Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Đạo Soái
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 134 : Nhẹ Nhàng Nhấn Xuống
N
ghe được lời trào phúng từ phòng bên cạnh, Trình Xử Lượng nổi trận lôi đình, nhất là Trình Xử Lượng còn chưa kịp tiêu tan tức giận vì thua Thái Khắc Văn, hiện tại Thái Khắc Văn lại càn rỡ như thế, lập tức kích hắn nổi lên cỗ lửa giận xung thiên, tính nết vốn đã nóng nảy ngay lập tức đỏ mắt, trực tiếp bạo rống một tiếng:
- Con mẹ nó, ở trên lôi đài ngươi chắn được Trình gia trăm quyền, bây giờ nhìn xem ngươi còn bản lĩnh chắn được thêm mấy quyền!
Hắn đã lĩnh ngộ được Bôn Ngưu Quyền, dĩ nhiên không còn xem một thân ngạnh khí công của đối phương khổ luyện vào trong mắt, trực tiếp nhảy dựng lên, một cước đá thẳng vào bình phong cách ly hai gian phòng.
“Phanh” một tiếng, bình phong bay ra ngã trên mặt đất.
Ba người đối diện bỗng nhiên đứng lên, hắc hắc cười, thật đúng là tình cờ gặp phải thù xưa, ba người chính là Đại Độ Thiết, Tùng Tán Tất Nhược cùng Thái Khắc Văn.
Ánh mắt Đỗ Hà lướt qua trên người bọn họ, Tùng Tán Tất Nhược cùng Thái Khắc Văn tụ cùng một chỗ không khó giải thích, bọn hắn vốn là nước láng giềng, lại còn có quan hệ thông gia, nhưng Đại Độ Thiết cùng Tùng Tán Tất Nhược và Thái Khắc Văn lẽ ra không hề có chút liên quan mới phải đi?
Một ở phía nam cao nguyên, một ở phương bắc thảo nguyên, chẳng lẽ còn có gì cùng xuất hiện?
Vừa nghĩ tới đây, bên chỗ hắn mọi người cũng đã đứng lên.
Đỗ Hà, La Thông, Phòng Di Ái, hai huynh đệ Lý gia, Lý Kính Nghiệp cùng Trình gia tám huynh đệ tổng cộng mười bốn người, mười bốn đối ba, nhân số cao thấp đã biết.
Trình Xử Lượng cũng không nhiều lời trực tiếp huy nắm tay hướng Thái Khắc Văn đánh tới, chỉ bằng thân phận gia tộc hắn, đánh vài người ai có thể làm gì hắn đây?
Thái Khắc Văn từng chịu qua một kích của hắn, biết lợi hại, liền không dám ngăn cản thối lui ra sau.
Đại Độ Thiết đang muốn động thủ nhưng Tùng Tán Tất Nhược lại kéo hắn trở lại. Người này không giống như Đại Độ Thiết, còn có chút đầu óc, biết nhóm người Đỗ Hà người đông thế mạnh không thể trêu chọc, nhất định là đánh không lại, lập tức nhảy ra làm người hòa giải, quát:
- Đỗ Hà, ngươi không đối phó được Thái Khắc Văn, liền mượn tay hắn đến tổn thương người hay sao?
Vừa nghe tiếng quát, Trình Xử Lượng vừa đánh một quyền không trúng, quyền thứ hai còn dừng giữa không trung hắn đã lập tức rụt trở về.
Hắn vốn không thèm để ý thế nhân nói hắn như thế nào, nhưng hắn không thể không giữ gìn mặt mũi cho Đỗ Hà, nếu chính mình thực sự đánh bị thương Thái Khắc Văn, dù ngày mai Đỗ Hà có bằng vào thực lực chiến thắng nhưng truyền ra vẫn sẽ bất lợi cho Đại Đường lẫn Đỗ Hà.
Đỗ Hà nheo lại ánh mắt, cười nói:
- Nếu ngươi còn có chút đầu óc thì mau cút đi, chọc giận chúng ta, cho dù không cần lấy quán quân thì hôm nay cũng phải cho các ngươi nằm liệt giường!
Đại Độ Thiết cũng thấy nhóm người Đỗ Hà không có một người nào là người hiền lành, cũng biết có đánh nhau bọn hắn cũng chỉ bị người đánh, vì vậy cũng không tiếp tục lên tiếng.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, xám xịt rời đi.
Tám huynh đệ Trình gia liền huýt sáo, lại cất tiếng cười to:
- Mấy tiểu thí hài đã ngông cuồng như thế, thật không biết Mã vương gia có bao nhiêu con mắt!
Trình Xử Lượng cười toe toét nói, lại quay đầu trở lại bàn, cầm chén rượu đổ ực vào miệng nói:
- Đỗ tiểu tử, ngày mai cần phải xem ngươi!
- Bao trên người ta đi!
Hôm nay Trình Xử Lượng vì mặt mũi Đỗ Hà mà phải dừng tay, nỗi uất ức của bản thân cũng có thể bỏ qua, Đỗ Hà cũng cần phải trút giận cho hắn.
Ngày hôm sau cử hành so đấu mấy trận cuối cùng của các tiểu tổ, càng thêm kịch liệt, mỗi một hạng mục đều thật phấn khích.
Dân chúng đến xem càng đông đúc chật ních không còn chỗ, trên ghế khách quý không còn chỗ ngồi, mỗi một chỗ đều có giá trên trời, nhưng vé vẫn không đủ bán. Thế nhưng mới hôm nay đã mơ hồ có khả năng thu hồi lại vốn, khiến cho Hộ Bộ cùng Lý Thế Dân đều vô cùng mừng rỡ.
Đầu tiên Đỗ Hà tham gia cuộc so đấu cưỡi ngựa việt dã, cuộc so đấu này cũng tương tự như chạy việt dã đời sau, quy định từ nơi nào đi tới nơi nào, hơn nữa vì khảo nghiệm kỹ thuật cưỡi ngựa của tuyển thủ, trên đường sẽ xuất hiện một ít chướng ngại. Chẳng hạn như vượt rào cản, leo núi, vượt sông, còn có thể đem pháo nổ trước mặt cố ý quấy nhiễu chiến mã, nếu vô ý sẽ gặp phải nguy hiểm té ngựa. Lần khảo nghiệm này chính là lực khống chế khi có biến cố đột ngột xảy ra cùng năng lực khống chế chiến mã của người cưỡi ngựa.
Lực khống chế biến cố của Đỗ Hà tự nhiên không cần nhiều lời, bất cứ chuyện đột phát gì xảy ra cũng không thể mang tới uy hiếp với hắn, duy nhất chỉ là khả năng khống chế ngựa, nhưng đã trải qua sự chỉ dẫn của Tần Quỳnh, nhận được nửa tháng đặc huấn cũng đã có mười phần tiến triển. Hắn là người đầu tiên chạy tới đích, dùng tốc độ vượt hơn một thân chiến mã thắng hiểm một bậc, xem như lấy được quyền tiến vào trận chung kết so đấu tiểu tổ.
Đỗ Hà tươi cười quay về sân vận động.
Đi vào phòng nghỉ, La Thông, Lý Kính Nghiệp cùng Phòng Di Ái ba người đều đang cười nói, thấy Đỗ Hà đi vào cùng kêu lên:
- Thế nào?
- Thắng! Còn các ngươi?
Đỗ Hà nhún nhún vai, tỏ vẻ không có gì đáng nói.
Phòng Di Ái đầy hiêu trương đáp:
- Tên tiểu tử đấu với ta đều không chút khí lực, như vậy còn không biết xấu hổ đến tham gia thi đấu, ta còn đỏ mặt thay cho hắn. Vì vậy ta trực tiếp nâng hắn ném luôn ra sân, miễn làm mất mặt xấu hổ.
La Thông lại có chút buồn bực nói:
- Người mạnh thật không ít, kỵ chiến, đấu vật thắng, nhưng cưỡi ngựa bắn cung lại bị vị công chúa của Tượng Hùng quốc vượt qua, có chút hổ thẹn!
Sau khi hắn nhượng vị trí so đấu lôi đài chiến cho Đỗ Hà, cảm thấy được còn có một hạng mục bỏ trống, liền báo danh đấu vật. Đỗ Hà cũng nhân cơ hội dạy cho hắn mấy chiêu tứ lạng bạt thiên cân, là thủ pháp đấu vật, hiệu quả thực sự không tệ.
- Không phải là Dao Trì đi!
Đỗ Hà có chút giật mình, Tượng Hùng quốc tựa hồ cũng chỉ có một công chúa đến đây.
- Chính là nàng!
Thần sắc La Thông kinh ngạc:
- Tiễn pháp của nha đầu kia thật sự giỏi lắm, bắn thật chuẩn, xưng là thiện xạ còn chưa đủ, thành tích của nàng xem như giỏi nhất tiểu tổ so đấu, không chệch phát nào, từng mũi đều trúng hồng tâm, đồng thời cũng có một thiếu niên cũng vậy! Có hai người bọn họ, theo ta phỏng chừng quán quân lần này chỉ sợ thuộc về họ thôi!
Vẻ mặt Lý Kính Nghiệp cũng thừa nhận.
Được tiểu Lý Quảng này cũng đồng ý thừa nhận, thực lực của Dao Trì công chúa thật sự làm Đỗ Hà có chút ngoài ý muốn.
Mặc dù bị người đánh bại nhưng La Thông cũng không có gì khó chịu, chỉ có chút buồn bực, hắn cũng biết sở trường chân chính của mình là kỵ chiến, mặc dù tiễn pháp xem như xuất chúng nhưng không phải sở trường của hắn.
Lúc này Lý gia huynh đệ cũng truyền lại tin tốt lành.
Lý Nghiệp Tự tranh tài trên lôi đài thuận lợi chiến thắng địch thủ, đấu vật cũng lấy được thắng lợi.
Lý Nghiệp Hủ lại dựa vào thuật cưỡi ngựa xuất sắc thuận lợi thăng cấp trong ba hạng cưỡi ngựa.
Trong lúc mọi người còn đang trò chuyện, có người gõ cửa phòng nghỉ, thông tri Đỗ Hà chuẩn bị lên đài.
Mọi người vây quanh Đỗ Hà cùng đi ra sân vận động, ở trong phòng nghỉ khác Trình gia tám huynh đệ nghe tin cũng chạy tới cổ động cho hắn, thứ nhất nhớ mối thù hôm qua, muốn tận mắt nhìn xem Đỗ Hà không dùng Bôn Ngưu Quyền làm sao đánh thắng được Thái Khắc Văn.
Đỗ Hà chậm rãi đi lên lôi đài, đối mặt sự xuất hiện của hắn, người xem khắp bốn hướng đều bộc phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, hô to tên của hắn.
Lực lượng của người hâm mộ bất luận ở thời cổ đại hay hiện đại đều cực kỳ cường hãn, Đỗ Hà vốn biểu hiện xuất sắc trên cầu trường mã cầu đã thắng được lòng hâm mộ của dân chúng, về sau trong cuộc chiến giữa Đường triều cùng Thổ Phiên lại lập nhiều công lớn, không người không biết, mà hôm nay biểu hiện trong cuộc so đấu cũng chưa từng bại, năng lực xuất sắc lại thêm bộ dáng tuấn lãng vì vậy thật tự nhiên liền hấp dẫn lòng yêu mến của mọi người, tiếng hoan hô vang lên như thủy triều, làm đám bạn xấu bên dưới cực kỳ ghen tỵ.
Đỗ Hà chậm rãi đi lên lôi đài, trọng tài cũng giới thiệu hai bên đối thủ, tay cầm loa khuếch đại âm thanh hướng bốn phía quát:
- Đến tột cùng là Đại Đường tuấn kiệt Đỗ gia nhị lang chiến thắng, hay là vị Thái Khắc Văn cả người như cương thiết thuận lợi thăng cấp? Chúng ta mỏi mắt mong chờ, hiện tại tuyển thủ song phương đã lên đài, trận đấu bắt đầu!
Trọng tài vừa kêu bắt đầu!
Thái Khắc Văn hiển nhiên không xem Đỗ Hà vào trong mắt, vẻ mặt của hắn thật thản nhiên.
Nhìn thấy Đỗ Hà chậm rãi tiêu sái đi tới hắn cũng không có phản ứng gì, mà chỉ trực tiếp ưỡn ngực chờ Đỗ Hà tấn công.
Hắn cũng không tin với thân thể lực lượng mạnh như trâu của Trình lão tam vẫn không làm gì được hắn, chỉ là Đỗ Hà thì có gì phải sợ.
Đỗ Hà thấy phản ứng của Thái Khắc Văn cũng không nói gì, chỉ đi thẳng tới. Dáng đi thật thoải mái, bước tới trước giống như đối diện không phải địch nhân mà chỉ là một nhi đồng đang cần giáo huấn.
Hắn đi tới trước người Thái Khắc Văn, vươn tay ra sờ sờ lên thân thể hắn, thở dài, lắc lắc đầu:
- Còn tưởng rằng ngươi thật sự có được một thân ngạnh khí công khổ luyện, nguyên lại chỉ là giống mà thôi. Ngươi luyện được hẳn là Thiên Thệ Thần Đả cùng một chút ngạnh công ngoại môn đơn giản đi!
Người biết ngạnh khí công rất nhiều, mặc dù ở thế kỷ 21 đã thất truyền võ học cũng có nhiều người biết được. Chẳng hạn như người biểu diễn tạp kỹ, lên núi đao, hoặc dùng yết hầu chịu trường thương đâm vào, đều là nhờ ngạnh khí công, có người thiên phú dị bẩm còn luyện được ngạnh khí công xuất thần nhập hóa, tuy nói không thể vô địch nhưng ngoại lực rất khó thương tổn bọn họ.
Ban đầu Đỗ Hà còn tưởng Thái Khắc Văn luyện được công phu này, nhưng hiện giờ lại cảm thấy có chút thất vọng.
Cổ Ấn Độ cũng giống như Trung Quốc, cũng có bản lĩnh võ học thâm hậu. “Thần Đả” là một trong số đó, loại công phu này có điểm giống như thỉnh thần nhập thân như trong Mao Sơn thuật. Theo ngành nghiên cứu hiện đại, bình thường nhân loại chỉ phát huy được khoảng một phần năng lực của chính mình, “Thần Đả” lại là một phương pháp tự thôi miên cùng kích thích bản thân, đem tiềm năng con người tận lực phát huy tới lớn nhất.
Thiên Đa Phật học thâm hậu, cao thủ Mật Tông chân chính có thể dùng thuật này để kích thích tiềm năng, làm cho bản thân mình trong thời gian ngắn giống như được uống thuốc kích thích, phi thường dũng mãnh, nhưng loại công pháp này rất tổn thương thân thể. Nếu không phải gặp nguy cơ bất đắc dĩ vốn không cho phép sử dụng.
Hiển nhiên Thái Khắc Văn chỉ học được chút ít bên ngoài, cũng không học được tinh túy, thậm chí còn chưa học được toàn bộ, nhưng lại không ngừng dùng thứ công pháp này để kích thích thân thể của chính mình, quanh năm suốt tháng chiến đấu không ngừng, điều này làm thân thể cùng thần kinh của hắn đều bị hủy hoại, cho nên khi bị đánh trúng không có cảm giác đau đớn, thậm chí bị thương cũng không hay biết, không có bất kỳ cảm giác nào.
Người như vậy chính là dùng việc hao tổn sinh mạng đến chơi đùa, cũng giống như những tuyển thủ đấu vật của nước Mỹ, bị đánh nhiều cảm giác đau đớn sẽ biến mất, nhưng khi dần dần cao tuổi thân thể cũng hủy hoại. Theo tình huống của Thái Khắc Văn, nhiều nhất còn kiên trì được hơn mười năm, khi đến ba bốn mươi tuổi sẽ không còn chịu đựng nổi, trở nên yếu ớt như lão nhân tám mươi, nói không chừng còn có thể tùy thời chết bất đắc kỳ tử.
- Ta xin khuyên ngươi một câu, sau khi trở về nước nên cẩn thận điều dưỡng lại thân thể, có lẽ ngươi còn có thể sống lâu thêm vài năm!
Đỗ Hà chậm rãi nói xong, bàn tay duỗi thẳng chỉ chỉ vào ngực Thái Khắc Văn, đem nội lực tụ tập trong tay nhẹ nhàng đè xuống.
Chỉ nhẹ nhàng nhấn xuống một cái!
cuonghv
Đại Đường Đạo Soái
-- o --
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Đạo Soái
Đạo Soái Nhị Đại
Đại Đường Đạo Soái - Đạo Soái Nhị Đại
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_dao_soai__dao_soai_nhi_dai