Chương 132: Huyền Vũ Viêm
úc người phụ nữ nào đó còn chưa kịp phản ứng, thì Huyền Vũ Thác Hàn đã móc khăn tay ở trong túi ra, đè cánh mũi của cô xuống, sau đó dùng giọng nói trầm thấp mà khiến cho đồng bào phái nữ cảm thấy giống như có dòng điện chạy qua, cùng với một chút riêng biệt, giọng điệu lười biếng ghé sát vào tai cô nói: “Mũi của em bị chảy máu.”
Khó trách cô lại cảm thấy mũi hơi ngứa và nhột nhột.
Giống như có một khối băng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, đè Xá Cơ Hoa nằm bẹp xuống dưới đất, cô vô cùng hy vọng trời cao có thể vùi cô vào trong lòng đất, để cho cô đừng đi ra ngoài gặp người. Dien_dan l3_quy1don^.
Để cho cô đi chết đi! Máu mũi chết tiệt! Chảy lúc nào không chảy, lại có thể chảy trước mặt của anh ta, người không biết còn tưởng rằng cô ‘mơ mộng’ anh ta! Phá hư hình tượng hoàn mỹ vô khuyết của cô rồi!
Đặc biệt là lúc này còn có nhân viên đi theo phía sau anh, bộ dạng nhịn cười và ánh mắt khác thường, nhất thời Xá Cơ Hoa cảm thấy da mặt mình nóng bỏng, lần này thật sự vứt hết thể diện rồi.
Huyền Vũ Thác Hàn thấy sắc mặt của cô thay đổi trong nháy mắt, không khỏi cảm thấy buồn cười và đau lòng, tay cẩn thận đè lỗ mũi của cô.
“Ngẩng đầu lên.” Nhận lấy khăn ướt của nhân viên phía sau, cẩn thận lau chùi cho cô.
Khi nhìn thấy ánh mắt nhạo báng của anh, sắc mặt Xá Cơ Hoa càng thay đổi, thẹn quá hóa giận trừng mắt lên, vung tay lên đập lung tung lên tay của anh, “Cười cái gì mà cười, chưa từng thấy ai chảy máu mũi à, ngu ngốc.” Câu ‘ngu ngốc’ cuối cùng kia, cũng không biết là mắng anh hay chửi mình.
Xá Cơ Hoa sờ sờ lên mũi, lửa giận trong mắt lại bùng lên, có chút thẹn quá hóa giận, liền quay đầu đi về phía toilet ở hành lang.
“Em à, em muốn đi đâu? Em vẫn còn chảy máu mũi kìa.” Huyền Vũ Thác Hàn giữ cô lại, chân mày nhíu lại không biết tại sao người phụ nữ này lại ngại ngùng như vậy.
Thật ra thì mới vừa rồi, thấy cô nhìn thấy anh thì chảy máu mũi và lộ ra nét mặt say đắm, thì trong lòng không khỏi cảm thấy vui mừng.
Như vậy, người phụ nữ này đối với anh không phải hoàn toàn không có cảm giác! Ha ha...
Kêu la cái gì! Tên chết tiệt này, muốn cho tất cả mọi người đều biết cô nhìn đàn ông tới mức chảy máu mũi sao? Dien_dan l3_quy1don^. Cho dù da mặt cô có dày đi chăng nữa, nhưng cũng có sự rụt rè của phụ nữ chứ.
Phù! Hít vào một hơi thật sâu!
Cả người giống như dâng lên một ngọn lửa, xoay người, hất tay một cái, một đấm liền rơi vào sống mũi của người đàn ông nào đó.
"Oh!"
"Trời ạ!"
Ai cũng không thể ngờ được, đột nhiên lại vung tay lên rồi xoay người, cho nên một trong hai nhân viên đi theo phía sau, trong lúc nhất thời hô lên một tiếng kinh ngạc.
Mà Huyền Vũ Thác Hàn một giây trước vẫn còn đang mừng thầm, đột nhiên bị một chưởng như vậy, nhất thời sững sờ mấy giây, cho tới khi một cảm giác tanh tanh sền sệt ấm áp chảy xuống, thì mới lấy lại tinh thần.
“Đáng chết, cái người này, em đang làm cái gì thế!” Gương mặt anh tuấn biến đổi, mang theo sự giận khẽ gầm lên, cầm lấy tay cô cũng quên cả bịt mũi lại, khi máu chảy ra thì mới vội vàng ngẩng đầu lên.
Xá Cơ Hoa liếc mắt nhìn anh, nhìn thấy máu mũi của anh chảy ra, trong lòng không khỏi đổ mồ hôi hột mấy giây, nhưng mà, rất nhanh lại cảm thấy hả hê.
“Không làm gì cả! Là anh không may mắn thôi.”
Một quyền kia của cô, thật sự không phải cố ý, chỉ vung tay lên theo bản năng khi xoay người mà thôi, không ngờ lại khiến sống mũi cao cao của anh lại bị thương lần nữa, điều này, chỉ có thể trách anh không được may mắn thôi.
“Em...”
“Tôi thì làm sao! Đừng hòng đổ trách nhiệm lên người của tôi, hừ!” Ngay dưới tầm mắt đầy lửa giận của người đàn ông nào đó, khi anh mới mở miệng ra, cô đã cắt ngang khiến cho anh phải nuốt lại những lời định nói, sau đó khi anh còn chưa kịp mở miệng, thì cô đã hất đầu một cái đi tới phòng vệ sinh.
Mặc dù vẻ bề ngoài phách lối không nói lý, nhưng thật ra thì hơn phân nửa là cô cảm thấy chột dạ.
‘Trời ạ, người phụ nữ này có lai lịch gì? Lại dám động thủ với hội trưởng của bọn họ? Thật là phách lối.’ Một trong hai nhân viên đi theo, nhìn thấy bóng dáng kia biến mất ở toilet, trong lòng thoáng hiện lên sự kinh ngạc và nghi ngờ!
Chỉ là, mặc dù trong lòng đặc biệt giật mình, nhưng mà thân là nhân viên chuyên nghiệp, nhất nhanh đã khôi phục lại vẻ mặt chuyên nghiệp.
“Huyền Vũ thiếu gia, có cần mời bác sĩ ở phòng y tế tới đây một chuyến không ạ?” Nhân viên mới vừa rồi đưa khăn lông cho, dưới không khí có chút đặc biệt, tiến lên cung kính hỏi.
“Không cần!” Ngẩng đầu lên một lúc, cảm thấy máu không còn chảy ra nữa, Huyền Vũ Thác Hàn mới cần lấy cái khăn lông mà Xá Cơ Hoa vừa mới dùng lau lau.
Người phụ nữ đáng chết, có phải cứ khi nào gặp anh
Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi - Bối Nhi Quá Kỳ