Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Kẻ Phiêu Lưu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 24
M
arcel đã nửa tỉnh nửa say khi mở cửa. Hắn đứng đấy, vừa lảo đảo vừa cười. Rồi hắn gần như đổ vào tôi, hai tay tóm vạt áo tôi. "Dax, thằng chó. Tôi đã đọc về cậu trên báo".
Tôi nắm khuỷu tay để hắn khỏi ngã. "Tôi cũng đọc chút ít".
Thứ ngôn ngữ châm biếm chỉ như nước đổ lá khoai đối với Marcel. "Cậu biết không" hắn nói, nhìn chòng chọc vào tôi như cú vọ, "đã có lúc tôi tính bỏ cậu đấy. Tôi tưởng cậu đã chơi thẳng thừng, không nhượng bộ. Giờ thì tôi hiểu hơn".
"Chắc rồi" tôi nói như an ủi.
"Cậu đến thật đúng lúc. Tôi có bữa tiệc nhỏ, nhưng nản lắm. Vào đi".
Tóm cánh tay tôi, hắn như lôi tôi vào phòng khách tranh tối tranh sáng. Đèn trần tắt hết, chỉ còn mấy ngọn đèn tường mờ tỏ ở các góc phòng. Hai người đàn bà đang ngồi trên sofa, mặt họ khuất sau bóng tối.
Một thoáng sa đoạ kỳ lạ trong giọng Marcel khi hắn nói "Tôi cho là cậu biết các bé. Beth, chào Dax đi".
Một cô gái nhìn lên. "Hello".
Tôi nhận ra cô gái tóc vàng có bộ ngực bự. Tôi đã từng gặp cô ở đây. "Hello, Beth".
"Đừng có ngồi ì ra ở đấy như con ngốc" Marcel gay gắt nói "lấy đồ uống cho Dax".
Beth lặng lẽ đứng lên, đi đến quầy bar. Cô gái kia ngồi bất động, mặt hơi ngoảnh đi như tránh né.
"Em biết Dax chứ" Marcel chua chát với cô. "Em vẫn chào một người bạn cũ thế đấy à?"
Người đàn bà ngước nhìn tôi, mái tóc đen dài vén khỏi mặt.
"Dania!"
"Phải, Dania" Marcel nhại lại một cách khinh bỉ. "Cậu không nghĩ là sẽ thấy cô ta ở đây hả?"
Tôi không trả lời.
"Không phải Dania Farkas" Marcel tiếp tục bằng giọng nói kháy "cô ấy quá độc lập và quá quan trọng".
Tôi vẫn lặng thinh.
"Cứt chó!" Marcel chợt nổi điên lên. "Nó cũng là con đĩ thối như những con khác mà thôi!"
Beth từ quầy bar trở lại, hai tay hai ly rượu. Marcel cầm một và đưa tôi ly kia. Beth đến quầy bar rồi trở lại với ly cho mình và cho Dania. "Thôi nào Marcel" cô nói "buổi tiệc lê thê rồi đấy. Bật nhạc lên. Chúng mình nhảy chút đi".
"Không, anh không khoái" Marcel tợp một nửa ly rượu rồi ngã sóng soài ra sofa, bên cạnh Dania. "Đừng có giữ kẽ thế" hắn nói "toàn là bạn bè cả mà". Hắn vồ lấy ngực cô và cô lặng lẽ gạt tay hắn ra.
Beth ấn nút chiếc máy quay đĩa và âm nhạc ào ra khắp phòng. Cô tựa vào Marcel, cặp vú như chồi ra ngoài áo. "Nào, nhảy đi".
Thậm chí tôi cũng thấy là cô thương cho Dania.
Marcel gạt mạnh ly rượu trên tay cô. Nó bay ngang phòng rồi vỡ tan trên tường. "Tắt cái máy khốn kiếp ấy đi" hắn quát. "Tôi đã bảo là tôi không thích!"
Sự hận thù loé lên trong mắt Beth. Cô có thể giết hắn nếu cô dám. Nhưng âm nhạc được tắt ngay.
"Em có ở trên sân khấu, có trước mặt khán giả đâu" Marcel nói, quay lại với Dania. "Em không phải biểu diễn. Em không cần diễn với anh hay với Dax. Cả hai chúng tôi đều biết em rồi, cả hai chúng tôi đều đã ngủ với em rồi. Em tưởng anh không biết à?" hắn cả cười. "Anh biết hết. Cái đêm ở El Morocco mà cậu ta đưa em về nhà ấy. Cậu ta có rời căn hộ của em trước năm giờ sáng đâu".
Dania lặng lẽ đứng lên. "Dax, làm ơn đưa em về nhà được chứ?"
"Làm đi!" hắn chợt la lên. "Người ta bảo rằng cậu có một thằng cu lớn lắm mà. Có thể em ấy muốn cậu chơi đấy. Nhưng phí thì giờ thôi, Dax. Thà cậu nhét con cu của cậu vào tượng đá còn hơn. Em chẳng làm gì ngoài việc chỉ nằm ườn ra đấy".
Marcel nhìn Dania rồi nhìn tôi. "Em là một con điếm, hệt như những đứa khác. Cậu biết vi sao em đến đây chứ?" hắn không chờ trả lời. "Bởi vì em vẫn tưởng là em có thể dụ tôi lấy em. Em già rồi, và giọng em cũng đi luôn. Em đang sợ sẽ trắng khi giọng em từ giã em!"
Marcel cười, quay lại phía cô, giọng hắn ranh mãnh, quỷ quyệt. "Nhưng tôi đâu có ngu đến thế, phải không? tại sao tôi lại phải lấy em khi mà tôi có thể chọn bướm trên toàn thế giới? Dania sẽ vẫn quanh quẩn chừng nào tôi còn tiền".
Mặt Dania tái nhợt. "Dax, làm ơn…"
Đối với tôi cũng đã quá đủ. "Đi nào, Dania".
"Đi đi" Marcel quát lên. "Cậu tưởng tôi không biết cậu làm gì ở Thuỵ sĩ hả? một người hùng với các mệnh phụ. Người tình số một trên thế giới. Chà!" hắn nhổ xuống sàn bên chân tôi. "Thứ trí tuệ mà cậu có lại luôn ở con cu của cậu!"
Cơn thịnh nộ của tôi nổ tung. Tôi tóm Marcel, lôi hắn từ sofa lên. "Mày là thằng gian xảo khốn kiếp, tao phải giết mày!"
Marcel độc địa nhìn vào mắt tôi. "Mày đâu có gan!"
Tôi lắc hắn như lắc con thú, rồi tôi thấy Dania nắm cánh tay tôi. "Dax! Dax! Dừng tay đi!"
Tôi giận dữ ném Marcel trở lại sofa. Hắn nằm ngửa, co dúm. "Thấy chưa, tao nói đúng! Mày vẫn núp váy đàn bà mà. Mày có dám làm cái gì mày muốn đâu!" Marcel lấy lại hơi rồi hạ giọng. "Những năm trước đây tao nghĩ là mày có được điều đó, Dax. Nhưng những cái gì mày có thì đã không còn nữa. Mày đã mất nó rồi".
Tôi nhìn hắn khinh bỉ.
Marcel cười. "Đừng nhìn tao như thế. Trước đây tao đã thấy rồi. Nó có nghĩa là mày cảm thấy hoàn toàn đạo lý và thánh thiện. Thôi đi. Mày bao giờ cũng ưng chơi khó. Mày theo con cu của mày và vờ là điều mq`y không muốn thì không tồn tại. Cả cuộc đời, mày chỉ đùa với sự việc mà chẳng thực sự làm một việc gì. Dax, mày là tù nhân của Tổng Thống, của các con vợ mày, thậm chí cả của tao nữa. Đã đến lúc mày nhìn lại mình xem. Mày chẳng là cái quái gì ngoài một động vật ký sinh ngu ngốc. Dax, một thằng đĩ đực bảnh bao".
Marcel hít một hơi sâu. "Mày nghĩ là mày tìm được cái gì đó ở Thuỵ Sĩ à? Ừ, thì mày làm gì nào? Chẳng gì cả. Bởi vì chẳng có gì mày làm được mà lại không tự huỷ diệt mình hoặc huỷ diệt toàn bộ bạn bè".
Tôi nhìn Marcel. Lần đầu tiên tôi thấy toàn thân ớn lạnh. Người đàn ông này đã bị mất trí, bị điên.
Marcel cầm ly rượu lên, và chợt giọng hắn bình tĩnh hơn. "Mày nghĩ là mày có thể ngăn chặn súng đạn à, Dax? Mày có biết còn ai cũng có chút sở hữu công ty không? Tổng Thống của mày chứ ai. Mày cho là tao có thể thành công mà không có sự giúp đỡ của ông ta à? Ông ấy cần tiền và ông ấy chẳng sợ gì cả. Nó sẽ giúp thống nhất đất nước, ông ấy bảo thế, chỉ có điều giờ đây nó lớn hơn chút ít so với thời ông ấy mặc cả. Thế đấy, tao chẳng lo lắng gì, Dax. Tao vào cuộc và bên nào thắng thì cũng chẳng hề gì!"
Tôi như phát bệnh vì tôi biết hắn đang nói sự thật. Tôi quay sang Dania. "Đi thôi".
"Gượm đã" Marcel gọi "chưa xong đâu". Hắn thò tay vào túi, lấy ra chiếc chìa khoá. "Chơi con bé xong thì trở lại đây". Hắn vứt chiếc chìa khoá cho tôi. "Chúng ta vẫn còn nhiều việc để giải quyết".
Tôi tóm chiếc chìa khoá và nhét vào túi.
"Mày cũng đi đi!" Marcel chợt ré lên với Beth. "Tao cũng bắt đầu ớn mày rồi!"
Tay vẫn cầm ly rượu, Marcel theo chúng tôi tới thang máy. Lời cuối cùng hắn nói là "Trở lại, Dax. Nếu tao ngủ thì chờ tao tỉnh dậy!"
Cửa thang máy mở. Khi người quản gia đưa chúng tôi ra cổng, tôi nói "Tôi sẽ trở lại". Và tôi giữ lời. Cách duy nhất để nhìn nhận một người như Marcel là cách của bác sĩ giải phẫu nhìn nhận một khối ung thư. Để vậy, nó sẽ huỷ hoại mọi thứ quanh nó, cách duy nhất là cắt nó đi. Tôi đã quyết. Marcel phải chết.
Không còn cách khác.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Kẻ Phiêu Lưu
Harold Robbins
Những Kẻ Phiêu Lưu - Harold Robbins
https://isach.info/story.php?story=nhung_ke_phieu_luu__harold_robbins