Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 137: 135: Khởi Đầu Mới.
S
au sự cố không gian phong bạo, năm người Mộ Ly bị phân tán khắp nơi bên trong không gian rộng lớn.
Thời không chi hà, nơi mà cội nguồn của dòng chảy thời gian và không gian thần bí, rất ít người có thể tìm đến được nó, cho dù là Tiên nhân cũng không dễ dàng tìm đến.
Tại rộng lớn thời không chi hà bên trong, một thân hình bé nhỏ đang trôi nổi giữa những dòng chảy của thời không lực lượng.
Nàng không một mãnh y phục che thân, để lộ đường cong tuyệt mỹ không tì vết, làn da như ngọc dưới ánh sáng huyền bí, càng đậm lên sức hút mê người không sao dứt được.
Mái tóc bồng bềnh trôi nổi như đang trìm trong nước biển, một số lọn tóc lướt qua tuyệt thế dung nhan kia, để lộ quen thuộc khuôn mặt của Mộ Ly.
Mộ Ly cứ như thế trôi dạt bên trong dòng chảy thời không đã hơn hai trăm năm, nàng trìm đắm trong bóng tối, ý thức dần bị tâm ma xâm nhập không có đường thoát ra.
Tội lỗi, hối hận, đau thương. Nàng bị những xiềng xích của bản thân giam cầm mà chính bản thân nàng cũng không muốn thoát ra.
Ý chí đã lụi tàn, điều mà nàng luôn luôn tin tưởng, luôn luôn cho rằng lập trường của mình được xây dựng từ ý chí kiên định, thì giờ đây nó đang dần tắt đi và nguội dần.
Tận sâu trong linh hồn đang trìm vào trong cơn ngủ say, nàng phải đối mặt với bốn phương là bóng tối, suốt hàng trăm năm qua, mỗi một phút lặng lẽ trôi đi nàng luôn dày vò bản thân mình, liên tục tự trách về cái chết của Mục Sinh, người đã mang đến cho nàng một cảm giác gia đình thật sự.
Nếu như, câu nói mở đầu quen thuộc trong suy nghĩ của nàng hàng trăm năm qua. Nếu như nàng không háo thắng, nếu như mọi chuyện nàng dừng kịp lúc, thì tất cả mọi chuyện đã không kết thúc tàn nhẫn như vậy.
Mộ Ly không còn ý nghĩ sẽ nắm trong tay vận mệnh, bởi vì sự kiện lần trước cho nàng thấy được, nàng càng đấu tranh, nàng càng cùng người đó chém giết thì tất cả càng đi vào ngõ cụt không hề cứu vãn, và điều đó sẽ kéo theo những hệ luỵ mà nàng không hề mong muốn.
Ý thức của Mộ Ly đang bị tâm ma làm mềm yếu, nàng không có lực để phản khán lại, hay nói chính xác hơn nàng đang buôn xuôi mọi thứ.
Một tia ít ỏi công đức lực còn sót lại trong người nàng, rất nhanh bị tan biến rồi dung nhập vào sâu trong linh hồn nhỏ yếu đó.
Bồn bề là bóng tối, Mộ Ly vô hồn ngước mặt nhìn lên, một tia sáng loé ra xua tan đi bóng tối đen kịt. Già nua bóng lưng quen thuộc, nhưng lúc này không giống như tình cảnh lúc đó, ánh sáng không còn là diệt vọng, Mục Sinh bóng dáng nắm lấy tay Mộ Ly, cố gắng lôi kéo nàng bước ra vực sâu tăm tối.
Ánh sáng mỗi lúc một sáng, Mộ Ly không hề nhìn lại mà cứ hướng theo ánh sáng của hy vọng, vụt sáng lên chói mắt, bên ngoài thân thể Mộ Ly bổng trừng hai mắt ra, để lộ hữu thần hai mắt như xưa.
Ít ỏi linh khí bên trong thời không chi hà len lõi vào từng kinh mạch của Mộ Ly, những ám thương còn sót lại bên trong cơ thể đang dần được xoa dịu.
Thời gian trôi qua không ngừng, một trăm năm, năm trăm năm, một nghìn năm, Mộ Ly trôi dạt bên trong dòng sông đó mà không hề dừng lại, cứ thế ngày qua ngày, tu vi nàng một mực tăng lên, Trúc Cơ Hậu Kỳ, Trúc cơ đỉnh phong, thậm chí vòng thứ hai khiếu huyệt cũng đã hoàn toàn khai phong.
Mất một nghìn năm dài đăng đẳng, đến ngày hôm nay vốn bình tĩnh thời không chi hà rốt cuộc có dị trạng.
Nước chảy mây trôi, hoa nở hoa tàn, một cảnh sắc huyền bí mà chưa từng có trước đây tại thời không chi hà.
Thiên địa linh khí cuồng bạo bị rút đi, theo linh khí ba động càng mạnh mẽ, dị trạng thay đổi càng thêm huyền bí.
Tận sâu trong đan điền, một viên kim đan óng ánh, phía trên có cửu sắc đường lấp lánh kì lạ.
Bên trong thức hải viên yêu đan vốn đang ngủ say, lúc này chợt run động mãnh liệt, một đường liên kết như có như không nối liền giữa hai viên kim đan, mối liên hệ càng thêm chặc chẽ, Mộ Ly có thể cảm nhận được một loại linh lực dồi dào từ hai viên kim đan phát ra, mỗi một chuyển động, cả hai như cùng lúc luân chuyển tuần hoàn.
Mộ Ly dành mất ba mươi năm để ổn định căn cơ, nhưng trong thời gian này nàng phát hiện ra một điều rằng, cơ thể nàng bắt đầu hấp thu thời không chi lực, hay chính xác hơn là, mỗi một tế bào hay thậm chí là huyết mạch cũng đang đồng hoá dần loại linh lực huyền bí này.
Nhàm chán thời gian lại tiếp tục trôi đi mà không buôn tha cho một ai, Mộ Ly đã ở nơi này gần mười nghìn năm, nhưng nó cũng chỉ là một nữa tuổi thọ mà nàng đang có.
Mười nghìn năm, quả thật là rất lâu nhưng đối với Mộ Ly chỉ là một quảng thời gian ngắn ngủi. Tại sao lại nói ngắn ngủi, bởi vì nàng đã luôn làm việc miệt mài trong mười nghìn năm, hay nói chính xác hơn là nàng trìm đắm trong kiến thức tu chân huyền bí, ví dụ như trận pháp, thần thông, bí thuật, hay thậm chí là thiên thư tàn phiến.
Ngày hôm nay, đây là lần thứ hai mà thời không chi hà xuất hiện đột biến. Mộ Ly lơ lững bên trong, một tầng dày đặc mây đen bổng xuất hiện trên đầu nàng.
Mộ Ly sắp đột phá Nguyên Anh, không, chính xác mà nói nàng đột phá song trọng Nguyên Anh, bởi vì cả kim đan và yêu đan cùng một lúc đột phá.
Mộ Ly nhìn phía trên cuồng bạo mây đen, đây là lần đầu nàng đối mặt với thiên kiếp, cho dù không có kinh nghiệm từ trước nhưng với kiến thức của nàng thì nàng biết được rằng, thiên kiếp của nàng mạnh mẽ gấp hai trăm lần so người bình thường.
" Gầm."
Một tia lôi điện đánh xuống xé rách không gian, bởi vì một kích này mà không gian xuất hiện một lỗ hổng phong bạo.
Mộ Ly vừa bị thiên lôi đánh trúng, nàng vừa phát hiện không gian phong bạo liền hai mắt sáng lên.
" Quả như ta đoán đúng, đây là cơ hội để ta thoát khỏi nơi này." Mộ Ly nhìn lỗ hổng không gian đang không ngừng nuốt chửng, nàng áp chế đi tu vi đột phá, thân mình như liễu yếu lao vào bên trong phong bạo.
Cuồng ngược phong bạo khiến Mộ Ly hoa mắt chóng mặt, cho dù nàng có cơ thể mạnh mẽ đến đâu cũng bị tổn thương nghiêm trọng.
Làm một việc liều lĩnh, Mộ Ly không ngờ được rằng lần thứ hai phong bạo này lại mạnh mẽ hơn trước rất nhiều, bởi vì nó còn mang theo lôi kiếp bá đạo.
~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•
~" Hô... Hô... Hô."
Tiếng thở dốc của một thiếu niên tuổi chừng mười bốn mười lăm tuổi, từ trong rừng rầm phía sau chạy ra, trên tay hắn đang ôm lấy một con mèo mao nhung trắng đen đang bất tĩnh.
Thiếu niên gầy gò mặc sức chạy đi, vượt qua những đường mòn khúc khuỷu, cho đến trước mắt là củ kĩ đình viện hắn mới thở dốc dừng lại.
Đặt xuống trong tay tiểu miêu ở một góc, thiếu niên lúc này mới cẩn thân xem xét tiểu miêu thân thể.
" Trần Lam, ngươi cái tên nhát gan mau ra đây cho lão tử." Phía ngoài đình viện vọng vào tiếng hô của một nam nhân đầy địch ý.
Không chờ Trần Lam hoảng hốt, đình viện bị một cước đá văng cửa, hai thiếu niên tuổi chừng mười lăm hung hăng bước vào.
" Nghe nói ngươi bắt về một tiểu miêu, bản thân ngươi phế vật còn không lo xong, lại muốn dưỡng thêm một cái miệng ăn, quả là không biết nể mặt Trần gia là gì." Thiếu niên đứng đầu chỉ thẳng vào mặt Trần Lam, hung thần sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống người.
" Trần Tín, ngươi, ngươi muốn gì." Trần Lam run rẫy sợ nói, đây không phải là lần đầu hắn bị những người này bắt nạt, cho nên mỗi lần gặp những người này liền cấp cho hắn một nỗi sợ vô hình.
" Ta muốn gì, ta muốn ngươi ném con mèo này ra khỏi Trần gia." Trần Tính bên cạnh Trần Thương lên tiếng ra lệnh.
Bị hung thần hai mắt nhìn mình, Trần Lam lo sợ lùi về phía sau, giọng nói run run: " Đừng qua đây, ta, ta không đưa nó cho các ngươi."
" Hừ, ngươi không có tư cách xen vào." Trần Tín một quyền vung xuống, nhìn đến một quyền ở trước mặt, Trần Lam hoảng sợ nhắm mắt lại, nhưng ngạc nhiên là hắn vẫn đứng đó che chở cho tiểu miêu mà không hề bỏ chạy.
" Ồn ào quá." Một giọng trong veo phía sau phát ra, mang theo bảy phần lười biếng ba phần tức giận.
Mộ Ly mí mắt nặng nề từ từ mở ra, một cảnh tượng quen thuộc lại xuất hiện trước mắt nàng, nhưng nó không còn là tang thương bóng dáng, mà lúc này lại thay bằng một nhỏ yếu thiếu niên.
Tg: Lam Thố Hồn Đế ra sân, tu vi Mộ Ly tạm thời bị mất nên mọi người đừng lo lắng mình buff quá đà, sẽ hồi phục lại từ từ. Mười nghìn năm trong thời không chi hà chỉ là hai trăm năm ở Thiên Việt vị diện mà thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ
TiuMinh
Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ - TiuMinh
https://isach.info/story.php?story=nu_phu_tien_lo_tu_tu__tiuminh