Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Phi Thiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 136: Yêu NhượC Tiên (4)
B
ảo giản trên tay lão nhân dơ dáy lập tức lóe lên, hóa thành vô số hồng quang bảo vệ thân mình, cấp tốc xoay tròn, giống như màn hào quang màu đỏ.
Một tràng tiếng leng keng vang lên đinh tai nhức óc, chính là tiếng kim loại chạm nhau.
Hai chiếc vòng lóe hồng quang xoay tròn đánh tới không ngừng, ý đồ công phá vô số điểm hồng quang đang xoay tròn phòng thủ, đánh tới nỗi màn hào quang màu đỏ quanh người lão nhân dơ dáy dần dần trở nên ảm đạm.
Tiếp tục như vậy không chịu nổi, lão nhân đưa tay vẫy một cái, bảo giản đang kịch chiến với lang nha bổng cấp tốc lóe trở về.
Keng, giản của lão nhân dơ dáy đã đánh bay được một chiếc vòng của đối phương.
Đồng thời vô số điểm sáng màu đỏ quanh thân ngưng tụ trong nháy mắt, hóa thành thanh bảo giản thứ hai rơi vào tay lão nhân.
Lão cầm giản gia trì pháp lực quét ngang ra, lại đánh bay chiếc vòng còn lại, đồng thời chụp lấy thanh giản kia vào tay.
Lão vừa cầm song giản, lang nha bổng kia đã phá không đập tới, bèn nhanh chóng xuất song giản trong tay ra ngăn đỡ.
Ầm, lang nha bổng của Viên Khai Sơn bị đánh bay ngược trở lại.
Mà Viên Khai Sơn đã xòe hai tay ra nắm lấy đôi vòng thép.
Hống!
Viên Khai Sơn ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng, hồng quang toàn thân chợt lóe, thân hình đột nhiên tăng vọt.
Miêu Nghị đang trợn mắt há mồm quan chiến lại trợn to cặp mắt hơn trước. Viên Khai Sơn đang hóa lớn thân hình đã hiện ra nguyên hình, ngang nhiên biến thành một con vượn già dáng vóc to lớn, thân dài năm thước có thừa, bộ lông đỏ như lửa, diện mục cổ kính dữ tợn.
Lão nhân dơ dáy thấy vậy cơ mặt giật giật, người ta đây là không làm thịt được lão không chịu dừng tay. Cũng không biết là tên khốn kiếp nào làm chuyện tốt ở Đồng La trại, khiến cho mình gánh lấy nỗi oan này...
Vốn tu vi của lão không bằng Viên Khai Sơn, nếu không trước đó cũng sẽ không chạy thục mạng. Hiện tại người ta hiện nguyên hình dốc hết toàn lực xuất thủ, lão không thể nào ngăn được.
Lão không nói hai lời, lắc mình bỏ chạy, thế nhưng lang nha bổng lóe lên hồng quang lại bay tới nhanh hơn một bước, ngăn cản đường chạy của lão.
Lão nhân dơ dáy xuất ra song giản trong tay một lượt.
Keng, hồng quang của lang nha bổng tối sầm lại, bị đánh bay đi.
Nhưng tiếng xé gió sau lưng đã tới, lão nhân dơ dáy không nhìn, cũng không còn kịp có phản ứng gì nhiều, xoay người lại giận quét song giản.
Ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, song giản va chạm với đôi vòng thép trong tay con vượn già kia.
Lão nhân dơ dáy ở dưới thân hình cực lớn của vượn già giống như con gà con.
Sau khi va chạm một chiêu, lão phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bay ngược ra sau giống như sao xẹt.
Thân hình to lớn của vượn già cũng bị chấn bay phất phơ về phía sau.
Tuy rằng đánh bay được lão nhân dơ dáy nhưng vượn già cũng va vào một ngọn núi khiến cho nó sụp đổ.
Giữa đất đá tung bay đầy trời như mưa bấc, một đạo hồng quang bao bọc một bóng người nhanh chóng thoát ra.
Lão nhân dơ dáy biết không phải là đối thủ, nắm lấy cơ hội vội vàng chạy trốn.
Lão chạy trốn không cần gấp gáp, Miêu Nghị lại rối loạn vô cùng, bởi vì phương hướng chạy trốn của lão nhân lại chạy về phía mình.
Hắn nhanh chóng rút đầu vào tàng cây, sợ hết hồn hết vía, phen này có lẽ bị cháy thành vạ lây. Nhưng cũng thuận tay tung bọn ‘tiểu tử’ ra ngoài, trải khắp trên cây, kỳ vọng đến thời khắc mấu chốt có thể phát huy tác dụng.
Thế nhưng khiến cho hắn cảm thấy bất ngờ là, chợt nghe tiếng Viên Khai Sơn rống giận:
- Lão tặc cút ra cho ta!
Tình huống thế nào rồi?
Miêu Nghị thò đầu ra lần nữa nhìn qua cũng biết, chỉ thấy hai vòng sáng màu đỏ lơ lửng trước người vượn già đang cầm trong tay lang nha bổng, lúc này y đang nhìn xuống phía dưới vùng núi tìm kiếm khắp nơi. Mà lão nhân dơ dáy kia không hề chạy tới đây, không biết đã trốn đi đâu.
Nhìn tình hình này, Miêu Nghị mơ hồ hiểu ra. Đoán chừng là lão nhân dơ dáy kia biết đánh không thắng người ta, chạy cũng không thể chạy thoát, bèn tìm cơ hội thích hợp ẩn nấp.
Đột nhiên sắc mặt Miêu Nghị cứng lại, nghe tim mình như chìm xuống, ngay sau đó tim đập rộn lên, có vẻ khóc không ra nước mắt.
Hắn hận mình ham xem náo nhiệt làm gì, nên nắm lấy cơ hội trốn đi trước mới phải, hiện tại xui xẻo.
Ánh mắt vượn già nhìn chằm chằm vào chỗ hắn, rốt cục nhìn thẳng vào mắt Miêu đại động chủ.
Miêu Nghị không dám làm một cử động nhỏ nào, hy vọng đối phương chỉ là ngẫu nhiên nhìn về phía này, không phát hiện được mình. Cho dù là phát hiện cũng dễ dàng nhận ra mình không phải là lão nhân dơ dáy kia, đừng tới tìm mình.
Kỳ vọng tan biến, vượn già bay tới, từ từ hạ xuống, thân hình lơ lửng ngang tầm ngọn cây, nhìn thẳng vào mắt Miêu Nghị.
Chợt y cất tiếng hỏi:
- Có thấy mới vừa rồi người nọ trốn đi đâu hay không?
Miêu Nghị vội vàng khoát tay, nặn ra nụ cười hòa ái nói:
- Không liên quan tới ta, ta chỉ xem thử, không quấy rầy các ngươi, các ngươi cứ tiếp tục!
Vượn già nhất thời giận dữ, ta hỏi ngươi, ngươi dám không đáp ư?
Y giơ tay ra chộp về phía Miêu Nghị bên trong tàng cây.
Miêu Nghị không phải là người ngồi chờ chết, thấy không cách nào may mắn tránh thoát đã nhanh chóng trượt xuống đại thụ, rơi trên lưng Hắc Thán, không quay đầu lại liều mạng chạy mau.
- Cỡi long câu cũng muốn chạy trốn trước mặt ta sao?
Vượn già cười lạnh một tiếng, chợt sửng sốt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hắc Thán mập như heo, nhớ lại lời của bọn tiểu lâu la Đồng La trại, không nhịn được nhe răng toét miệng một trận, không biết có phải đã đoán ra được chuyện gì hay không.
Hống!
Y ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng, chộp lấy một ngọn đại thụ nhổ bật gốc lên vứt ra xa.
Trong lúc y đang muốn xuất pháp bảo ra đánh chết Miêu Nghị, thình lình trên cánh tay lại truyền tới mười mấy chỗ đau nhói, mười mấy cỗ khí tức kinh khủng như lạc vào u minh trong nháy mắt rót vào trong cơ thể y.
Vượn già nhanh chóng cúi đầu nhìn qua, chỉ thấy mười mấy con tiểu Đường Lang đang vừa đâm vừa cắn trên cánh tay mình.
Y rung tay lên, mười mấy tiếng lốp bốp vang lên liên tục, một cỗ pháp lực mênh mông trong nháy mắt tuôn ra nghiền nát mười mấy con tiểu Đường Lang thành phấn vụn.
Miêu Nghị đang chạy thục mạng nhất thời đau lòng tới nỗi run run, hắn và bọn ‘tiểu tử’ thành lập một phương thức liên lạc tâm linh kỳ diệu, hắn có thể cảm ứng được tiểu Đường Lang chết.
Mười lăm con ‘tiểu tử’ chết một lượt!
Miêu Nghị hận không thể quay lại liều mạng với vượn già.
Nhưng hắn biết mình không phải là đối thủ của người ta, mười lăm con ‘tiểu tử’ liên thủ còn không có khả năng chế trụ người ta, mình quay trở lại ngoại trừ chịu chết ra không có tác dụng gì.
Tuy rằng hắn chạy trốn nhưng không dám để cho những ‘tiểu tử’ khác ngăn trở, biết không ngăn được, nhanh chóng dùng ý niệm ngăn lại những ‘tiểu tử’ khác đi chịu chết.
Trên thực tế bọn ‘tiểu tử’ xuất thủ xong cũng không phải là không có chút tác dụng nào.
Vượn già vì khinh thường mà trúng chiêu cũng không vội vàng đuổi theo Miêu Nghị, mà nhanh chóng rơi xuống đỉnh núi, toàn thân trên dưới lập tức hiện đầy một tầng sương lạnh, thân hình to lớn trở nên trắng như tuyết từ đầu đến chân, muốn bức khí tức âm hàn u minh trong cơ thể ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Phi Thiên
Dược Thiên Sầu
Phi Thiên - Dược Thiên Sầu
https://isach.info/story.php?story=phi_thien__duoc_thien_sau