Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Thuật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 141: Chuyện Tình Ở Lam Nguyệt Lượng.
Q
uan Thuật
Tác Giả: Cẩu Bào Tử
Chương 141: Chuyện tình ở Lam Nguyệt Lượng.
Nhóm dịch black
Nguồn: Vipvandan.vn
‘Xoẹt’, một tiếng khẽ, Diệp Phàm cảm giác đầu ngón tay của mình chạm vào mặt gỗ như chạm vào nước, hắn lùi lại thì đứng ngây cả ra. Mặt tủ đầu giường dày đến ba phân đã bị đầu ngón tay xuyên vào như kỳ tích, Diệp Phàm mừng rỡ lại lần nữa dụng lực nhấn ngón tay xuống.
- Phập!
Lần này ngón tay thật sự đã xuyên thấu tấm gỗ:
- Lợi hại! Hai ngón tay điểm liên tiếp thì có thể xuyên thấu tấm ván dày ba phân, nếu đâm vào cổ người chắc chỉ cần một ngón, dĩ nhiên không thể so sánh với Nhất Dương chỉ của Nam Đế. Chỉ là nếu đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên thì không biết có đạt tới một tầng uy lực của Nhất Dương chỉ hay không, chỉ cần một ngón tay cũng có thể xuyên thấu tấm ván dày ba phân.
Diệp Phàm vừa lẩm bẩm vừa hào hứng tiếp tục thí nghiệm, tuy nhiên hắn thấy nội kình tổn hao rất lớn, lần đầu tiên chỉ cần hai ngón tay là có thể xuyên được, lần thứ hai phải dùng ba ngón tay, lần thứ ba phải dùng đến cả năm ngón tay điểm liên tiếp mới được.
Điều này nói lên loại chỉ thuật này hết sức hao tổn nội kình, không nên dễ dàng sử dụng. Nếu như sử ra tuy trúng vào kẻ địch nhưng không phải là một kích trí mạng mà để đánh ngược lại. lúc đó bản thân mình lúc đó lại kiệt sức thì chẳng phải trở thành dê béo cho người ta làm thịt rồi.
Vì thế chỉ có thể lấy làm vũ khí bí mật, dùng lúc xuất kỳ vô ý. Tuy nhiên Diệp Phàm suy đoán số lần sử dụng chỉ thuật này có liên quan đến sự tinh thuần của nội kình và thủ pháp sử dụng. Nội kình càng tinh thuần thì càng có thể phát ra nhiều lần, thủ pháp thuần thục cũng giảm đi rất lớn những phiền phức. Đây là điều mà trong võ thuật thường nói, sự cao thấp của cảnh giới nội kình chiếm đến bảy phần trong thực lực một võ giả nhưng thuật kỹ cũng chiếm tới ba phần, vì thế thường xuyên khổ luyện cũng rất quan trọng.
Lúc này điện thoại đột nhiên vang lên, Diệp Phàm nhìn vào thì thấy là một số lạ.
- Người nào vậy!
Diệp Phàm hỏi.
- Anh Diệp, tôi! Tề Thiên.
Tề Thiên cười khan trong điện thoại.
- A! Là em Tề a! Đại đội trưởng của chúng ta có gì dặn dò đây?
Diệp Phàm thuận miệng đùa giỡn.
- Đại đội trưởng......
Tề Thiên trầm ngâm một lát rồi cười nói:
- Tôi bây giờ không phải nữa rồi.
- Thăng chức rồi à! Chúc mừng nhé.
Diệp Phàm vui vẻ.
- Ha ha ha...... Cùng vui thôi, anh cũng thăng chức rồi đấy.
Tề Thiên cười nói:
- Giờ tôi là thiếu tá tiểu đoàn trưởng.
Thật ra thì trong lời của Tề Thiên ẩn chứa sự đắc ý, mới gần 20 đã được thăng thiếu tá, lại là lính đặc nhiệm, trong quân đội Hoa Hạ cũng là hiếm thấy, có tới tám phần quân nhân trung niên đều là cấp tá trở xuống, điều này nói lên muốn thăng lên cấp tá khó khăn như thế nào.
- Có chuyện gì sao?
Diệp Phàm hỏi, biết Tề Thiên nhất định là có chuyện nếu không đã chẳng gọi đến vì rất bận rộn.
- Là như vậy, muốn mời anh giúp một việc.
Tề Thiên thôi không đùa giỡn nữa mà nghiêm túc trở lại.
- Hỗ trợ, tôi chỉ là một Phó Chủ tịch thị trấn nho nhỏ, có thể giúp gì cho một tiểu đoàn trưởng bận rộn, anh làm khó tôi đấy à?
Diệp Phàm hơi nghi ngờ, cảm giác sắp có một chuyện lớn gì.
- Là như vậy, thủ trưởng chúng tôi muốn gặp anh.
Tề Thiên ấp a ấp úng một hồi rồi cuối cùng cũng nói ra.
- Tại sao? Tôi đâu phải là quân nhân.
Diệp Phàm hỏi ngược lại, trong lòng giật thót, đoán chắc là phiền toái mà Tiểu Lý đao đem lại. Cây cao chịu gió lớn, ngày đó phi đao của mình vừa xuất ra thì làm Tề Thiên và mấy tên lính của Liệp Báo nhất thời choáng váng. Chẳng lẽ là thủ trưởng bộ đội đặc nhiệm định mời mình nhập ngũ. Tuy nhiên nếu có thể vào Liệp Báo cũng rất có phong cách, phong thẳng lên thiếu tá thì cũng không tệ, trong lòng Diệp Phàm cũng hơi khấp khởi.
- Ngày mai anh tới Thủy Châu, chúng ta gặp mặt bàn lại như thế nào nhé?
Tề Thiên ra vẻ thần bí, còn đế thêm một câu rất hấp dẫn:
- Có việc cực tốt rơi vào đầu anh đấy.
- Chuyện cực tốt! Chẳng lẽ là muốn mời mình nhập ngũ? Huấn luyện cả ngày mệt chết, làm cán bộ tung hoàng quan trường tốt hơn. Cuộc sống căng thẳng đó vốn không phải là lý tưởng của mình.
Diệp Phàm nhanh chóng suy nghĩ rồi vờ vịt:
- Ai! Gần đây bề bộn quá, không rảnh a!
Thật ra thì ngày mai Diệp Phàm sẽ đi Thủy Châu để thử nghiệm hiệu quả của Thiên Âm lôi cương chỉ thuật trên người Nam Cung Cẩm Thần.
Hiện giờ thời gian cách ngày quyên tiền chỉ còn lại chưa đầy ba ngày. Nếu như trước đó không thể giải quyết chuyện của Nam Cung Cẩm Thần thì chuyện lôi kéo tập đoàn Nam Cung là không thể. Bởi vì nhà máy giấy Ngư Dương hoàn toàn không có một chút ưu thế nào cả, đầu tư vào đó rất khó khăn. Nếu như chữa bệnh xong cho Nam Cung Cẩm Thần, nhà Nam Cung vất cho Diệp Phàm mấy trăm vạn đã coi như là trả xong nhân tình, tuy nhiên hắn còn muốn hơn thế.
- Thị trấn các anh thì có được bao nhiêu chuyện lớn?
Tề Thiên nghe xong thì nóng nảy:
- Chuyện tốt này không nhỏ đâu anh Diệp.
Thằng ranh này sắp nhịn không được lộ tẩy ra rồi.
- Nói nghe chút đi đã, nghe xong biết đâu tôi lại có hứng tới Thủy Châu, ha ha! Dĩ nhiên nếu không đủ thì đành thôi vậy.
Diệp Phàm cười nhẹ, đơn giản là muốn biết trước để hào hứng một chút.
- Lần trước bộ đội chúng tôi đến thôn đập Thiên Thủy vây bắt hung phạm thì rất có hứng thú với phía sau núi Thần Lĩnh. Nơi đó núi cao rừng rậm, rất thích hợp với huấn luyện dã ngoại, thủ trưởng tập đoàn quân số hai của quân khu Lĩnh Nam đưa ra kế hoạch lấy một mảnh đất diện tích hai mươi hecta để làm thao trường huấn luyện. Anh nghĩ xem, muốn làm thao trường huấn luyện thì phải sửa đường đã, có quân đội hùn vốn sửa đường thì thôn đập Thiên Thủy sẽ nhanh chóng xong thôi. Thủ trưởng nói, ít nhất có thể cấp ra 200 vạn để sửa đường. Hơn nữa có thể cho thôn đập Thiên Thủy một chút trợ cấp, rất nhiều chỗ tốt. Nói không chừng có thể xây dựng doanh trại ở thôn đập Thiên Thủy để đóng quân thường trú......
Tề Thiên nói đến vã nước bọt, ở đầu máy bên này Diệp Phàm cũng có thể cảm giác được.
- Ha ha! Sao không nói sớm. Có 200 vạn sao tôi có thể không tới Thủy Châu chứ?5 vạn cũng tới.
Diệp Phàm vui vẻ hàn huyên một lát rồi cúp điện thoại, lại cảm thấy đau lòng vì tiền điện thoại, “ Thằng ranh này, đừng mong nó nói chuyện phiếm, chỉ chăm chăm nhìn vào tuyệt kỹ phi đao của mình thôi, lại còn bắt mình trả tiền điện thoại, keo quá đi!”
Tuy nhiên hắn nghĩ đến việc nếu quả thật được quân đội đầu tư 200 vạn thêm vào sửa đường thôn đập Thiên Thủy thì có thể nâng cấp con đường lên thêm một bậc nên hưng phấn lên giường hát ư ử!
Không lâu sau điện thoại lại vang lên.
- Thằng ranh này, có biết xót tiền điện thoại của mình không chứ.
Diệp Phàm thầm cằn nhằn rồi bất đắc dĩ nhận điện thoại.
- Diệp...... Chủ tịch Diệp, ngài khỏe chứ! Tôi là Trịnh Lực Văn ở xã Khanh Hương, mời anh đến chỗ phòng hát một chút, khó lắm mới đến Lâm Tuyền một lần, cho nên......
Trịnh Lực Văn cung kính nói.
- Được rồi!
Diệp Phàm cũng muốn trao đổi với Trịnh Khinh Vượng về chuyện sửa đường, hơn nữa mục đích chủ yếu là điều tra cái chết của cha Nhược Mộng.
Không lâu hắn đã đến phòng hát Lam Nguyệt Lượng.
Trịnh Lực Văn đang đứng ở cửa cẩn thận nhìn ngó, thấy Diệp Phàm vừa tới thì cao hứng tiến lên đón, sau đó dẫn thẳng hắn vào phòng VIP rất lớn, diện tích chắc phải mười mét dài, bảy mét ngang. Phía trước còn có một sàn nhảy nho nhỏ, bên trong có một chiếc bàn rất lớn.
Tuy nhiên nghe nói bà chủ Tiếu Thải Vân ở đây là em gái của một trong tam bá Lâm Tuyền, Tiếu Hổ Thạch nên cũng không có ai dám đến đây gây sự. Nếu xảy ra đánh nhau thì cũng sẽ được mời ra ngoài tự giải quyết, không cho làm ảnh hưởng đến khách. Dĩ nhiên trang thiết bị thời đó nói là xa hoa thì cũng sẽ không thể so sánh như bây giờ.
Cô gái Tiếu Thải Vân này nghe nói rất có khả năng, sau khi tốt nghiệp trường đại học nửa năm thì về mở phòng hát ở thị trấn Lâm Tuyền. Năm nay cô mới 25 tuổi, yểu điệu xinh đẹp nhưng tính cách rất mạnh mẽ. Nghe nói có lần một cục trưởng cấp phòng đến hát ở Lam Nguyệt Lượng, vừa thấy bà chủ Tiếu Thải thì giật nảy mình, trong lúc ngà ngà được cô tới mời rượu thì thuận tay sờ mông một cái.
Kết quả, đương nhiên là rất thảm! đặc biệt thê thảm...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Thuật
Cẩu Bào Tử
Quan Thuật - Cẩu Bào Tử
https://isach.info/story.php?story=quan_thuat__cau_bao_tu