Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trùng Sinh Thế Gia Tử
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 138: Gặp Lại Chu Thần
N
hiếp Gia Dân cười rất thần bí, lại rất là khinh bỉ nói:
- Lão Tam, tại sao anh cảm thấy cậu càng ngày càng sống trở về vậy? Làm sao lại có cảm giác theo không nổi nhịp điệu nữa rồi? Nơi này mà cũng không biết.
Nói xong, Nhiếp Gia Dân tỏ ra rất tiếc hận mà lắc đầu, dẫn Nhiếp Chấn Bang đi tới bên trong nhà máy. Vừa bước vào trong căn nhà xưởng bị bỏ hoang, từ trong một căn phòng nhỏ dùng sắt lá bao vậy lại, đột nhiên có hai người đàn ông mặc áo khoác quân đội chui ra. Ánh mắt của họ đánh giá Nhiếp Chấn Bang một chút, sau rồi khi vừa nhìn thấy Nhiếp Gia Dân, họ lập tức liền cười nói:
- Hóa ra là Nhiếp thiếu gia, mau mời vào, trờ hay sắp bắt đầu rồi.
Ngay tại bên cạnh căn phòng bằng sắt lá đó, lật mở một khối thép tấm trên mặt đất ra, thật bất ngờ lại xuất hiện một lối đi ngầm. Dọc theo cầu thang, đi thẳng xuống dưới, toàn bộ phía dưới hóa ra có một không gian hoàn toàn khác biệt.
Ở trong một không gian lớn như vậy dưới mặt đất, dùng giàn cột bê tông làm trụ chống, toàn bộ không gian chính là một cái đại sảnh vô cùng rộng lớn. Vào lúc này ở trong đại sảnh, có một cái bàn cao chừng hơn một mét. Ở phía dưới mặt bàn, bốn phía đều sắp đặt ghế ngồi. Cái dãy ghế trên cùng sát phía bàn nhất, đều theo kiểu một bộ sô pha đi kèm với bàn trà, tạo thành một dãy ghế dài.
Trang trí của căn phòng có vẻ vô cùng đơn giản, hay là nói càng trắng ra là, nơi này căn bản cũng không có bất cứ một thứ đồ trang trí gì. Nhưng, cả cái đại sảnh này, bên trong cũng đã có không ít người tới rồi.
Nhìn qua thì có vẻ Nhiếp Gia Dân vô cùng quen thuộc với cái chỗ này. Hắn kêu một nhân viên phục vụ, lập tức liền được sắp xếp ngồi xuống một cái ghế dài ngay cạnh đó.
- Lão nhị, anh nói thật cho em, nơi này là làm cái gì?
Nhìn cái bục ở giữa giống như là lôi đài vậy. Trong không khí còn tràn ngập một thứ mùi giống như máu tanh vậy. Nhiếp Chấn Bang nhướn mày, lập tức liền hỏi.
Lúc này, Nhiếp Gia Dân cũng cười ha hả, nói:
- Lão Tam, nhìn sang bên, đúng, chính là một dãy lồng sắt đó. Nơi này, chính là nơi chuyên môn tổ chức đấu chó. Hiện giờ ở trong thủ đô, cái đám ngoan chủ này đều thích cái thứ huyết tinh, kích thích như vậy. Mà nó lại còn có thể cá cược bằng miệng nữa. Xem như một cái trò vui.
Nhiếp Gia Dân nói ra đều là lời nói thật. Cái đám ngoan chủ này đó trong thành Tứ Cửu, ngoại trừ những kẻ có thể thực sự có mong muốn làm ra một phen sự nghiệp ở trong thể chế, có yêu cầu rất nghiêm khắc đối với bản thân ra, những cái đám ngoan chủ khác đó, trên cơ bản đều tinh thông mọi thức. Đối với những người này mà nói, những cái nên chơi, nên ăn thì đều đã làm qua. Thời gian dài lâu, khó tránh khỏi hư hỏng rồi. Cái này cũng giống như bệnh trống vắng tinh thần vậy.
Mà cái trò chơi kịch liệt mà huyết tinh đó, cũng vừa đúng với khẩu vị của cái đám ngoan chủ đây. Cái trò chọi chó kích thị, huyết tinh này là một trò cực kỳ tàn khốc. Có những người có thiện tâm hay là những người có năng lực tâm lý chịu đựng không mạnh thì đều tuyệt đối không chịu nổi được. Hơn nữa, cái trò chọi chó này ở nước ngoài, cũng đã bị không ít các nhà bảo vệ động vật phản đối, kháng nghị. Đây là một trò mang tính tiêu diệt loài chó.
Lúc này, Lý Hoa, Lê Văn Cách, Lưu Côn mấy người cũng đều cười đùa đi về phía bên này. Xem ra, mấy cái tên tiểu tử này, đều là khách quen ở đây rồi.
- Tam ca cũng tới rồi. Vừa đúng lúc, vừa rồi tôi còn đang nói, có nên đem Tam ca cũng mời tới đây chơi một chút không đâu. Hiện tại, Tam ca anh chính là lãnh đạo nha. Nhưng, cũng không thể vì vậy mà thoát ly bể khổ của chúng ta được đâu.
Vừa nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, cái tên tiểu tử Lê Văn Cách này liền bắt đầu trêu chọc, cợt nhả rồi.
Lý Hoa cũng cười nói:
- Lãnh tụ Mác vĩ đại đã nói qua: đi ra từ quần chúng cũng phải hòa nhập với quần chúng.
Tam ca đi về cơ sở, cũng coi như là vinh hạnh của chúng ta.
- Các anh em, mấy người cứ chém đi. Hiện giờ, Tam ca chính là áo cơm cha mẹ của tôi đấy. Cái công ty Mẫn Nông của tôi kia, vẫn đang bị nắm chặt trong tay của Tam ca đâu. Ngày hôm nay, nếu các người có ai khiến cho Tam ca tức giận lên, tai họa sang tôi. Vậy đừng trách tôi nha.
Lưu Côn với vẻ mặt cầu xin đứng bên cạnh nói.
Nhiếp Chấn Bang cũng cười nói:
- Côn tử, nếu sợ hãi, vậy ngày hôm nay cho cậu cơ hội. Tất cả chi phí cậu bao hết, coi như là giải quyết xong, thế nào?
Mặc kệ Nhiếp Chấn Bang có đồng ý hay không, đi ra ngoài chơi sao? Nếu là đã đi ra vậy Nhiếp Chấn Bang cũng thả lỏng hoàn toàn. Người cũng đã ở bên ngoài rồi, nếu còn giữ cái mặt khổ sở, vậy thì ngược lại, lại khiến ọi người đều không thoải mái ở trong lòng.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang nhưng thật ra thấy được không ít gương mặt quen thuộc. Vân gia đại thiếu gia, giờ lại đang cùng ngồi một chỗ với đám người Trương Húc. Một chỗ khác, Lý gia và Triệu gia, Triệu Tinh Long cũng đang nói chuyện vui vẻ. Triệu Tinh Long người này, coi như là một trong những kẻ thần bí nhất trong đám ngoan chủ của thủ đô. Triệu gia ở thủ đô, vẫn hết sức khiêm tốn, nhưng ở trong quan trường và quân đội, cũng có mạng lưới quan hệ không nhỏ. Triệu Tinh Long từ nhỏ đã ở nước ngoài học tập, lớn lên. Lúc này đây, xem như chính thức về nước xuất hiện rồi.
- Hoa tử, quy cách cũng không tệ lắm nha. Vị ông chủ a Công này, có bối cảnh gì vậy? Làm sao mà cái trò hay như vậy lại bị hắn chiếm, nhưng mà các cậu lại không có chút động tâm nào vậy?
Nhiếp Chấn Bang cũng mở miệng trêu đùa. Đối với chủ nhân của cái sân chọi chó này, Nhiếp Chấn Bang cũng có chút tò mò rồi. Có thể chơi nổi như vậy trong thủ đô, bản lĩnh tuyệt đối phải cao. Công Chí Thiếu, trong cái phương diện dự đoán tâm tư của đám ngoan chủ này, chính là một kẻ rất giỏi.
Lý Hoa lúc này cũng mỉm cười, lắc đầu nói:
- Chuyện này, kỳ thật cũng chính là như vậy. Kẻ để ý tới thì ông chủ ở đây cũng không sợ. Còn người mà ông chủ sợ, thì lại chướng mắt với chỗ này.
Vào đúng lúc này, Trương Húc cũng cùng với Triệu Tinh Long đi về phía này, đánh tiếng chào với Nhiếp Chấn Bang. Giờ đây, tâm tình của Trương Húc cũng có chút phức tạp. Nói ra ra thì, tình nhân trong mộng của chính mình, người mà mình đã theo đuổi bấy lâu nay, đã bị Nhiếp Chấn Bang cướp được. Hơn nữa, đến hiện tại, tựa hồ vẫn là quan hệ không rõ ràng. Điều này khiến cho Trương Húc rất là căm tức.
- Lão Tam, lại gặp mặt! Vài năm không gặp, anh nhưng thật ra càng ngày càng ra vẻ yếu kém rồi.
Trương Húc vừa mở miệng, giọng điệu cũng đã khó nghe rồi.
Giờ phút này, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười. Trương Húc người này, thật đúng là một tên si tình hũ nút. Kiếp trước, Trương Húc và Đổng Uyển có đi đến với nhau hay không thì Nhiếp Chấn Bang cũng không phải quá rõ ràng. Nhưng, ở kiếp này, ấn tượng của Nhiếp Chấn Bang đối với Trương Húc thật sự là không sai. Một đứa nhỏ đi ra từ trong đại viện của quân đội, ở trong khung đã có cái sự ngay thẳng và hào phóng của người quân nhân. Thích là thích, không thích chính là không thích. Người như vậy, ở trong chính trị nếu nói tốt thì cũng tốt, nói không tốt thì quả thật cũng có không tốt.
Tuy nhiên, thái độ từ trước tới giờ của Trương gia chính là, không xen vào chính trị, một lòng đều tập trung vào việc phát triển trong quân đội. Đứng ở bên, Nhiếp Gia Dân cũng thấp giọng nói:
- Lão Tam, bây giờ Trương Húc cũng ở cùng một quân khu với tôi. Tên tiểu tử này, mạnh hơn tôi, hiện tại đã là thiếu ta rồi. Nghe nói là ở trong trung đoàn lão hổ, quân khu Tây Bắc. Ngoài ra còn nghe đâu, sắp được thăng lên Trung tá rồi.
Nghe được lời này của Nhiếp Gia Dân, Nhiếp Chấn Bang cũng mỉm cười. Thật đúng là ứng với cái câu nói kia, nhân sinh không chỗ không gặp lại. Cái giọng điệu tràn ngập mùi thuốc súng này của Trương Húc, Nhiếp Chấn Bang cũng không có để ý tới, ngược lại, hắn cũng cười nói đáp lại:
- Ngày của ông anh cũng không tệ đâu. Quân đội thật sự là một lò luyện lớn. Xem ra, anh Trương cũng là như cá gặp nước. Lúc nào hồi bộ đội, nhớ rõ thay tôi chào hổi một tiếng với Ma Quỷ. Cứ nói là, Thái Tử có chút nhớ nhung anh ta.
Lời nói của Nhiếp Chấn Bang, cũng đã khiến cho Trương Húc chấn động. Cách gọi bên trong trung đoàn lão hổ, làm sao Nhiếp Chấn Bang lại biết? Ma Quỷ là danh hiệu của đại đội trưởng Diêu Viễn. Nó có liên hệ trực tiếp với cách tôi luyện tân binh viên tàn khốc và nghiêm khắc của Diêu Viễn. Dần dà, cái tước hiệu này liền dính luôn. Mà cái tên Thái Tử này, Trương Húc cũng không chỉ một lần được nghe qua Diêu Viễn, còn có Thái Dương nói tới. Ở bên trong trung đoàn lão hổ của quân khu Tây Bắc, Thái Tử là một truyền kỳ, cũng là một truyền thuyết. Đó là một binh vương càng có thiên phú hơn cả Ma Quỷ.
Cái này cũng do chính miệng Ma Quỷ thừa nhận. Trương Húc thật không ngờ rằng, người này lại chính là Nhiếp Chấn Bang.
Lập tức, cái tâm tính vừa rồi của Trương Húc cũng trở nên thoải mái hơn. Anh ta lập tức chạy tới chào, rất nghiêm túc nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Anh Chấn Bang, mặc dù ở trong quân đội, anh là tiền bối của tôi. Tên của anh tôi đã được nghe nói qua từ lâu. Nhưng, mặc dù là như vậy, nên nói thì tôi vẫn muốn nói. Quân đội là quân đội, tình cảm là tình cảm. Đổng Uyển lựa chọn anh, tôi không tiếc hận, bởi đây là lựa chọn của cô ấy. Nhưng tôi hy vọng, anh đừng để cho Đổng Uyển phải đau lòng, đừng để cho Đổng Uyển phải rơi nước mắt. Anh có thể làm được sao?
Đây mới là một người đàn ông chân chính. Nhiếp Chấn Bang vẫn rất tán thưởng với tính cách dám yêu dám hận này của Trương Húc. Đây là một người rất thẳng tính. Mà người như vậy, một khi đã là bạn bè thì cả đời cũng sẽ là bạn bè. Có lẽ là một loại cảm giác giống nhau khi đi ra từ cùng một cái quân đội vậy, Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng rất nghiêm túc nói:
- Trương Húc, anh yên tâm đi. Tôi sẽ làm được.
Lúc này, đứng bên cạnh Trương Húc là Triệu Tinh Long cũng cười nói:
- Đừng để không khí trở nên nghiêm trọng vậy chứ. Đây chính là Tam thiếu gia đi. Nghe đại danh đã lâu, tôi vẫn luôn ở nước ngoài, vẫn chưa từng được gặp mặt. Lần này, cuối cùng cũng được nhìn thấy người thật rồi.
Trương Húc cũng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Người có thể tiến được vào lão hổ, chút khả năng chịu đựng tâm lý cũng như khả năng điều chỉnh này là vẫn phải có. Ngay lập tức, anh ta cũng cười nói:
- Thái Tử, giới thiệu với anh, vị này là Triệu Tinh Long. Cũng là đi ra từ đại viện quân ủy số 2 chúng ta. Tuy nhiên, tiểu tử này coi như là tên ngoại tộc của đại viện số 2 chúng tôi. Từ nhỏ liền không thích quân sự. Lúc ở tiểu học liền xuất ngoại, thẳng đến năm nay mới về nước.
Triệu gia của đại viện số 2 trong quân đội, coi như là lực lượng nòng cốt của quân đội. Tuy vậy, thế hệ này của Triệu gia, người lớn khá là đơn bạc, đã dần dần có xu thế rời khỏi quân đội.
Triệu Tinh Long ước chừng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi. Mày kiếm, mắt sáng, cao chừng 1m83. Rất có dáng vẻ của một mỹ nam tử khi mà cười lên, rất nho nhã.
Vừa đúng lúc đó, bên ngoài lại có một đám người đi đến. Cầm đầu rõ ràng là Chu Thần và Âu Chính. Sau khi đồng chí Húc Nhật rời chức, Âu gia coi như là xuống dốc. Bố của Âu Chính, Âu Hoa Quân cũng điều tới bên Mặt trận tổ quốc, chính thức bước vào dưỡng lão. Hiện giờ, ở trong cái thủ đô này, Âu Chính cũng chỉ là một kẻ bình thường mà thôi. Nếu so sánh với mấy cái gia tộc lâu đời như của Nhiếp Chấn Bang, Dương An Bang này đó, vẫn là kém hơn một tý. Tuy nhiên, Âu gia và Chu gia coi như là đồng bệnh tương liên. Âu Chính dĩ nhiên là đi cùng với Chu Thần rồi.
- Hôm nay thật đúng là náo nhiêt. Xem ra, đều nghỉ ngơi trở về rồi.
Người còn chưa tới, tiếng nói của Chu Thần cũng đã vang lên trước rồi.
Trải qua một thời gian ngắn lịch lãm ở tỉnh Sở Nam, hiện tại Chu Thần đã xem như là chín chắn hơn rất nhiều so với trước rồi. Nhưng mà, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, cái tính cách ăn sâu vào trong xương đó của Chu Thần, đúng là vẫn không sửa được.
Hiện giờ, Chu Thần cũng được điều từ tỉnh Sở Nam về rồi, nhậm chức ở trong bộ ủy trung ương, coi như là tăng lên một bậc, giờ cũng đã là cấp Phó cục trưởng.
Đưa tầm mắt nhìn qua, Chu Thần cũng đã thấy được Nhiếp Chấn Bang, trên mặt thoáng chốc liền tối lại. Nhưng chỉ nháy mắt, trên mặt đã mang theo tươi cười, nói:
- Tôi nói như thế nào lại náo nhiệt như vậy đâu chứ. Hóa ra là Tam đại thiếu gia nổi tiếng của Thủ đô đã trở lại. Như thế nào, cán bộ mẫu mực được lên Bảy giờ mỗi ngày cũng tới cái chỗ như thế này giống chúng tôi sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trùng Sinh Thế Gia Tử
Thái Tấn
Trùng Sinh Thế Gia Tử - Thái Tấn
https://isach.info/story.php?story=trung_sinh_the_gia_tu__thai_tan