Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mỹ Ngọc Thiên Thành
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 132: Hi Vọng
C
huyện này dường như đang dần chuyển sang hướng xấu nhất.
Trong vòng nửa tháng, Tiểu Ngọc đã chạy một lượt qua Thuần An, Toại An, Phân Thủy, Thọ Xương, Kiến Đức, Đồng Lư và tất cả các huyện thành thuộc Nghiêm Châu, nhưng câu trả lời của mọi người lại làm cho Tiểu Ngọc vô cùng tuyệt vọng.
Không có ai đã từng gặp hắn!
Tiểu Ngọc thậm chí còn theo ngục tốt đi vào nhà lao thẩm vấn những tên thủ lĩnh giặc cỏ này nhưng ngay cả bọn họ cũng không rõ tung tích của Tống Tiềm.
Việc đã đến nước này, Tần Xuân Nhạn cảm thấy không thể để cho Tiểu Ngọc tùy hứng được nữa.
Vốn nàng không muốn dùng cách này ——
Trên xe ngựa dừng bên ngoài huyện nha của huyện Đồng Lư, Tần Xuân Nhạn nhìn vẻ mặt tiều tụy của Tiểu Ngọc, hỏi nàng: "Tiểu Ngọc, tiếp theo tỷ định làm gì?".
Tiểu Ngọc cúi đầu vuốt ve cái bụng đang dần dần to ra của mình, trầm mặc không nói.
Nàng vốn là người khỏe mạnh, nhưng mấy ngày liền nàng liên tục bôn ba khắp nơi, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, bụng lại mơ hồ có chút đau. Nàng biết, đây là đứa nhỏ đang nhắc nhở nàng, nếu nàng còn không dừng lại, sợ là không giữ lại được nó.....
Nhưng mà nàng còn chưa biết được tung tích của Thiên Thành, bảo nàng làm sao có thể dừng lại không tìm kiếm nữa đây?
Tần Xuân Nhạn nhìn ra Tiểu Ngọc còn đang do dự, nhẹ nhàng nói: "Tỷ không thể tự mình quyết định được, vậy để muội thay tỷ quyết định đi!"
"Cái gì?" Tiểu Ngọc nhất thời mê hoặc ngẩng đầu lên, đột nhiên nàng cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó không còn biết gì nữa.
Thanh Tranh nhìn thấy sau ót của Tiểu Ngọc có một cây kim châm, nàng lo lắng hỏi Tần Xuân Nhạn: "Như vậy có được không?"
Tần Xuân Nhạn khẽ cắn răng nói: "Yên tâm, muội hạ châm có chừng mực. tinh thần của tỷ ấy mấy ngày liên tiếp đều luôn trong tình trạng khẩn trương, nếu muội còn không ngăn cản tỷ ấy sợ thân thể của tỷ ấy sẽ không chịu nổi."
Thanh Tranh rất đồng ý với cách làm của Tần Xuân Nhạn. Trên thực tế chuyến đi này nàng theo Tiểu Ngọc ra ngoài, chính là muốn chiếu cố chăm sóc nàng. Đúng là bản tính nàng rất lạnh lùng, nhưng nàng lại luôn xem Tiểu Ngọc như muội muội ruột của chính mình mà che chở, nàng không đành lòng thấy Tiểu Ngọc vì Tống Tiềm mà bôn ba vất vả.
Thực tế mọi người đều biết, khả năng Tống Tiềm còn sống gần như là bằng không!
Xe ngựa chạy không ngừng về phía thành Minh Châu.
Khi Tiểu Ngọc tỉnh lại, nàng đã nằm ở trong trang viên của Tần gia.
Tiểu Ngọc chậm rãi ngồi dậy, nhìn ánh tà dương bên ngoài của sổ, nàng liền giật mình kinh ngạc.
Nàng nhanh chóng hiểu được nỗi khổ tâm của Tần Xuân Nhạn. Đúng vậy, nàng không thể tiếp tục tùy hứng được nữa, nếu như nàng chỉ có một mình thì nàng muốn làm gì cũng được. Nhưng hiện tại trong bụng của nàng còn có một đứa nhỏ chưa chào đời ——
"Tỉnh rồi." Tần Xuân Nhạn bưng một chén thuốc đi vào trong phòng, ngồi ở mép giường đưa thuốc cho Tiểu Ngọc.
"Uống nhanh đi, đây là thuốc an thai. Muội đã xem mạch của tỷ rồi, đứa nhỏ trong bụng tỷ khá càn quấy, tỷ mà còn tiếp tục dẫn nó chạy tới chạy lui nữa, tương lai sẽ có phiền toái rất lớn đấy!"
Tiểu Ngọc đáp "Ừ" một tiếng.
"Xuân Nhạn —— tỷ biết muội là vì tốt cho tỷ." Tiểu Ngọc uống thuốc xong, nâng lên cái chén vẫn còn độ ấm nói với Tần Xuân Nhạn. Chén thuốc ấm áp, giống như là tay của Thiên Thành vậy —— nhưng tay của Thiên Thành chẳng những ấm, mà còn rất dịu dàng nữa.
Hắn thường nắm tay của nàng cùng nàng đùa giỡn nói: "Nắm tay nhau đến chết, bên nhau đến lúc già."
Chẳng lẽ sau này, nàng chỉ có thể tay trái cầm tay phải, giả bộ như hắn vẫn còn ở bên người nàng sao?
Mặt trời dần dần lặn xuống núi tây, trang viên Tần Gia hoàn toàn yên tĩnh.
Thanh Tranh đi qua xem Tiểu Ngọc, thấy nàng ngoan ngoãn ngủ, mới lui ra ngoài đóng kỹ cửa phòng lại, chuẩn bị trở về khách phòng của chính mình.
Không ngờ khi nàng đi ngang qua đình viện thì nhìn thấy ở dưới núi giả có một bóng dáng yểu điệu đang đứng. Thanh Tranh ngưng thần nhìn đến, thì ra là Tần Xuân Nhạn vẫn còn chưa ngủ, nàng dựa vào núi đá nhìn ánh trăng sáng, không biết là đang nghĩ cái gì.
"Làm sao vậy, còn chưa đi ngủ?"
Thanh Tranh đi tới bên cạnh Tần Xuân Nhạn, cùng nàng ngắm trăng. Trăng trong như nước, chiếu lên đình viện tĩnh lặng này một mảnh trắng xóa như tuyết, bóng cây lắc lư, tiếng côn trùng kêu nhẹ, đây chính là một đêm hè tốt.
Tần Xuân Nhạn khẽ thở dài một hơi, nói: "Tiểu Ngọc tỷ tỷ đối với phu quân thật là tình sâu như biển —— vì sao những đôi phu thê thường hay bất hoà, ngày ngày gây gổ với nhau lại có thể cùng nhau sống đến đầu bạc răng long, mà cặp đôi được ông trời tác hợp như Tiểu Ngọc tỷ tỷ và Tống đại nhân, lại phải sinh ly tử biệt ——"
Từ trước đến nay Thanh Tranh rất lạnh nhạt với chuyện nam nữ. Nàng lớn hơn Tần Xuân Nhạn một chút, ở trước mặt Tần Xuân Nhạn cũng không khỏi tự cho mình là tỷ tỷ mà nói: "Xuân Nhạn, thôi, đừng nghĩ đến những chuyện tình ái như vậy."
"Thanh Tranh tỷ tỷ, tỷ có người trong lòng không?" Tần Xuân Nhạn đột nhiên hỏi Thanh Tranh.
Thanh Tranh bị nàng hỏi như vậy, cũng nhịn không được mà bật cười: "Làm sao có thể. Ta thấy nam nhân trên thế gian này, đều giống như nhau, không có người đặc biệt tốt cũng không có người đặc biệt không tốt."
“Trước kia ta cũng nghĩ như vậy ——" Tần Xuân Nhạn lẩm bẩm nói, nhưng lại không tự chủ nhìn lêh ánh trăng trên bầu trời.
Hắn nói hắn thích nhất là nhìn trăng sáng. Giờ phút này, không biết hắn có ngắm trăng như nàng không?
Minh Nguyệt ngàn dặm gửi tương tư, nhưng tương tư của nàng, hắn hoàn toàn không biết gì đi!
Đáy lòng Tần Xuân Nhạn, có một bí mật nho nhỏ mà chỉ mình nàng biết —— vì sao nàng lại ra ngoài với Tiểu Ngọc.
Bởi vì nàng biết, "Hắn" thích Tiểu Ngọc. Cho nên, nàng cũng muốn vì Tiểu Ngọc làm chút việc ——
Hắn có hiểu tâm ý của nàng không?
Cũng dưới ánh trăng, Thích Thăng lại không có tâm tư ngắm trăng sáng. Hắn đứng một mình ở một vùng đất hoang vu, dạo quanh chu vi một vòng, hắn muốn tìm ra chút dấu vết.
Nơi này chính là chiến trường cuối cùng đại chiến tiêu diệt cường bạo. Lúc ban ngày, binh lính quản lý khu vực này đã mang hắn tới đây một lần, hơn nữa còn chỉ cho hắn vị trí ước chừng cuối cùng lúc Tống Tiềm mất tích.
Nghiêm Châu không hổ là khu vực vùng núi, khắp nơi đều là núi đá gập ghềnh cùng khe rãnh. Cũng chỉ có địa hình như vậy mới có thể ẩn giấu nhiều giặc cỏ như thế.
Khu chiến trường này lại càng nhấp nhô, gập gềnh không bằng phẳng, khắp nơi đều là cỏ dại cùng đá vụn. Mặc dù đã qua hơn một tháng, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vài dấu vết lưu lại trong lúc chiến đấu, tỷ như miếng vải bị rách nát, các đầu mũi tên, hay mộc côn bị bẻ gãy.
Thích Thăng cũng không biết mình rốt cuộc muốn tìm cái gì. Nhưng nếu nơi này là nơi cuối cùng Tống Tiềm mất tích, thì dù sao cũng sẽ có một chút phát hiện đi ——.
Theo lời nói của binh lính, lúc ấy ai cũng không quản được ai, đều là tự mình đối mặt với chém giết. Tống Tiềm lúc ban đầu là cưỡi ngựa có người thủ hộ, nhưng tình huống lúc chiến đấu thực sự quá ác liệt, tùy tùng bên người hắn cũng bị giặc cỏ dây dưa, Tống Tiềm bị người từ phía sau lưng đánh một gậy, rớt xuống ngựa. Hồ Tri Trại muốn qua cứu hắn, nhưng lại đang cùng một thủ lĩnh đám giặc cỏ chiến đấu không thoát ra được, lúc có thể xoay người muốn tìm Tống Tiềm, thì đã không thấy bóng dáng của hắn đâu.
Thích Thăng có chút oán hận đá lên một tảng đá một cước: "Tống Thiên Thành, ngươi khoe khoang cái gì chứ! Một kẻ thư sinh như ngươi thì lên chiến trường làm cái gì, không ở hậu phương chờ đợi cho tốt, ngươi bảo Tiểu Ngọc về sau phải làm thế nào bây giờ!?".
Tảng đá kia bị Thích Thăng đá một cái, lộc cộc lăn xuống dưới, đột nhiên vang lên một tiếng ‘tõm’ liền mất dạng.
Thích Thăng còn đang ngồi chồm hổm trên mặt đất buồn bực, nhưng hắn lại cảm giác được có gì đó không đúng.
Rốt cuộc là cái gì đây?
Hắn chợt đứng lên, chạy về phía tảng đá vừa lăn xuống.
Tiếng hòn đá kia rơi xuống có chút cổ quái!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mỹ Ngọc Thiên Thành
Trầm Nhiêu
Mỹ Ngọc Thiên Thành - Trầm Nhiêu
https://isach.info/story.php?story=my_ngoc_thien_thanh__tram_nhieu