Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
La Phù
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 138: Trạm Thai Thanh Minh. Huyền Vô Kỳ Phát Uy
- V
ốn Đông Hầu Thanh Bức tiền bối định đưa vãn bối và sư đệ cùng với hai đứa bé núi Quý Du tới núi Chiêu Diêu nhưng không ngờ gặp phải truy binh. Tiền bối Đông Hầu Thanh Bức ngăn địch cho nên để cho chúng ta tới đây tìm ngài, nhờ ngài hộ tống chúng ta tới núi Chiêu Diêu. Nhưng khi chúng ta tới đây lại bị người ta đuổi theo. Sư đệ của ta nhử người đó đi nơi khác, còn ta tới đây muốn nhờ tiền bối ra tay giúp đỡ.
Vốn Lạn Hàng khi ở Thục Sơn còn hơi nói lắp nhưng vào lúc này hắn tràn ngập sự can đảm, không hề có một chút nhút nhát, nói chuyện lưu loát.
Người kia im lặng rất lâu rồi mới lên tiếng:
- Việc này hắn cũng lực bất tòng tâm, các ngươi nghĩ cách khác đi.
Lực bất tòng tâm?
Lạn Hàng dốc hết sức để tới tận đây vốn nghĩ đây là hy vọng duy nhất để cứu Huyền Vô Kỳ và hai đứa bé nhưng khi tới đây rồi lại nhận được một câu trả lời như vậy.
- Ngài không phải là tiền bối Trạm Thai Thanh Minh thì làm sao biết tiền bối lực bất tòng tâm? Ngài có phải là tiền bối Trạm Thai Thanh Minh không?
Nhất thời, đôi mắt của Lạn Hàng đỏ ửng, lên tiếng chất vấn.
- Ngươi nói đúng. - Âm thanh kia thở nhẹ:
- Ta đúng là Trạm Thai Thanh Minh. Nhưng hiện tại ta chẳng những không có khả năng đưa các ngươi tới núi Chiêu Diêu mà càng không thể ra tay giúp sư đệ của ngươi.
- Tiền bối Đông Hầu Thanh Bức bảo chúng ta tới đây tìm ngài chắc chắn là biết ngài có khả năng đưa chúng ta tới núi Chiêu Diêu. Ngài lại thoái thác như vậy có phải là e ngại uy thế của Côn Luân nên không dám?
Do nghĩ tới việc chần chừ phút nào, Huyền Vô Kỳ liền nguy hiểm phút đó, Lạn Hàng hoàn toàn khác hẳn với bình thường.
- Đông Hầu Thanh Bức có ơn cứu mạng, làm sao mà ta thoái thác được? Nếu vào hai năm trước thì ta còn có thể ra tay giúp đỡ, nhưng hiện ta đúng là ta lực bất tòng tâm.
- Tiền bối nếu người thấy không thể đưa chúng ta tới được núi Chiêu Diêu thì xin hãy ra tay cứu sư đệ của ta cũng được. Có lẽ người đuổi giết sư đệ của vãn bối tu vi cũng không vượt quá ngài. Nếu tu vi của vãn bối cao thì cũng đã liều mạng với y. Nhưng thật sự tu vi của vãn bối quá thấp không phải là địch thủ vì vậy mà mới phải tới đây cầu người. Nếu ngài cứu sư đệ của vãn bối, vãn bối nhất định ghi nhớ ân...
- Ngươi vào đi.
Nghe thấy Lạn Hàng cầu xin, cánh cửa của ngôi miếu chợt từ từ mở ra kèm theo tiếng thở dài của Trạm Thai Thanh Minh:
- Ngươi vào đi rồi biết tại sao ta nói lực bất tòng tâm.
- Cái gì?
Từ bên ngoài nhìn vào cái miếu thờ chỉ rộng mấy trượng, nhiều lắm đặt được một cái giường, một cái bàn và một số vật dụng mà thôi. Nhưng khi Lạn Hàng vừa mới bước qua cửa miếu thì thấy bên trong ít nhất cũng rộng tới mười trượng.
Trong cái không gian rộng lớn có một vật thể rất to được che lại, nhìn như là tượng phật cao tới mấy trượng. Ngoại trừ thứ đó ra gian phòng giống như một cái đền có đủ mọi loại thượng vàng hạ cám. Có thứ giống như bảo thạch, có thứ giống như bằng sắt, lại có thứ như được làm từ bùn đất.
Ngoại trừ mấy thứ đó ra còn có năm cái lò có hình dạng khác nhau, đứng giữa là một tiểu sa di tuổi còn trẻ.
Nhưng điều khiến cho Lạn Hàng khiếp sợ đó là đứng trước cái thứ được che lại là một lão nhân ngồi trên xe lăn.
Lão nhân ngồi trên xe lăn đó bọc một lớp chăn lông rất dầy. Khi Lạn Hàng nhìn thấy lão nhân đó chỉ trong mấy hơi thở, lão nhân đã ho khan hai lần, lần nào cũng ho ra rất nhiều máu tươi.
Từ trên người lão, Lạn Hàng chỉ cảm nhận được chút dao động mỏng manh của pháp lực và sức sống đang bị xói mòn.
Đó là một lão nhân gần đất xa trời.
Mà sau khi Lạn Hàng đi vào, sa di nhỏ tuổi và lão nhân kia mặc dù không nói gì nhưng gã cũng biết lão nhân đó chính là Trạm Thai Thanh Minh.
Trạm Thai Thanh Minh không ngờ lại là một lão nhân như thế này.
Sắc mặt của Lạn Hàng trong nháy mắt xám xịt.
- Ngươi đã thấy được thân thể và tu vi của ta thì biết ta không lừa ngươi chứ? - Lão nhân ủ trong lớp chăn bông nhìn Lạn Hàng mà lắc đầu nói:
- Nhưng ta nói ta lực bất tòng tâm không phải vì thân thể ta mà bởi vì thứ đồ vật này đã chết.
- Ngay cả Đông Hầu Thanh Bức cũng không thể ngờ được rằng thứ đồ này của ta lại chết.
Trạm Thai Thanh Minh quấn mình trong lớp chăn bông nhìn Lạn Hàng sau đó xoay xe mà từ từ kéo tấm lụa phủ thứ vật gì đó cao mấy chục trượng xuống.
......
- Cái tên giả thần giả quỷ trong kia, nếu ngươi không ra ta sẽ nghĩ cách rút hết đất ở đây khiến cho con rùa đen nhà ngươi phải chui đầu ra khỏi ánh sáng.
- Gọi cái gì? Chờ Hiên Viên tiền bối truyền pháp thuật cho ta, ta thay ngài tới đây dạy dỗ ngươi.
Tổ Lũng đang chửi sướng miệng chợt âm thanh của Huyền Vô Kỳ vang lên.
- Rõ ràng khi hắn trốn vào đây vẫn ở cảnh giới Nô kiếm tại sao đột nhiên lại tới được cảnh giới Ngự kiếm?
Tổ Lũng còn chưa kịp trả lời thì đột nhiên có một đạo kiếm quang từ trong pháp trận phóng ra. Điều khiến cho y kinh hãi đó là cảnh giới của Huyền Vô Kỳ đã đạt tới Ngự kiếm. Nhưng trong đầu y vừa mới kinh hãi thì kiếm quang của Huyền Vô Kỳ xoay tròn khiến cho ánh sáng phát ra từ người Tổ Lũng bị nuốt chửng.
Tổ Lũng thấy vậy liền móc ra cây đèn Lưu Ly màu tím. Cây đèn vừa xuất hiện liền phóng ra hơn mười tia lửa. Những tia lửa đó đều do hỏa nguyên ngưng tụ không phải là ánh sáng nhưng vẫn làm cho xung quanh sáng lên.
- Đây là ảo ảnh do pháp thuật gì của hắn tạo ra?
Nhưng thấp thoáng bên trong, Tổ Lũng chợt thấy có mấy thứ gì đó tấn công về phía mình. Tổ Lũng chỉ ngón tay, từ trong bốn ngọn lửa có màu đỏ sậm, màu son, vàng óng và màu trắng, ngọn lửa màu đỏ sậm chợt lau ra đánh trúng một trong số Huyền Vô Kỳ.
Ánh lửa nổ tung khiến cho Huyền Vô Kỳ bắn ra ánh sáng màu vàng nhưng chưa bị đánh tan mà chỉ bị đánh bay.
- Không ngờ không phải là ảo ảnh. Đây là pháp thuật gì?
Lần này Tổ Lũng cảm thấy ớn lạnh, trong nháy mắt hiểu ra những ảo ảnh Huyền Vô Kỳ thật ra chính là thực thể.
Trong tích tắc đó, Tổ Lũng liền phát hiện ra xung quanh có mười mấy bóng người khiến cho y cảm giác Huyền Vô Kỳ như sóng triều đang ập tới mình.
Khi Tổ Lũng dụng tâm cảm ứng thì kinh hãi phát hiện ra bản thân mình ngoại trừ cảm nhận được linh khí dầy đặc trên người Huyền Vô Kỳ chứ không hề có bản tôn của gã.
- Không hay.
Đột nhiên Tổ Lũng giật mình vung tay bắn ra một ngọn lửa. Một đạo kiếm quang vô thanh vô tức bắn về phía hắn. Lần này phát hiện ra phi kiếm của Huyền Vô Kỳ lao tới mình, Tổ Lũng liền đánh cho ánh sáng trên phi kiếm nổ tung tóe. Tuy nhiên trong tích tắc đó, y đã bị một cái Nguyên Thổ khôi đánh cho một quyền thật mạnh mà bay đi chỗ khác.
Tổ Lũng bị đánh bay, khi xoay người lại thì mười mấy Nguyên Thổ khôi lỗi đã ập tới bao vây y vào giữa mà đánh.
Tổ Lũng tu luyện nội đan đạo pháp nên thân thể không mạnh. Mặc dù quanh người cũng có Cương nguyên hộ thể nhưng lại có vài cánh tay giữ y lại và hơn mười cánh tay thì liên tục giáng lên người khiến cho mỗi một chút chân nguyên y ngưng tụ được còn chưa kịp thi triển pháp thuật đã bị quyền cước đánh tan.
mà hiển nhiên là Hiên Viên Trọng Huyền đã dậy Huyền Vô Kỳ pháp thuật để đối phó với Tổ Lũng. Pháp thuật của Tổ Lũng tu luyện là pháp quyết Hỏa nguyên. Linh khí Hỏa nguyên đối với nguyên khí Hệ thổ tương sinh cho nên hiện tại pháp thuật của Tổ Lũng đánh vào Nguyên thổ khôi lỗi không gây nhiều tác dụng.
- Đây chính là kiến giết voi.
Nhất thời Tổ Lũng bị bao vây đánh cho kêu oai oái còn Huyền Vô Kỳ thì không xen vào. Nhìn thấy tình cảnh này, Huyền Vô Kỳ lại càng hiểu tại sao ngày đó với tu vi của Đông Hầu Thanh Bức mà cũng không dám đối đầu với trăm cao thủ của các phái. Như tình cảnh hiện tại, cho dù Đông Hầu Thanh Bức chỉ cần nhấc tay có thể giết người nhưng nếu bị pháp bảo, pháp thuật cuốn lấy thì chắc chắn cũng bị giống như Tổ Lũng mà không còn sức hoàn thủ.
Nghĩ tới lúc Tổ Lũng đuổi giết mình và vừa rồi ăn nói khiêu khích Hiên Viên Trọng huyền, Huyền Vô Kỳ cảm thấy khoái trá mà cười nói ầm ĩ:
- Ngay cả ta cũng không đánh lại được hay sao?
“ Oành!” Tiếng cười của Huyền Vô Kỳ còn chưa dứt, Tổ Lũng gầm lên một tiếng, từ người y tản ra ngọn lửa màu hồng.
Nhiệt độ của ngọn lửa đó rất cao nhanh chóng đốt cháy bốn, năm Thổ Nguyên khôi lỗi cháy thành một đám khí màu vàng, ngay cả bùn đất xung quanh cũng đỏ hồng giống như dung nham.
- Không ngờ Tổ Lũng còn có một chiêu này. Đây là pháp thuật gì mà khiến cho Nguyên Thổ Khôi lỗi bị luyện hóa ngay?
Vừa thấy Tổ Lũng thoát ra, Huyền Vô Kỳ giật mình:
- Tên tiểu bối gian xảo. Sau này sẽ tìm ngươi tính sổ.
Nhưng sau khi thoát khốn, Tổ Lũng cũng không muốn sống mái với Huyền Vô Kỳ mà chỉ nói một câu rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Hóa ra ngọn lửa vừa rồi của Tổ Lũng mặc dù có uy lực kinh người nhưng cũng đốt của y mất một nửa chân nguyên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
La Phù
Vô Tội
La Phù - Vô Tội
https://isach.info/story.php?story=la_phu__vo_toi