Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Ma Đầu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 156: Đá Mài Đao Mà Thôi (Thượng)
L
ôi Động bên này, cũng bị hung ác, triệt để chọc vào tai họa, hai con ngươi thất thần. Trong đầu chỉ tràn ngập suy nghĩ dâm dục, tiếng thở dốc vang lên từng hồi, tim đập thình thịch. Lôi Động phát ra tiếng gào rú trầm thấp, con mắt lúc này đỏ bừng như dã thú.
Thiên Ma cơ hồ không lúc nào không lưu ý tới nhất cử nhất động của hắn, tâm niệm thông suốt bốn phương, đương nhiên đem cả quá trình nhìn thấy rõ. Trước còn kỳ quái vì sao Vạn Quỷ lão tổ lại cho đệ tử bị Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp ảnh hưởng, chẳng lẽ đang cố ý rèn luyện tâm trí của hắn sao? Nhưng Thiên Ma lại biết, với tu vi trước mắt của Lôi Động, cho dù tâm trí có kiên định, cũng khó mà trốn thoát dư âm ảnh hưởng của Diễm Ma, cho nên luôn lưu ý, sợ có bất trắc xảy ra. Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp, kích phát bản năng nguyên thủy nhất sâu trong nội tâm con người, phát huy nó ra vô cùng tinh tế.
Trong nội tâm có chút không vui với Vạn Quỷ lão tổ, vừa định dùng thần niệm của mình ngăn cản một chút cho hắn, nhưng thân thể của nàng không thể ức chế được, run rẩy nhẹ nhàng.
Sâu trong yết hầu của hắn, giống như dã thú đang gào thét cái gì đó. Trước mắt của hắn, thân thể mê người của Diễm Ma không tồn tại, nhưng lại biến thành sư tỷ. Nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất, mà chuyển biến thành nữ tử áo đen lần trước, sau đó là một đêm kích tình, điên cuồng. Trong cuộc đời của Lôi Động, chưa bao giờ mê luyến một việc như thế.
- Áo đen, áo đen...
Trong miệng không ngừng thì thầm hai chữ này, cũng chỉ có hai chữ này, sâu trong tiềm thức của hắn, tuyên khắc rất sâu rất sâu. Nhưng trong chớp mắt, sắc mặt của hắn biến thành thống khổ, giống như muốn từ trong ảo tưởng, giãy dụa mà ra, mồ hôi to như hạt đậu, không ngừng từ trên trán của hắn chảy xuống.
- Sư đệ, ngươi tỉnh lại đi.
Sắc mặt Đinh Uyển Ngôn hơi trắng bệch, tuy nàng nghe không rõ, hai chữ áo đen đại biểu cho cái gì, nhưng trong trực giác biết có không ổn. Nhưng lúc này đây, thấy Lôi Động đau đớn như thế, lại giãy dụa. Vội vàng muốn nhào tới, lay tỉnh hắn, nhưng đột nhiên có cảm giác lạnh như băng, một cổ thần niệm ôn nhu ngăn cản lại, đồng thời cũng che khuất thần niệm của Vạn Quỷ.
- Để cho hắn tự mình vượt qua đi, đối với ý chí của hắn rất có lợi.
Thiên Ma có chút run rẩy, nhưng âm thanh nhiều ra một tia ôn nhu, vang lên bên tai của Đinh Uyển Ngôn.
- Ngươi muốn giết cứ giết...
Hai mắt của Lôi Động tràn ngập cảm giác lạnh lùng, gầm gừ gào thét.
- Thiên Ma, ngươi đền mạng cho sư tôn của ta!
Nhạc Tinh Lâu, vào lúc này, muốn giãy dụa thoát ra khỏi Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp của Diễm Ma, nhưng không thể làm được, cho nên chỉ có thể gầm thét lên.
Âm thanh của hắn, làm cho một tia xúc động và khó chịu trong lòng của nàng biến mất hầu như không còn, đột nhiên ánh mắt sắc lạnh, ống tay áo vung lên:
- Quỳ xuống cho bản tôn.
Thần niệm bàng bạc giống như biển cả mênh mông, giống như một tòa cự sơn nguy nga trấn áp trên đỉnh đầu của hắn.
Toàn thân Nhạc Tinh Lâu nổi lên vầng sáng màu trắng, giống như muốn chống cự lại một phen, nhưng chỉ ngăn cản được một lúc, liền nhanh chóng rơi xuống chủ đài, trong tiếng vang ầm ầm, đá xanh cứng rắn dưới mặt đất chia năm xẻ bẩy, đá vụn tung tóe.
Lại nghe hai tiếng rắc rắc giòn tang, hai cái chân nhỏ không ngờ bị bẻ gẫy, trực tiếp quỳ gối trước mặt Thiên Ma. Đợi đến khi hào quang màu trắng quanh thân hắn tán đi, lộ ra một gương mặt tiểu bạch kiểm tuấn tú, mặc bộ trang phục màu trắng, hơi có chút giống thiếu niên hiệp khách. Nhưng không biết lúc này là cừu hận không cho phép, hoặc là vô tận thống khổ, cả khuôn mặt tái nhợt mà vặn vẹo.
- Khanh khách ~ Nhạc Tinh Lâu ngươi không đủ kiên trì bền bỉ rồi, lão nương không có hứng thú chơi với ngươi nữa.
Diễm Ma kiều mỵ cười nhạo một tiếng, thu phân thân biến ảo lại, thân ảnh màu hồng bay trở về.
- Nếu là đến chúc mừng, là vãn bối, ngươi liền quỳ nói chuyện đi.
Dương Mộ mặc áo lam dưới trướng Thiên Ma, lạnh giọng thét lên:
- Hôm nay là đại điển mừng sư tôn, ngươi tới chúc mừng xong rồi, nhanh chóng cút đi.
Hiển nhiên, Dương Mộ đã nghe Thiên Ma truyền âm, nếu không hắn làm gì dám nói ra lời này.
Trong lòng cũng chấp nhận, nếu như đã ép những tên tự nhận là chính đạo của Lang Na Sơn này, quỳ xuống trước mặt sư tôn, đó là chuyện đáng mừng, vì làm như thế càng tăng thêm vài phần uy thế của sư tôn.
- Ha ha ha, Thiên Ma...
Nhạc Tinh Lâu nhìn Thiên Ma, lại giãy dụa phản kháng vài cái nhưng uổng công. Cừu hận đã làm cho gương mặt của hắn vặn vẹo, giống như điên cuồng, cười nói:
- Hôm nay Nhạc mỗ đến đây, chính là muốn phá rối đại điển của ngươi, cũng không có ý định còn sống trở về, ngươi giết sư tôn của ta, ta hận không thể ăn thịt, uống máu của Thiên Ma ngươi, ngươi còn nhớ rõ Thiên Tinh Tử của Lang Na Sơn không?
Thiên Ma âm thanh lạnh như băng, giống như vang vọng từ cửu u địa ngục về:
- Cuộc đời này của bản tôn, giết người quá nhiều. Cái gì Thiên Tinh Tử, Địa Nguyên Tử. Căn bản không nhớ được. Người chết, nhớ để làm gì? Ngươi sau khi chết, ta cũng không nhớ tới ngươi.
Nhạc Tinh Lâu giống như bị khuất nhục vô tận, bi phẫn không nói nên lời. Nhưng mà, thần niệm bàng bạc của nàng như núi, hắn không có khả năng phản kháng. Trong lòng của hắn khí lượng lớn, lập tức giải tỏa tức giận, âm thanh khàn khàn nói:
- Thiên Ma, Nhạc mỗ thấy ngươi tấn chức Nguyên Anh, cuộc đời này Nhạc mỗ vô vọng báo thù, chỉ cầu nhanh chóng được chết, Thiên Ma, ngươi giết người vô số, cừu gia trải rộng thiên hạ, sớm muốn gì cũng có một ngày...
Thiên Ma không nói gì, nhưng đồ đệ Dương Mộ của nàng nghe không vô. Ma khí bắt đầu khởi động bao lấy hắn, cung kính nhìn Thiên Ma, nói:
- Sư tôn, chuyện này xin cho đệ tử xử trí.
Nói xong, hung ác trong mắt hiện ra, hiển nhiên tuyệt đối sẽ không cho Nhạc Tinh Lâu này kết cục tốt đẹp gì. Đợi đến khi Thiên Ma gật đầu, hắn mới bọc lấy tiểu tử Nhạc Tinh Lâu kia, hóa thành một đoàn ma khí, mang tất cả đi.
- Thật sự là ngu ngốc.
Lôi Động có chút mệt mỏi, âm thanh khàn khàn nói ra, sắc mặt có chút tái nhợt, cho nên nói chuyện không còn chút sức lực nào, nhưng trong đôi mắt, tinh thần vô cùng phấn chấn, thần thái sáng láng. Hiển nhiên, cuối cùng hắn cũng nương tựa vào ý chí của mình, vượt qua ảo giác.
Vạn Quỷ cùng Đinh Uyển Ngôn, vốn còn lo lắng vạn phần. Tuy cũng hiểu Thiên Ma ngăn cản bọn họ, nhưng cuối cùng vẫn lo lắng cho Lôi Động. Thấy hắn mở miệng nói chuyện, giống như từ trong ảo giác thống khổ thoát ra rồi, cho nên vô cùng vui vẻ.
- Sư tôn như phụ, thù giết sư, bất cộng đái thiên, nếu sư tôn của ta bị giết...
Lôi Động vẻ mặt bi phẫn không hiểu, nghiến răng nghiến lợi tự nhủ:
- Ta tất nhiên sẽ không có khả năng tự tìm đường chết, ta sẽ núp trong bóng tối, dốc sức liều mạng tu luyện. Thời khắc nào cũng nhìn chằm chằm vào cừu địch, cho dù phải chờ trăm năm ngàn năm cũng không hối hận. Chỉ cần tìm đúng cơ hội, cho dù thực lực kém một chút, cũng phải đồng quy vu tận, cũng phải phân thân toái cốt với cừu địch, cần gì phải xoắn xuýt khi thực lực chưa đủ chứ?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Ma Đầu
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
Đại Ma Đầu - Tiên Tử Nhiêu Mệnh
https://isach.info/story.php?story=dai_ma_dau__tien_tu_nhieu_menh