương, Chu Nhu cô nương đến đây, muốn thỉnh giáo trà nghệ. Không biết cô nương nhà ngươi có rảnh không?’ thanh âm thanh thúy vang lên
“Diệp Thanh cô nương, người xem?” Viên Tam Nương quay đầu hỏi Lâm Tiểu Trúc
“Cho mời Chu Nhu cô nương.” Theo lời Viên Thiên Dã, nàng biết nhiệm vụ lần này rất cấp bách, hơn nữa nàng cũng không muốn ở không, luôn muốn có việc gì đó để làm, Chu Nhu này đến rất đúng lúc”
“Chu Nhu cô nương thỉnh.” Viên Tam Nương lên tiếng.
Một nữ tử tầm mười tám, mười chín tuổi, khuôn mặt xinh đẹp được một nha hoàn dìu vào trong. Nàng đưa mắt nhìn quanh sân một ca, sau đó dừng lại trên người Lâm Tiểu Trúc, đánh giá một chút rồi nghiêng người thi lễ” sau này còn phải làm phiền Diệp Thanh cô nương”
“Không cần đa lễ.” Lâm Tiểu Trúc cười đáp lễ, trong mắt hiện lên tia nghi hoặc. Tuy khuôn mặt nàng kia rất xa lạ, nhưng hình dáng cùng cử chỉ nói chuyện lại rất quen thuộc, chẳng lẽ là vị cô nương nào đó trong tam ban ở sơn trang?
Điểm qua những nhân vật nổi bậc ở tam ban, trong đầu nàng đã có đáp án. Chu Nhu này chắc là Chu Nhị Ny rồi
Nghĩ tới đây, nàng cũng hiểu ra. Viên Tam Nương dịch dung cho nàng có lẽ sợ khi mỗi quân cờ gặp chuyện không may sẽ làm ảnh hưởng tới những người khác, làm cho địch nhân có thể thông qua một người mà tóm gọn cả nhóm. Chu Nhị Ny được dạy dỗ tỉ mỉ như vậy chắc là sẽ đưa đi làm sủng cơ cho vị quan to nào đó, nàng muốn được an toàn, tốt nhất là không nên để Chu Nhị Ny nhận ra mình
“Hai vị cô nương, mời sang bên này” Viên Tam Nương thấy hai người chào hỏi xong liền lên tiến dẫn đường đi về phía tây viện.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Biết Vị Ký
Tọa Chước Linh Linh Thủy
Biết Vị Ký - Tọa Chước Linh Linh Thủy
https://isach.info/story.php?story=biet_vi_ky__toa_chuoc_linh_linh_thuy