Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Khế Ước Hào Môn 2
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 133: Nàng Ngồi Ở Bên Trong Có Đúng Không?
S
uốt ba ngày, nàng không có đến.
Bóng dáng mạnh mẽ Thượng Quan Hạo đứng ở trước cửa sổ thủy tinh, nhìn vào thân thể gầy yếu của Tần Chiêu Vân bên trong.
Đây đã là ngày thứ ba, hắn cuối cùng cũng không nhịn được nữa, tự bản thân minh đi qua nhìn xem.
Nhưng nàng vẫn không xuất hiện.
Tần Mộc Ngữ, lẽ nào ngươi đã không còn quan tâm nữa sao?
Sắc mặt có phần xám đi, trong đôi mắt Thượng Quan Hạo lóe lên một tia u buồn ngổn ngang phức tạp, ngưng mắt nhìn thật sâu, nghiêng người, toàn thân lãnh đạm mà rời đi.
“Alo? Anh ở đâu?” Ở bên ngoài phòng điều trị Tần Cẩn Lan cũng đứng đợi ở đó, thoáng không kiên nhẫn mà gọi điện.
Nói thật, cô đối với tình trạng của Tần Chiêu Vân bây giờ như thế nào cũng không quan tâm, trước khi đổ bệnh đã không phải là loại con có hiếu, huống chi bây giờ hít thở đều dựa vào bình oxy để duy trì sự sống, chuyện suy kiệt thì cũng sớm muộn gì cũng tới, cô nhiều lắm thì cũng chỉ đi vào trong nhìn một cái, còn có thể làm điều gì khác hơn?
Giờ đây tất cả mọi thứ Tần gia đều nằm ở trong tay danh chính ngôn thuận là chồng cô, trước kia chịu nhiều uất ức và bất mãn như vậy, cũng đã qua rồi!
Mà khi Tần Cẩn Lan nhận thức là nghe thấy âm thanh ở phía trước vang lên, mới đột nhiên giật mình một cái, khuôn mặt trở nên trắng bạch!
“Ngươi… Ngươi bây giờ còn gọi điện cho ta làm cái gì? Ngươi bị bệnh có đúng không!” Tần Cẩn Lan nhìn ngó xung quanh, bụm lấy điện thoại mà nhăn mặt nói, đe dọa, “Không bị túm lấy thì nhanh chân mà chạy đi, chạy càng xa càng tốt, ngươi còn dám liên lạc với ta! Nếu không phải là chồng ta hủy án, ngươi cho là các ngươi có thể chạy thoát sao? Trốn ở trong làng du lịc đó, không có gì ăn cũng làm cho các ngươi chết đói!”
Một lát sau, nàng mới hơi dãn ra một chút, lại lần nữa cau lại, “Tiền? Ngươi còn dám đòi tiền ta? Người cho đến bây giờ vẫn cứ sống tốt, không bệnh cũng không chết, ngươi còn đòi tiền ta! Ta nói cho các ngươi, tranh thủ mà cút đi thật xa, đừng…”
“Ngươi dám uy hiếp ta?!” Sắc mặt Tần Cẩn Lan bỗng nhiên đỏ lên, âm thanh cũng đề cao thêm một bậc.
Nàng tức giận, tay nắm chặt, toàn bộ cơ thể cũng đều run nhè nhẹ.
Ngữ khí đối phương bên kia cũng bắt đầu trở nên bực bội, đến nỗi cũng chửi ầm lên, bản án tử dính ở trên lưng muốn chạy trốn cũng phải rất lâu, tránh khỏi tiết lộ thông tin, tự nhiên muốn nghĩ tới biện pháp sống sót! Tần Cẩn Lan nghe những lời uy hiếp kia, như là có thanh đao tử thần kề sát bên tim không cẩn thận sẽ bị đâm ột nhát máu chảy đầm đìa, nghe ra quả thật muốn đem hai tên kia chôn sống! Nhưng khi nghe được câu kia “Ngươi con mẹ nó dám có dũng khí không cho, bố mày trước tiên đem ghi âm điện thoại lại để cho chồng ngươi nghe” thì, cả người kịch liệt run rẩy, suýt chút nữa đứng không vững!
“Ngươi đừng làm ẩu… Hai người các ngươi đừng có lằm xằng bậy cho ta có nghe không!” Tần Cẩn Lan có chút hoang mang lo sợ, đầu ngón tay bóp cắm sâu vào trong lòng bàn tay, đôi mắt đục ngầu thừa nhận phải chịu thua, “Được, ta đáp ứng các ngươi, ta đưa tiền cho các ngươi là được! Các ngươi biến đi xa một chút, cũng rời khỏi chồng ta xa một chút!… Khốn nạn!”
Nàng tức giận ngắt điện thoại, lửa giận cùng sợ hãi xảy ra bất ngờ thiêu đốt khiến cho nước mắt cũng đã nổi lên.
Một cái bóng dáng thẳng thớn phẳng phiu, chậm rãi bước chậm tới phía sau nàng.
Trên mặt Tần Cẩn Lan chợt nóng chợt lạnh, thay đổi liên tục, tay víu trên tường cũng run nhè nhẹ.
Nghe thấy tiếng động, nàng lại sợ đến run lên, vội vàng ngoảnh đầu.
“Hạo…” Nàng khẽ rùng mình mở miệng nói, úp mở, miễn cưỡng cười lên, “Ngươi xem xong chưa? Chúng ta có thể đi công ty không! Chúng ta tranh thủ thời gian trở về, ta còn có chuyện muốn giải quyết đây!”
Khoản tiền kia, nàng nhất định phải lập tức gửi cho hai đứa vô lại kia, bằng không chúng sẽ gửi bưu kiện có chứa điện thoại ghi âm đến trong thùng thư Thượng Quan Hạo.
Thượng Quan Hạo nhìn nàng, một tay nắm lấy thắt lưng nàng kéo qua, hơi cúi đầu, sắc nhọn mà thấp giọng nói: “Vừa nói chuyện cùng với ai đấy? Có ai chọc tới ngươi?”
“Ạch…” Tần Cẩn Lan khần trương, bám vào bờ vai hắn, dáng vẻ tươi cười từ giữa bộ dáng sợ sệt lộ ra, “Không có, không có gì, chỉ là bán bảo hiểm, ta nói không mua hắn còn chửi rủa cả nhà ta, cho nên ta mới tức khí như thế.”
Thượng Quan Hạo nhìn nàng mãi hồi lâu, trên khuôn mặt rõ ràng hiện lên sự sắc sảo, khóe miệng đột nhiên dẫn ra một nụ cười lạnh lùng.
“Chuyện đó quả thực nên tức giận, bất quá cả nhà ngươi đã không có cái gì để nguyền rủa, trừ ngươi ra, cũng đã đủ thảm rồi, không phải sao?” Giọng nói hắn dễ nghe có phần ngu muội, nhẹ nhàng mà nói ra.
Tần Cẩn Lan kéo xuống một tia ưu thương, ánh mắt dịu dàng, thoáng lạnh lẽo đau xót mà nói: “Hạo, ngươi có trách ta hay không? Trách ta lâu như vậy không đến thăm ba, cũng là ta và ngươi trở về làm đám cưới, bỏ mặc Tiểu Ngữ vừa mới bị bắt cóc đang còn thương tổn ở lại M thị?”
Mí mắt Thượng Quan Hạo nặng nề mà nhảy lên.
Nửa câu sau của nàng, tim hắn nhói đau, khí sắc rét lạnh.
“Không có gì,” Hắn thản nhiên nói, “Trên thế giới chung quy cũng có người vui người buồn, ai cũng không thể thay nàng chịu thê thảm.”
“Này Hạo, chúng ta trở về đi…” Tần Cẩn Lan dựa vào trong ngực hắn, phảng phất như chiếm được ôn nhu dịu dàng và quan tâm từ hắn, cảm động đến rơi nước mắt.
Hắn buông mắt xuống nhìn vẻ mặt của nàng, vẫn mỹ lệ xinh đẹp như trước, xinh đẹp khiến người ta động lòng.
Màu mắt dần trở nên lạnh đi, hắn buông lỏng thắt lưng của nàng, trái tim bị một hồi âm mưu cùng thương tổn kia đánh trúng, băng lãnh lạnh giá đến thấu xương.
***
Chiếc xe màu đen xa xỉ chạy ở trên mặt đường.
Điện thoại di động trong túi không ngừng rung lên càng không ngừng thúc giục, Tần Cẩn Lan khuôn mặt trắng không thể làm gì khác hơn là đành phải tắt máy, liên tục tắt máy, chỉ còn chờ Thượng Quan Hạo có thể nhanh một chút. Tiền trong tay nàng đã không còn nhiều lắm, nàng nhất thiết phải dùng tới tài khoản công ty đưa cho hai thằng khốn nạn kia một khoản lớn!
Một chiếc xe thể thao màu đỏ lửa nổi bật vụt thoáng qua bọn họ.
Có lẽ là màu sắc rất nổi bật, Thượng Quan Hạo khẽ đảo qua liếc mặt một cái, trong khoảng khắc vừa nhìn qua, đã thấy một bóng dáng trắng tinh khiết nhỏ bé yếu ớt.
“Két…!” Một tiếng phanh sắc nhọn vang lên trên mặt đường.
Nội tâm Tần Cẩn Lan vô cùng lo lắng, bị một trận phanh này làm cho kinh hồn táng đảm, đỡ lấy cửa xe, nhíu mày nói: “Hạo, ngươi làm sao thế…”
“Thấy không?” Thượng Quan Hạo sắc lạnh lên tiếng hỏi.
Mắt hắn quét về kính chiếu hậu, hỏi lại lần nữa, “Có nhìn thấy chiếc xe kia không, có đúng là nàng đang ngồi ở bên trong?”
“Ngươi đang nói cái gì Hạo? Nơi này xe nhiều như vậy, làm sao có thể thấy rõ được người ngồi ở bên trong?” Tần Cẩn Lan đưa tay chạm vào sống tay hắn, “Hạo chúng ta mau trở về đi thôi, ta thực sự đang rất vội…”
“Xuống xe.” Thượng Quan Hạo lạnh lùng ra lệnh.
“Cái gì?!” Tần Cẩn Lan nhíu mày kêu một tiếng, cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
“Xuống xe, tự mình tới công ty, ta tới muộn một lúc.” Hắn vừa nói đã đem xe nhanh chóng ngoặt lại, quay đầu xe, đem xe chậm rãi chạy đến làn đường ngược chiều.
“Ta… Hạo ngươi vì cái gì không đưa ta đi? Ngươi rốt cuộc muốn đi làm gì? Hạo, ngươi dừng một chút!” Tần Cẩn Lan nhớ lại khuôn mặt cũng toát cả mồ hôi ra, gấp giọng nói.
” Cửa xe tự động mở ra, Thượng Quan Hạo xanh mặt gầm nhẹ: “Bảo ngươi xuống xe! Nghe có hiểu không?”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Khế Ước Hào Môn 2
Cận Niên
Khế Ước Hào Môn 2 - Cận Niên
https://isach.info/story.php?story=khe_uoc_hao_mon_2__can_nien