Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhất Thế Tôn Sư
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 2 - Chương 59: Lửa Cháy
Á
nh trăng lạnh lẽo, cong khuyết như móc câu, treo cả vòm trời. Đêm đen thâm trầm, đưa tay ra không thấy được năm ngón.
Bên ngoài đại doanh Tà Lĩnh, mã phỉ chia làm bốn người một tổ, thay phiên nhau dò xét đường lên núi, chúng thỉnh thoảng lại giơ cao đèn lồng, nhìn về phía đằng sau những tảng nham thạch, đề phòng có người đánh lén.
Tuy nhiên bọn chúng đều mang theo vẻ lười biếng, thỉnh thoảng lại nhỏ giọng tán phét với nhau, phát ra tiếng cười dâm đãng, tựa như đang bàn luận xem chị em nào trong doanh kỹ có ''công phu'' tốt nhất.
Đây cũng là chuyện bình thường, từ khi Tắc La Cư lập ra đại doanh Tà Lĩnh, chưa có kẻ nào dám tập kích nơi này. Tắc La Cư là cao thủ Ngoại Cảnh, là bá chủ một phương, lại thuộc Khốc Lão Nhân nhất mạch, kẻ nào dám cả gan đến đây đột kích?
Thế nên mã phỉ khi quay trở lại Tà Lĩnh đều buông lỏng đề phòng, phát tiết áp lực lâu ngày, không hề lo lắng sẽ có người đánh úp doanh trại. Cái gọi là tuần tra cũng chỉ cho có vẻ mà thôi.
Mỗi một tổ tuần tra đều có một mã phỉ Khai Khiếu Kỳ làm đầu lĩnh và ba tên Súc Khí Kỳ. Một tổ tuần tra đi đến trước một cây đại thụ, mã phỉ có tướng mạo lanh lợi trẻ tuổi ha ha cười nói: ''Lão đại, ta đi tiểu.''
''Con mẹ ngươi! Đồ dê ngựa lười biếng nhiều nước đái.'' Tên đầu lĩnh che mũi, hướng phía bên cạnh phẩy phẩy tay: ''Nhanh đi đi, thật là xúi quẩy.''
Âm thanh tí tách từ sau cây cổ thụ truyền đến, tên đầu lĩnh cười một tiếng, nói với hai gã thủ hạ còn lại: ''Tuổi trẻ mà thân thể tàn hại đến mức này, các ngươi nghe mà xem.''
Vừa dứt lời, hắn chợt thấy bên cạnh có một lưỡi giới đao bổ tới, vốn là chỗ không người lại có ánh đao đột ngột xuất hiện! Thật quỷ dị đáng sợ!
Đầu lĩnh cũng là kẻ bưu hãn, đối mặt với ánh đao này hắn biết rõ là không thể tránh, đành bổ vung đao chém lại, hòng bức đối phương thu đao.
Đinh!
Đao chém vào tay Mạnh Kỳ nhưng lại vang lên âm thanh như kim loại chạm nhau, mà Trấn Tà Đao quét ngang đã chém đứt cổ tên đầu lĩnh, máu tươi phun ra nhộm đỏ cả người hắn.
Một màn này nhanh như chớp giật, phát sinh mau lẹ, hai gã mã phỉ còn lại chưa kịp phản ứng đã thấy lão đại không đầu ngã vật ra. Chúng lấy lại tinh thần muốn kêu to cảnh báo. Đột nhiên một thân ảnh từ tán cây phi xuống, trường kiếm cắm thẳng vào yết hầu một tên, còn một thân hình khác từ sau tảng đá nhảy ra, tay niệm niêm hoa chỉ, phong bế đại huyệt tên còn lại.
Tên mã phỉ đi tiểu quay lại còn chưa kịp định thần, liền há mồm la to. Sau đó hắn thấy một thanh giới đao vọt tới chém vào người.
Trước khi lâm vào hắc ám, mã phỉ mơ mơ hồ hồ mà nghĩ thầm, chém con mẹ ngươi, lão tử chết rồi các ngươi cũng không sống được, trong doanh trại chắc chắn đã nghe thấy được tiếng kêu của ta rồi. Ồ, như thế nào lại không thấy có động tĩnh gì?
Chân Tuệ nghi ngờ nhìn tên mã phỉ đang ngã xuống: ''Sư huynh, vì sao hắn lại nhỏ giọng ê a gì đó?
Loại tình huống này không phải là cần kêu to lên sao? Sao lại như trúng tà thế kia?
''Có lẽ hắn bị động kinh.'' Vẻ mặt Mạnh Kỳ tràn đầy đứng đắn mà lừa gạt Chân Tuệ. Sau khi lần tu luyện trong Luân Hồi vừa qua, Huyễn Hình Đại Pháp của hắn đã tiển triển cực nhanh, hai ngày trước lại trải qua trui rèn của Thiên Hải Nguyên, nên Huyễn Pháp đã tiếp cận viễn mãn, hoàn toàn nắm giữ pháp môn này. Vừa rồi hắn chính là dùng Huyễn Pháp quấy nhiễu giác quan của tên mã phỉ, khiến hắn tự cho là đã kêu to nhưng thực ra chỉ là nói nhỏ vài từ mà thôi.
Chân Tuệ ồ một tiếng, chỉ mã phỉ duy nhất còn sống trên mặt đất mà khoe thành tích: ''Sư huynh, ta bắt sống hắn đấy.''
''Làm tốt lắm, đang cần tóm một tên tù binh biết rõ bố trí trong doanh địa.'' Mạnh Kỳ biểu dương Chân Tuệ một câu, kéo tên còng sống tới sau một tảng đá lớn. Cố Trường Thanh thì đem ba cỗ thi thể quẳng xuống vực núi gần đó, cả người vẫn tràn đầy sát ý điên cuồng.
Phía sau tảng đá, Mạnh Kỳ mở ra mi tâm tổ khiếu, tinh thần tán ra bên ngoài, ánh mắt tĩnh mịch nhìn tên mã phỉ rồi khai bỏ á huyệt của hắn: ''Đem bố trí trong doanh địa nói cho ta biết.''
Tên mã phỉ vốn muốn kêu cứu, nhưng khi nhìn ánh mắt Mạnh Kỳ lại có cảm giác như cả tâm thần hắn đều bị cuốn vào, cả người liền hoảng hốt, không tự chủ mà trả lời câu hỏi của đối phương.
Đây cũng là một tác dụng của Huyễn Hình Đại Pháp, tuy rằng chỉ có thể dùng với địch nhân kém xa mình, nhưng cũng cực kỳ có ích rồi, chính là một cách tìm hiểu tin tức thật tốt.
Cho nên dù Huyễn Hình Đại Pháp chỉ là một pháp môn nửa bước Ngoại Cảnh, nhưng đối với cấp bậc như Mạnh Kỳ thì cũng là một cái pháp môn phụ trợ thần cấp rồi.
''Tiểu sư đệ, đây là nhà kho của doanh địa, chứa đồ ăn và quần áo, bên trong còn có rất nhiều thùng dầu. Ngươi tìm lấy một bó dây thừ dài, nhúng vào dầu rồi đem dây thừng dẫn tới nhiều nơi trong doanh địa, rồi đem đầu dây đốt lên, sau đó lập tức rời khỏi đó, đợi chúng ta ở đây.''
''Vâng.'' Chân Tuệ nghiêm mặt gật đầu.
Mạnh Kỳ quay sang nói với Cố Trường Thanh: ''Ác Thư Sinh Khang Chi làm người rất cẩn thật, có hai tên Thất Khiếu đóng ngay chỗ đó. Tuy ta không sợ chúng nhưng song quyền nan địch tứ thủ, cho nên chúng ta tạm trốn ở bên cạnh, đợi đến khi lửa cháy, cả doanh trại hỗn loạn, liền xông thẳng vào trụ sở của Khang Chi, thực hiện chiến thuật chém đầu.''
''Chiến thuật chém đầu?'' Cố Trường Thanh vô thức hỏi lại.
''Chính là đánh giặc bắt vua trước. Khang Chi là quân sư của Tắc La Cư, chủ trì nơi trú quân, chỉ cần tóm được hắn thì mới có thể nơi trú quân hỗn loạn không thể ổn định. Đến lúc đó chắc chắn sẽ có một trong hai gã Thất Khiếu đi thăm dò thế lửa. Lúc đó chúng ta có thể thong dong đối phó với tên Thất Khiếu còn lại rồi.'' Mạnh Kỳ giải thích kỹ càng.
Cố Trường Thanh mang theo hận ý quyết liệt mà nói: ''Tốt, Khanh Chi giao cho ta.''
Trên cảnh giới hắn kém hơn một chút với Khang Chi, nhưng không phải là chênh lệch lớn. Thêm vào kiếm pháp truyền thừa của Cố Gia Bảo và tâm tư liều mạng, có khả năng cầm cự trong thời gian dài. Đợi đến khi Mạnh Kỳ giải quyết xong tên Thất Khiếu là xong.
Ba người né tránh những điểm canh gác, chui vào trong quân doanh. Chân Tuệ tách ra tìm đến nhà kho, mà Mạnh Kỳ thì vận dụng Huyễn Hình Đại Pháp, mang theo Cố Trường Thanh đi đến trại lớn của Khang Chi, cùng nhau ẩn nấp ở bên ngoài.
Bởi vì quân doanh Tà Lĩnh đã lập nhiều năm mà chưa bị tấn công, nên nơi ở của Khang Chi là một đình viện được xây dựng khá xa xỉ, mà hai bên có hai tiểu viện dành cho hai gã cao thủ Thất Khiếu. Năm đó Tắc La Cư là độc hành mã phỉ, chỉ có nữ nhân chứ không có gia quyến, thường thường sau mỗi vụ cướp là trực tiếp chia tài vật ở đại sảnh nghị sự làm ba phần. Một phần chuyển đến Cáp Lặc cho Khốc Lão Nhân, một phần làm chi phí hoạt động và thưởng cho cấp dưới, phần còn lại hắn sẽ bỏ túi riêng, bí mật chuyển tài sản, thu mua các sản nghiệp.
Trốn vào một góc tối, Mạnh Kỳ bảo Cố Trường Thanh chờ đợi, còn bản thân hắn thì nhảy qua tường, cẩn thận thăm dò vị trí của Khang Chi.
"Muộn thế này rồi mà vẫn còn nghị sự.'' Mạnh Kỳ phát hiện ra Khang Chi đang ngồi trong sân vườn, gã vừa nhàn nhã ngắm trăng, vừa phân phó thuộc hạ.
''Tăng mạnh việc truyền bá chuyện của Cố gia, để cho toàn bộ người trên Hãn Hải biết rõ hậu quả khi giúp đỡ người ngoài. Bọn hắn có nhà có người thân, ai dám cùng chúng ta đối nghịch thì hãy xem đây là kết cục.'' Khang Chi cười lạnh nói.
Người này rất nổi danh, chân dung hình dáng vốn đã bị truyền xa, nên Mạnh Kỳ liếc mắt là nhận ra, lúc này nghe gã nói vậy, lập tức trong lòng Mạnh Kỳ tràn đầy tức giận. Hắn cố nén xúc động, muốn tập kích Khang Chi không khó, quan trọng là làm sao có thể toàn thân chạy thoát sau đó. Vì vậy hắn quay về chỗ ẩn nấp, gật đầu với Cố Trường Thanh, ý bảo có Khang Chi trong đó.
Hai người lẳng lặng chờ đợi, mười phần kiên nhân. Sau một lúc lâu sau, đột nhiên có một ngọn hỏa diễm vươn lên trời cao ở phía xa, hừng hực thiêu đốt, đồng thời một âm thanh ''sắc nhọn'' la lên:
''Đi lấy nước! Đi lấy nước!''
Oành...Quân doanh lập tức ầm ĩ, phảng phất như có vô số âm thanh cùng nhau bùng nổ, có mã phỉ chạy đi cứu hỏa, có kẻ lại thất thố không hiểu, có tên lập tức tới chỗ Khang Chi xin chỉ thị.
Khang Chi cũng phản ứng rất nhanh, lớn giọng phân phó, gã Thất Khiếu trong viện bên trái lập tức mang theo một đám mã phỉ tới tra xét, đề phòng địch nhân quấy rối.
''Chính là lúc này!'' Mạnh Kỳ truyền âm nhập mật hét lên một tiếng với Cố Trường Thanh, sau đó lại vận chuyển Huyễn Hình Đại Pháp, tinh thần bao bọc toàn thân, nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, Cố Trường Thanh theo sát phía sau.
Vì lửa đang cháy dữ dội, Khang Chi cũng rất đề phòng, gã đứng giữa mười tên thủ hạ, có một số tên là hảo thủ Nhị Khiếu đến Tứ Khiếu. Dưới tình huống này thì Huyễn Hình Đại Pháp sẽ không có nhiều hiệu quả, nhưng có thể dụ một tên Thất Khiếu đi chỗ khác là Mạnh Kỳ đã khá thỏa mãn rồi, hắn cũng không có ý định đánh lén.
''Là nam nhân thì phải đánh thẳng mặt.'' Mạnh Kỳ liếc Cố Trường Thanh cười, lộ ra hai hàng răng trắng, đột nhiên hắn mạnh mẽ bổ nhào về phía trước, giới đao trảm xuống, đao quang đỏ sậm như máu.
Khang Chi đã sớm đề phòng, gã lùi về phía sau, quạt xếp trong thay lay động, bắn ra ba đạo ô quang, mà mười tên thủ hạ cùng lao lên đón đỡ.
Mạnh Kỳ dùng Thiên Cân Trụy, thân hình đang bay giữa không trung đột nhiên hạ xuống, tránh được ba đạo ám khí, nhưng lại có một ''bức tường người'' lao đến trước mặt, mã tấu, đao, kiếm lóe ra hàn quang sắc bén.
Chân hắn bước liên tục, giao đao trong tay đón đỡ từng thanh mã tấu và trường kiếm, tay trái thì nâng lên bảo vệ mặt và yết hầu. Sau đó Mạnh Kỳ liền hung hăng lao tới, như một cỗ chiến ra hạng nặng, mạnh mẽ va vào rừng đao kiếm phía trước.
Vài tên mã phỉ đứng đầu chợt cảm thấy đao kiếm truyền vào trong tay một lực đạo khủng bố, nhịn không được bật cả ra phía sau. Tiếp theo chúng hoảng sợ nhìn đao kiếm của mình, hoặc là bị tay trái Mạnh Kỳ ngăn cản, hoặc là không thể đâm xuyên qua làn da màu ám kim của đối phương. Mười tên mã phỉ cùng đâm chém mà chỉ để lại một vài vết thương nhỏ trên người Mạnh Kỳ mà thôi.
''Sát!''
Mạnh Kỳ quát lên một tiếng lớn, tay trái vung lên đẩy ra, tay phải cầm Hồng Nhật Trấn Tà Đao chém quét một cái.
Đao quang đỏ sậm xẹt qua, từng cái đầu lâu bay lên, máu tươi phun ra như suối.
Mấy thi thể lụp xụp ngã xuống, trước mặt Mạnh Kỳ chỉ còn là một khoảng trống, chỉ còn địch nhân ở hai bên sườn, hắn liền thi triển Phong Thần Thối, bỏ qua lũ mã phỉ còn lại, lao thẳng tới Khang Chi.
Nhìn thấy một màn cương mãnh đầy máu tươi nay, Khang Chi tựa như bị hù dọa đến cứng cả người, giương mắt nhìn Mạnh Kỳ lao đến.
Đúng lúc đó, ánh đao sáng ngời chắn ngang, Mạnh Kỳ huy động Trấn Tà Đao đỡ lấy, luồng sức mạnh truyền vào buộc hắn phải lùi ra sau một bước. Một lão giả đứng chắn giữa Mạnh Kỳ và Khang Chi, râu tóc xám trắng, chính là vị cao thủ Thất Khiếu còn lại.
Thấy vậy, đám mã phỉ còn sống liền nhào tới tấn công phía sau lưng của Mạnh Kỳ, không để ý tới Cố Trường Thanh đang lặng lẽ vòng vào nội viện, vượt qua bọn hắn, chạy thẳng tới chỗ Khang Chi.
Mạnh Kỳ dừng chân, không lùi mà tiến, chủ động đón đánh lão giả Thất Khiếu.
Ánh đao đỏ sậm sáng lên, hồng trần cẩm tú buông xuống!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhất Thế Tôn Sư
Mực Thích Lặn Nước
Nhất Thế Tôn Sư - Mực Thích Lặn Nước
https://isach.info/story.php?story=nhat_the_ton_su__muc_thich_lan_nuoc