Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mỹ Nhân Phu Quân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 144: Vũ Xuất Hiện
Ẩ
n Thành – Tường Long Trai.
Mục Cảnh Thiên cùng Vũ Thanh Ba đi vào nhã gian để thương thảo việc điều tra những chuyện tình gần đây, ban ngày là thời điểm Thanh Ba Lâu ngưng hoạt động, cho nên hai người liền hẹn nhau ở nơi này.
Đi theo Mục Cảnh Thiên xuống núi còn có Ngọc Phi Yên và Vân Tranh, hai nàng đang nhàm chán ngồi chờ ở đại sảnh, tuy rằng hai nàng biết bọn họ có chuyện quan trọng cần thương thảo, nhưng mà, ngồi lâu ở một chổ đông đúc vẫn có chút nhàm chán.
“Này, lâu thế, sao bọn họ vẫn chưa có thương thảo xong?”
Ngọc Phi Yên hai tay chống cằm, nhìn lên lầu, hai người kia không phải đàm phán xong thì lên giường tiếp tục nữa chứ? Oái, tuy rằng không có giường, nhưng mà theo nàng biết, làm cái chuyện đó thì không giường cũng có thể làm được … Hơn nữa, Tam ca nàng là cao thủ tình trường, đối với những chuyện ấy, giống như cưỡi xe nhẹ đi trên đường quen thôi, tuyệt đối không có vấn đề gì!!!
Vân Tranh ngậm một miệng trà, cười vô cùng sảng khoái, hiện tại, nhiệm vụ của nàng là ở bên cạnh Ngọc Phi Yên, những chuyện trong tổ chức Phi Long đều để lại cho người khác làm, mỗi ngày nàng chỉ cần sống vui vẻ phóng túng theo Phi Yên mà thôi.
“Chúng ta lên đó nhìn đi”
Dù sao thì … hai người cũng thật nhàn rỗi, không bằng lên lầu xem như thế nào.
Ngọc Phi Yên gật gật đầu, nàng cũng đang có ý này, ai thèm quản bọn họ đang làm cái gì, hai người bọn họ thiệt nhàm chán, cho nên muốn tìm một việc gì đó làm, giảm bớt sự nhàm chán này …
Hai người đang định đứng dậy, đã thấy trên lầu hai, ngay tại cầu thang xuất hiện một đôi nam nữ rất đẹp, nam nhân toàn thân màu trắng, tuấn dật tiêu sái, phong lưu, phong tình vạn chủng; nữ nhân cũng một thân áo trắng, dáng người yểu điệu, ánh mắt đượm nét ưu buồn, quyến rũ phong tình.
Nam tử kia đang vịn chiếc eo nhỏ nhắn của nữ tử, từng bước chậm rãi đi xuống cầu thang, đó thật sự là một hình ảnh xinh đẹp tựa như tranh, nam tuấn nữ kiều, như đôi uyên ương tình lữ.
Nhưng mà, ở Ẩn Thành, có ai lại không biết nữ tử xinh đẹp kia chính là lão bản nương của kỹ viện nổi danh nhất nơi này – Vũ Thanh Ba, nam tử phong lưu tiêu sái kia chính là lãng tử tình trường – Mục đại công tử. Hai người họ tuy rằng rất xứng đôi vì nam tuấn, nữ mỹ … nhưng lại không phải là một đôi vợ chồng ân ái.
Ngọc Phi Yên và Vân Tranh nhìn thấy họ xuống, trên mặt hiện ra sự thất vọng.
Mục Cảnh Thiên ôm mỹ nhân đi đến trước mặt các nàng, trên mặt lộ ra nụ cười tiêu sái làm điên đảo chúng sinh.
“Khả Nhân, Tranh muội muội chờ lâu chưa?”
Nhìn biểu hiện các nàng, ắt hẳn là đang muốn lên lầu đây mà, cũng may là hắn dự đoán trước được, ngừng hành động thân thiết cùng Vũ Thanh Ba, hắn tin chắc, nếu hắn không đi xuống, hai nha đầu này chắc chắn sẽ lên xem chuyện xấu của hắn.
Ngọc Phi Yên nhìn kỹ hai người trước mặt, trên cổ Vũ Thanh Ba có một vết màu đỏ sẫm, nàng không khỏi nở nụ cười, vì sao nàng lại hiểu Tam ca nàng đến thế chứ?!
Mục Cảnh Thiên nhướng đôi mày kiếm lên, buông cánh tay đang ôm chiếc eo của Vũ Thanh Ba, vươn tay nâng cằm của muội muội mình lên, đôi mắt đào hoa híp lại.
“Khả Nhân ghen tị?”
Ngọc Phi Yên chớp chớp đôi mắt “Ghen?”
Sao nàng lại phải ghen chứ, hắn đâu phải tướng công nhà nàng.
“Không phải sao?”, Mục Cảnh Thiên mỉm cười, hai tròng mắt đào hoa lóe sáng, “Không phải vừa rồi Khả Nhân định lên lầu tham quan sao?”
Ngọc Phi Yên chơm chớp đôi mắt, chậm rãi đứng lên, thân hình mềm nhũn ngã vào trong lồng ngực hắn, ngón tay thon dài vuốt ve trước ngực hắn, khuôn mặt hơi ngẩng lên, ánh mắt long lanh chơm chớp, lấp lánh như đang dụ dỗ ai kia.
Mục Cảnh Thiên nhìn thấy thì sửng sốt một chút, ngay sau đó thì lập tức hoàn hồn, nha đầu này!
“Thật khó có được một Tam ca hiểu biết sâu sắc tiểu muội như vậy, trong lòng tiểu muội thật là tràn đầy cảm kích”
Tràn đầy cảm kích.
“Ha ha, ta đối với muội như thế nào sao muội lại không biết?”
Hắn nhìn nàng lớn lên từ bé, sao lại không biết tính tình của nàng.
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa xoa hai má của nàng, tình cảm trong lòng lan tỏa khắp toàn thân, hắn nhìn thấy tiểu nha đầu này từ bé cho đến lớn, đau lòng nhìn nàng khi bé không có mẫu thân ở bên cạnh chăm sóc, tình cảm này không thể nói thành lời, cảm giác trong lòng thật kỳ quái.
Vân tranh ở bên cạnh, nhìn thấy hai huynh muội này không coi ai ra gì khiến nàng có chút lúng túng, may mắn là chủ tử nàng không có ở nơi này, bằng không, Mục đại đường chủ chắc chắn sẽ vô cùng thảm. Sao hắn lại bắt chước tính nghịch ngợm của Ngọc Phi Yên chứ, bây giờ, Phi Yên không chỉ là muội muội của hắn, mà còn là thê tử của chủ tử nàng, ai mà chẳng biết, chủ tử nàng là người hay ghen sao. Hắn đã bị chỉnh một lần, sao lại biết sai mà vẫn phạm chứ, có phải không xem chủ tử nàng ra gì không, dường như hắn cũng quên là nàng đang ở đây, không sợ nàng sẽ đi mach với chủ tử nàng à?!
Vũ Thanh Ba nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lại có suy nghĩ khác, Phi Yên là tiểu muội của Mục Cảnh Thiên, vị trí nàng ấy trong lòng hắn không ai thay thế được, đó là tình cảm thân thuộc của người trong nhà, là sự quan tâm, tương thân tương ái mà một cô nhi như nàng chưa bao giờ cảm thụ qua, đó cũng là tình cảm mà nàng khát khao từ bấy lâu nay, nhưng mà, nàng sẽ có ư? Nghĩ đến đây, trong lòng nàng lại có chút chua xót.
Trong mắt hai huynh muội chỉ có hình ảnh của nhau, cùng nhau vui vẻ mà không biết mệt, không thèm để ý đến ánh mắt nghi hoặc của mọi người xung quanh, bọn họ như thế thì sao nào, người khác nghĩ như thế nào đâu có liên quan gì đến bọn họ.
Trong lúc ánh mắt hai người còn quấn quýt nhau như keo sơn, giọng nói thanh thúy chợt vang lên ở đại sảnh —-
“Tiểu Thiên, ngươi thật không ngoan, vì sao ở sau lưng ta, hết lần này đến lần nọ, đều cùng người khác huynh huynh muội muội thế?”
Lời nói vừa dứt, một làn gió mát xẹt qua, Ngọc Phi Yên bị hất ngã qua một bên, may mắn là lúc ấy được Vân Tranh đỡ lấy, bằng không nhất định đã ngã xuống đất.
Mục Cảnh Thiên bị ai kia ôm vào trong lồng ngực, người này có một đầu tóc đỏ hồng hiếm thấy, khuôn mặt như ngọc thạch, hai tay ôm chặt lấy Mục Cảnh Thiên, vùi đầu hắn vào bờ vai to rộng của mình.
“Khả Nhân? Không có việc gì chứ?”
Mục Cảnh Thiên bất chấp tất cả, đẩy mạnh tên này ra, khuôn mặt lo lắng hỏi tình hình tiểu muội mình, thấy nàng lắc đầu, hắn mới yên lòng.
“Vũ, buông ra!”
Gần đây sao hắn xui xẻo thế này, luôn có người đến tìm hắn làm phiền, lần nào cũng liên lụy đến tiểu muội hắn, không phải bắt hắn mỗi lần đi ra ngoài đều phải xem lịch đấy chứ?!
Hắn lạnh lùng nhìn tên nam nhân đang ôm mình, lửa trong lòng dâng lên cuồn cuộn, hắn ta đối với hắn như thế nào cũng được, nhưng nếu hắn ta làm bị thương tiểu muội mà hắn yêu thương nhất, hắn ta phải chết!
“Tiểu Thiên, ngươi không thể thoát được, ta sẽ không bao giờ để ngươi bỏ chạy nữa”
Vũ chôn khuôn mặt mình trên bờ vai của Mục Cảnh Thiên, hình như hắn ta vô tình nhìn thấy được một chút da thịt của Mục Cảnh Thiên, khiến hắn toàn thân run rẩy, bên môi lại lộ ra một nụ cười khẽ mà tràn ngập ma ý, nhưng mà không ai nhìn thấy được.
Mục Cảnh Thiên hận đến nghiến răng nghiến lợi, đem hết sức lực đẩy tên nam nhân này ra, nhưng không giống như những lần trước đây, tên này ôm hắn vô cùng chặt, thật là muốn nhục mạ hắn mà.
“Cảnh Thiên ca ca, người kia là ai?”
Vân Tranh vô cùng thân thiết hỏi Mục Cảnh Thiên, nhưng giọng nói lại lộ ra ý lạnh, tên này dám đẩy ngã Phi Yên, không thể tha thứ!
Ngọc Phi Yên nhìn Tam ca nàng, trong lòng có chút khó hiểu cổ quái, Tam ca nàng đường đường là một nam tử hán, thế mà lại bị một nam nhân khác ôm chầm lấy, nhưng mà, điều khiến nàng tò mò hơn chính là mái tóc đỏ hồng bồng bềnh như ngọn lửa kia, ngọn lửa ấy như muốn thiêu đốt nhan sắc tuyệt đẹp của hắn ta, cũng kích thích tính tò mò của nàng, khiến trong lòng nàng vô cùng ngứa ngáy, muốn chạm vào nó xem như thế nào.
Vũ Thanh Ba khi nhìn thấy nam tử kia ôm Mục Cảnh Thiên trong ngực, tâm liền rớt xuống đất lộp bộp … hai nam nhân này không phải quan hệ thân ái với nhau chứ!?
“Hắn không phải là người quan trọng, các ngươi không cần quen biết nhau”
Giọng nói Mục Cảnh Thiên lạnh thấu xương tủy, hắn thật sự hối hận trước đây đã cùng tên này làm giao dịch, nếu không như thế, hôm nay đâu có phát sinh chuyện như thế này, hắn không hiểu được, tại sao mình lại hấp dẫn tên biến thái này … làm thế nào để hắn ta bỏ ý định theo đuổi hắn … Ai … mặc kệ hắn đã làm gì tên này vẫn đuổi theo …
“Tiểu Thiên, sao ngươi lại có thể nói như thế chứ, sao ta không phải là người quan trọng đối với ngươi?”
Giọng nói thanh thúy như tiếng thạch ngọc va chạm nhau, lại lộ ra chút thương tâm che giấu bên trong.
“Vũ, ta khuyên ngươi, tốt nhất lập tức buông ra.”
Mục Cảnh Thiên chậm rãi nói, bây giờ hắn thật rất tức giận, tên này không nên đối với muội muội của hắn vô lễ như thế.
‘Tam ca, người này đối với huynh như thế nào không quan trọng, muội có thể sờ sờ đầu hắn một chút không?”
Ánh mắt Ngọc Phi Yên tràn ngập hứng thú, giọng nói như muốn giương cung bạt kiếm vang lên cùng lúc, thật khiến cho người khác muốn té xỉu cho xong tất cả, khuôn mặt tuấn tú của Mục Cảnh Thiên tối thui, hắn biết tiểu muội nhà hắn luôn như vậy.
Vũ ghé vào tai Mục Cảnh Thiên, thì thầm “Tiểu nữ nhân này rất thú vị”
Hắn rất ít khi cảm thấy hứng thú đối với nữ nhân, nhưng mà vừa nãy nói chuyện với tiểu nữ nhân kia, hắn lại cảm thấy rất hứng thú.
Thân thể Mục Cảnh Thiên cứng đờ, hung hăng trừng mắt liếc hắn ta, nếu hắn ta dám xuống tay với muội muội hắn, hắn sẽ cùng hắn ta liều mạng.
“Xem ra, tiểu nữ nhân này chính là nhược điểm của ngươi nha”
Vũ cười rất khoái trá, Tiểu Thiên đối với tiểu nữ nhân này thật đặc biệt!
“Ta khuyên ngươi nên dẹp bò suy nghĩ trong đầu mình”
Nói xong, tay liền cử động, rút Ngân Giao kiếm bên hông ra, Vũ nhìn thấy ý đồ của hắn, đột nhiên lắc mình một cái, tới sát bên cạnh hắn.
Dung nhan của hắn bị bại lộ trước mặt bao nhiêu người.
“Yêu quái a!”
“Quỷ a!”
Trong nhất thời, đại sảnh Tường Long Trai chỉ còn lại vài người, tất cả đều bỏ chạy ra ngoài.
Vũ cười trào phúng, một đám ngu ngốc!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mỹ Nhân Phu Quân
Lạc Thần Hoa
Mỹ Nhân Phu Quân - Lạc Thần Hoa
https://isach.info/story.php?story=my_nhan_phu_quan__lac_than_hoa