Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Giới Vĩnh Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.9 - Chương 7: Lên Voi Xuống Chó
"T
ôn Lập, nghe rõ chưa?"
Giọng Vọng Long nghiêm khắc vang lên, Tôn Lập ngẩn người: "A?"
Vọng Long tức giận: "Ngươi nghĩ gì hả?! Bản tọa vừa giảng giải về cách vận dụng kỳ môn trận, liên quan đến sinh tử của tất cả mà ngươi không nghe?"
Sùng Trọng lo lắng, Sùng Kim và Sùng Mạch mừng thầm, cả hai vẫn hi vọng Điền Anh Đông được chống lưng sẽ thăng tiến chứ không phải Tôn Lập.
Dù gần đây thái độ của họ mềm đi nhiều nhưng vì quan niệm ăn sâu nên vẫn thích Điền Anh Đông hơn.
Nếu vì ban nãy lơ đãng mà gã bị Vọng Long hất ra, đổi Điền Anh Đông vào thì hay nhất.
Sơn động có thể có Tam nhãn độc hỏa tích đã chết, khả năng nối với tầng thứ nhất phía dưới không cao, có thể tự nhiên được công lao, lại có quan hệ với Vọng Long, nếu thay bằng Điền Anh Đông thì tương lai y có thể sẽ vươn lên áp chế Tôn Lập.
Tôn Lập bị Vọng Long mắng, không sợ tí nào, khiến Vọng Long càng không vui.
"Sư thúc, có thể lui sang bên nói chuyện không?"
Tôn Lập muốn giữ danh dự cho Vọng Long nhưng y hừ lạnh: "Có gì không thể nói thẳng mà phải lén lút thế?"
Tôn Lập kiên trì: "Sư thúc, xác thực không tiện..."
Vọng Long hừ lạnh: "Nói đi, phải nói!"
Hiền nhân cảnh đệ thất trọng cường giả, tâm niệm vừa động khí thế bột phát.
Sùng Kim và Sùng Mạch vui hẳn.
Tôn Lập im lặng, nhặt một viên đá lên vẽ.
Gã vẽ ra một bộ phận của trận pháp, La Hoàn cho biết hai nét khắc trận pháp, gã vẽ ra một, vẽ xong gã hơi dừng lại thì Vọng Long biến sắc.
Y nhận ra trận pháp trong kỳ môn trận nhưng y đã dùng thủ đoạn đặc thù che đi mà sao tiểu tử này nhận ra!
Vọng Long cho rằng mình bị mạo phạm.
Tôn Lập từ từ vẽ ra đường nét trận pháp quan trọng.
Vọng Long mắt lóe tinh quang, phẫn nộ thấy rõ, giẫm nát trận pháp mới được vẽ ra!
"Cút về! Gọi Điền Anh Đông đến đây."
Tôn Lập ngạc nhiên, gã tưởng Vọng Long vốn thực dụng, thấy nét khắc trận pháp rồi tuy không thích nhưng cũng sẽ cân nhắc.
Không ngờ Vọng Long lại đuổi gã!
Sùng Kim và Sùng Mạch hớn hở.
Vọng Long mắng: "Sùng Kim, đưa y về cho Sùng Bá trông coi!"
Tôn Lập ngẩn người, Sùng Trọng thất vọng: "Sư thúc, giá...".
"Ngậm miệng!" Vọng Long mắng, không khí rung lên, sóng khí cuốn tới, cát bay tung tóe.
Sùng Trọng run lên, không dám nói thêm nửa câu.
Vọng Long đích xác thực dụng nhưng là cường giả có hạng của Tố Bão sơn, trước đó Điền Anh Đông chống lệnh nhưng khéo léo nên y không phát tác.
Nhưng cơn giận đích xác tích lũy lại.
Đến Tôn Lập thì gã lại chống lệnh, hai người từng gặp nhau một lần, Vọng Long cho là gã “được chiều nên kiêu”, cậy có chút "giao tình" mà dám hỗn xược, tất phải trừng phạt.
Các nhân tố tích lũy lại, Vọng Long mới đuổi Tôn Lập về.
Kỳ thực Tôn Lập đã cân nhắc đến "danh dự" của y, vẽ ra trận pháp thì bọn Sùng Kim không hiểu, Vọng Long chỉ cần gọi gã qua bên bàn luận là có thể giải quyết nhưng y chợt nổi giận.
Tôn Lập không thể chịu lép như Điền Anh Đông, tựa hồ đây là kết quả tất nhiên.
Sùng Kim dẫn Tôn Lập về, Tôn Lập cũng giận, Vọng Long quả thật không biết tốt xấu là gì.
Chúng nhân thấy gã bị đuổi về, đều lấy làm lạ, Sùng Kim bảo Sùng Bá: "Sư thúc dặn ngươi trông coi y."
Chúng nhân sôi lên: rõ ràng là bị giam lỏng!
Sùng Kim dụng tâm hiểm ác, nói đủ ọi đệ tử nghe thấy.
Tôn Lập vừa thể hiện tu vi Phàm nhân cảnh đệ ngũ trọng, lẽ ra phải được coi trọng, sao chưa đầy nửa canh giờ đã bị đuổi về, còn bị phạt?!
Sùng Bá cả kinh, nhìn Tôn Lập rồi nhìn Sùng Kim, định hỏi thì Sùng Kim xua tay: "Thời gian khẩn bách, cứ thế đi."
Y vẫy tay với Điền Anh Đông: "Điền sư đệ, theo ta."
Điền Anh Đông ngẩn người, đứng lên vui mừng, y hiểu lần này là thế nào, vốn tưởng xuống đáy thì lại lên trời, dù che giấu giỏi thì y cũng không giấu được nét hớn hở!
Đi được hơn mười bước, nhanh chóng khôi phục thành dáng vẻ thản nhiên.
Chúng đệ tử hoang mang nhìn theo bóng Điền Anh Đông: sự tình biến hóa hình như hơi lớn khiến người ta khó tiếp nhận. Vì sao tân đệ tử đệ nhất nhân Tôn Lập lại bị giam lỏng, còn Điền Anh Đông lại lên hương!
Tiếng bàn tán vang khẽ sau lưng, không cần nghe cũng biết là không tốt đẹp gì, Tôn Lập đứng cạnh Sùng Bá, không nói gì.
Vọng Long trước đó biểu hiện thiên về thực dụng, lần này tỏ rõ cố chấp của cường nhưng tiếc là chọn thời cơ không đúng.
Sùng Bá hỏi khẽ: "Thật ra là sao?"
Tôn Lập hầm hừ: “Giáo tập bình tĩnh, đợi xem tuồng hay."
Sùng Dần cũng thò đầu ra nghe, cả hai hoang mang, Tôn Lập tuy luôn trầm ổn nhưng vẫn là thiếu niên, bực mình nên ngồi xuống.
Bất quá nửa canh giờ, Vọng Long dẫn bốn người từ sau lưng tảng đá đi ra, cả bốn khí thế trầm ổn, Điền Anh Đông tuy Phàm nhân cảnh, nhưng đứng cạnh bọn Sùng Kim mà vẫn ung dung, không kém tí nào.
Chúng đệ tử thầm bội phục, dù thế nào họ cũng không đuổi kịp được Điền Anh Đông.
Không ít đệ tử nhìn Tôn Lập đầy tiếc nuối, vốn có thể vượt Điền Anh Đông không phải dễ, nhưng không hiểu xảy ra chuyện gì mà bị biếm về!
Tôn Lập vẫn nhắm mắt đả tọa, như không trông thấy.
Vọng Long không nhìn gã, vốn có phần xem trọng Tôn Lập, nguyên nhân thì chỉ y biết nhưng y lại thấy gã "được chiều sinh kiêu", thành thử càng bất mãn.
Y dẫn tất cả vào sơn động, kỳ thực cả toán này, trừ Vọng Long thì bốn người còn lại không thấy gì nguy hiểm.
Nghìn năm nay, ba tầng Liệt Hỏa cốc chưa từng xuất hiện lối ra thứ hai, địa động này gần như không thể thông tới tầng thứ nhất.
Vọng Long giơ thiết tiên, linh hỏa quang mang được linh nguyên dồn vào cháy lên trên đầu roi, như ngọn đuốc lớn.
Quang mang chiếu sáng, Vọng Long dẫn bốn người đến sơn động lớn.
Quả nhiên quy mô cực lớn, là động huyệt dẫn xuống, sâu hơn mười trượng, rộng cả trăm trượng.
Đáy động là nham thạch nhọn hoắt, trong nham thạch rải rác xương cốt, từ ba hướng khác còn có cửa động đen ngòm, không biết thông tới đâu.
Vọng Long phất tay: "Xuống dưới xem, thi thể yêu thú có yêu tâm, lấy lên cũng là công lao."
Bốn người vòng tay lĩnh mệnh: "Vâng."
Năm người đáp xuống, Điền Anh Đông hơi đuối, Sùng Kim đỡ tay, cùng đáp xuống nhẹ như lá khô.
Từ trên nhìn xuống không thấy nham thạch lớn nhưng đứng lên mới thấy quái thạch ít nhất cũng cỡ thân người, lớn thì thậm chí cao tới trượng rưỡi, rộng ba, bốn trượng.
Chúng nhân không dám tách ra, giữ cự ly năm trượng, từ từ tiến bước.
Chỉ thuần túy bằng vận khí, Sùng Trọng liên tục gặp ba thi thể yêu thú, một bộ không biết chết đã bao nhiêu năm, xương cũng vụn ra, lấy đâu ra yêu tâm.
Hai bộ còn lại tuy mủn rồi nhưng còn hoàn chỉnh, y hào hứng xem nhưng thấy không có gì thì rủa thầm.
"Lưỡng vị sư huynh, thu hoạch thế nào?" Sùng Trọng cao giọng.
Có Vọng Long, cả bốn không dám hỗn xược, Sùng Kim ảo não: "Bốn thi thể mà không có viên yêu tâm nào, xui thật!"
Không có mặt Vọng Long, tất y đã chửi thành tiếng.
Sùng Mạch cấm cảu: "Ta gặp hai bộ nhưng không có gì."
Vọng Long cất giọng: "Im lặng!"
"Vâng." Ba giảng tập vội đáp.
Vọng Long chợt máy động, cách không hỏi: "Điền Anh Đông, thu hoạch thế nào?"
Điền Anh Đông đáp: "Sư thúc, đệ tử may mắn gặp một thi thể, còn yêu tâm."
Bọn Sùng Kim hít hơi lạnh, ghen tị phát cuồng.
Tiểu tử này vận khí tốt quá nhỉ? Bọn y gặp tới tám thi hài yêu thú mà không tìm thấy, y chỉ gặp một đã được yêu tâm! Vận khí khiến người ta tác giận nhất nhưng không làm gì được.
Cả ba thầm thở dài, việc này không thể làm gì được.
Vọng Long máy động, y vào đây lâu như thế, linh thức quét qua sáu yêu thú mà không phát hiện yêu tâm. Điền Anh Đông là người duy nhất thu hoạch được, bọn Sùng Kim ghen tị vì y may mắn, còn Vọng Long cho đó là cơ duyên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Giới Vĩnh Tiên
Thạch Tâm
Vạn Giới Vĩnh Tiên - Thạch Tâm
https://isach.info/story.php?story=van_gioi_vinh_tien__thach_tam