Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thứ Nữ Công Lược
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 137: Ngoài Ý Muốn (Trung)
M
ột hàng người mới vừa ngồi xuống, bức rèm gian phía tây vén lên.
Ngũ phu nhân giúp đỡ thái phu nhân đi ở phía sau.
Nàng miệng cười như hoa, thái phu nhân thần sắc đã có chút nghiêm khắc. Từ thị huynh đệ đi theo phía sau. Từ Lệnh Nghi sắc mặt xanh mét, Ngũ gia Từ Lệnh Khoan thật cẩn thận dừng ở phía sau ca ca hai bước, bộ dáng gục đầu ủ rũ.
Tam phu nhân thấy vậy lập tức nghênh đón.
” Nương,” Nàng giúp đỡ cánh tay bên kia của thái phu nhân, sau đó cười tủm tỉm nhìn Ngũ phu nhân kêu một tiếng” Ngũ đệ muội”.
Ngũ phu nhân thần sắc tự nhiên cười cùng Tam phu nhân chào hỏi:” Tam tẩu như thế nào lúc này mới đến? Chúng ta đều đợi cả nửa ngày!”
Tam phu nhân ha ha cười:” Sớm đến đây. Nghe nói các ngươi có chuyện thương lượng, liền ngồi cùng Tứ đệ muội.” Thần thái có vài phần hùa theo lên Hoàng Hạc lâu xem phiên lật thuyền.
Ngũ phu nhân đáy mắt hiện lên khinh thường, cười giúp đỡ thái phu nhân hướng gian phía đông đi.
Thập Nhất Nương cùng tam gia đón đi đến cho thái phu nhân hành lễ, huynh đệ, chị em dâu chào hỏi, phân chủ thứ ngồi xuống, các nha hoàn bắt đầu mang đồ ăn.
Mọi người tĩnh lặng lẽ ăn cơm, tịch gian chỉ có tiếng đồ sứ chạm nhẹ nhàng.
Cơm xong, mọi người giống bình thường vây quanh thái phu nhân hướng gian phía đông đi.
Thái phu nhân đột nhiên ở thính đường dừng cước bộ.
“Sắc trời không còn sớm, tất cả mọi người đều tự tan đi!” Nàng nhìn Ngũ phu nhân,” Đặc biệt là Đan Dương, sống ở hậu hoa viên, đường không dễ đi.”
” Nương yên tâm, có Ngũ gia giúp đỡ ta mà!” Ngũ phu nhân cười nhìn phía Ngũ gia.
Ngũ gia lập tức tiến lên đỡ Ngũ phu nhân:” Nương, chúng ta đi về trước.” Bộ dáng ước gì không nhanh lên.
Thái phu nhân nhìn thấy ánh mắt trầm xuống, khóe miệng khép lại, muốn nói cái gì, Ngũ phu nhân đã nói:” Nương, chúng ta đây đi về trước!” Để bảo toàn Ngũ gia.
” Trở về đi!” Thanh âm của thái phu nhân mang theo vài phần ủ rũ.
Ngũ gia nghe ánh mắt liền toát ra vài phần lo lắng, nhưng Ngũ phu nhân đã đi ra ngoài.
Hắn giúp đỡ thê tử, đầu quay trở về vài lần, nhưng vẫn còn cùng Ngũ phu nhân cùng nhau ra cửa.
Hai người vừa đi, không khí đột nhiên trở nên nhẹ nhàng. Từ Tự Cần cười hì hì kéo Từ Tự Dụ cáo từ. Thái phu nhân cẩn thận dặn bảo bọn họ, Tam phu nhân cũng tiến lên lải nhải” Một đường cẩn thận”, sau đó tiếp áo choàng trong tay nha hoàn tự mình choàng Từ Tự Cần. Từ Tự Kiệm nhìn lén trực cười, biến thành Từ Tự Cần vẻ mặt không được tự nhiên. Một bên Tam gia vì con giải vây:” Tốt lắm, tốt lắm. Hắn đều lớn như vậy. Biết chiếu cố chính mình!” Mà Từ Tự Kiệm lôi kéo Truân ca nhi ở một bên líu ríu nói cái gì đó, Trinh tỷ nhi nhìn thấy trực cười. Tình huống này rất là náo nhiệt. Thập Nhất Nương thấy Từ Lệnh Nghi đứng xa xa ở một bên, thần sắc lạnh lùng, nghĩ đến từ lúc chuyện “Hiểu Lan” phát sinh xong hắn còn không có cơ hội cùng thái phu nhân một mình ở cùng một chỗ, liền bước đi qua:” Hầu Gia, đợi lát nữa ta đi về trước. Hầu Gia cùng nương trò chuyện đi?”
Đề nghị của nàng đúng đáy lòng Từ Lệnh Nghi, nghe gật đầu: “Vậy ngươi trên đường cẩn thận một chút!”
” Hầu Gia yên tâm.” Thập Nhất Nương mỉm cười,” Thiếp thân không sao.”
Đợi Từ Tự Cần, Từ Tự Dụ cất bước, tam gia cùng Tam phu nhân cũng mang theo Từ Tự Kiệm đi.
Truân ca đối Từ Tự Kiệm thực thích, vẫn đưa đến cửa, mới từ Trinh tỷ nhi dẫn đi xuống nghỉ ngơi.
Trong phòng liền chỉ còn lại có thái phu nhân, Từ Lệnh Nghi cùng Thập Nhất Nương.
Thái phu nhân sắc mặt trầm xuống, không nói được một lời tiến nội thất.
Thập Nhất Nương hướng tới Từ Lệnh Nghi đưa ánh mắt, hai người sóng vai cùng đi vào.
Thái phu nhân đã từ Đỗ mama hầu hạ lên kháng.
Thập Nhất Nương cười tiến lên đem đệm da cáo đen bình thường thái phu nhân quen dùng kê giúp nàng, nhẹ giọng nói:” Nương cấp thiếp mời ta còn muốn nhìn cho kỹ. Trở về trước.”
Thái phu nhân giật mình, phỏng chừng cũng có chuyện cùng Từ Lệnh Nghi nói, nên không giữ Thập Nhất Nương, suy nghĩ một chút, thì cho Đỗ mama tiễn nàng trở về.
Thập Nhất Nương vội chối từ:” Sắc trời quá muộn, bên người ta lại có nha hoàn bà tử, nương không cần lo lắng.”
Thái phu nhân thần sắc mỏi mệt:” Đứa nhỏ ngoan, để cho ta yên tâm!” Từ Lệnh Nghi cũng nói:” Cho Đỗ mama tiễn ngươi đi!”
Dưới tình huống này, Thập Nhất Nương còn nói chút gì nữa thì làm kiêu, nàng cười hướng thái phu nhân nói cám ơn, theo Đỗ mama cùng ra cửa.
Bên ngoài tuyết đã muốn ngừng, trong không trung lại vẫn như trước mây đen dầy đặc, từng trận gió lạnh đến tận xương thổi lại đây, tuyết vụn bay lên, mưa bụt phất phơ.
” Tứ phu nhân cẩn thận một chút!” Đỗ mama tự mình giúp đỡ Thập Nhất Nương.
Thập Nhất Nương làm sao để cho nàng đỡ, cổ tay vừa lật, nắm tay Đỗ mama: “Mama cũng cẩn thận một chút.”
Đỗ mama nhìn tay nắm cùng một chỗ, hơi cười, tiễn Thập Nhất Nương trở về sân.
” Mama tiến vào uống chén trà rồi lại đi!” Thập Nhất Nương lưu nàng,” Thời tiết rất lạnh.”
“Thái phu nhân bên kia không thể thiếu người.” Đỗ mama uyển chuyển cự tuyệt,” Ngày khác lại đến quấy rầy Tứ phu nhân.”
Thập Nhất Nương cười cho Hổ Phách tiễn Đỗ Mama trở về.
Nhị môn còn có bóng người hiện lên.
Nương theo đèn lồng màu đỏ mái hiên, Thập Nhất Nương thấy lăng trù đặc biệt sáng bóng.
Nàng quát lớn:” Ai ở nơi đó lén lút?”
Lập tức có nha hoàn tiến lên đi túm người.
Vóc dáng trung bình, khoác áo choàng trang hoa màu huyền, thổi một hơi, lăng trù bên trong lộ ra.
“Tú Duyên, ngươi ở này cái gì?” Thập Nhất Nương biểu tình giật mình nhìn nha hoàn mắt đào má hạnh trước mắt, thiếp theo là dáng điệu giật mình hiểu ra,” Ngươi là đợi Hầu Gia đi? Trở về bẩm Kiều di nương nói Hầu gia có việc, sẽ về trễ chút, các ngươi nhớ an bài người trực đêm, về sau có việc gì trực tiếp nói cùng Hổ Phách là được. Không thể làm ra chuyện lén lút như vậy, cũng không phải là nữ tử hàn môn nhà nghèo gì.”
Tú Duyên xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, thấp giọng đáp ”Vâng”.
Thập Nhất Nương vốn cố ý trước mặt Đỗ mama giáo huấn nàng, nhưng không nghĩ làm quá mức.
Cười trêu ghẹo nói:” Tốt lắm, ngươi mau trở về đi thôi. Miễn cho Kiều di nương người gấp gáp. Trời giá rét, nếu bệnh, ta còn phải phái tiểu nha hoàn hầu hạ ngươi.”
Tú Duyên xấu hổ đến nâng không nổi đầu, chỉ biết điều vâng vâng đáp, như được đại xá xoay người rời đi.
Một bên Đỗ mama nhìn thấy liền có mấy cái gật đầu không thể nhận ra. Thập Nhất Nương tiễn Đỗ mama hai bước:” Mama trên đường cẩn thận.”
Đỗ mama cùng nàng hàn huyên vài câu, từ Hổ Phách giúp đỡ trở về chỗ thái phu nhân nơi đó.
Thập Nhất Nương nhẹ nhàng thở ra, bước nhanh vào nhà.
Trong phòng đốt huân hương mùi hoa mai đan xen đập vào mặt.
Thập Nhất Nương hít một hơi, cảm giác toàn thân lỗ chân lông đều thư sướng.
Lục Vân cùng Song Ngọc bước lên phía trước giúp nàng cởi áo choàng, mang nước ấm rửa mặt rửa tay, hầu hạ nàng rửa ráy.
Đợi Thập Nhất Nương thu thập xong dựa lên noãn các sau giường, Hổ Phách sớm tiễn Đỗ mama trở về, đang ở noãn các chờ.
” Chuyện như thế nào? Tú Duyên kia như thế nào chạy đến đại môn.” Thập Nhất Nương cho lui, nghiêng người dựa trên gối dựa màu vàng nghệ, trên người đắp chăn trang hoa đỏ thẫm kim tiền khắp nơi, ánh mắt nhìn mấp cái thiệp thái phu nhân trong tay, thản nhiên hỏi Hổ Phách,” Ngươi cũng đừng nói cho ta rằng không biết là chuyện như thế nào?”
Hổ Phách mân miệng đắc ý cười:” Nàng một ngày đều lén lút hỏi thăm Hầu Gia có trở về không…… Không nghĩ tới là Đỗ mama cùng ngài trở về. Nếu đổi thành Hầu Gia……” Giọng điệu hơi có chút tiếc nuối.
“Ba!” một tiếng, bàn tay Thập Nhất Nương liền chụp ở trên bàn một bên kháng.
” Cho nên ngươi liền phân phó trực đêm mama, phóng nàng ở đại môn nhìn trộm!”
Ánh mắt lợi hại như đao, biểu tình lạnh như băng sương.
Hổ Phách trong lòng”Lộp bộp” một chút hoảng lên, vội giải thích nói:” Ta, ta……”
” Ngươi còn không phục!” Thập Nhất Nương khuôn mặt lạnh lùng nhìn nàng, đột ngột đánh gảy lời nàng, nói một câu muốn thêm một từ.
” Không có, không có từng cái” giận lôi đình như vậy, Hổ Phách cho tới bây giờ không có gặp qua, trong lòng nàng bối rối, mơ hồ lại cảm thấy mình làm không tồi, cũng có ủy khuất cùng không cam lòng,” Phu nhân……”
Thập Nhất Nương không có cho nàng cơ hội nói chuyện.
” Ngươi có biết thái phu nhân vì sao độc sủng Nhị phu nhân không? Ngươi có biết Tam phu nhân vì sao biết rõ mình chính là tạm thời quản gia lại còn muốn bắt nhạn nhổ lông? Ngươi có biết Ngũ phòng đã xảy ra chuyện gì ngươi cũng biết gia như thế nào đối đãi ba vị di nương? Ngươi có biết Đại Chu nhiều thương nhân như vậy, vì sao chỉ có Văn gia có thể đem nữ nhi gả đến Từ gia?” Nàng đưa ra hàng loạt vấn đề, mỗi câu đều không phải một hai lời là có thể trả lời được, lưng Hổ Phách không khỏi phát lạnh, đầu óc hỗn loạn, cố tình Thập Nhất Nương chợt nâng cao giọng,” Ngươi có biết?” Nàng đã bị biến cố liên tiếp đạp cho choáng váng đầu, ánh mắt mờ mịt nhìn Thập Nhất Nương, bản năng lắc đầu:” Nô tì không biết!”
” Không biết!” Thập Nhất Nương thanh âm lộ ra nồng đậm mỏi mệt cùng thất vọng,” Không biết, ngươi coi như nhà của ta, làm chủ cho ta!”
Mỏi mệt cùng thất vọng, giống như châm đâm từng chút từng chút vào tâm Hổ Phách. Thập Nhất Nương đối với nàng đều có thêm tán thưởng, ngẫu nhiên nàng cùng Đông Thanh ý kiến bất đồng, Thập Nhất Nương tuy cái gì cũng không nói, lại mặc cho nha hoàn bà tử trong phòng chiếu ý tứ của nàng đi làm, nghĩ đến đây, nàng không khỏi lạnh run. Không, không, không, nàng cùng Đông Thanh không giống. Đông Thanh theo Thập Nhất Nương từ Phúc Kiến trở về liền hầu hạ nàng, mình là đại thái thái thưởng!
Nàng trực tiếp quỳ xuống:” Phu nhân, ta rốt cuộc không dám.” Giọng điệu lộ ra tuyệt vọng cùng khẩn cầu.
Con đường phía trước gập ghềnh, tương lai còn không biết có cái gì đợi mình. Bằng vào mình một người, là không có khả năng đi xa như vậy. Phải có một đội của mình. Người La gia cũng thế, Đào mama cũng thế, càng nghiêng về Truân ca. Hướng bà tử linh tinh, năng lực có hạn. Mà người Từ gia, chân chính có năng lực sớm bị các phòng lấy đi, còn lại toàn là người bình thường. Nàng có thể dựa vào, chỉ có mấy nha hoàn bên người này. Cố tình Đông Thanh không am hiểu này nọ, Tân Cúc lại không thích hợp này nọ, Trúc Hương tuổi còn quá nhỏ, chỉ có Hổ Phách, nàng vừa lòng nhất. Chính là cách một tầng quan hệ của đại thái thái này, muốn tìm biện pháp thu phục nàng mới được. Còn thật nói tiếp, Tú Duyên nhìn trộm, nàng hoàn toàn có thể giống Tần di nương nửa đường tới đón Từ Lệnh Nghi giống nhau, không đáng quan tâm– các nàng căn bản không ở cùng một thứ cấp, chỉ cần các nàng không lướt qua điểm mấu chốt, nàng mừng rỡ mở con mắt nhắm con mắt cho không khí trong nhà hoạt bát chút, mọi người đều sống tốt. Nhưng Hổ Phách không cùng nàng thảo luận liền tự tác chủ trương đem Tú Duyên đưa đến trước mặt mình ình chà đạp, sai chính là tự tác chủ trương ·… Vừa lúc cấp nàng một cơ hội làm khó dễ.
Phải cho nàng tỉnh, không ngoan tay là không được!
Thập Nhất Nương nhìn Hổ Phách trên trán mồ hôi trong suốt, cảm thấy không sai biệt lắm. Nàng thở thật dài, giơ tay ra:” Đến ngồi đến bên người ta.”
Hổ Phách nhìn cặp bàn tay trắng nõn kia, không tự chủ được đứng lên.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thứ Nữ Công Lược
Chi Chi
Thứ Nữ Công Lược - Chi Chi
https://isach.info/story.php?story=thu_nu_cong_luoc__chi_chi